Chương 4

"Cái gì vậy?" It trả lời cuộc gọi một cách cộc lốc.

(Mày không ở trước mặt tao nên dám nói chuyện với tao như vậy hả It?) Day nói ở đầu dây bên kia.

"Mày có ở trước mặt tao hay không, tao đều nói chuyện như vậy, mày muốn thế nào? Vừa rồi không phải gọi điện thoại cho em trai mày sao?" It hỏi.

(Làm sao mày biết tao đã gọi cho em trai tao?) Day hỏi.

"Ah, tao đang ăn trưa với nhóm của em ấy." It nói.

(Mày đang ngồi ăn với em trai tao. Có nghĩa là Gear bạn của mày cũng đang ở đó!?) Day hỏi to.

"Tại sao mày lại la hét?... à... vậy thì...tao có điều muốn nói." It nói.

(Cái gì?) Day hỏi.

"Night và thằng Gear... quay lại hẹn hò với nhau rồi." It nói, chuẩn bị đưa điện thoại ra khỏi tai vì nghĩ Day nhất định sẽ nổi điên lên, nhưng không ngờ, Day lại không có phản ứng gì.

"Này, Day... này...mày có bị sốc chết không?" It lẩm bẩm.

(Mày là người sẽ chết ... Hôm nay tao sẽ không đến đón mày, hãy trở về căn hộ của tao một mình đi.) Day nói với giọng bình tĩnh.

"Mày không đón tao sao? Vậy tao có thể không về được không?" It lập tức hỏi.

(Khi nào quay lại căn hộ, hãy tắm rửa và thay đồ đi. Khi nào xong việc, tao sẽ quay lại gặp mày.) Day không trả lời nhưng It biết rằng Day sẽ không cho phép.

"Vậy làm sao tao có thể vào phòng của mày mà không cần chìa khoá và thẻ." It cáu kỉnh nói.

(Hãy đến phòng bảo vệ chung cư, tao sẽ xin thêm một thẻ và thông báo trước cho nhân viên hướng dẫn) Day lại nói.

"Ok." It trả lời kết thúc cuộc gọi.

"Tại sao cuộc đời tao lại phải dính dáng đến một người như anh ta?" It càu nhàu trước khi quay lại ngồi ăn cùng bạn bè.

Sau khi ăn xong, It đi dạo với Four. Four lại kéo It đi theo Gus vô tình hơn khi Four và Gus va chạm nhẹ, nhưng Gus đã bị bạn bè kéo đi.

"Sao mày cứ thích trêu nó như thế hả, Four?" It tò mò hỏi.

"Không có gì đâu. Nó biết sợ ai đó là tốt rồi." Four nói.

"Nhưng tao nghĩ mày trêu chọc nó quá nhiều đấy. Mày nghĩ gì về em trai của Gear?" It hỏi.

"Mày không cần biết, nhưng mà mày đã làm cái quái gì thế? Mẹ kiếp, cổ mày đầy dấu hôn." Four thay đổi chủ đề. Nghe Four nói, It lập tức rụt cổ lại.

"Ồ, mày không cần phải biết, không có gì." It nói.

"Vậy mày có muốn đi vệ sinh không?" It muốn thay đổi chủ đề.

"Không, tốt hơn là quay lại cùng nhóm của chúng ta." Four nói trước khi quay trở lại nhóm bạn của mình còn It đi theo sau.

…...

Sau khi tan học, It vội chạy trốn khỏi các bạn vì sợ họ phát hiện ra cậu không có ai đón như đã nói. Lúc đầu, Day nói rằng anh ta sẽ đến đón cậu, nhưng sau đó anh ta bảo It quay lại căn hộ một mình. It không thích đi taxi và cậu không biết tuyến xe buýt nào chạy qua trước căn hộ của Day. Nhưng cuối cùng, It vẫn chọn đi xe buýt thay vì taxi một mình. It quyết định hỏi một sinh viên trẻ đang đứng ở trạm xe buýt.

"Nong, anh có thể hỏi em một điều không?…Có chuyến xe buýt nào đi qua đây không?" It hỏi.

"Ồ...tuyến XX ạ... Anh cũng có thể đi tàu điện ngầm." cậu bé nói. It nhớ ra rằng ngoài xe buýt vẫn còn một sự lựa chọn khác là tàu điện ngầm, nhưng nhìn nhà ga, nếu là lúc bình thường cậu đã trực tiếp lựa chọn đi bộ rồi. Nhưng bây giờ phân thân dưới của It đang rất đau nên cậu không thể đi được.

"P’, anh có vào không?" chàng trai trẻ nói với It.

“Được rồi…Cảm ơn em." It trả lời và vội vã leo lên xe buýt. Vừa lên xe, cậu lập tức cảm thấy chóng mặt. Có rất nhiều người chen chúc lại cùng với nhau với mùi cơ thể, và tệ hơn nữa, It vẫn phải đứng vì không có chỗ cho cậu ngồi.

Vừa đến nơi, It đã vội vã xuống xe, ngồi xuống băng ghế ở trạm xe buýt và hít một hơi thật sâu.

"Tại sao tao phải khổ sở như thế này?" It rêи ɾỉ trước khi nhìn vào căn hộ của Day. It hít một hơi thật sâu để lấy lại năng lượng, sau đó đi lấy thẻ chìa khóa từ chỗ bảo vệ chung cư. Khi lấy được chìa khóa dự phòng, It lập tức chạy vào phòng của Day.

"Ư... Ư..." Khi cửa mở, It chạy vào phòng tắm trước, bởi vì cậu phát hiện mình không thể chống lại cảm giác buồn nôn. Cậu rất chóng mặt, không cậu yếu đuối, chỉ là cậu không quen với loại chuyện này. Khi cơn buồn nôn qua đi, It bước ra khỏi phòng tắm và nhìn lên đồng hồ đeo.

"Chắc anh ta vẫn chưa trở về đây. Mình nên đi nằm nghỉ một lát." It tự nói với bản thân mình, nhận ra cơ thể mình muốn được nghỉ ngơi, vì vậy cậu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Đột nhiên!

"Ối!!" It hét lên kinh hoàng khi thấy cánh tay bị đau vì Day túm cậu trong lúc ngủ. Mắt It mở to khi nhìn thấy người đang kéo tay mình.

"Ah... Thằng khốn Day." It kinh ngạc hét lên với dáng người cao lớn đó.

"Tao đã nói gì với mày, It? Tao bảo mày đi tắm và chuẩn bị sẵn sàng! Vậy tại sao mày không làm điều đó?" Day hét lên.

"Tao trở về nhưng quá mệt mỏi, tao chỉ muốn nằm một chút thôi." It cãi lại.

"Mệt cái gì? Vừa mới đi học về liền kêu mệt?" Day hỏi lại.

"Đi học không mệt! Nhưng tao mệt vì không có xe, mày có biết là tao phải chen chúc với rất nhiều người trên xe buýt không? Vừa nóng vừa hôi." It nói.

"Vậy sao mày không gọi xe taxi về?" Day hỏi lại, hơi bối rối.

“Tao không thích đi taxi một mình." It nói. Day nhếch mép cười trước khi huých đầu It.

“Đồ khốn.” Day nói, rời khỏi phòng rồi nhặt một túi quần áo được đặt trên sàn mà It không để ý. Day ném nó vào It, người đã bắt được nó trước khi chiếc túi đập vào người cậu.

"Đừng làm cái vẻ mặt đó. Đồ của mày ở trong đấy, tao đã đã lấy đến cho mày." Day nói. It vội vàng mở chiếc túi và rất ngạc nhiên khi thấy quần áo của mình ở bên trong.

"Mày đã lấy nó như thế nào?" Cậu tò mò hỏi.

“Tao đã lấy nó từ nhà mày trước khi đến đây." Day nói, nhưng It vẫn không hiểu.

"Mày không cần phải lo lắng, tao đã nói với người nhà mày rằng mày một số hoạt động ở trường học đang phải giải quyết và mày sẽ qua đêm ở chỗ tao, hơn nữa mày không có thời gian để trở về lấy đồ. Vì vậy, họ đã cho phép tao lấy quần áo từ phòng của mày." Day nói. It nhìn Day và thầm nghĩ Day sẽ giở trò xấu xa, khiến những người trong nhà sợ hãi đến mức phải cho Day vào.

"Đi tắm thay quần áo đi. Mày sẽ ra ngoài với tao." Day bình tĩnh nói. It nhìn Day một cái và nhận ra rằng Day đã tắm và thay quần áo.

"Chúng ta sẽ đi đâu?" It hỏi ngược lại. Day cười nhẹ.

"Hãy chuẩn bị sẵn sàng vì tao sẽ cho mày thấy sự thất bại của bạn mày." Day nói, liếc nhanh qua mặt It.

"Gì? Ý mày là gì?" It lập tức hỏi.

"Mày thông minh mà, tao cho mày 20 phút. Nếu mày không nhanh lên, tao sẽ đưa mày ra ngoài theo cách của tao." Day bình tĩnh nói, khiến It ngay lập tức rời khỏi giường để đi vào phòng tắm. Lời nói của Day không chỉ là lời đe dọa. Nếu It đang quấn một chiếc khăn tắm, Day sẽ kéo cậu đi chỉ với chiếc khăn tăm đó, nhưng nếu cậu chưa tắm xong thì sao? It không muốn nghĩ đến việc mình sẽ xấu hổ như thế nào. It chỉ mất chưa đầy 20 phút để tắm và mặc quần áo, mặc dù cậu cảm thấy hơi mệt mỏi.

“Đi thôi." Day lặng lẽ nói. It nhìn Day từ phía sau. Cậu muốn tìm thứ gì đó để đập vào đầu Day để cậu có thể sống sót trong tình huống này. Khi Day đưa It ra khỏi chung cư thì trời đã tối, điều đó chứng tỏ cậu đã ngủ rất lâu. Day đưa It đến một nơi tập trung đông người.

"Làm sao mày về nơi này, Day?" It hỏi vì Day đưa cậu đến trường đua nơi bạn bè của cậu sẽ đến để kiếm thêm tiền và tán gái.

"Mày nghĩ những người nhủ tao lại không biết đến chỗ như này?" Day nói, trước khi bước vào một góc tối, nhưng với tầm nhìn rõ ràng về các sự kiện, cũng như có thể nhìn thấy chỗ ngồi và đường đua.

"Tốt hơn mày nên làm thám tử." It nói.

"Miệng mày thật tốt, tao có thể lập tức đánh gãy răng mày đấy." Day giơ tay khiến It né ngay nhưng Day không tát cậu. Thay vào đó, anh ta đi đến cửa sổ để hút thuốc.

"Vậy tại sao mày lại đưa tao đến đây?" It lẩm bẩm trước khi Day mỉm cười nhẹ. Cậu nhìn thấy một chiếc ô tô quen thuộc tấp vào bãi đậu xe.

"Hãy xem này." Day đang chỉ về phía trước. It nhìn ra ngoài và ngạc nhiên khi nhìn thấy những người bạn của mình, Gear, Four, Gus và em trai của Day là Night.

"Em trai của mày có đến với Gear không?" It lập tức hỏi.

"Tất nhiên, vì Gear phải phát cuồng vì em trai tao." Day nói dưt khoát. It chỉ có thể quan sát những người bạn của mình từ xa vàu biết họ có thể gặp rắc rối. It không biết phải làm gì, khi Day thoải mái hút thuốc. Một lúc sau, một đoàn xe khác kéo đến.

"Xe của ai đó đang vào." It lẩm bẩm. Day khẽ cười rồi kéo cổ It và chỉ tay vào bóng dáng cao lớn vừa bước xuống xe.

"Chiếc xe đó là của Neil. Nó là nhà vô địch playoff người Anh trong nhiều năm." Day nói với giọng chế giễu. It ngay lập tức quay sang nhìn Day.

"Đừng nói với tao Neil là bạn của mày." It hỏi, sau đó Day người đang hút thuốc, đã thổi khói vào mặt It.

"Khụ...Chết tiệt...đồ khốn.." It vừa ho vừa nguyền rủa Day.

"Mày nói đúng. Neil là bạn của tao và tao đã để nó thử sức với môn đua xe thể thao được một thời gian rồi." Day nói. It kinh ngạc quay sang nhìn Day. Cậu biết rất khó để chơi với những người như Day. It thật sự lo lắng cho những người bạn của mình khi đang phải đấu với Neil, nhưng cậu không thể giúp gì được vì cậu không chí còn không biết mình có sống sót thoát khỏi Day hay không

Tít... tít...

Nhạc chuông tin nhắn trên điện thoại của Day vang lên. Day cầm điện thoại lên và nhìn nó trước khi gõ trả lời tin nhắn. It cố gắng nheo mắt để nhìn nhưng không thể thấy gì cho đến khi cuộc đua bắt đầu.

"Mày sẽ chứng kiến bạn của bạn mình thua cuộc." Day nói trước khi trận đấu bắt đầu. It trong lòng rất muốn cổ vũ bạn mình nhưng lại không dám nói ra điều gì vì sợ Day sẽ không hài lòng và trút giận lên mình. Sau một thời gian, cuộc đua bắt đầu trở nên nóng hơn khi Neil cố ép xe của Gear.

"Day! Bạn của mày! Tại sao anh ta làm điều đó?" It quay sang Day, và đột nhiên điện thoại di động của Day đổ chuông.

Reng... Reng

"Alo, Night?" Day trả lời, mắt anh vẫn dán vào đường đua. Anh bắt đầu cảm thấy khó chịu vì Neil đã không thực nhiện theo kế hoạch để giành chiến thắng trong cuộc đua một cách sạch sẽ. Khi nghe thấy tên của Night, It ngay lập tức quay sang nhìn Day.

(P" Day, điều này không nằm trong kế hoạch. Tại sao P" Neil lại làm vậy?) Giọng nói của Night vọng lại khiến It nghe rõ.

"Anh cũng không biết, nhưng như vậy chẳng phải rất tốt sao? Để thằng khốn kia chảy máu một chút." Day trả lời, nhìn cậu một cách nghiêm túc.

"Cậu ấy là bạn tao!!" It hét lên trước khi bàn tay mạnh mẽ của Day bịt miệng cậu và đẩy đầu It vào cửa kính ô tô nơi It đang ngồi.

"Ưʍ..." It lắc đầu vì đau.

(Ai vậy ạ?) Night hỏi.

"Không có ai hết. Anh chỉ bật radio trên ô tô." Day trả lời, quay sang nhìn It.

[Hư... nhưng em không muốn điều này, P"Day.] Night lại nói.

"Tại sao em phải giúp đỡ nó?" Day nói với Night một cách gay gắt trước khi tiếng phanh gấp vang khắp khu đồng. It vội quay lại nhìn.

Kétttttttt...

Có một sự hốn loạn. Night ngắt kết nối và chạy đến thì thấy xe của Neil lao vào bờ ruộng.

"Gear!!" It kinh ngạc nói. Cậu định mở cửa nhưng Day đã túm tóc và kéo cậu lại khiến It phải ngồi im.

"Ối! Đau quá, đồ thần kinh." It hét lên.

"Mày nghĩ mày định đi đâu!?" Day hét lên.

“Tao đi gặp mày tao." It nói, cố gỡ tay Day ra khỏi tóc mình.

"Đừng có bướng bỉnh. Cứ ngồi đây đợi, tao sẽ đi lo liệu." Day nói khiến It ngừng tranh cãi.

"Buông ra... buông tao ra, đau quá." It nói, và Day đồng ý buông tóc cậu ra.

"Tao xuống xem chuyện gì xảy ra. Mày ở yên trong xe, đừng hòng tẩu thoát!! Không thì mày chuẩn bị thả trôi ở Vịnh Thái Lan đi." Day đe dọa khiến It phải ngồi yên tại chỗ, dù rất lo lắng về người bạn của mình. Day mở cửa xe với vẻ mặt nhăn nhó. Anh đi về phía nhóm người và nhìn thấy Gear đang tranh cãi với Neil về việc chen lấn làn xe.

"Chết tiệt!! Mày nghĩ mày rất ngầu à!? Đồ điên, thằng khốn... mày có đối xử vơi tao như một con người không!" It vừa nói vừa đánh vào xe. Vì chỉ có một mình nên cậu không dám chửi Day trước mặt vì có thể sẽ bị đánh. Sau khi chửi rủa anh ta It bắt đầu mất kiên nhân vì chỉ ngồi đợi Day trong xe. Cậu thấy Day bước vào và nói chuyện với cả nhóm. Một lúc sau, Gear, Night, Four và Gus rời đi. Day đang nói chuyện với Neil.

"Ah... ah, ai nói thế, ai ngồi trong một góc ở đây?" Một giọng nói ranh mãnh vang lên từ bên hông xe. It đã hạ kính xe xuống vì Day đang hút thuốc. It quay sang tỏ vẻ không hài lòng.

"Ánh mắt của mày thật dữ tợn, anh đẹp trai mày đi cùng ai đến vậy?" Người kia dừng xe bên xe của Day và nói chuyện với It.

"Thật khó chịu! Tránh xa tao ra!" It quay sang hét lên bằng một giọng khó nghe.

"Ồ... tao có lòng khen mày, mày còn không hài lòng sao?" Người kia hét lên giận dữ.

"Mày muốn sao?!! Tao chỉ muốn yên lặng ngồi ở chỗ của tao. Biến đi, đừng làm phiền tao." It xoay người mở cửa rời đi, quên mất rằng trong lòng vẫn còn cảm thấy đau đớn. Tiếng hét của It khiến Day, người đang nói chuyện với Neil ngay lập tức quay lại nhìn.

"Chết tiệt! Cậu không thể yên lặng một chút sao?" Day tức giận chửi thề trước khi ném điếu thuốc xuống đất và đi thẳng đến ô tô của mình.

"Mày là con nít à?!! Mày dám dụ tao hả?" Người đàn ông hét vào mặt It và giật mạnh cổ áo sơ mi của câu.

"Thằng cha mày? Cho nên tao mới phải nói cho mày biết... mày cho rằng vì mày lớn tuổi hơn nên tao sẽ sợ mày sao?" It không ngại la mắng vì thất vọng về mọi thứ mà cậu đã trải qua.

“Thằng khốn, miệng lưỡi lợi hại đấy.” Người đàn ông to lớn vung nắm đấm định đấm It.

Đột nhiên...

Cánh tay của người đàn ông bị treo lơ lửng trong không trung. Hắn ta bị ai đó tóm lấy. It ngay lập tức nhìn ra phía sau người đàn ông.

"Mày dám động đến người của tao?" Một giọng nói lạnh lùng vang lên khiến người đàn ông quay đầu nhìn lại.

"Mày là ai, và mày nghĩ mày đang làm cái gì thế hả?"

"Trước khi hỏi tao, mày có muốn giới thiệu bản thân mình trước không?" Day hỏi với giọng điệu bình tĩnh. Người đàn ông buông cổ It ra và quay sang nhìn Day.

“Có vẻ như mày đã sẵn sàng để tao đá đấy nhỉ." người đàn ông nói với Day bằng một giọng trầm.

Day đứng với chiếc bật lửa trên tay. Về phần It, cậu lùi lại một chút vì nhìn thấy ánh mắt ác độc của Day và linh cảm rằng đêm nay sẽ gặp xui xẻo.

"Có chuyện gì xảy ra vậy Day?" Neil đã đến cạnh Day.

"À... P"Neil... Anh biết người đàn ông này à?" Người đàn ông đã quấy lấy It hỏi

"Suỵt, đây là bạn của tao và mày lại làm phiền nó để làm gì?" Neil hỏi một cách dứt khoát. Day quay sang nhìn Neil.

"Đây là bạn của mày?" Day hỏi Neil.

"Ah, nó đã xem xe của tao. Tao đã đặt mua một vài thứ từ chỗ cậu ta." Neil nói, vì anh có một ga ra ở Thái Lan.

“Tao không thích cậu ta." Day nói khẽ.

Trong khi người đàn ông toát mồ hôi hột vì anh ta biết Neil có thể tệ đến mức nào và Day là bạn của Neil. Nếu có vấn đề, không cần nghĩ cũng có thể biết rằng Neil sẽ giúp ai.

"Cút ra khỏi đây, đồ khốn...Trước khi tao kết liễu mày, đừng có làm phiền bạn tao, nó khiến tao bực bội hơn đấy." Neil mắng. Tâm trạng của anh đã không tốt sau trận đấu với Gear gần đây, cộng với việc anh bị mắng bởi Day.

"Vâng, P’Niel... Em xin lỗi." Người đàn ông nói trước khi quay đi.

"Đợi đã." Day hét lên, khiến người đàn ông dừng lại và quay lại.

"Vâng, P’?" Người đàn ông hỏi.

"Vừa rồi, mày đã xé cổ áo sơ mi người của tao. Mày phải trả cho việc đó." Day nói.

"A... Day... không có gì đâu." Vào khoảnh khắc này It bắt đầu có chút đồng cảm với người kia. Day quay lại nhìn cậu trước khi quay lại nhìn người đàn ông tên Dare

"Em phải trả giá cái gì vậy P’?" Dare hỏi với một nụ cười nhẹ trên môi.

"A a... Nóng quá!" Dare hét lên khi Day lấy điếu thuốc đang hút và ấn vào áo của người đàn ông, khiến ngọn lửa đốt cháy vào áo và da của Dare cho đến khi hết tàn thuốc.

"Ồ, mày đang có một thời gian khó khăn với Day." Neil nói. It quay lại khi Day tát vào mặt cậu. Cậu quay sang nhìn Day và đưa tay vuốt má.

"Tại sao mày đánh tao?" It hỏi.

"Và ai là người cứng đầu để tìm kiếm rắc rối? Mày không thể ở yên trong xe và giữ im lặng hả?" Day nói to.

"Tao không có gây rắc rối?! Chỉ là hắn... tên khốn đó giở trò với tao. Tao đã làm sai cái gì? Tại sao mày phải đánh tao như vậy!?" It bực bội hét lên.

“Lên xe đi.” Day lại nói.

It mở cửa xe rồi đóng mạnh cửa đến nỗi chiếc xe rung lên. Cậu thật sự muốn khóc vì những gì Day đã làm, nhưng cậu không muốn làm điều đó trước mặt mọi người. Cậu cảm thấy trong lòng có gì đó là lạ.

"Cậu ta là ai?" Neil hỏi.

"Mày không cần phải biết, tao sẽ đi về. Tao sẽ không muốn điều như này tái diễn và tao không muốn điều gì khác xảy ra ngoài kế hoạch. Mày không cần can thiệp vào chuyện của Night nữa." Day nói trước khi ngồi vào ghế lái. Trên đường đi, It ngồi nhìn thẳng về phía trước trong suốt thời gian.

“Đừng hành động như đàn bà, chết tiệt.” Day bình tĩnh nói.

"Mày là đồ khốn nào? Sao mày phải tát tao?" It quay sang quát vào mặt Day.

"Tao muốn mày nhớ, đừng bao giờ trái lệnh của tao nữa. Tao có nói gì thì mày phải nghe theo tao. Nếu mày trái lời tao sẽ đánh mày." Day đe dọa. It liếc nhìn Day trước khi quay đi.

"Tao là người chứ không phải robot mà phải tuân theo mọi mệnh lệnh mà mày đưa ra." It nói.