Lão nam nhân nghiêng người nằm ở trên giường, bị bạn tốt nửa ôm vào l*иg ngực. Lão nam nhân chỉ cần cúi đầu là có thể nhìn thấy quần áo mình bị tay bạn tốt làm lộn xộn hết lên, lúc này chỉ biết xấu hổ nghiêm mặt nhắm mắt lại, mí mắt mỏng manh và lông mi đều run rẩy.
Cặp tay kia tựa hồ bỏ đi sự kiềm chế của mấy lần đầu, không tự chủ mà xoa bóp ngực hắn, đầu ngón tay và lòng bàn tay thay phiên đùa bỡn đầṳ ѵú mát lạnh. Lão nam nhân không kiềm được lòng mà đưa đầṳ ѵú về phía trước, chủ động làm phiền tay bạn tốt.
Nơi mẫn cảm bị người khác xoa, kí©h thí©ɧ đến hoóc-môn vui thích phân bố trong đầu, khiến lão nam nhân không chống đỡ được, cả người như hóa thành một vũng nước, đành phải mơ hồ điều khiển kɧoáı ©ảʍ đôi tay kia mang lại như con sóng ngập trời đang tràn đến gần vùng nước chảy bèo trôi.
Lão nam nhân muốn chạy trốn thứ kɧoáı ©ảʍ này, tâm tình trong lúc hỗn loạn muốn đẩy tay bạn tốt ra, nhưng lại chỉ có thể giống một con mèo nhỏ gãi ngứa, nhẹ nhàng cọ cọ mu bàn tay bạn tốt, không tự giác mà lại càng đem tay bạn tốt ấn về phía mình. Lão nam nhân đè lại tay bạn tốt, giữa răng môi phát ra tiếng rêи ɾỉ mất kiềm chế, nhẹ nhàng kêu: "Đừng, đừng..." Âm cuối dường như hơi kéo dài.
Tay bạn tốt hơi dừng lại, tựa hồ có hơi bất đắc dĩ, cúi đầu: "Ngoan, buông tay ra, là chính anh đè tay em lại, em không nhúc nhích được."
Vì vậy lão nam nhân mơ mơ màng màng buông tay bạn tốt ra, trái lại luống cuống mà nắm thật chặt lấy một góc chăn, giống như làm vậy có thể chống đỡ được kɧoáı ©ảʍ đang cuồn cuộn như nước thủy triều.
Cả người hắn đã cuộn tròn lọt thỏm trong l*иg ngực bạn tốt, hai người chen chúc trong tấm chăn mỏng, có chút giống như nhiệt độ quanh thân cũng tăng lên. Lão nam nhân cả người hồng nhạt, chỉ có đầu ngón tay đang bấu nhừ tử cái chăn là hơi tái nhợt.
Trận này hỗn loạn xoa bóp cho đến khi lão nam nhân đầu hàng mới kết thúc. Hắn không biết phải đối mặt với bạn tốt như thế nào, quần áo ngổn ngang, lộ ra một mảng eo nhỏ trắng nõn, đầu dựa lên bả vai trần trụi của bạn tốt, lung tung lắc đầu: "Không muốn."
Bạn tốt rút ra một tay nâng mặt lão nam nhân lên, nhìn thấy một đôi mặt ướt nhẹp bị che ngợp bởi bầu trời kɧoáı ©ảʍ.
Tiếng bạn tốt có chút khàn khàn: "Thật sự không muốn?"
Bạn tốt buông tay ra, vì vậy đầu lão nam nhân đầu rũ xuống một lần nữa, lời nói giống như đang cố kìm nén thành tiếng khóc nức nở: "Thật sự không muốn."
Bạn tốt hỏi: "Không phải hôm nay tâm tình không tốt sao, có muốn buổi tối xoa bóp thêm một lần nữa không?"
Lão nam nhân đáp lời theo sát bạn tốt: "Ban ngày một lần là đủ rồi."
Vì vậy bạn tốt đưa tay rời khỏi trước ngực lão nam nhân, nhưng vẫn dừng lại ở eo của hắn: "Anh có biết bộ dạng hiện tại của chính mình như thế nào không. Lúc được bác sĩ trị liệu xoa bóp, anh cũng như vậy phải không?"
Lão nam nhân mơ hồ cảm thấy bạn tốt đang chế nhạo hắn, nên hầm hừ nói: "Chỉ trách cách thức cậu làm không đủ chuyên nghiệp, khiến tôi bị như vậy."
Bạn tốt hỏi: "Cách thức của bác sĩ trị liệu chuyên nghiệp hơn, cho nên một tuần anh chỉ cần xoa bóp một lần là đủ, đúng không?"
Lão nam nhân đang phân cao thấp với bạn tốt, không chút suy nghĩ nói: "Đúng vậy."
Chốc lát sau, mới phản ứng kịp, bất chợt ngẩng đầu lên: "Cậu vừa nói gì cơ?"
Bạn tốt: "Bác sĩ trị liệu của anh nói, mỗi tuần anh ta chỉ xoa bóp cho anh một lần thôi."
Lão nam nhân đột nhiên trắng mặt, chậm rãi rút bản thân ra khỏi cái ôm của bạn tốt.
Bạn tốt kiên nhẫn nhìn hắn, một lát sau,lão nam nhân mới lúng ta lúng túng nói: "Làm sao cậu biết."
Bạn tốt không trả lời hắn, chống đỡ thân thể chếch mắt nhìn xuống lão nam nhân: "Tại sao anh muốn gạt em?"
Lão nam nhân kinh ngạc nhìn bạn tốt, muốn trốn tránh vấn đề này, hắn giống như cầu xin nói "Đừng hỏi", liền muốn ngồi dậy, lại bị bạn tốt đè xuống.
Bạn tốt quan sát hắn, cười nói: "Anh muốn câu dẫn em đúng không."
Lão nam nhân hỏi: "Gì cơ?"
Bạn tốt nói: " Anh muốn câu dẫn em đúng không."
Lão nam nhân giống như rốt cuộc cũng nghe rõ bạn tốt nói gì, hai chữ 'câu dẫn' này dường như mang hàng vạn sức mạnh, đâm theo hướng hắn, đánh nát cái công chính tự thủ gần bốn mươi năm hắn vẫn luôn lấy làm tự hào, xé nát cái vỏ bọc hắn tự đắp nặn cho chính mình, cưỡng bách hắn nhìn thẳng vào cái sự thật đê tiện của mình. Lão nam nhân tâm tình rối loạn, chỉ biết nghiêm lại sắc mặt tái nhợt, hốt hoảng lắc đầu: "Tôi, tôi không có làm vậy."
Bạn tốt từng bước ép sát: "Vậy sao anh lại muốn gạt em? Tại sao lại muốn em xoa bóp ngực giúp?"
Lão nam nhân thấp giọng nói: "Chỉ là tôi ——" đầu óc của hắn nhanh chóng hoạt động, vì mình mà tìm một cái lý do hợp lý. Nhưng càng suy nghĩ, hắn càng nhận ra, không có cớ nào cả. Hắn một mực tạo dựng ý đồ mập mờ để tê liệt chính mình, đương nhiên 'thuốc tê' là hắn mượn của bạn tốt, nhưng nhờ cái miệng của cậu rốt cuộc lại mất đi hiệu lực, hắn cuối cùng cũng nhận thấy rõ mình chỉ là một tên biếи ŧɦái hèn hạ lòng mang ý đồ xấu với bạn tốt, một kẻ không có lòng tự trọng, một kẻ dùng thân thể của mình câu dẫn đàn ông trung niên mình luôn khao khát.
Bạn tốt nói: "Vì anh yêu em đúng không."
Cả người lão nam nhân run lên, sau đó không nói nữa, hắn nghiêng đầu đi, mím chặt môi dưới, thân thể nằm thẳng ngón tay nhẹ nhàng run rẩy. Rõ ràng phút trước vẫn còn màu phấn hồng, nhưng hiện tại cả người hắn có chút đều tái nhợt đến sắp trong suốt, như một cái lúc nào đó sẽ căng thẳng mà gãy mất.
Bạn tốt nhìn thấy tâm tình hắn như vậy chỉ cảm thấy đau lòng, không hỏi nữa, cúi người đem lão nam nhân đặt dưới thân, hôn lên trán của hắn: "Không sai, đừng sợ, đừng sợ. Em không trách anh, bởi vì em cũng yêu thích anh, anh gạt em như vậy, trái lại em thật rất vui vẻ."
Lão nam nhân liếc mắt nhìn bạn tốt một cái, bạn tốt nhất thời không nhận ra tâm tình của hắn, tiếp tục hỏi: "Làm cùng em đi, có được không?"
Bạn tốt nghĩ rằng hoặc là lão nam nhân không biết phải phản ứng ra sao, hoặc là đang mông lung trong vui sướиɠ tiếp nhận thỉnh cầu của mình. Nhưng vượt ngoài dự liệu của bạn tốt, lão nam nhân chỉ là đẩy cậu ra, ngồi dậy, cầm áo sơ mi bên cạnh, ngón tay trắng bệch chụp lên cổ áo cài từng nút áo lại, bình tĩnh đến quá đáng.
Bạn tốt nói: "Anh đi đâu vậy?"
Lão nam nhân lại làm như không nghe thấy gì, mặc quần áo gọn gàng, chạy nhẹ nhàng ra khỏi cửa phòng ngủ. Từ đầu tới cuối hắn đều cúi thấp đầu, không nói một câu.
Bạn tốt nhíu nhíu mày, cảm thấy lão nam nhân cư xử rất lạ, cậu xuống giường đi đến phòng khách, phát hiện lão nam nhân đã mặc xong áo khoác, khăn quàng cổ che kín, cầm cặp công văn đi ra khỏi nhà.
Nửa giờ sau bạn tốt nhận được tin nhắn của lão nam nhân: "Đêm nay tôi sẽ ngủ bên ngoài một mình."
Bạn tốt rũ mắt đọc tin nhắn, nửa ngày sau mới trả lời: "Không cần, anh trở về đi, đêm nay em phải đi ngoại giao."
Bạn tốt quăng điện thoại di động lên ghế sa lon, buồn bực mà kéo ca-ra-vat, tĩnh tâm một chút, chốc lát sau liền xoay tay vặn cơ, nhắn thêm một tin cho lão nam nhân: "Em chờ anh quyết định, không cần phải áp lực."
Nhớ tới hành động của lão nam nhân trước khi ra khỏi cửa, không hiểu sao có chút hoảng hốt. Cậu nhắn: "Anh có khỏe không, có vấn đề gì vậy, nói cho em biết được không?"