Chương 6: Đánh Chết Ma Thử

Từ sáng sớm đến buổi trưa, tiểu đội truy kích tiến vào rừng tùng đen vẫn chưa truyền đến tin tức, Hạ Bình An ở trên phi cơ trực thăng buồn bực ngán ngẩm, nhắm mắt dưỡng thần yên tĩnh chờ đợi.

Tới lúc chạng vạng tối, máy bộ đàm trên phi cơ trực thăng rốt cuộc vang lên.

"Chim ưng số 3, chim ưng số 4, ta có đội viên bị thương, cần đổi đội viên ngay lập tức để tiếp tục truy kích con mồi, nhận được nội dung xin trả lời!"

"Chim ưng số 3 thu được ..."

"Chim ưng số 4 thu được ..."

"Ta sẽ bắn ra bom khói màu hồng để định vị ..."

"Rõ ràng ..."

...

Trong chớp mắt, hai chiếc máy bay trực thăng bay lên trời, liền hướng về rừng tùng đen bay đi, máy bay trực thăng vừa mới vượt qua một ngọn núi cũng đã nhìn thấy một luồng khói màu hồng ở phía xa, từ trên mặt đất bay lên.

Hai chiếc máy bay trực thăng cấp tốc liền hướng về địa phương có khói màu hồng bay lên.

Mấy phút sau, máy bay trực thăng liền đi đến địa phương có khói màu hồng bay lên, đem khói màu hồng trên mặt đất thổi đến mức tứ tán.

Ở trên một mảnh cỏ phía trong rừng tùng đen, trong bốn đội viên của tiểu đội truy kích có đội viên nằm dài trên đất, có một đội viên đến ruột đều chảy ra ngoài, còn có đội viên có cổ và đùi be bét máu thịt, tựa hồ đã trải qua một trận ác chiến với ma thử.

Trên người những đội viên còn lại đều mang vết thương nhưng vẫn còn cử động được.

Nam tử đầu trọc cùng mỹ nữ tóc ngắn đều không ở hiện trường, nhưng ở trong rừng tùng cách đó không xa, Hạ Bình An nhìn thấy một bộ thi thể ma thử bị cắt thành vài đoạn, sau đó đốt cháy khét rẹt.

Mọi người cấp tốc đem những đội viên bị thương nhấc lên một chiếc phi cơ trực thăng, những đội viên còn không có bị thương liền đi lên máy bay trực thăng Hạ Bình An đang ngồi, hai chiếc máy bay đồng thời bay lên không trung, một chiếc chở người bị thương bay về thành phố Hương Hà, một chiếc còn lại tiếp tục hướng về trong sơn cốc bay tới.

Hạ Bình An lần thứ hai nhắm mắt, lại chỉ là mấy giây sau một bộ "Hình ảnh" liền xuất hiện ở trong ý thức của Hạ Bình An.

—— Ở trong rừng cây, một con ma thử đang nhanh chóng chạy trốn, trên bầu trời có hai chiếc máy bay không người lái đang truy kích.

Máy bay không người lái phóng ra một viên Đao phiến đạn đạo, bị thân cây rậm rạp ngăn trở, sau khi chặt đứt một ít cây cối cùng số lượng lớn cành cây, liền chệch phương hướng, tầng tầng nện ở phía sau ma thử.

Còn một chiếc máy bay không người lái thì ở trên không trung, dùng súng máy bắn phá nát rừng rậm, đá cùng vụn gỗ tung tóe khắp nơi trên mặt đất, có thể thấy được trên người con ma thử bị truy kích đầy rẫy vết thương nhưng vẫn có tốc độ đáng sợ cùng năng lực hoạt động như cũ, hơn nữa còn hiểu được lợi dụng hoàn cảnh và đại thụ để tránh né truy kích.

Càng quan trọng hơn chính là vết thương trên người ma thử đang tự động khôi phục.

Hạ Bình An thậm chí nhìn thấy vết thương đang chảy máu trên người con ma thử cấp tốc được cầm máu, từ vết thương có thể thấy những viên đạn đã bắn trúng ma thử đều bị ép ra khỏi cơ thể, rơi xuống mặt đất.

Phía sau con ma thử khoảng hai, ba trăm mét, nam tử đầu trọc gọi lão Đồ cầm đại đao ở trong rừng rậm chạy với tốc độ cao đang truy kích, nam tử đầu trọc có tốc độ nhanh đến mức nhân loại bình thường không thể có được, trên đường phía trước có đại thụ ngã xuống, thân hình nam tử đầu trọc nhảy một cái liền lên hơn hai mét, trực tiếp từ trên cây khô nhảy qua.

Bên cạnh nam tử đầu trọc là mỹ nữ tóc ngắn, tốc độ của nàng cũng không chậm hơn so với nam tử đầu trọc bao nhiêu, nàng càng thêm linh động, gặp phải bụi cây cản trở, người phụ nữ kia giống như vận động viên thể thao đang đi trên cầu thăng bằng, thân hình lập tức lăn lộn vặn vẹo, liền dễ dàng né qua.

Nói thật, Hạ Bình An xưa nay không nhìn thấy nữ nhân nào có thể chạy trốn với tốc độ nhanh như vậy, hơn nữa còn là ở trong rừng rậm, những nữ vận động viên nắm giữ huy chương vàng ở môn chạy vượt chướng ngại vật trong Olympic so với mỹ nữ tóc ngắn phải thua kém rất nhiều.

Nam tử đầu trọc cùng người phụ nữ kia tạo thế gọng kìm, từ hai bên trái phải đồng thời bọc đánh con ma thử, con ma thử tựa hồ đã rơi vào tình cảnh cùng đường mạt lộ.

Nhưng phía trước rừng rậm, trên sườn núi, xuất hiện một cái hang núi đen kịt, con ma thử dù muốn hay không liền chui vào bên trong hang núi.

Máy bay không người lái ở trên không trung gào thét, mất đi cơ hội tiếp tục xạ kích...

Thời điểm nam tử đầu trọc cùng mỹ nữ tóc ngắn đuổi tới hang núi đã không còn phát hiện tung tích của con ma thử kia, trong hang núi có rất nhiều lối rẽ, hai người đuổi tới cửa động lại đi vào một đoạn phát hiện bên trong hang núi lối rẽ quá nhiều, liền lập tức ngừng lại.

"Hướng ba giờ, sau khi bay qua thung lũng khoảng ba mươi km liền đến ..."Hạ Bình An trực tiếp chỉ đường cho người điều khiển máy bay trực thăng để điều khiển máy bay trực thăng đi tới.

...

Mấy phút sau, máy bay trực thăng ở hang núi phụ cận đáp xuống mặt đất, Hạ Bình An cùng với đội viên tiểu đội truy kích đồng thời đi xuống, đi đến cửa hang núi.

Nam tử đầu trọc vừa nhìn thấy Hạ Bình An, liền nhanh chân đi lại, một mặt nghiêm nghị "Trong hang núi ngã ba quá nhiều, ngươi có thể hay không cảm ứng được con ma thử kia đến cùng là từ con đường nào đào tẫu, con ma thử kia là giống cái, năng lực hồi phục mạnh phi thường, không phải con ma thử bình thường nào cũng có thể có được, nó khả năng muốn tiến hóa, không thể để cho nó từ trong hang núi đào tẩu!"

Xung quanh yên tĩnh lại, tất cả mọi người đều đang xem Hạ Bình An.

Hạ Bình An vốn muốn nói không thể, nhưng khi nhìn từng khuôn mặt của những người xung quanh, nhớ lại những đội viên bị thương được máy bay trực thăng đưa về, hắn cuối cùng gật đầu một cái, quyết định mạo hiểm một hồi "Con ma thử kia mới chuồn vào trong hang núi, ta chỉ cần vào hang núi, đi theo ở phía sau liền có thể khóa chặt tung tích của nó!"

Nam tử đầu trọc quét mặt nhìn qua một số đội viên, thẳng thắn dứt khoát liền hạ xuống mệnh lệnh "Tiết Thành, ngươi đem mũ giáp, áo chống đạn cùng vũ khí cho Hạ Bình An, dạy hắn cách sử dụng. Triệu Dương, Lâm Phong hai người chuẩn bị công cụ cùng dây thừng, cùng ta đồng thời vào hang núi, hai người chủ yếu phụ trách bảo vệ Hạ Bình An, những người khác ở cửa động đóng giữ, bố trí điều khiển từ xa cảm ứng động tĩnh, không thể để cho con ma thử từ cửa động trốn ra được!"

"Tuân lệnh!"

Tất cả mọi người không nói nhảm, lập tức một đội viên truy kích gọi là Tiết Thành trực tiếp cởi mũ giáp, áo chống đạn ra, đưa cho Hạ Bình An mặc vào, đồng thời hướng dẫn Hạ Bình An phương pháp sử dụng.

Mũ giáp có chức năng nhìn ban đêm, cung cấp thông tin về nhiệt độ cơ thể cùng với công năng truyền tin, tạo điều kiện thuận lợi cho Hạ Bình An thông báo cho đội viên khi phát hiện mục tiêu.

Ngay cả vũ khí được đội viên truy kích sử dụng đều là súng trường, mỗi học sinh cấp ba của Viêm quốc đều phải học qua chương trình sử dụng vũ khí trong quá trình đi học, nhất là kỹ năng sử dụng súng trường, súng lục cùng kỹ xảo sử dụng súng, Hạ Bình An cũng tương tự học được phương pháp sử dụng.

Chỉ hai phút sau khi Hạ Bình An mang mũ giáp, ăn mặc áσ ɭóŧ, cầm súng trường rồi cùng các đội viên khác tiến vào hang núi.

Sau khi năm người đi vào hang núi, các đội viên còn lại ngay lập tức bố trí điều khiển từ xa ở bên ngoài hang núi nhằm chủ động cảm ứng được các điểm bất thường, không tạo điều kiện cho con ma thử trốn thoát khỏi hang núi.

Vào hang núi không tới năm mươi mét, Hạ Bình An chỉ thấy một vùng tăm tối, chỉ có một vài tia sáng lẻ loi truyền từ cửa hang núi vào. Tại thời điểm này, Hạ Bình An chỉ có thể sử dụng thiết bị nhìn ban đêm trên mũ giáp mới có thể thấy rõ hoàn cảnh trong hang núi.

Dưới sự hỗ trợ của thiết bị, toàn bộ cảnh tượng bên trong hang núi đều được hiện ra dưới một màu xanh lục.

Ở trong đội ngũ, Hạ Bình An đi ở vị trí thứ hai đếm ngược, chịu sự bảo vệ tốt nhất.

Đi đầu đội ngũ là nam tử đầu trọc cầm đại đao và mỹ nữ tóc ngắn, tiếp theo đó là một đội viên đặc chiến gọi là Triệu Dương và đội viên đặc chiến sau cùng, bảo vệ phía sau Hạ Bình An gọi là Lâm Phong.

Hạ Bình An phát hiện nam tử đầu trọc cùng mỹ nữ tóc ngắn không cần sử dụng trang bị nhìn ban đêm mà cũng có thể thấy rõ ràng hoàn cảnh trong hang núi tràn ngập bóng tối.

"Đường nối thứ hai, phía trước bên trái..." Hạ Bình An ngưng thần, cảm ứng tình huống trong hang núi, mở miệng nói rằng con ma thử kia mới vừa tiến vào hang núi không lâu, năng lực quan sát của Hạ Bình An có thể truy tung được con đường mà con ma thử kia chạy trôn.

...

"Phía trước quẹo trái ..."

...

"Phía trên có cái đường nối ..."

...

"Trong vách đá phía bên trái có một cái khe, có thể từ trong khe hở đó bò vào ..."

...

"Cái nham thạch cao hơn năm mét này cần dùng dây thừng để leo xuống ..."

...

Ở trong hang núi, ban đầu con đường Hạ Bình An chỉ còn dễ dàng đi được, càng đi sâu con đường ngày càng khó đi. Trong hang núi chậm rãi xuất hiện một dòng suối nhỏ, mọi người phải lội suối, tiếp tục hướng về hướng về phía trước, bộ quần áo của Hạ Bình An chỉ trong chốc lát liền toàn bộ ướt đẫm.

Cũng may con ma thử có hình thể khổng lồ, những nơi nó đi qua thì tiểu đội truy kích đều có thể đi vào được.

...

Hơn bốn mươi phút sau, Hạ Bình An đột nhiên dừng bước, nhắm hai mắt lại.

Toàn bộ đội ngũ đều dừng lại.

Hạ Bình An chỉ chỉ ra phía trước, khoảng hơn 20 mét, có một cửa động to lớn đen kịt, cao bằng nửa người, hắn gật đầu lia lịa sau đó chỉ vào bên trong cửa động, hướng ba giờ bên tay phải.

Tất cả mọi người đều hiểu con ma thử kia hiện đang ở trong hang động, vị trí chính xác là hướng ba giờ phía bên tay phải.

Nam tử đầu trọc bảo vệ Hạ Bình An, hai tên đội viên đặc chiến cùng mỹ nữ tóc ngắn khoa tay mấy cái thủ thế, Lâm Phong lập tức mang theo Hạ Bình An lùi về phía sau, để Hạ Bình An trốn phía sau một khối đá lớn, còn Triệu Dương thì gỡ hai quả flash bomb từ trên người, đi tới phía trước cửa động dựng thẳng lên ba ngón tay ...

Ba ... Hai ... Một ...

Hai viên flash bomb đồng thời ném về hướng ba giờ bên phải của cửa động, bên ngoài tất cả mọi người đồng thời xoay người.

"Oành ..." Trong hang núi truyền đến một tiếng vang trầm thấp, bạch quang chói mắt, trong nháy mắt khiến cho cả hang núi một mảnh trắng bệch.

Mà sau khi bạch quang biến mất, trong nháy mắt nam tử đầu trọc lộn một vòng, là người thứ nhất xông tới trong hang, mỹ nữ tóc ngắn là người thứ hai vọt vào.

Sau đó bên trong hang núi trong nháy mắt liền vang lên tiếng rít phá không từ đại đao cùng tiếng rống giận dữ của nam đầu trọc truyền đến "Súc sinh chết đi..."

Theo sát sau đó là tiếng súng truyền đến, một đoàn ảnh lửa màu đỏ hồng ở trong hang núi sáng lên, đem hang núi chiếu lên như điểm hỏa hầm trú ẩn.

Sau đó, tiếng hét rít chói tai của ma thử vang vọng lên trong hang núi...

...

Hai phút sau, trong hang núi, tất cả mọi thứ đều trở nên yên tĩnh, nam tử đầu trọc có vài đạo rãnh máu bên vai trái, nhấc theo đại đao từ trong hang núi đi ra, mỹ nữ tóc ngắn cũng theo sát đi ra.

" trong hang núi còn có một chút dơi cùng sinh vật, Triệu Dương, Lâm Phong hai người liền ở ngay đây bảo vệ, không để cho động vật từ bên trong hang núi đi ra, ta sẽ mau chóng thông báo để bộ phận phòng dịch tới nơi này tịnh hóa, xử lý ..."

"Tuân lệnh!" Hai đội viên ngay lập tức đứng ở cửa động, cảnh giác nhìn kỹ bốn phía.

Nam tư đầu trọc nhìn về phía Hạ Bình An, đi tới vỗ vỗ vai Hạ Bình An, nhếch môi lộ ra miệng đầy niềng răng khiến người ta run sợ.

Nhìn nụ cười của nam tử đầu trọc đi chung với hình ảnh đầy niềng răng lóe sáng khiến cho hình ảnh của nam tử như con quỷ đói, tuyệt đối có thể đem các bạn nhỏ doạ khóc "Tiểu tử, ngày hôm nay biểu hiện không tệ, có chút can đảm, ta phỏng chừng chủ nhiệm sẽ không để cho người như ngươi chuồn mất, Thiên Lý Nhãn có thể khó tìm, sau đó cùng ta lăn lộn, lão Đồ ta bảo vệ ngươi ..."