Chương 13

"Dương, Dương nhi, ngươi nghe cha nói." Vệ Kiến Sâm hoảng sợ nuốt nước miếng, cổ họng khát khô đột nhiên cảm thấy cơn tê dại không bình thường, trong lòng hắn vẫn mong có chút hy vọng nhỏ nhoi, ngập ngừng nói: "Cái chỗ kia của ngươi to dọa người, hay là hôm nay đừng làm, nếu không phía dưới của ta sẽ bị ngươi chơi rách mất. Ngươi, ngươi đừng làm cho ta chết bằng cách như vậy, tới âm tào địa phủ ta cũng không còn mặt mũi nào mà gặp tổ tông."

Tự chủ của Vệ Du Dương hơn hẳn người thường, y bình tĩnh tươi cười, tràn đầy cưng chiều, hắn vuốt vài cái trên cán dươиɠ ѵậŧ đỏ hồng giữa hai chân, sau đó liền mạnh mẽ tách hai chân thon dài của Vệ Kiến Sâm ra, lòng bàn tay không ngừng xoa nắn trên cánh mông căng tròn của hắn, ngón tay thuận thế dời xuống đè lên hai mảnh hoa môi làm cho nói mở ra, để lộ lối đi sâu hút màu đỏ hồng ở trung tâm đang lan tràn nước da^ʍ.

"Cho nên ta mới nói là ngươi không biết cơ thể của mình tuyệt diệu như thế nào." Vệ Du Dương chậm rãi nói, giống như đang đánh giá một cái bảo bối độc nhất vô nhị mà xem xét hoa huyệt non mềm mượt mà của hắn, ánh mắt lập lòe lành lạnh bùng lên dục hỏa u ám: "Tính dẻo dai của nó vô cùng tốt đó, ta có đâm thọc bên trong như thế nào thì nó vẫn không sao, nếu không phải như thế thì lần đầu tiên ngươi bảo ta phá thân ngươi, cây dươиɠ ѵậŧ của ta đã sớm đứt rồi."

'Thật ra bây giờ cũng đã không còn mặt mũi nào đi gặp lão tổ tông rồi.' Trong lòng Vệ Kiến Sâm có chút buồn bã mà nghĩ, tâm lý đột nhiên bị cái nhận thức này tác động, hắn yên lặng không nói lời nào mà giang hai chân dựa vào bồn tắm, rõ ràng cảm nhận được ánh mắt tham lam tràn đầy du͙© vọиɠ của con trai đang bồi hồi ở hoa huyệt của mình, tầm mắt nóng rực kia phảng phất như đầu lưỡi đang liếʍ hôn thịt mềm bên trong lỗ nhỏ, cắn lên âm đế đỏ hồng được giấu ở chính giữa...

"A..."

Vệ Kiến Sâm vất vả hô hấp, còn chưa bị động chạm nhưng nhiệt độ như thiêu đốt đã sớm khuếch tán bên trong cơ thể hắn, khiến cho dươиɠ ѵậŧ phấn khích không ngừng cọ xát bên cạnh bồn, một vài tia nước ấm áp đáng xấu hổ cũng đang liên tục chảy ra khỏi lỗ da^ʍ: "Ưʍ... chỗ đó... chỗ đó... thật kì quái!" Hắn thấp giọng kêu lên, nản lòng cúi đầu, cảm giác trống rỗng như da^ʍ trùng đang cắn nuốt vách tường mềm mại bên trong hoa huyệt của hắn, vừa đau vừa ngứa: "...Ngứa, nóng quá..."

Vốn dĩ hắn đang ở tuổi chính trực tráng niên, trước kia không cảm nhận được cơn mất hồn đến cỡ này mới có thể bình tâm tĩnh khí mà trải qua sinh hoạt cấm dục, bây giờ liên tục giao hoan với Vệ Du Dương, phòng tuyến trong cơ thể đột nhiên giống như con đê bị thủng một lỗ, cơn sóng tìиɧ ɖu͙© không ngừng tranh đoạt xông vào.

Vệ Du Dương khoan dung cười cười: "Cha khó chịu sao?" Y dùng miệng lưỡi nói lời dâʍ đãиɠ, nhẹ nhàng hỏi: "Chắc là bên trong lại ngứa ngáy thèm ăn rồi đúng không, đúng là dâʍ ɭσạи mà, nhưng mà con có cách."

Lúc đầu còn chưa rõ tính toán của y, Vệ Kiến Sâm phát hiện y rút tay về, sau đó liền nghe được tiếng múc nước, Vệ Du Dương lấy tay phải vốc đầy nước rồi che ở trước mật huyệt của hắn, nói với hắn: "Dùng nước rửa cho cha là được rồi, chắc chắn có thể giải ngứa."

Tuy y nói là rửa cho hắn nhưng lại không có động tác nào, chỉ là chặt chẽ che kín trước cửa huyệt.

"Dương nhi..." Cả người Vệ Kiến Sâm run rẩy, không giấu được hoảng sợ nhìn về phía bóng người mông lung phía sau bình phong, móng tay gần như muốn moi thủng vụn gỗ trên vách bồn tắm. Nước đã lạnh nhưng bộ phận non mềm cùng hai cái tinh hoàn của hắn ngâm trong đó không những không sảng khoái, ngược lại khiến cho nước lại lần nữa ấm lên.

Vệ Du Dương rất vừa lòng, y nghiêng về phía trước ngậm lấy vành tai Vệ Kiến Sâm, rút tay ra khỏi hai chân của hắn, vòng qua eo xối nước từ trong lòng bàn tay xuống côn ŧᏂịŧ của hắn, cố ý làm lây dính nhiệt độ cơ thể của hắn, chất lỏng ướt đám lông. Vệ Du Dương cười nói: "Nhìn cái huyệt nhỏ của ngươi xem, da^ʍ đến nỗi nước lạnh cũng có thể bị hâm nóng."

Nhịp tim quá nhanh trong l*иg ngực làm cho Vệ Kiến Sâm có loại cảm giác hít thở không thông, tác động lên tính tình hắn đã ẩn giấu rất lâu, chỗ sâu nhất bên trong đáy mắt hắn có từng tia màu đỏ không ngừng lan tràn... Hắn phản kháng mà muốn áp chế nó, đáng tiếc kết quả vẫn là bị sắc đỏ kì lạ kia che đậy tròng mắt, dần dần biểu tình trên khuôn mặt cũng trở nên quỷ bí, lý trí không còn sót lại chút gì.

"Sờ ta." Hắn nói ngắn gọn, bắt lấy tay phải của Vệ Du Dương áp vào dưới háng chính mình, trong câu mệnh lệnh lại có chút ý tứ thô bạo lãnh khốc: "Nhanh lên, sờ nơi này... Nếu không sẽ gϊếŧ ngươi!"

Vệ Du Dương thấy thú vị nhướng mày: "Tính tình kì quái của người này lại bị ép chui ra rồi." Y lẩm bẩm tự nói, phục tùng xoa nắn tinh hoàn của Vệ Kiến Sâm, dùng kĩ xảo sờ vuốt đầu đỉnh, ngón trỏ tay trái xẹt qua nhục động ẩm ướt đi vào kẽ mông hắn, dọc theo đường cong xinh đẹp này hoạt động vài lần liền lập tức đi tới cúc huyệt của hắn.

"Cha." Vệ Du Dương thân mật kêu lên, đầu ngón tay dốc lòng miêu tả nếp nhăn bên trong hậu đình, sau đó không lâu liền nương theo cảm giác ướŧ áŧ trượt vào cửa động khép kín: "Không bằng hôm nay cũng chơi cái mông ngươi vài lần nhé."