Chương 33

Vừa dứt lời, Day lau khô It rồi bế lên giường. Anh bắt đầu cảm thấy hơi nóng trong người It, nhưng thấy cậu đang ngủ, anh không muốn gọi cậu dậy để uống thuốc. Day biết It sẽ không thức dậy. Day mặc quần áo và ngồi xuống sấy tóc cho cậu.

"Tao đang nuôi con sao?" Day lẩm bẩm một mình, sau đó đặt It lên giường và đắp chăn cho cậu trước khi nằm xuống bên cạnh. It ngay lập tức nhào vào vòng tay của Day. Day nhìn It vắt vẻo bên cạnh mà thở dài, rồi kéo It vào lòng, vươn tay tắt ngọn đèn ở đầu bàn.

"It... It!" Day khẽ gọi, đánh thức người đang ngủ say. It tỉnh lại và từ từ mở mắt ra. Mí mắt trĩu nặng hơn bao giờ hết. Cậu lập tức thấy chóng mặt khi tiếp xúc với ánh sáng. It cảm thấy mình không được khỏe, toàn thân đau nhức, kèm theo sốt, đau mũi và đau họng.

"Ồ..!" It bình thản trả lời.

"Mày có dậy không? Muốn tao đưa mày đến bệnh viện hay chùa?" Day khẽ hỏi. It cau mày, nhưng không nói gì.

"Dậy đi, uống thuốc trước, sau đó có thể ngủ tiếp." Day lại nói. It giả vờ ngủ thϊếp đi vì không còn sức, nhưng cậu nghe thấy tiếng thở dài của Day, rồi anh từ từ ngồi dậy khỏi giường.

"Tao đang buồn ngủ!" It khàn giọng nói.

"Mày chưa ăn gì cả, cũng muộn rồi, ăn cơm trước đi ngủ đi, tao phải đi đây." Day nói

"Mày đi đâu vậy?" It lập tức hỏi.

"Tao đi đón em trai tao từ bệnh viện . Hôm nay bác sĩ đã cho em ấy về." Day nói, và It gật đầu. Day mang cho It một bát bột yến mạch.

"Mày ăn một mình được không?" Day hỏi

It gật đầu, nhặt chiếc khăn ăn lên và đặt vào lòng cùng với cái bát ở trên. It xúc cơm từng chút một. Day đứng dậy và đi ra phòng khách, để lại It hơi ngạc nhiên vì anh không gây ra tiếng động nào.

"Day... tao no rồi!" It hét lên. Day tiến lại và cau mày.

"Mày cái gì cũng chưa ăn!" Day lẩm bẩm với một giọng trầm.

"Tao. . . tao không nuốt được." It nói vì cổ họng cậu đau rất đau.

"Uống ít sữa để uống thuốc đi. Mày sẽ không chết trong phòng tao đâu."

It đã quen với lời nói của Day. Anh cầm bát cháo ra khỏi phòng, một lúc sau quay lại với một ly sữa ấm.

“Uống hết ly đi, không uống hết tao sẽ tự rót đầy miệng mày đấy.

"Day đe dọa. It cầm ly lên và nhấp một ngụm nhỏ. Cậu thực sự không thể uống hết, Day cầm ly trước và nhìn cậu.

"Nick sẽ đến đây sớm thôi!" Day nói.

"Nick? Tại sao?" It tò mò hỏi.

"Hừ, tao không ở đây, mày mà chết ai sẽ thấy?" Day nói.

"Tại sao mày lại để Nick ở lại với tao? Mày có thể đưa tao về nhà, người nhà tao có thể chăm sóc tao." It nói

"Mày muốn về nhà không? Hay còn muốn đợi thằng chó Pete đến thăm?" Day quay lại và nói với giọng nghiêm khắc. It im lặng, cổ họng đau rát và cậu không muốn tranh cãi với Day.

"Yên tâm đi, tao cũng đã mời Neil tới rồi." Day muốn cắn lưỡi khi nói xong. It không biết liệu mình có thể ngủ ngon nếu Nick và Neil ở bên nhau hay không.

"Còn mày thì sao?" It hỏi

"Tối nay tao không về, tao sẽ ngủ lại với em trai, mày uống thuốc rồi đi ngủ đi, mai tao sẽ quay lại. Ối, mày ốm nên không cần đến lớp đâu, bạn của mày nói rằng không có bài kiểm tra." Day nói, It phát hiện ra rằng Day sẽ không ngủ lại căn hộ tối nay nữa.

"Mày sẽ không trở lại?" It hỏi lại.

"Ừm, em trai tao vừa mới khỏi bệnh, tao làm sao có thể để em ấy một mình được? Sáng mai tao sẽ về." It nói.

Ding Dong

Chuông cửa reo. Day ra mở cửa, rồi Nick bước vào phòng.

"Mày lợi dụng bạn tao đến mức này rồi bỏ rơi cậu ấy như thế hả, Day?" Nick hét lên khi nhìn thấy tình trạng của It.

"Đừng nói nhiều nữa! Tao đã bảo mày đừng có giỡn với tao mà." Day nói khi cậu rời đi, trước khi gọi điện cho Neil, anh lấy chìa khóa và ví của mình.

"Mày sẽ rời đi?" It đột nhiên thấp giọng hỏi.

"Ừ, tao sẽ đợi Neil. Khi cậu ta đến, tao sẽ đi." Day nói. Mặt It thông thoáng tức thì. Nick nhìn vào khuôn mặt bạn mình.

Ding Dong

"Mày hành động như một con chó bị chủ bỏ rơi." Nick nói, và It cau mày với cậu.

"Mày. . . Đi tìm Neil đi, tao đi ngủ." It nói, một mặt yếu ớt kéo chăn đắp lên người. Nick bước tới và ngồi xuống chân giường, nhìn cậu.

"Mày đang yêu anh ta!" Nick nói.

"Vớ vẩn..mày có thể để tao yên không.. làm ơn, tao muốn ngủ, đầu tao đau quá." It nói với bạn mình vì cậu không muốn nói về nó. It vẫn không biết tại sao mình lại đồng ý ở lại với Day.

"Đừng giỡn nữa, ra phòng khách ngồi đi để cậu ấy ngủ." Giọng Neil vang lên từ cửa phòng ngủ khiến Nick quay lại và mỉm cười khi nhìn thấy Neil.

"Day đã đi rồi à?" It hỏi Neil

"Hừ!" Neil nói trước khi vừa đi vừa lôi cổ Nick ra khỏi phòng.

"Đừng kéo tao! Cổ áo sơ mi của tao sẽ bị nhàu nát mất!" Nick hét vào mặt Neil khi rời khỏi phòng. Neil đóng cửa lại, hai người vừa rời đi, It liền nằm xuống ngủ, cảm thấy đầu đau nhức khó chịu kỳ lạ.

//Tất cả là về em trai của mày// It lẩm bẩm một mình trước khi từ từ chìm vào giấc ngủ.

….…….

"Em không sao. P"Day, em đi được." Night nói sau Day đưa cậu về nhà. Anh ra khỏi xe và ngay lập tức đến hỗ trợ anh trai mình.

"Em làm gì nếu em đột ngã xuống?" Day nghiêm nghị nói khiến Night mỉm cười khi ngồi xuống ghế sofa. Sau đó Day đi lấy cốc nước cho em trai uống rồi cùng cậu ngồi xuống.

"Tối nay anh sẽ ngủ với em, ngày mai anh sẽ để Fu ở đây. Hoặc chúng ta để cậu bé tên Knot đó ở lại với em vì anh sẽ quay lại cửa hàng vài ngày." Day gợi ý, nhưng Night lắc đầu.

"Em muốn Gear chăm sóc cho em... anh làm được không P"Day?" Night hỏi anh trai.

"Được!! Muốn thế nào cũng được, đừng quên tự lo cho mình, nếu có chuyện gì, anh nhất định gϊếŧ chết hắn." Day khẽ nói, Night vội ôm lấy anh.

"Em sẽ không làm anh lo lắng đâu... anh luôn quan tâm lo lắng cho em. Em không muốn anh mệt mỏi vì em." Night nói, vì biết mình đã làm điều có lỗi với anh trai.

"Anh không thể ngừng lo lắng cho em, em biết không?" Day trả lời của mình emtrai.

"P"Day!"

"Hửm?"

"Anh không muốn lập gia đình sao? Em không muốn ép anh tìm ai, nhưng em muốn nhìn thấy anh hạnh phúc. Nếu có người anh yêu, anh nên quan tâm chăm sóc anh ấy/cô ấy." Night nói vì cậu chưa bao giờ thấy anh trai mình đưa ai đó về nhà hoặc nói chuyện nghiêm túc với ai đó.

"Người mà anh yêu đang ngồi đây, người đang ôm lấy anh." Day nói, mỉm cười dịu dàng, và Night lắc đầu.

"Không phải như vậy. Em đang nói đến người yêu!!" Night nói khiến Day trầm ngâm.

"Ôi.. một người như anh không thích hợp để có người yêu, Night…bởi vì người yêu anh có lẽ không muốn biết câu chuyện của anh, anh xin lỗi!" Day nói với giọng điềm tĩnh. Night nhìn anh mình.

"Sao anh buồn thế?"

"Bởi vì anh trai em là người xấu!" Day nhẹ nhàng trả lời em trai mình trước khi nở một nụ cười.

"Em đã hỏi quá nhiều câu hỏi. Em có đói không? Có muốn ăn gì không?" Day thay đổi chủ đề.

"Em muốn ăn cháo tôm."

"OK, Anh sẽ nấu cho em! Hãy nằm trên đi. Anh sẽ gọi cho em khi làm xong." Day nói. Trước khi đứng dậy đi vào bếp, anh lấy điện thoại gọi cho bạn mình.

"Có chuyện gì vậy" Neil nhấc điện thoại

"(Nick, tại sao mày lại ngồi ở đây? Bỏ chân ra)." Giọng của Neil vang lên với người ngồi bên cạnh cho đến khi Day lắc đầu, nghĩ rằng lẽ ra anh không nên rời đi.

Chúng mày đang làm cái quái gì với nhau? It thế nào?" Day hỏi

"(Mày có lo lắng cho vợ mình không?)" Neil hỏi

"Nếu hắn xảy ra chuyện gì, tao liền gϊếŧ mày!" Day chửi bạn mình

"(Mày đang nói chuyện với ai vậy?)" Giọng Nick vang lên

"(Lùn, nằm yên được không? Phiền quá!)" Giọng Neil mắng từ đầu dây bên kia

"(Hỏi Nick. Nó đang nhìn It, tao không quan tâm đến ai hết!! Lùn đến nói chuyện. Mày không muốn biết tao đang nói chuyện với ai sao?)" Neil hét vào mặt Nick , sau khi một lúc Nick nhấc máy.

"(Có chuyện gì vậy, Day?)," Nick nói

"Suỵt.. mày biết là tao mà còn giả vờ hỏi bạn tao à?" Day không thể không chế nhạo.

"(Mày biết tao, biết cái quỷ sao?)" Nick trả lời

//Nó là cái quái gì, hay mày bị làm sao?// Day lẩm bẩm trong hơi thở, cảm thấy bực tức

"(Tao nghe rồi. Mày ăn It và mang mầm bệnh cho cậu ấy)" Nick hét lên

"It bây giờ như thế nào rồi?" Day cáu kỉnh hỏi

"(Lo lắng cho bạn tao à?)" Nick trêu chọc

"Ồ, nếu mày không trả lời, tao sẽ cho Neil gϊếŧ mày và ném mày ra khỏi căn hộ."

"(Trước khi hắn gϊếŧ tao, hãy để tao sử dụng hắn ta trước. Tao muốn đạt được mục đích sống trước khi tao chết..haha)" Nick bật cười khiến Day im lặng

"...haha.. ok ok tao sẽ nói với nó. It thức dậy cậu ấy uống thuốc và đi ngủ tiếp vì vẫn còn mệt và đau đầu, tao đã cố gắng lau mình cho nó, nhưng It không cho vì vậy tao đã dán thuốc hạ sốt lên trán nó rồi.)" Nick nói khi thấy Day im lặng.

“Hãy tắm rửa cho cậu ấy để hạ sốt, nếu không cậu ấy sẽ không lành đâu,” Day lầm bầm bằng giọng trầm trầm.

"(Tao đã nói với mày rằng nó sẽ không để tao giúp lau người. It thậm chí còn không muốn ăn. Tao đã phải đe dọa nó rằng sẽ để bạn của mày là Neil giúp nó ăn.)" Nick nói, khiến Day cau mày.

"Bướng bỉnh!" Day rêи ɾỉ với giọng cáu kỉnh

"Ừm, chúng ta hãy đợi. Nếu cơ thể cậu ấy không đỡ hơn, tao sẽ đưa cậu ấy đến bệnh viện," Day trả lời

"Sẽ ổn thôi. It ghét bệnh viện" Nick nói, vì cậu là bạn của It trong một thời gian dài.

Đột nhiên... "Ai ốm vậy P’ Day?" Tiếng Night vang lên khiến Day hơi đơ người

"Ừm... thế thôi. Tao sẽ gọi cho mày sau." Day nói với Nick trước khi kết thúc cuộc gọi.

"Không có việc gì, bạn của anh bị bệnh." Day nói.

"Bạn của P’Day, là ai vậy? Vậy anh ấy bị sao vậy... hay là P’Neil?" Night lập tức hỏi Day

“Anh ấy thế nào rồi? Anh có thể liên lạc với P’Neil được không?" Night vẫn yêu và kính trọng bạn của Day

"Hừ, không có gì to tát, cậu ta nói muốn cùng em xin lỗi, nhưng sợ em không tha thứ." Day thay đổi chủ đề.

"Sẽ không tha thứ cho anh ấy sao? P’Neil rất tốt với em, và em biết P’Neil làm vậy chỉ vì anh ấy yêu em. Nếu anh gặp lại anh ấy, hãy nói với anh ấy rằng em muốn gặp anh ấy và em không giận nữa." Night nói.

Day vẫn nhìn em trai mình, khẽ mỉm cười. Mặc dù Day đã biến em trai mình trở thành kẻ xấu nhưng Night vẫn luôn có một trái tim trong sáng.

"Night đang làm gì trong bếp vậy? Em đến để nói với anh điều gì?" Day là câu hỏi của anh

"Em tới giúp, ngồi một chỗ cũng chán."

"Được rồi, vậy Night bóc tôm giúp anh." Day nói với em trai mình trước khi lấy tôm ra khỏi túi và đưa cho cậu ấy. Hai anh em giúp nhau nấu cháo. Đã lâu lắm rồi cả hai mới có khoảnh khắc bên nhau như thế này.

"A... sao nấu nhiều thế? Định ăn hết à?" Night vừa hỏi vừa nhìn cháo trong nồi. Day đã nấu rất nhiều. Anh dừng lại khi đang nấu ăn vì vô tình nghĩ đến người khác.

"Không, anh hâm lại cho bữa sau, ngày mai Fu sẽ đến, cho cậu ấy ăn cháo." Day nói với giọng điềm tĩnh. Night cau mày nhìn anh.

Sau khi ăn cháo vào bữa tối với anh trai, Day và Night cùng nhau xem tivi đến 10 giờ tối. Sau đó, Day đưa em trai mình đi ngủ. Lúc đầu, Day nói sẽ ngủ với cậu, nhưng chàng trai trẻ nói rằng cậu muốn ngủ một mình. Day không cho em trai đóng cửa vì sợ em ấy sốt trở lại. Night vui vẻ đón nhận sự quan tâm của anh trai. Day lên phòng tắm rửa rồi đi ngủ. Anh nhấc điện thoại nhắn tin cho Fu, nhờ chăm sóc em trai khi anh đi về quán thẩm mỹ viện ở tỉnh. Sau đó, Day quay lại nhìn đồng hồ và thấy đã hơn 11 giờ đêm, vì vậy anh ấy quyết định gọi cho người bạn kia của mình.

"(Sao rồi, Day?)" Neil trả lời điện thoại.

“Mày và Nick vẫn ở căn hộ của tao à?" Day hỏi

"Tao đang ở đâu à? À... Em gái của tao đâm vào sau một chiếc xe khác, vì vậy tao phải nhanh chóng đến xem. It không thức dậy và cũng không thể ăn bất cứ thứ gì... mày biết đấy... nên tao đã gọi một ít cháo cho cậu ấy và đặt lên bàn cạnh giường cùng với những viên thuốc mà mày đã để lại." Neil nói, khuôn mặt của Day ngay lập tức đanh lại.

"Sao mày không gọi cho tao để nói với tao điều đó? Cậu ấy có thể sẽ chết một mình trong phòng của tao!" Day cáu kỉnh nói.

"Chà, tao biết mày sẽ gọi và hỏi. Có vẻ như cậu ấy bị sốt nặng hay gì đó" Neil nói.

“Được rồi, vậy thôi” Day nói, kết thúc cuộc gọi và lập tức quay số của It. Day nghe tiếng chờ lâu mà đầu dây bên kia không bắt máy.

"Tại sao không trả lời điện thoại?" Day gầm gừ khó chịu trước khi đi đến phòng của em trai mình. Anh nhìn thấy Night đang nằm trên giường, nói chuyện điện thoại.

"Muộn rồi, sao còn chưa ngủ?" Day hỏi.

"Em đang nói chuyện điện thoại với P"Gear!" Night lặng lẽ nói trước khi cúp điện thoại.

"Anh không phiền, nhưng đừng thức muộn quá, em đang trong quá trình hồi phục." Day nói

"Vâng, vậy sao còn P’Day chưa đi ngủ? Đừng lo cho em." Night mỉm cười nói.