Chương 37

"Đừng đùa với tao như thế, Pete! Tao không thấy buồn cười đâu." It đáp, mặc dù trong thâm tâm cậu biết Pete không đùa.

"Tao không đùa đâu!" Pete trả lời

"Tao không phải đồng tính," It trả lời

"Tao cũng không gay. Và tao cũng không nghĩ Day là gay." Pete nói

"Tao hiện tại không khỏe, tao muốn nằm xuống nghỉ ngơi." It muốn dừng lại cuộc nói chuyện.

"Tao hiểu và mày không cần trả lời ngay bây giờ. Nếu mày nghĩ rằng còn quá sớm, mày có thể thử tìm hiểu tao trước. Nhưng tao có thể nói với mày một điều ngay bây giờ, tao sẽ không đối xử với mày như cách mà Day đối xử với mày." Pete nói.

"Day không làm gì tao cả." It không thể không trả lời.

"Uh hmm, hãy nói cho tao biết và tao sẽ không làm phiền mày nữa. Tao hy vọng lần sau tao sẽ gọi cho mày tao sẽ có câu trả lời." Pete nói trước khi cúp máy, để It bất động. Bộ não của It đầy những câu hỏi và nghi ngờ. Tiếng gõ cửa làm It giật nảy mình. Cậu nghĩ đó có thể là Day nhưng It nhận ra rằng Day sẽ không gõ cửa.

"P"It... là em đây, Beam. Em vào được không?" It hơi cau mày khi nghe anh nói.

"Vào đi, cửa không khóa." It hét lên, nhìn chằm chằm lên trần nhà như thường lệ.

"Có chuyện gì vậy Beam?" It hỏi mà không nhìn cậu bé vì trái tim cậu đau nhói khi nhìn thấy khuôn mặt trẻ con dễ thương của Beam.

"Um.. em đã yêu cầu P"Day đến... em muốn xin lỗi anh." Beam nói với giọng run run. It quay lại nhìn cậu và không khỏi xót xa khi nhìn thấy những vết xanh tím trên cánh tay và khóe miệng.

"Xin lỗi cái gì?" It hỏi ngược lại.

"Em xin lỗi vì đã để P"Day và P"It đánh nhau." Beam nói khiến It mỉm cười.

"Mày không cần phải xin lỗi. Đó là chuyện bình thường. Không có ngày nào tao không đánh nhau với anh ta. Đừng suy nghĩ nhiều." It thản nhiên nói.

"Nhưng em cảm thấy không tốt." Beam nói, và It nhìn It.

"Ngồi đi, sao lại đứng?" It nói, và Beam ngồi vào chiếc ghế trang điểm.

"Ừm.. có chuyện gì vậy?" It tò mò hỏi. Beam cúi đầu xuống khi nghe thấy điều đó.

"Nếu như mày không muốn nói chuyện, vậy cũng tốt!" It trả lời vì đó là vấn đề riêng tư.

"P"It, anh đã bao giờ yêu đơn phương một ai đó dù biết là không được đáp lại nhưng vẫn quá cứng đầu để yêu họ chưa?" Beam thản nhiên nói khiến It bật khóc khi nhìn Beam đang ngồi ở đó với vẻ mặt buồn bã.

"Tình yêu đó dù đau tim hại thân, nhưng anh vẫn chọn yêu nó." Beam lại nói, It khẽ nhíu mày.

"Người yêu của mày là ai? Người mày yêu không phải là Day không?" It tò mò hỏi. Day chắc chắn không phải là người đã tấn công Beam

"Cái gì? Em không nghĩ đến P"Day, em yêu P"Day như anh trai của mình." Beam nói.

"Nhưng Day yêu em!" It nói, rùng mình bối rối.

"Phải, anh ấy có, nhưng anh ấy cũng yêu em như một đứa em trai. Anh ấy yêu em như yêu P"Night." Beam nói.

"Sao mày biết anh ta không yêu mày như người yêu? Bằng không anh ta đã không lỗ mãng như vậy. Hơn nữa, anh ta không cho bất cứ ai chạm vào mày." It mỉa mai nói.

"Chắc P’It nhầm rồi, P"Day thích bắt nạt, anh ấy đáng sợ nhưng anh ấy là người tốt, anh ấy luôn mang bưởi cho em ăn, anh ấy bảo vệ mọi người, bất cứ khi nào chúng em gặp khó khăn anh ấy sẽ giúp đỡ bằng mọi giá. Một lần Belle hẹn hò với một người đàn ông và cuối cùng cậu ta lấy trộm tiền của Belle. Khi P"Day phát hiện ra, người đàn ông đó đã phải nhập viện hàng tuần liền." Beam nói với giọng nghiêm túc, khiến It ngạc nhiên khi nghe nhưng cảm thấy nhẹ nhõm lạ thường.

"Mày đã nói với thằng Day là ai đã làm điều này với mày chưa?" It hỏi

"Em không nói với P"Day. Em sẽ không để người kia chết. Những gì anh ta làm với em không hoàn toàn chỉ như vây." Beam nói với ngại ngùng trước khi kết thúc. Dù mới gặp It một ngày trước, nhưng cậu cảm thấy mình có thể nói với anh điều đó. Có tiếng gõ cửa và nó được mở ra trước khi ai đó có thể nói bất cứ điều gì. It gần như nhảy lên thành giường khi thấy Belle bước vào với một cái túi trên tay.

"Sao nhìn như gặp ma vậy Nong It?" Belle nói, mỉm cười.

"Ồ.. không có!" It vội vàng nói, sợ Belle sẽ cảm thấy không ổn.

"Thật ra tao chưa bao giờ vào phòng của Nong Day. Nếu không có Nong It, tao sẽ không bao giờ nhìn thấy nó." Belle nói, nhìn quanh phòng. It nhướng mày ngạc nhiên nhưng không nói gì.

"Belle, trong đó có gì vậy?" Beam hỏi

"À.. Nong It, Nong Day nhờ anh mua cái này." Belle vừa nói vừa đưa cho It hai chiếc túi từ tiệm bánh nơi hai người đã mua bánh lúc nãy. It nhăn mặt trước khi đứng dậy mở túi ra xem. Bên trong là cùng loại bánh mà đã mua cùng Day trước đó.

"Tại sao anh ta bảo anh mua cái này?" It hỏi

"Tao cũng không biết, Day không có nói cho tao biết, cậu ta chỉ là kêu tao đi mua mang đến cho mày." Belle trả lời, và It cảm thấy tim mình thắt lại.

"Tao có thể làm gì khác cho mày không, người yêu của Day?" Belle hỏi

"Người yêu của anh ta là ai, Belle?" It bàng hoàng hỏi.

"Nong It, mày là người yêu của Day phải không?" Belle ngạc nhiên hỏi.

"Ôi.. điên thật, em không phải người yêu của cậu ta." It vội vàng phủ nhận.

"Ồ không.. đâu phải chỉ nói được. Phải nhìn tận mắt, sờ mó mới biết được." Belle nói với một tiếng cười nhẹ. Cửa phòng ngủ nhanh chóng mở ra.

"Từ khi nào phòng ngủ của tao trở thành một nơi để ngồi và nói chuyện?" Day nói khi Belle quay lại nhìn anh.

"Nào.. đó là một không gian riêng tư quý giá. Nào, Beam, đi xuống thôi." Belle gọi chàng trai trẻ dậy.

"Beam, mày thực sự sẽ không nói cho tao biết ai đã làm điều này với mày sao?" Day hỏi Beam

"Không có gì!" Beam lặp đi lặp lại.

"Được rồi, mày không cần nói, đừng để tao tự mình phát hiện ra, Belle chẳng qua là giúp che đậy mà thôi." Day quay lại và nghiêm khắc nói với Belle.

"Ồ.. chuyện gì đang xảy ra vậy? Đừng làm Day nổi điên thêm nữa. Nhanh lên, Beam, tao không biết liệu Day có cắn đứt đầu mày không." Belle vội vàng đẩy Beam ra khỏi phòng. Day quay sang nhìn It, khiến cậu rùng mình khi nghĩ đến những gì Beam đã nói.

"Tại sao mày không ném những chiếc hộp đi?" Day nói một cách dứt khoát khi mở chiếc hộp đựng chiếc bánh mà anh đã đánh rơi.

"Nó chỉ lộn xộn, nhưng nó không ra khỏi hộp." It đã trả lời. Day lại quay sang nhìn cậu.

"Đừng nói với tao là mày lấy nó vì muốn ăn nhé?" Day hỏi, và It chậm rãi gật đầu.

"It, đồ ngốc, mày có thể mua một cái khác. Tại sao mày lại lấy nó?" Day hỏi

"Tao không tham lam, tao chỉ là thất vọng, làm sao biết mày sẽ mua cho tao cái khác?" It nói

"Tao để Belle mang đến cho mày. Tao không lấy cho mày một cái khác sao?" Day nói, và It nhìn chiếc túi trên tay.

"Chà, ai biết mày sẽ mua một cái khác?" It khẽ nói. Day hít một hơi thật sâu mà không nói gì, trong khi It đứng giữa phòng lúng túng cầm những chiếc túi.

"Mày định làm gì?" Day hỏi

"Tao sẽ ăn bánh." It nói trước khi rời khỏi phòng.

"Đi nào, em sẽ giúp P"It. Bây giờ em rảnh." Beam nói, lấy cái túi từ tay It và đi về phía nhà bếp. It đi theo cậu.

"Muốn ăn vị nào trước?" Beam hỏi

"Ừm... tao muốn cả hai," It trả lời, và Beam quay lại nhìn anh ấy với vẻ sửng sốt trước khi mỉm cười nhẹ nhàng.

"Ha ha... P"It thật giống trẻ con, dùng dao đi, em sẽ cắt hai miếng." Beam nói. It ngồi ăn.

"Uh.. mày muốn ăn gì không, Beam? Tao có thể chia sẻ nó với mày." It nói

"Em không muốn. Anh biết không em rất thích bánh ngọt." Beam nói với một nụ cười

"Nhưng Day không thích ăn" It nói

"Chà, điều đó không có gì lạ. Điều kỳ lạ duy nhất là Day, người không thích đồ ngọt. P’Night đã cố bắt anh ấy ăn bánh một lần, nhưng Day trông giống như anh ấy bị đầu độc." Beam cười nói.

"Có ai ép buộc được anh ta không?" It hỏi

"Ồ, không ai dám ép P"Day làm gì cả, em nghĩ anh ấy đồng ý ăn tối với P’Night vì quan tâm đến anh ấy, và P"Day sợ anh ấy phật ý." Beam nói khiến It im bặt. Nhớ ngày Day đồng ý ăn bánh ở cửa hàng, khi cậu nằng nặc đòi Day ăn thử.

//Day ăn nó vì quan tâm đến mình sao?// It nghĩ trong đầu nhưng không tin đó là sự thật.

"P’It... P’Day từng gội và chải đầu cho P’Night, anh ấy có làm thế với anh không?" Beam hỏi

"Không bao giờ!" It nói, mặc dù cậu không biết rằng Day đã gội đầu khi cậu đang ngủ.

"Vì vậy.. P’Day là thợ làm tóc nổi tiếng nhất vùng, hơn nữa anh ấy còn trẻ và đẹp trai. Hầu hết những người đến đây đều mong P"Day làm tóc cho họ. Những người yêu thích P’Day phải đặt trước và họ phải trả nhiều tiền hơn vì P’Day chỉ làm cho cấp VIP mà thôi." Beam cười nói. It nghĩ rằng nói chuyện với Beam là điều tốt và dần dần nâng cao hiểu biết của anh ấy về Day.

"Vậy ai thường làm tóc cho một khách hàng bình thường?" It hỏi

"Có 4 stylist chính. Trong khi em và 2 nhân viên khác là trợ lý. Nhưng đôi khi P"Day là stylist chính." Beam Nói

"À.. có khách đến, em đi giúp P"Belle." Beam nói với It trước khi rời đi. It vừa ăn bánh vừa cố gắng lấy tóc của chính mình.

//Lâu quá nhỉ?// It lẩm bẩm một mình, ngồi ăn nốt chiếc bánh. Ngay sau khi làm xong, cậu đặt cái đĩa vào bồn rửa. It bước ra khỏi bếp và nhìn vào tấm gương đối diện với văn phòng của Day, bắt đầu vuốt ngược mái tóc của mình.

"Mày bị cái quái gì thế?" Giọng nói của Day vang lên từ phía sau. Anh ấy vừa mới tắm và thay quần áo và khi đi xuống cầu thang, anh ấy thấy It trong gương.

"Không có gì.. tao chỉ nghĩ về việc cắt tóc thôi." It trả lời. Day đứng nhìn cậu.

"Lên giường chờ đi!" Day lặng lẽ nói, và It trông có vẻ ngạc nhiên nhưng ngay lập tức rời khỏi Day.

"Mày sẽ làm gì? Tao cảm thấy không khỏe." It nói lắp. Day vẫn đang nhìn anh.

"Mày điên à? Mày nghĩ tao sẽ làm gì mày?" Day nghiến răng, nhưng không quá lớn. It thở phào nhẹ nhõm khi nghe điều này.

"Tại sao tao phải nằm?"

"Tao sẽ chăm sóc cho mày, It! Đi lên, đừng bắt tao phải nhắc lại." Day nói và It nhanh chóng đi làm.

"Mày đang làm gì vậy Nong?" Belle hỏi

"Thằng Day bảo em ngồi trên ghế đợi." It nói. Các nhân viên và khách hàng ngay lập tức quay sang nhìn It, khiến cậu càng bối rối hơn.

"P’It, P’Day có định gội đầu cho anh không?" Beam hỏi.

"Tao không biết.. tao nghĩ vậy!" It trả lời trước khi bước đến bên giường. Day ra với chiếc tạp dề da màu đen. It bí mật quay lại và mỉm cười để Day không thể nhìn thấy cậu. Cậu không quen lắm với Day như thế này.

"Nằm xuống." Day nói

"Đang nhìn cái gì? Trở về làm việc đi!" Day nói trước khi kéo tấm rèm giữa những chiếc ghế để che đi ánh nhìn. Day nhẹ nhàng nhấc đầu It lên để di chuyển đầu và cổ. It nhìn vào mặt Day mà không nhắm mắt, nhìn Day tiếp tục làm mọi việc. Anh bắt đầu gội đầu cho It. It ngay lập tức cảm thấy nhẹ nhõm khi những ngón tay của Day di chuyển và xoa bóp nhẹ nhàng. It nhắm mắt lại và thư giãn. Trong lòng anh cảm thấy có gì đó quen quen.

"Hình như có ai đó đã gội đầu cho tao như vậy trước đây, nhưng tao không thể nhớ được." It bình tĩnh nói, còn Day im lặng. Một lúc sau, Day đã gội xong mái tóc của It.

"Được rồi, đứng dậy và ngồi vào chiếc ghế nào còn trống." Day vừa nói vừa quấn chiếc khăn quanh đầu It. It đã cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái và lập tức ngẩng đầu lên.

"P"It, ngồi đây." Beam nói khi đã chuẩn bị xong một chiếc ghế. It ngồi xuống khi một nhân viên đến gần cậu, Day đã cầm lấy máy sấy để làm khô tóc. Các nhân viên cửa hàng nhìn anh bối rối. Ông chủ của họ thường không bao giờ làm như vậy.

"Po, tao sẽ tự làm. Đi làm móng cho khách". Day nói, Trước kia Day chưa bao giờ sấy tóc cho ai kể cả VIP. Anh ấy sẽ để trợ lý làm việc đó, và anh ấy sẽ tiếp tục với việc khác. Day cầm máy sấy lên và chải tóc cho It. Ánh sáng chói lòa khiến It nhìn vào tấm kính trước mặt.

"P’Belle, anh đang làm cái gì?" It hỏi, Day nhìn Belle qua gương. Anh thấy Belle chộp lấy máy ảnh và chụp ảnh Day và It.

"Chà, tao đã chụp một bức ảnh về sự kiện quan trọng và hiếm có này, haha." Belle nói khi Day lắc đầu mệt mỏi. It rất ngạc nhiên vì cậu không biết gì cả.

"Bây giờ tao sẽ cắt tóc cho mày." Day bình tĩnh nói

"Mày đừng cắt ngắn quá được không?" It nói, giải thích cách cậu thường cắt tóc

"Nhưng mày cắt kiểu đó khá lâu rồi, sao mày không cắt kiểu khác đi?" Day nói với giọng đều đều khi nhìn It qua gương.

"Không, tại sao ... mày không thể rút ngắn nó!" It bình thản đáp. Day nhặt chiếc kéo và bắt đầu thao tác linh hoạt. It đánh giá cao Day khi cách Day tỉa tót tóc cậu qua gương. Day xoay sở để chỉnh sửa lại mái tóc của It thêm một chút. It kinh ngạc nhìn mình trong gương, dù trông cậu không khác mấy. Cậu cảm thấy mình đặc biệt thích phong cách này.

"Nong Day, mày cắt tóc cho tao được không?" Belle trêu chọc, và Day quay lại nhìn anh.

"Cắt tóc bằng một nửa tiền lương của mày trong tháng này, được chứ?" Day trả lời, và Belle ngay lập tức cau mày.

"Không thể tin được, mày thật tàn nhẫn." Belle lại nói đùa, It nhìn mình trong gương và khẽ mỉm cười.

"Mày điên à?" Day hỏi chuyển sang It

"P"It, tối nay anh có muốn đi chợ đêm không? Đi cùng nhau đi." Beam nói.

"Oh được, tao rất thích một cậu bé dễ thương như Nong It. Day sẽ quản lý cửa hàng, và tao sẽ dẫn Nong It." Belle nói. It vẻ mặt tò mò, muốn đi. Thường thì khi cậu ở cùng Day trong căn hộ, cậu không ra ngoài nhiều.

"Tại sao tao phải trông cửa hàng? Tao không thể đi à?" Day nói khiến cả cửa hàng im bặt.

"Po, đi lấy khăn tắm trên mái nhà giặt đi. Có vẻ như trời sắp mưa... hay có tuyết?" Belle nói khiến It bối rối nhìn mọi người.

"Đúng rồi.. P"Day định đi dạo chợ đêm hả? Đừng nói là anh định bắt xe nằm ườn như hồi dẫn P’Night đấy nhé?" Beam hỏi vì mọi người trong cửa hàng đều biết Day không thích đi chợ.

"Nếu mày làm thế, mày không cần phải đi bởi vì chúng tao sẽ không để mày đi." Belle lại nói, và It chỉ có thể đứng nhìn người này với vẻ hoài nghi.

"Tao có một chiếc xe máy, Belle." Day đã trả lời. It tỏ vẻ bối rối vì không biết Day có xe máy.

"Nghiêm túc đấy, Day! Chúng ta đi cùng nhau nhé?" Beam hỏi, và Day quay sang nhìn It.

"Mày có muốn đi với họ không?" Day hỏi, và It gật đầu.

"Tao muốn đi" It nói nhanh.

"Chúng ta đóng cửa hàng sớm, nói với khách hàng là chúng ta sẽ hẹn một dịp khác, Belle." Day nói. Belle và Beam quay sang nhìn nhau và cười toe toét.

"Tao sẽ ngồi xuống và kiểm tra chi phí trong văn phòng." Day nói

"Tao có thể giúp gì cho mày không? Ý tao là, tao không biết phải làm gì!" It khẽ nói.

"Mày đã ăn bánh chưa?" Day hỏi.

"Oh, tao đã ăn rồi!" It trả lời ngay lập tức

"Mày nhanh đấy. Vậy tính toán giúp tao đi, tao chán con số rồi." Day nói, trước khi bước vào văn phòng của mình. It mỉm cười trước khi vội vàng đã đi theo cậu. Day nhờ It kiểm tra giúp anh các khoản thu chi theo hóa đơn trong thời gian anh không đến cửa hàng. Một lúc sau, trời bắt đầu tối. Day nhìn ra ngoài cửa hàng và nhìn đồng hồ của Gu, đứng dậy và rời đi. It vẫn ngồi viết và đếm, rồi Day quay vào trong.

"Đi tắm đi, tao sẽ cho nhân viên đóng cửa hàng. Chúng ta sẽ đi chợ đêm", Day nói. It ngay lập tức bỏ bút và vội vã lên lầu để tắm như Day nói không chút miễn cưỡng. Cậu tắm rửa, thay quần áo rồi xuống lầu. It nhận thấy rằng cửa hàng đã đóng cửa. Ở cổng sắt bên cạnh là một số nhân viên đang tươi cười rạng rỡ.

"Có những ai đi thế?" It hỏi Day

"Beam và Belle. Beam đã đi tắm và thay đồ, và sẽ mất một lúc." Day nói

"Chúng ta đi trước!" Một nhân viên cửa hàng nói với Day.

"Cảm ơn rất nhiều vì ngày hôm nay. Hẹn gặp lại vào ngày mai!" Day nói với mọi người mỉm cười và bước đi.

"Này, Day.. chúng ta đi thế nào?" It hỏi

"Nó kia, Nong It, trước cửa hàng." Belle nói. Có một chiếc xe máy đang đỗ. Cậu nhìn thấy chỗ Day đứng cùng chiếc xe máy và đang cười. It không thể tưởng tượng được cảnh Day đi xe máy sẽ như thế nào.