Chương 27: Nhân Văn Sơ Tổ

"An đến rộng rãi hạ ngàn vạn, lớn tí thiên hạ hàn sĩ đều nụ cười. . ." Hạ Bình An đứng ở trên sườn núi, nhìn vùng rừng rậm ở ngoài sơn động cách đó không xa, mắt thường có thể nhìn thấy được từng cái “Thụ Sào” dần xuất hiện trên từng cây đại thụ, tâm cảm khái, trong miệng không khỏi đọc lên câu thơ này.

Mà ở chỗ xa hơn, trên núi đã thêm ra một khu vực dùng để an táng người chết bên trong bộ tộc—— từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên người chết có phần mộ, có nơi quy tụ và yên giấc, người bị chết không cần giống như thú hoang, rốt cục có một phương thức có thể diện để rời đi thế giới này. Mà người sống, cũng có thể lấy hoài niệm để tế điện người chết làm ký thác.

Cái gì gọi là văn minh, đây chính là văn minh!

Cái thời đại này vẫn không có văn tự, vì lẽ đó cũng không có bia mộ, Hạ Bình An dạy người trong bộ tộc sau khi mai táng xong người chết thì đặt một khối đá lớn lên trên mộ phần để làm bi, lại ở trước mộ phần của người chết cắm trường mâu hoặc côn gỗ được dùng khi còn sống, đồng thời nói cho người nhà người chết, có thể đem đồ vật được người chết đã dùng khi còn sống chôn trong mộ phần hoặc là treo trên đó một vài đồ dùng khác.

Những gia quyến thân thuộc của người chết, từng người từng người đem các đồ vật như cốt liên được người chết khi còn sống dùng treo lên, còn ở trên côn gỗ trước mộ phần được người thân treo lên những bộ quần áo làm bằng da thú để làm vật kỷ niệm.

Giờ khắc này trên người Hạ Bình An, mặc da hổ tốt đẹp nhất của bộ tộc, trên cổ mang theo dây chuyền bằng xương, trên đầu đội mào được làm bằng lông chim và rơm bện vào, trên tay cầm một cái mộc trượng tượng trưng địa vị của hắn—— da hổ, cốt liên, mào cùng mộc trượng là người trong bộ tộc người cho hắn.

Da hổ được lấy từ quá trình mà Hạ Bình An hướng dẫn dũng sĩ bộ tộc cùng nhau săn gϊếŧ mấy con hổ răng kiếm, vì thế mà tất cả mọi người đều cảm thấy chỉ có Hạ Bình An có tư cách mặc.

Cốt liên được lấy từ hàm răng của con mồi rồi mài ra, tượng trưng cho số lượng mãnh thú mà một người có thể săn bắt được, săn bắt mãnh thú càng nhiều, số lượng răng trên cốt liên cũng càng nhiều, cũng là càng giàu có, càng hăng võ.

Mào trên đầu do cảnh lông chim cùng lá cỏ bện vào, được làm bởi phụ nữ trong bộ tộc, họ cảm tạ Hạ Bình An vì đã dạy các nàng rất nhiều tay nghề, khiến cho hài tử của các nàng có thể sinh trưởng tốt hơn khi ra đời, tỷ lệ tử vong được giảm dần.

Về phần mộc trượng trên tay hắn là do tất cả lão nhân trong bộ tộc đưa cho hắn. Trước đây khi Hạ Bình An đang học lịch sử, hắn vẫn chưa hiểu rõ tại sao quyền trượng lại tượng trưng cho địa vị cùng uy nghiêm, nhưng đến lúc này hắn mới biết được mộc trượng trên tay hắn được dùng để đánh người trong bộ tộc.

Hắn có thể dùng mộc trượng đánh bất luận người nào, người nào không nghe lời hắn thì hắn có thể dùng mộc trượng đánh, hơn nữa người bị đánh không thể phản kháng, chỉ có thể bị phạt.

Mộc trượng trên tay hắn đại diện cho quyền trừng phạt trong bộ lạc, đây chính là khởi nguồn sớm nhất của quyền trượng.

Bởi vì hắn có trí tuệ không giống người bình thường, mọi lời hắn nói đều chính xác, hắn làm cho toàn bộ bộ tộc trải qua cuộc sống thoải mái hơn, hơn nữa còn không ích kỷ, đem những hiểu biết của mình dạy cho tất cả mọi người trong bộ tộc, vì lẽ đó hắn có thể dùng mộc trượng đến đánh người trong bộ tộc, ai không nghe lời hắn nói thì hắn có thể sử dụng mộc trượng để trừng phạt.

Những đồ vật mà toàn bộ bộ tộc trao tặng hắn đại diện cho sự tán thành công lao và địa vị của hắn, tất cả mọi người đều đồng ý trong bộ tộc.

Một số người trẻ tuổi, tinh tráng nhất bên trong bộ tộc nắm trường mâu trên tay, đứng sau lưng Hạ Bình An, dùng ánh mắt sùng bái nhìn Hạ Bình An.

Hạ Bình An nhìn những “Thụ Sào” được xây ở trên cây, trong lòng nhất thời tâm tư vạn ngàn.

Hữu Sào Thị có lẽ không nghĩ tới, sau vạn năm, thời điểm khi vô số sắt thép xi măng thay thế khu rừng rậm này, làm khoa học kỹ thuật và văn minh của nhân loại đã phát triển đến một trình độ nhất định, rất nhiều người vẫn như cũ khó cầu một "Tổ". . .

Thế giới trước mắt từ từ xuất hiện sương mù mờ mịt, toàn bộ thế giới ở trong sương mù hóa thành vô số điểm sáng bay ra. . . . . .

Thời gian bữa trưa cuối cùng cũng đến, các Triệu hoán sư của Ủy Ban chấp hành trật tự thành phố Hương Hà không sai biệt lắm đúng giờ xuất hiện ở phòng ăn trong Tổng bộ.

Mấy ngày nay, các Triệu hoán sư mỗi đêm đều ra ngoài "Đốt đèn", đảm bảo an ninh trật tự của thành phố Hương Hà, thể lực và tinh lực của mọi người đều tiêu hao rất lớn, thức ăn trong phòng ăn bất tri bất giác cũng phong phú lên, hoàn toàn là trân phẩm.

Toàn bộ bên trong phòng ăn, liền phảng phất một mùi thơm của bồ câu hầm với táo hồng còn có súp rùa, canh nhung hươu nấu với quả thanh yên.

Đồ Phá Lỗ là người đầu tiên đến phòng ăn, sau đó là Lý Vân Chu, Tào Hưng Hoa, An Tình, Phương Linh San cùng Mạc Ngôn Thiểu. Sáu người, cũng bất tri bất giác an vị ở một tấm bàn dài, từng người lấy cơm trưa, vừa ăn vừa trò chuyện.

Mọi người tuy rằng trò chuyện, nhưng hầu như ánh mắt của mọi người đều yên lặng nhìn về lối vào của phòng ăn, mơ hồ đang chờ mong cái gì.

"Ta nói tiểu tử kia không gặp phải chuyện gì chứ?" Lý Vân Chu vừa gặm bồ câu, vừa nói.

"Có biết nói chuyện hay không, ngươi không nói lời nào không đồng nghĩa với việc mọi người đều xem ngươi bị câm!" Phương Linh San trừng Lý Vân Chu một chút.

"Ta không phải là quan tâm đồng nghiệp sao. . ." Nhìn Đồ Phá Lỗ trợn mắt lên như chuông đồng, cũng nhìn mình lom lom, Lý Vân Chu sờ sờ mũi, rụt cổ một cái, ngượng ngùng mỉm cười.

"Vừa nãy khi ta vừa đi xuống có kiểm tra một hồi, thiết bị cảm ứng nhiệt ở gian phòng số 963 vẫn cho thấy số liệu bình thường, đã mấy tiếng đi qua, Hạ Bình An hẳn là không gặp chuyện gì!" Mạc Ngôn Thiểu bình tĩnh nói, "Tỷ lệ thất bại đến 80% chỉ xảy ra trong vòng hai tiếng sau khi dung hợp Giới châu, mà đến hiện tại Hạ Bình An đã qua hơn bốn giờ, tỷ lệ thành công phi thường cao, có lẽ rất nhanh sẽ đi xuống. . ."

"Cũng không biết lần này sau khi hắn dung hợp Thần Đàn giới châu sẽ có thu hoạch gì, Thần Đàn giới châu có thể xem là là một viên Giới châu phi thường then chốt. . ."An Tình cũng ở bên cạnh nói một câu.

"Khà khà khà, khi nào hắn đi xuống ngươi có thể hỏi hắn a. . ." Lý Vân Chu vội vã nối tiếp lời nói của An Tình.

An Tình khẽ mỉm cười, không nói lời nào, chỉ là lắc lắc đầu. . . Đối với một cái Triệu hoán sư mà nói, khi mọi người biết quá nhiều về tình huống dung hợp Giới châu cũng không phải chuyện tốt đẹp gì, Đàn Thành do Triệu hoán sư ngưng tụ sở dĩ xưng là Bí Mật Đàn Thành cũng là bởi vì mọi thứ bên trong Đàn Thành càng được ít người ngoài biết được càng càng tốt, trừ phi là vì thực hiện nhiệm vụ cần phải công khai một ít năng lực.

Việc Hạ Bình An lần thứ nhất dung hợp hoàn mỹ Thần Hỏa giới châu mọi người cũng đã biết, danh tiếng còn truyền tới Tỉnh bộ, cái này có thể cho danh tiếng Hạ Bình An lan xa một tí, nhưng hiện tại Hạ Bình An dung hợp chính là viên thứ hai Thần Đàn giới châu, người bên ngoài liền không tiện hỏi thăm.

Bên trong ba viên Giới châu mà Triệu hoán sư buộc phải ngưng tụ, viên thứ hai Thần Đàn giới châu là phi thường, phi thường then chốt vì viên Giới châu này đặt nền móng vững chắc cho Đàn Thành của Triệu hoán sư, có ảnh hưởng rất quan trọng.

Rất nhiều Triệu hoán sư cường đại bắt đầu từ khi dung hợp thành công Thần Đàn giới châu, tạo ra Đàn Thành, kể từ đó tạo ra chênh lệch giữa các Triệu hoán sư với nhau.

Bình thường Triệu hoán sư sau khi dung hợp thành công Thần Đàn giới châu sẽ nhận được 10 đến 12 điểm thần lực, ngưng tụ ra bí mật Đàn Thành, từ trong Thần Đàn giới châu thu được pháp thuật "Lục Sắc Thủ Hộ", đại đa số Triệu hoán sư đều như thế.

Thế nhưng, Thần Đàn giới châu sở dĩ then chốt cũng là bởi vì Thần Đàn giới châu có rất nhiều độ khả thi cùng biến hóa, 10 đến 12 điểm thần lực, lại thêm lên pháp thuật triệu hoán vị "Lục Sắc Thủ Hộ", tuyệt không là toàn bộ nền tảng của Thần Đàn giới châu.

Một ít Triệu hoán sư ưu tú sau khi dung hợp Thần Đàn giới châu ngoại trừ có được thần lực từ 16 điểm trở lên, pháp thuật triệu hoán vị "Lục Sắc Thủ Hộ", còn có khả năng nhận được pháp thuật triệu hoán vị "Bì Giáp Gia Trì ".

"Lục Sắc Thủ Hộ" có thể tạo ra kết giới bảo vệ cho Triệu hoán sư, kết giới bảo vệ này có thể giúp Triệu hoán sư tránh khỏi bị độc trùng mãnh thú trong hoang dã tất cả tập kích, thương tổn, có tác dụng vô cùng lớn, có thể nói Triệu hoán sư nắm giữ "Lục Sắc Thủ Hộ" hoàn toàn có thể xem hoang dã như là nhà của mình.

Trong khi đó "Bì Giáp Gia Trì " lại khiến cho áo quần hoặc áo giáp trên người Triệu hoán sư được gia trì pháp thuật, hiệu quả thuật pháp này có thể để cho áo quần hoặc áo giáp trên người Triệu hoán sư nhiều thêm một tầng giáp da phòng ngự hiệu quả.

Mạc Ngôn Thiểu năm đó sau khi thành công dung hợp Thần Đàn giới châu lấy pháp thuật triệu hoán vị "Bì Giáp Gia Trì " vượt qua rất nhiều Triệu hoán sư bình thường.

Mà ngoại trừ pháp thuật triệu hoán vị "Bì Giáp Gia Trì ", có rất ít Triệu hoán sư sau khi thành công dung hợp Thần Đàn giới châu có thể lấy được pháp đồ vật triệu hoán vị "An Hồn Phiên" càng mạnh mẽ, hữu dụng hơn.

Bên trong giới Triệu hoán sư, đồ vật triệu hoán vị rất khó chiếm được triệu hoán vị, mà nắm giữ đồ vật triệu hoán vị "An Hồn Phiên" có thể gọi ra "An Hồn Phiên", dùng để an ủi tất cả người chết.

"An Hồn phiên" có thể để cho thi thể người chết không hề bị tác động bởi Thi Bạo Thuật, Luyện Thi Thuật, Tế Thi Thuật, trá thi, thi biến cùng virus zombie quấy nhiễu tổn hại, dù là thi thể phơi thây hoang dã cũng sẽ không phải chịu thú hoang xâm phạm, hơn nữa không còn mục nát, mãi cho đến cuối cùng mồ yên mả đẹp sau nhiều năm, thi thể cũng sẽ giống như xác ướp được xử lý để chống phân huỷ, chỉ sẽ biến thành thây khô, sẽ không xuất hiện trùng.

Triệu hoán sư nắm giữ "An Hồn phiên" còn có thể nắm giữ kỹ năng Cản Thi, khởi động thi thể tự động trở về cố hương an táng. Ở bên trong các loại điện ảnh và truyền hình kịch, Triệu hoán sư nắm giữ "An Hồn Phiên" được xuất hiện trên màn ảnh nhiều nhất.

Một Triệu hoán sư có năng lực "An Hồn Phiên" thì dù là dung hợp Giới châu không nhiều, đẳng cấp rất thấp đi nữa, thậm chí chỉ vừa mới trở thành Triệu hoán sư thì địa vị của họ cũng không thể nào tầm thường trong giới Triệu hoán sư, ngược lại họ đều sẽ nhận được sự kính trọng của tất cả mọi người, bất kể đi đến nơi nào đều sẽ được mọi người kính nể.

Từ xưa tới nay, ở trong quân đội của các quốc gia thì Triệu hoán sư có năng lực "An Hồn Phiên" đều được quân nhân kính yêu, tôn kính nhất; sự kính yêu, tôn trọng đối với Triệu hoán sư có năng lực "An Hồn Phiên" còn vượt xa sự kính nể đối với những Triệu hoán sư nắm giữ những pháp thuật triệu hoán vị cường đại khác.

Coi như ở thời hiện đại, ở trong quân đội của các đại quốc gia thì việc nắm giữ Triệu hoán sư có năng lực "An Hồn Phiên" cũng được đánh dấu là người của quân đội, bình thường đều kiêm nhiệm Quân Tế ti và chức vị Thần Phụ, thực hiện nhiệm vụ bảo đảm sĩ khí của quân đội. . .

Chú thích: Có một số từ mình để hán việt có lẽ sẽ hay hơn, gồm các từ pháp thuật triệu hóa vị, đồ vật triệu hoán vị (theo quan điểm cá nhân)