Chương 3

Sáng hôm sau...

Sau khi suy nghĩ về tình hình, It tiếp tục chìm vào giấc ngủ trong một khoảng thời gian dài. Trong lúc ngủ, It cảm giác như có một thứ gì đó đang thò vào trong cổ mình khiến It giật mình bàng hoàng tỉnh giấc.

"Chuyện quái gì đang xảy ra với mày vậy?" Giọng Day vang lên.

"Mày trở lại từ khi nào?" It hỏi. Giờ đây Day đang đứng trên It.

"Đợi chút." Day trả lời, sau đó tiệp tục lấn tới để vùi mình vào cổ It, nhưng It đã đưa một tay lên che lại cổ của mình. Day dừng lại và nhìn It chằm chằm.

"Ừm... Hôm nay…Ưm, tao chỉ muốn hỏi..." It muốn hỏi liệu cậu có thể đi học được không, nhưng Day đã chộp lấy điện thoại của It và gọi đến một số điện thoại trước khi cậu kịp nói hết câu.

"Nói với mày của mày rằng mày đang bị ốm." Day nói cùng với vẻ mặt bình tĩnh. It nuốt khan, trước khi nhấc điện thoại lên xem người mà Day gọi là ai. It áp điện thoại lên tai để nghe và Day thì vẫn đang ở trên người cậu.

"À, uh...Four...là tao đây." It nói với bạn của mình khị cậu ấy trả lời cuộc gọi.

"Tao không được khỏe lắm. Nói với giáo viên hộ tao...ừm... chép bài cho tao nữa... cảm ơn nhé." It nói trước khi cúp máy. Day lấy điện thoại từ tay cậu và đặt nó lên bàn bên cạnh.

"Rất tốt." Day nói.

"Ừm...tao muốn đi tắm, và tao cũng thấy đói nữa." It nói, cậu cố nói lảng sang truyện khác để tránh việc Day muốn tiếp tục một lần nữa, điê đó khiến Day khẽ mỉm cười. It không thích cách Day cười như vậy …vì như thể cậu đang ở thế bất lợi.

"Được, tao tắm cho mày." Day lập tức kéo It về phía phòng tắm.

"Ồ... à... mày không cần phải làm thế, tao có thể tự tắm cho mình, Day." It nói, nhưng đã quá muộn vì Day đã lên kế hoạch cho hai hiệp với It trong khi tắm và trước khi đưa cậu lên giường thêm 3 hiệp nữa, để khiến cho It kiệt sức.

Bây giờ It đang nằm úp mặt xuống gối cùng với một cái chăn phủ lên trên cơ thể trần chường của mình. It đang nằm nhìn Day, người đang ngồi cạnh cậu hút thuốcmột cách mệt mỏi.

"Mày đang nhìn cái quái gì vậy?" Day hỏi, biết It đã nhìn anh từ lâu.

"Ngày mai tao có thể đi học không?" It hỏi.

" Ừ." Day trả lời.

"Thật à. Vậy hôm nay tao về nhà nhé." It vui vẻ nói. Day quay sang nhìn It.

"Ai nói mày có thể về nhà?" Day hỏi.

"Ah… mày vừa nói với tao là ngày mai tao có thể đi học, nếu tao không về nhà, lấy đâu quần áo để đi học chứ?" It hỏi.

"Còn quần áo cũ của mày thì sao? Tao đã mang đi giặt rồi. Mặc lại nó, chiều mai tao sẽ đưa mày đến tận nơi để lấy đồ." Day nói.

"Ừm, mày định để tao ở lại đây sao?" It hỏi lại.

"Đúng." Day trả lời ngắn gọn.

Reng… reng

Khi It định trả lời thì điện thoại của Day đổ chuông. Day lấy điện thoại lên để xem ai đang gọi trước khi trả lời.

"Có chuyện gì vậy Fu?" Day hỏi.

"Ý mày là gì...hả? Tao sẽ tự lo liệu, cảm ơn, tao sẽ nói chuyện này sau. Chỉ vậy thôi." Day nói với giọng nghiêm khắc rồi quay sang nhìn It. Khuôn mặt nhợt nhạt chợt nhận ra đôi mắt giận dữ của Day vẫn đang nhìn chằm chằm vào cậu.

"Chuyện gì vậy?" It sốt ruột hỏi.

"Gọi cho thằng Gear bạn của mày, ngay bây giờ." Day nói với giọng trầm.

"Tại sao ... tại sao tao lại gọi nó?" It lắp bắp hỏi.

“Bạn của mày đang làm phiền đến em trai của tao. Mày phải gọi điện cho nó và cố gắng tách nó ra khỏi em trai tao ngay bây giờ… hoặc người bị tổn thương sẽ là mày." Day nói chắc nịch. It lập tức với lấy điện thoại của mình và bấm số của Gear.

“Có chuyện gì vậy It?” Gear hỏi.

"Uh... Gear. Tao không nhớ là trong bài tập nhóm gửi cho thầy tao có để tên không, mày có thể đi xem giúp tao không?" It nói, cố gắng kéo bạn mình ra khỏi Night trước. Day vẫn nhìn chằm chằm vào IT.

“Tao sẽ gọi cho Walnut để kiểm tra. Tại sao phải là tao?” Gear nói.

"Mày là thành viên nhóm, còn tao là trưởng nhóm. Ngoài ra, giáoviên rất quân tâm đến mày." It nói.

“Nhưng…Chết tiệt. Được rồi, tao sẽ đi xem nó cho mày.” Gear nói trước khi cúp điện thoại. Sau đó It tắt máy và nhìn Day.

"Rất tốt." Day nói ngắn gọn.

"Mày có thể ứng dậy và mặc quần áo vào. Tao đã gọi đồ ăn. Tao sẽ không không để mày chết trong căn hộ của tao." Day nói. It từ từ đứng dậy khỏi giường rồi đi vào phòng tắm trong khi Day đang đang quan sát cậu. Một lúc sau, It bước ra với bộ quần áo mà Day đã chuẩn bị sẵn. Day cũng mang khay thức ăn đến. Bóng người cao lớn bước đến ban công và đặt khay thức ăn lên bàn. It đi theo vì đang rất đói.

"Ngồi đi, sao lại đứng.” Day nói lại. It vội vàng ngồi xuống khi thấy Day đã bắt đầu ăn.

"Mày định ngủ ở nhà em trai mày à?" It hỏi vì thấy rằng đã muộn.

“Tao ngủ ở đây.” Day nói. Trái tim của It đang đập thình thịch vì nghĩ rằng chắc chắn đêm nay cậu sẽ lại bị Day cưỡng ép. Cậu đã đúng. Và đó chính xác là những gì đã xảy ra. It chưa kịp ngủ thì trời đã gần sáng. It ngủ thϊếp đi vì mệt mỏi, khi cậu tỉnh dậy thì đã muộn.

….……

"Chết tiệt, Day… dậy đi." It cố đánh thức Day, người vẫn đang ôm chặt lấy cậu. It đã bắt đầu quen với việc được Day ôm như thế.

"Sao mày ngủ mà lại đánh thức tao dậy!!?" Day nói với giọng khó chịu.

"Mày nói mày sẽ cho tao đi học." It trả lời, nhìn đồng hồ trên tường.

"Mày đang bị muộn đấy?"

"Vẫn còn thời gian, tao có tiết vào buổi chiều… Hãy để tao đi. Tao không muốn nghỉ học." It nói bằng giọng cầu xin. Day nhìn cầu với vẻ hoài nghi trước khi ngồi dậy.

"Được rồi, đi tắm đi. Quần áo của mày ở trong tủ. Tao sẽ cho mày đi nhờ một chút." Day nói. It lập tức nhảy ra khỏi giường và đi vào phòng tắm. Một lúc sau, cả Day và It đều đã sẵn sàng. Day chở It đến trường đại học bằng ô tô riêng của anh.

"Mày đang gọi ai vậy?" Day khô khan hỏi khi thấy It bấm điện thoại.

"Bây giờ là giờ ăn trưa. Tao chỉ muốn biết bạn bè của tao ở đâu." It nói. Day không nói gì. Sau đó, It bấm máy và thực hiện cuộc gọi.

"Gear, mày định ăn ở đâu?…uh, tao tốt hơn rồi… nhà hàng Khao Na Mon?… Ok, gặp nhau ở đó" It hỏi rồi cúp máy.

“Vậy, mày muốn tao đưa đi đâu?” Day hỏi.

"Ừm...Nhà hàng Khao Na Mor." It trả lời ngắn gọn. Khi đến gần nhà hàng, It bảo Day dừng lại

"Buổi tối tao sẽ đến đón mày, mày cũng đừng nghĩ chạy trốn, a… Nếu mày nhìn thấy bạn của mày bám lấy em trai tao, nhất định phải ngăn cản. Nếu em trai tao xẩy ra chuyện gì bởi vì bạn của mày, dù chỉ là một chút… tao sẽ xử mày trước. Và đừng để em trai tao phát hiện chuyện của chũng ta." Day đe dọa nhưng It vẫn im lặng trước khi mở cửa xe.

It đợi cho đến khi xe của Day khuất hẳn rồi cậu mới đi về phía nhà hàng. Ngay khi vừa bước vào, It đứng hình khi nhìn thấy Night đang ngồi cạnh Gear, cùng với nhóm bạn của cả hai

"Này… trông mày như cái xác chết ấy. Mày ốm thế nào?" Four nói khi nhìn thấy It. Khuôn mặt của It tái nhợt rõ rệt.

"Cái gì? Tại sao...?" It muốn hỏi nhưng cậu không thể nói.

"Mày không cần phải hỏi tao và Night đang hẹn hò, hết thảy như trước đây." Gear nói, khiến It tái mặt hơn trước.

//Day có biết chuyện này không?// It nghĩ

"Anh đến đây bằng cách nào?" Giọng của Night vang lên hỏi. It quay lại nhìn cậu

//Liệu Night có thấy tao và Day đi cùng nhau không?//

"Night, tại sao em lại hỏi?" Gear quay sang hỏi cậu bé.

“Em chỉ muốn biết, em không thể hỏi à." Night nói.

"Night, em là người yêu của anh chứ không phải mẹ anh." Gear giận dữ nói.

"Uh... Gear, đừng cãi lại người yêu của mày nữa. Hãy nói chuyện tử tế với em ấy. Ồ...tao đến đây bằng taxi. Tại sao lại hỏi vậy, Night?" It vội vàng nói để làm dịu tình hình và khiến họ bình tĩnh trở lại, nhớ lại những gì Day đã nói.

"Không có lý do em chỉ tò mò thôi." Night trả lời, và không ai hỏi về điều đó nữa. Sau đó It đến ngồi cạnh Four, người đã để lại một chiếc ghế cho cậu ngồi. It im lặng, Gus và Four đang tranh cãi với một người bạn của Night. It ăn trong im lặng và nghe thấy Gus xin đổi chỗ. Ngồi được một lúc, Paint làm rơi thìa cơm lên áo Night nên Night nhờ Gear đuổi Paint đi. It hơi sững sờ vì không nghĩ Night lại tệ như vậy. Khi Gear đuổi cô gái kia đi, mọi người ngồi xuống và ăn. It tự hỏi trong đầu

//Tại sao Gear lại sẵn sàng phục tùng Night như vậy?//

"It, sao hôm nay mày im lặng thế?" Four hỏi khiến It hơi giật mình.

"Ừm... tao vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, nên tao cảm thấy vẫn hơi mệt mỏi." It nói.

"Vậy làm thế nào mày đến được đây? mày có thể lái xe không?" Gear hỏi.

"À… tao gọi taxi." It trả lời, nhưng It biết rằng bạn bè của cậu vẫn nghi ngờ lắm vì họ biết It không thể đi taxi một mình.

“Vậy thì tối cùng nhau về nhé." Four nói, It nhớ về những gì Day đã nói, rằng anh ấy sẽ đến đón cậu.

"Không…không cần…tao sẽ gọi người nhà đến đón." It vội vàng nói.

"Mày có chắc không?" Gear hỏi.

"Không cần phải bận tâm đâu." It nói với vẻ mặt bình tĩnh trước khi tránh đυ.ng phải ánh mắt của Night, người đang nhìn chằm chằm vào cậu.

Reng…. reng

It không nói thêm bất cứ điều gì trước khi điện thoại của Night đổ chuông, khiến Gear quay lại nhìn. It nhìn một chút rồi tiếp tục ăn. It thấy rằng Gear đã lấy điện thoại của Night để nhìn xem ai gọi đến.

"Ai đang gọi? Day là ai?" Gear nhẹ nhàng hỏi. It đang xúc một thìa cơm lập tức run tay và làm rơi thìa thức ăn xuống. Một số người quay sang nhìn It một cách khó hiểu. It cười gượng trước khi ngồi lại nghe Night nói chuyện với anh trai mình. Khi nghe những gì Night nói với Day, It không thể ăn được nữa.

"Không có gì, em nhìn thấy một chiếc xe tương tự như của anh lái qua nhà hàng, nên em muốn biết liệu P" Day có ở nhà hàng này hay không." Night trò chuyện với anh trai một lúc rồi cúp máy.

Gus hỏi Night về cuộc gọi của Day, đột nhiên...

Reng... Reng...