Chương 7: Huynh Muội

Khoảng hơn 9h tối, một chiếc xe việt dã màu đen từ đằng xa đi tới, sau đó dừng ở một bên ven đường, gần cửa của tiểu khu, nơi Hạ Bình An đang ở.

Trên đường, đèn đường giống như u hỏa chiếu vào đường phố có chút cổ xưa cùng với bóng cây của cây ngô đồng ở bên dưới đường, ánh đèn đường như thể có quái vật đang giương nanh múa vuốt, muốn từ lòng đất chui ra.

Trước đó, vào thời điểm này, bên ngoài tiểu khu cũng không ít người và tiểu thương đi đường nhưng hôm nay bên ngoài tiểu khu lại rất đặc biệt yên tĩnh. Tuy rằng một canh giờ trước đó, tất cả mọi người trong thành phố đều đã nhận được thông báo rằng bốn con ma thử chạy trốn đều bị đánh chết nhưng dư âm của không gian xâm lấn xảy ra hôm qua còn chưa triệt để biến mất.

Không ít cư dân thành phố lo lắng sẽ còn xuất hiện tình trạng một số cá lọt lưới hoặc là có phần tử tội phạm, thừa dịp cháy nhà mà hôi của, vì lẽ đó đêm nay trên đường phố thành phố cũng đặc biệt vắng vẻ.

Sự tình cá lọt lưới xác thực đã xảy ra bởi vì theo thống kê từ quá trình giám sát được biết, rất khó để theo dõi được 100% sinh vật từ không gian xâm lấn, hơn nữa đối với một ít không gian xâm lấn có quy mô nhỏ, tỷ như cấp G trở xuống thì có khả năng tránh được sự quản chế của mạng lưới vệ tinh.

Dưới sự ảnh hưởng của không gian xâm lấn, trị an trong thành phố cũng là một vấn đề cần phải xử lý.

Ở thành phố, khí tức bi thương trong đêm tối lẳng lặng tràn ngập khắp nơi, bên trong bi thương cũng có xen lẫn một tia hoảng sợ.

Ngồi trên xe, Hạ Bình An mở dây an toàn của mình.

Mạc Ngôn Thiểu lấy từ túi ra một văn kiện thật dày đưa cho Hạ Bình An "Trong này là 4 vạn đồng tiền thù lao ta đã đáp ứng ngươi, lão Đồ rất ít khích lệ người khác, thời điểm hắn tán thành ngươi, giải thích vì ngươi, chứng tỏ sự hỗ trợ của ngươi khiến cho nhiệm vụ hoàn thành xuất sắc. . ."

Hạ Bình An chỉ sờ tập văn kiện liền biết bên trong tập văn kiện chứa đủ 4 vạn đồng tiền, một phân tiền đều sẽ không thiếu "ta có thể tiếp tục mặc bộ quần áo này sao? "

Bộ quần áo được Hạ Bình An mặc trước đó đã hoàn toàn ướt sau khi từ trong hang núi đi ra, trở về thành phố. Thời điểm nhân viên đặc chủng từ bệnh viện tiến hành phòng chống dịch bệnh, kiểm tra sức khỏe đối với Hạ Bình An, Mạc Ngôn Thiểu đã chuẩn bị cho hắn một bộ quần áo thể thao mới, cả quần áo lẫn giày đều là hàng hiệu, ngay cả số đo cũng hoàn toàn giống với bộ hắn mặc trên người trước đó.

Thay đổi một bộ quần áo mới khiến cho cả người Hạ Bình An cảm thấy phấn chấn lên rất nhiều.

Mạc Ngôn Thiểu híp mắt nhìn Hạ Bình An " bộ y phục này ngươi cứ giữ đi, xem như là thù lao ngoài ngạch, đúng rồi ta hiện tại chính thức lấy danh nghĩa của Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia thông báo ngươi, xét thấy Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia phát hiện ngươi đã thức tỉnh năng lực, vào lúc 9h sáng tuần sau, nguơi hãy đến Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia của thành phố Hương Hà để tiến hành trình báo sự việc."

Hạ Bình An hơi choáng, gật đầu rồi sau đó mở cửa xe ra chuẩn bị xuống xe, chỉ là lúc chuẩn bị xuống xe hắn lại hiếu kỳ hỏi một câu "nam tử đầu trọc có phải là triệu hoán sư không? Sao chỉ thấy hắn cầm một cái đại đao mà không thấy hắn sử dụng năng lực của mình "

"Lão Đồ đương nhiên là triệu hoán sư, chỉ là trong tháng này, hắn đã hai lần thực hiện nhiệm vụ, khiến cho thần lực trong cơ thể chưa kịp hồi phục và đan dược hồi phục thần lực cũng đã sử dụng gần hết, chưa kịp bổ sung, cũng vì thế mà hắn chỉ có thể sử dụng binh khí chiến đấu. . ." Mạc Ngôn Thiểu hồi đáp.

"Ồ, hóa ra là như vậy!" Hạ Bình An rốt cục xuống xe, phịch một tiếng đóng cửa xe rồi hướng về tiểu khu đi đến.

Mạc Ngôn Thiểu liền nhìn Hạ Bình An đi vào cửa lớn tiểu khu, nhẹ nhàng cười cợt, lầm bầm lầu bầu nói một câu " yên tâm, ta rất nhanh còn có thể gặp mặt lại!"

Nói xong lời này, Mạc Ngôn Thiểu cầm lấy điện thoại di động bên người, bấm một mã số.

Điện thoại bên kia truyền tới một giọng nam có vẻ lười biếng "Có chuyện gì "

"Ta muốn tư liệu liên quan đến Hạ Bình An, càng tỉ mỉ càng tốt!"

"Hạ Bình An là người mà lão Đồ nói rằng hắn có Thiên Lý Nhãn sao "

"Đúng!"

"Chỉ là một cái Giác tỉnh giả phổ thông mà thôi, cũng đáng giá ta tốn thời gian sao, ta một giây đồng hồ không biết tìm mấy trăm ngàn tên đây. . ."

"Đừng nói nhảm, ta cho ngươi một ngày thời gian!"

Nói xong câu này, Mạc Ngôn Thiểu cúp điện thoại.

. . .

Đèn xe của chiếc xe việt dã màu đen ở trong bóng tối thay đổi một phương hướng, vẽ ra hai đạo hồng quang liền biến mất trên đường.

Hạ Bình An quay đầu lại, liếc mắt nhìn rồi hướng về tiểu khu.

4 vạn đôngf tiền đối với hắn cũng không phải số lượng nhỏ, hắn phải làm ít nhất ba tháng ở xưởng sửa chữa mới có thể có được. Hiện tại, chỉ một ngày liền có được, không hổ danh là Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia, quả nhiên có tiền.

Tiền mặc dù tốt nhưng việc mình ẩn giấu năng lực Quan sát cũng bại lộ, ngày hôm qua chính mình không nhịn được nhìn một hồi, một ý nghĩ sẽ mang đến phản ứng dây chuyền, rất nhanh sẽ tác động đến cuộc sống của chính mình, cũng không biết đây là họa hay là phúc!

Hạ Bình An âm thầm suy nghĩ, hơn nữa khi tiến hành trình báo với Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia, bên kia nhất định sẽ điều tra lại lịch sử của mình, không biết có phát hiện cái gì không.

Đây chính là sinh hoạt, không ai biết bất ngờ nào ngày mai cùng sẽ đi tới!

Kiếm lời được 4 vạn đồng tiền, cầm xấp tiền nặng trình trịch trên tay khiến cho tâm tình Hạ Bình cũng không cảm giác được ung dung mà trái lại cảm thấy hơi trùng xuống.

Hạ Bình An đi tới cửa của tiểu khu, nhập mật mã mở ra cánh cửa đã đóng.

Nhìn thấy Hạ Bình An đi vào, nhân viên bảo vệ đang xem TV trong phòng, thò đầu từ cửa sổ chui ra, tò mò hỏi " Hạ Bình An, ngày hôm nay xảy ra chuyện gì vậy, tại sao máy bay trực thăng bay tới tiểu khu của chúng ta"

Hạ Bình An cười cợt "Không có chuyện gì, chỉ là lúc ta trở lại, không cẩn thận đi ngang qua một khu vực chưa được phong tỏa, lại chưa được vệ sinh trừ độc, phòng chống dịch sau đó bị nhân viên phát hiện, vì lẽ đó đuổi tới tiểu khu, ta bị nhân viên của Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia đưa tới bệnh viện để quan sát kiểm tra một ngày, Ngô đại gia, ngươi xem ngay cả quần áo đều cho ta một bộ mới. . ." Hạ Bình An vừa nói, vừa mở tay ra biểu diễn quần áo mới trên người mình.

"Ngươi không sao chứ?"

"Đương nhiên là không có chuyện gì, nếu ta có việc họ cũng sẽ không để cho ta trở về a!"

"Vậy thì tốt, vậy thì tốt!" Nhân viên bảo vệ nói thầm, đầu lại rụt trở về, bắt đầu xem ti vi, không còn quan tâm những chuyện này.

Hạ Bình An thì theo hành lang, từng bước một hướng về nơi ở của mình, trong lòng thì lại nghĩ hôm nay sự việc có máy bay trực thăng đến đón mình e sợ sẽ truyền khắp nơi trong toàn bộ tiểu khu, lời giải thích của chính mình lẽ có thể một số bác gái bên trong tiểu khu thiếu một ít suy đoán lung tung nhưng không thể nào lừa gạt được tất cả mọi người.

Đến thời điểm tình huống không được tốt thì dọn nhà, chuyển qua địa phương gần trường học của Hạ Ninh một tí.

Hạ Bình An đi đến cửa nhà, đang chuẩn bị dùng chìa khoá mở cửa, cửa nhà lập tức mở ra.

"Ca, ngươi trở về. . ." Khuôn mặt tươi cười của Hạ Ninh xuất hiện ở trước mặt Hạ Bình An.

Hạ Ninh dã lớn, tướng mạo xinh đẹp tuyệt trần, ăn mặc một bộ quần áo thể thao phổ thông, tràn đầy sức sống của tuổi trẻ, tóc thắt đuôi ngựa, khuôn mặt hơi tròn, con mắt cười lên giống hai vòng trăng lưỡi liềm lộ ra một luồng linh động.

Hạ Bình An cười, sờ sờ Hạ Ninh đầu, sau đó đi vào trong nhà.

"Ca, ngươi còn mặc một bộ quần áo mới và giày mới, bộ đồ này trị giá khoảng 2000, 3000 đồng tiền, ngươi lấy tiền đâu ra mà mua" hai người vừa vào nhà, Hạ Ninh con mắt rất tinh, lập tức liền phát hiện bộ đồ Hạ Bình An mặc trên người cùng với những bồ đồ khác không giống, thậm chí có thể nói là xa xỉ, bình thường một bộ quần áo trên người Hạ Bình An rất ít khi cao hơn hai trăm đồng tiền, Hạ Bình An xưa nay không nỡ mua hàng hiệu.

"Một chút nữa nói cho ngươi!" Hạ Bình An tùy ý liền ném tập văn kiện chứa tiền lên ghế sofa.

"Tuân thủ, vậy trước tiên ăn cơm!"

Nhìn thấy Hạ Bình An trở về, Hạ Ninh liền chạy đến trong phòng bếp, đem bát đũa trong phòng bếp cùng với nồi cơm nước bưng ra.

Nhìn thấy Hạ Ninh lấy ra hai cái bát, đũa Hạ Bình An lắc lắc đầu "Ta không phải đã dặn ngươi không cần phải chờ ta trở về ăn cơm, ngươi còn chờ đến hiện tại "

"Ta tình nguyện, ngược lại ta cũng chưa đói bụng!"Hạ Ninh đối với Hạ Bình An cau mũi một cái, làm một cái mặt quỷ, sau đó liền bắt đầu bới cơm cho Hạ Bình An, thời điểm bới cơm cái bụng của Hạ Ninh ùng ục kêu lên.

"Cái gì đang kêu vậy" Hạ Bình An hỏi.

"Ta không đói bụng, nhưng con cóc trong bụng ta đói bụng!" Hạ Ninh trả lời.

Hai huynh muội đều nở nụ cười, bắt đầu ăn cơm trong phòng nhỏ đơn sơ, tràn ngập không khí ấm áp.

Hạ Ninh làm một món trứng gà xào cà chua, một món măng tre xào thịt và một món canh rong biển.

Những món ăn đơn giản đặt lên bàn trắng, các màu đỏ lam xanh của món ăn giống như bảng pha màu của Hạ Ninh, khiến cho người ta vui tai vui mắt.

Kể từ khi học cấp trung học cơ sở, Hạ Ninh bắt đầu nấu cơm, hiện tại các món của Hạ Ninh làm làm cũng tương đối khá.

Cơm nước xong đồng thời thu dọn bát đũa, Hạ Bình An ngồi ở trên ghế sofa, theo thói quen rót cho mình một ly trà, kêu Hạ Ninh lại, sau đó đem cái kia túi giấy đưa cho Hạ Ninh "Mở đi!"

Hạ Ninh mở ra túi giấy, lập tức liền nhìn thấy bên trong bốn xấp một trăm đồng mới tinh, khuôn mặt nhỏ lập tức tràn ngập khϊếp sợ, con mắt đều trợn tròn "4 vạn đồng tiền, ca ngươi từ đâu tới nhiều như vậy, chả lẽ là xưởng sữa chữa phát tiền thưởng sao nhưng vẫn chưa tới cuối năm a, ông chủ của ngươi rất keo kiệt, sẽ không hào phóng như thế!"

Hạ Bình An cười cợt "Đương nhiên là ta ngày hôm nay cố gắng làm việc. . ."

Hạ Ninh nhìn Hạ Bình An, lại đánh giá khắp người Hạ Bình An, một bộ quần áo mới cùng giày mới, sắc mặt đột nhiên phức tạp lên còn nhẹ nhàng thở dài một hơi, một mặt sầu khổ nhíu mày.

" Ca ta biết nam sinh ở cái tuổi này sẽ rất buồn khổ, lại rất xao động, ngươi lại không có bạn gái, coi như nhà ta thiếu tiền ngươi cũng không cần như vậy, lần trước a di kia rất có tiền, nàng liền yêu thích tiểu thịt tươi như ngươi vậy, nhưng cái a di này quá lớn tuổi, ngươi làm sao có thể vì tiền mà bán thân, để ta kiếm cho ngươi một người bạn gái”

Tiểu đội của ta có một số học tỷ rất tốt, da trắng mặt đẹp, vẫn là chân dài, lần trước ta có giới thiệu ngươi làm người mẫu khỏa thân, khi đó ngươi chỉ mặc áo thun bó sát đến trường học đón ta, một số học tỷ còn chưa biết gì đến ngươi đã lập tức chủ động tấn công, lấy vóc dáng của ngươi mà nói, chỉ cần cởi sạch đồ thì việc tìm bạn gái trở nên quá đơn giản. . ."

"Khặc. . . Khặc. . ." Mới vừa uống một hớp nước, Hạ Bình An suýt chút nữa bị sặc, hắn trừng mắt nhìn Hạ Ninh, không nhịn được xoa đầu Hạ Ninh một hồi " đầu nhỏ của ngươi bên trong đang suy nghĩ gì vậy, lung ta lung tung "

Hạ Ninh cái hố hàng này trước đây lại muốn giới thiệu Hạ Bình An đến trường học nàng làm người mẫu khỏa thân, bán sắc kiểm tiền.

Hạ Ninh bĩu môi không phục nhìn Hạ Bình An "Lẽ nào ta nói sai, ngươi cũng không cần nói dối ta, ta biết những nam sinh kiểu như ngươi yêu thích loại phụ nữ vừa có tiền lại vừa thành thục”

Hạ Bình An không nói gì, nhìn trần nhà, cô em gái này cái gì cũng tốt nhưng nhất định. . . Nói như thế nào đây, tựa hồ trưởng thành sớm hơn so với tuổi, để ý toàn những chuyện không đáng để quan tâm.

"Số tiền này là tiền thưởng mà Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia cho!" Vì không cho Hạ Ninh đang miên man suy nghĩ Hạ Bình An rốt cục vẫn là đem chân tướng nói ra.

Hạ Ninh ngẩn người, sau đó lập tức nghĩ tới điều gì, sắc mặt khẽ thay đổi "A, họ biết ngươi có năng lực Quan sát "

Năng lực Quan sát của Hạ Bình An cũng chỉ có mỗi Hạ Ninh biết, hai huynh muội cùng nhau sống, nương tựa lẫn nhau nhiều năm như vậy, sao có thể giấu được Hạ Ninh.

Mấy năm trước, trong thời gian nghỉ, Hạ Ninh ngủ trưa trong nhà, quên tắt bếp điện đang nấu cháo trong nhà bếp, suýt chút nữa dẫn tới hỏa hoạn, vẫn là Hạ Bình An vội vã gọi điện thoại đánh thức Hạ Ninh, khiến cho nàng kịp thời tắt bếp mới đem hỏa hoạn vô hình trừ khử, cuối cùng chỉ là cháy nồi cháo.

Cho tới khi hai huynh muội đồng thời ra ngoài vào lúc tan học, Hạ Bình An dẫn Hạ Ninh đi vòng, tránh gặp phải dây dưa, chuyện như vậy hai huynh muội trải qua không chỉ một lần.

Dưới sự tác động của những trường hợp này, trừ phi Hạ Ninh là đứa ngốc, bằng không năng lực Quan sát của Hạ Bình An không che giấu nổi.

Hạ Ninh hỏi, Hạ Bình An cũng chỉ có thể kể lại tại sao mình bị Mạc Ngôn Thiểu phát hiện là đã thức tỉnh năng lực Quan sát, việc chấp hành nhiệm vụ truy kích ma thử ngày hôm.

"Ca, ngươi nói vị mỹ nữ tóc ngắn xinh đẹp, lạnh như băng có cùng ngươi nói cái gì chứ" Hạ Bình An nói xong, không nghĩ đến vấn đề thứ nhất Hạ Ninh muốn hỏi lại là cái này.

Hạ Bình An thực sự không thể nào hiểu được trí tưởng tượng của nữ nhân, trực tiếp bại lui " người phụ nữ kia rất đẹp nhưng không có quan hệ gì với ta!"

"Làm sao không liên quan tới ngươi, ngươi mới vừa nói năm lần vị mỹ nữ tóc ngắn xinh đẹp kia, trong khi chỉ nói bốn lần liên quan đến nam tử đầu trọc, điều này giải thích nàng lưu lại cho ngươi ấn tượng thật sâu a!" Hạ Ninh đàng hoàng trịnh trọng nói, tay chống cằm, nhìn chằm chằm Hạ Bình An "Nếu như nàng trở thành chị dâu ta, vậy dĩ nhiên là cùng ta có quan hệ!"

Hạ Bình An lấy tay xoa trán "Ngươi liền không quan tâm tới việc khác à, lão ca ngươi ngày hôm nay liều lĩnh nguy hiểm đến tính mạng đuổi bắt ma thử a "

Hạ Ninh trực tiếp ném cho Hạ Bình An một cái khinh thường "Nếu thật sự có nguy hiểm, ngươi mới sẽ không đi đấy, ngươi nhất định là lẩn đi rất xa nhìn là được, ngươi cho rằng ta không biết ngươi là người sợ chết giảo hoạt à!"

Hạ Bình An: Ta. . .

"Đúng rồi ca, thứ hai ngươi thật muốn đi tới Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia để báo cáo sao" Hạ Ninh trên mặt lại xuất hiện một vệt lo lắng cùng với vẻ mặt hiếu kỳ.

"Lần này không có cách nào, nhất định phải đi tới, hơn nữa rất có thể sẽ bị mộ binh!"

"Ca, ta cảm thấy ngươi sớm nên đi tới!" Hạ Ninh nói thật " công việc thợ sửa chữa hoàn toàn không xứng với ngươi, bên cạnh ngươi toàn bộ là một đống nam, bạn gái cũng không tìm tới!"

"Ngươi liền không lo lắng sau khi lão ca ngươi bị Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia mộ binh liền làm những công tác nguy hiểm sao "

"Ta tin tưởng lão ca ngươi nhất định sẽ không xảy ra việc gì, ta vẫn cảm thấy coi như thế giới hủy diệt, lão ca ngươi cũng có biện pháp mang theo ta sống sót, hơn nữa ở Ủy Ban Chấp hành trật tự quốc gia thì ngươi mới có cơ hội tìm cho ta chị dâu, đúng rồi tiền này lưu lại 3000 đồng để trả tiền thuê nhà tháng này, lưu lại 2000 đồng để dành cho tiền sinh hoạt tháng sau. . ."

Hạ Ninh tự mình liền động thủ đem khoản tiền chia làm hai phân "Còn 3 vạn 5 ngàn đồng tiền còn lại, ta sẽ giữ lại để ngươi mua nhà cưới vợ. . ."

"Lấy ra thêm 10000 đi, tiết kiệm 25000 là được rồi, 10000 đồng tiền có thể để cho ngươi đi tìm lão sư tốt, ghi danh vào lớp huấn luyện mở tiêu chuẩn cao nhất. . ."

Hạ Ninh do dự một chút, có chút giãy dụa, cuối cùng vẫn là nói rằng "Trong thời gian nghỉ, ta muốn đi làm thêm, ta đã cùng bạn học bàn cẩn thận. . ."

Hạ Bình An trừng mắt Hạ Ninh, lấy ra uy nghiêm của huynh trưởng, trực tiếp từ trong tay Hạ Ninh lấy ra 1 vạn khối tiền "Lão ca ngươi còn sống sót, chưa đến phiên ngươi đi làm công kiếm tiền, còn nếu muốn kiếm tiền thì chờ ngươi sau đó trở thành hoạ sĩ lại nói, chờ đến thời điểm một bức tranh của ngươi có thể bán trên mấy trăm ngàn, ta liền không cần đi làm, khi đó đến lượt ngươi nuôi ta. Trong thời gian nghỉ học, ngươi ngoan ngoãn đi học cho ta. Được rồi mau mau đi ngủ, ngày hôm nay dằn vặt một ngày, tối hôm qua cũng ngủ không ngon, ta cũng có chút mệt mỏi, ngày mai cuối tuần ta tiếp tục đi làm!"

"Cả tiểu đội cũng dùng không tới 10000, 5000 liền được rồi!" Hạ Ninh phản kháng một câu.

"Trong thời gian nghỉ, ngươi không ăn, không uống, không mua quần áo, không đi dạo phố, không muốn cùng bằng hữu đi bảo tàng quốc gia nghệ thuật sao, còn lại 5000 ngươi giữ lại đi, muốn mua món đồ gì, chính mình tự đi mua, quyết định như vậy đi, tiền là của ngươi, giữ cẩn thận, đừng nói nhảm!"

Hạ Bình An nói xong, xoay người liền lên lầu nhỏ.

Hạ Ninh nhìn đặt tiền lên bàn, lại nhìn bóng lưng của Hạ Bình An có chút mệt mỏi, giật giật mũi đem nước mắt chảy xuống hút trở lại, nhỏ giọng thầm thì một câu "Ca ca thối, dám hung ta. . ."