Chương 43: Bảo bối thu nhỏ





Con Kỳ Lân màu tím dưới chân hắn nguyên bản là một con vật ngông cuồng ngạo mạn, bây giờ gặp con Thanh Điểu bảy đầu kia ở xa xa bay tới, bị dọa đến toàn thân run rẩy.

"Mẹ nó, lạc lạc đát tới rồi!" Hoàng Khinh Vãn xấu hổ, mỗi lần nghe thấy như vậy con Thanh Điểu bảy đầu kia kêu lạc lạc đát, nàng đều muốn cười sặc sụa.

"Đi!"

Hỏa Vân Hoàng đổi sắc mặt, kéo Hoàng Khinh Vãn bỏ chạy.

Nếu như nói đến Thất hoàng tử Thánh Nguyệt Hoàng Triều, nó còn có khả năng đánh một trận, còn tên Mặc Cửu kia, căn bản là hiện tại nó không có khả năng chiến thắng đối thủ.

Sức mạnh thượng cổ sắp biến mất gần như không còn, nó cũng không thể ngay lặp tức cường đại trở lại, thượng cổ Thần thú này thật bi ai.

"Bảo bối của ta!"

Hoàng Khinh Vãn khóc không ra nước mắt, nhưng cũng biết rõ, con lạc lạc đát kia khủng bố cỡ nào, ở dưới đáy hoang cốc Thương Di , đều đã chứng kiến uy lực của nó, bọn hắn thật vất vả trốn thoát, bây giờ lại gặp ở chỗ này.

"Bảo bối! Bảo bối nhanh thu nhỏ lại!" Hoàng Khinh Vãn đến chết không đổi, thế nào cũng muốn chiếm được Thông Thiên Ô Kim Bổng.

Lúc này hận không thể biến thân thành người khổng lồ, đem Đại Thừa binh khí kia cất vào trong ngực.

Hỏa Vân Hoàng im lặng, đã đến nước này mà nữ nhân này còn băn khoăn muốn chiếm lấy Đại Thừa binh khí.

Nàng ngay cả mệnh tinh cũng không mở ra, mặc dù đoạt được Đại Thừa binh khí sức mạnh khủng khϊếp như vậy cũng căn bản là không có cách khởi động.

Phía trên Thất Đầu Thanh Điểu (*), Mặc Cửu thần sắc lạnh lùng, đôi mắt rét lạnh từ đằng xa bễ nghễ nhìn xuống toàn bộ Thủy Liêm động.

Nơi đó có khí tức thần điện Thương Di của hắn, con mồi hắn tốn công bắt được vậy mà trốn thoát.

Trên người Hoàng Khinh Vãn mang theo giá nến của thần điện Thương Di , chiếc váy đỏ trên người cũng từ thần điện Thương Di mang ra ngoài, tự nhiên mang theo khí tức thần điện Thương Di .

Mặc Cửu không vì Đại Thừa binh khí mà đến, mà là vì Hoàng Khinh Vãn mới xuất hiện tại nơi này.

"Lạc lạc đát..." Thất Đầu Thanh Điểu kêu to, "Chủ nhân, tìm không thấy."

Mắt nó sáng như đuốc, đem trọn cái Thủy Liêm động đều quét mắt một lần, lại căn bản là không có nhìn thấy cái bóng của Hoàng Khinh Vãn.

"Tiếp tục, nàng nhất định ở chỗ này."

Âm thanh Mặc Cửu lạnh lùng, dám từ thần điện Thương Di chạy trốn, con mồi kia chính là người đầu tiên!

"Oanh...”

Đột nhiên ở giữa, thiên địa lại có một mảnh chấn động.

Thông Thiên Ô Kim Bổng đang an tĩnh đột nhiên không an phận.

Nó bắt đầu lay động, đất dưới chân nứt ra, đường vân màu đỏ phía trên tản mát ra tia sáng yêu dị.

"Thông Thiên Ô Kim Bổng đang nhỏ đi!"

Đám đông kinh hô, nguyên lai Thông Thiên Ô Kim Bổng cao vυ"t trong mây, lúc này chẳng biết tại sao, đang nhanh chóng thu nhỏ.

"Ôi mẹ ơi, có tác dụng!" Hai mắt Hoàng Khinh Vãn tỏa sáng, xoa xoa bàn tay, hướng phía Thông Thiên Ô Kim Bổng nói, "Bảo bối! Bảo bối! Tiếp tục thu nhỏ nào!"

Hỏa Vân Hoàng đen mặt, lấy Liệt Diễm Vũ Phiến lần nữa che giấu khí tức hai người bọn họ, cường đại như Mặc Cửu, mặc dù che giấu đi khí tức nhưng như cũ có khả năng lớn sẽ bị hắn phát hiện.

"Oanh… "

Thông Thiên Ô Kim Bổng tiếp tục lắc, còn đang nhanh chóng thu nhỏ.

Hoàng Khinh Vãn kích động máu huyết khắp người đều sôi trào, quả nhiên là gậy Như Ý của Hầu ca!

"Chuyện gì xảy ra!"

Mọi người đều ngạc nhiên , Thông Thiên Ô Kim Bổng huyết quang bắn ra bốn phía, lại đang nhanh chóng thu nhỏ, không đến trong chốc lát, đã từ cao vυ"t trong mây, biến thành lớn bằng cánh tay.

Nguyên nhân bởi vì Cửu điện hạ của thần điện Thương Di sao! Đám đông khϊếp sợ không thôi, nếu là Hoàng tộc của thần điện Thương Di , vậy tuyệt đối có tư cách khởi động Đại Thừa binh khí!

Hoàng Khinh Vãn lúc này chỉ muốn ngửa mặt lên trời thét dài ba tiếng, bảo bối thật lợi hại!

"Bảo bối, bảo bối đi theo ta nào!" Nàng tiếp tục nói thầm, cười tươi như hoa đào.

---

Chú thích:

(*) Con chim có bảy đầu.