Chap 4.2

Ngày Phục Quốc đại điển đến.

Y Nhiễm mặc vào thần trang lụa trắng được truyền lại từ đời trước của hoàng đế Thánh Quốc

Người Thánh Quốc lớn lên đều xinh đẹp, nhưng xinh đẹp và yêu mị nhất vẫn là người có dòng dõi hoàng tộc, Hoàng đế đời trước chính là một yêu nghiệt làm khuynh đảo lòng người, hắn khiến mười tám vị yêu đế của các quốc gia khác đều phải say mê dưới chân mình. Mà đối lập với hoàng đế đời trước, Y Nhiễm thiên về sự thánh khiết thuần tịnh, màu áo trắng phác hoạ lên dáng vẻ thon thả, theo từng bước đi, vòng eo mềm dẻo sẽ đung đưa qua lại, đùi trắng nõn mập mờ hiện ra, đấy chính là dáng vẻ câu nhân lòng người.

Vì là nghi thức lớn, nên dưới đài đầy rẫy người Thánh Quốc, bọn họ mỗi người đều mang trong mình vẻ sùng bái, tôn trọng vị hoàng đế trước mắt.

Mà đài đỉnh ở nghi thức đều dành cho người quý tộc, nhưng hôm nay tựa như có chỗ khác thường, nguyên bản Chiến Trấn cùng tâm phúc đều không thấy đâu, ngay cả hộ vệ bên người như mọi khi cũng không xuất hiện.

Trong lòng Y Nhiễm có chút ẩn ẩn bất an, nhưng y tin tưởng Chiến Trấn sẽ không có việc gì, thế là theo giờ hoàng, nghi thức vẫn tiến hành, Y Nhiễm mỗi bước dẫm lên thảm, kiêu sa mà đi tới dàn tế thượng tối cao.

Ở trên dàn tế, Y Nhiễm nắm thật chặt trang sách, lớn tiếng nói với con dân ở dưới, dõng dạc đơn giản nói hy vọng Thánh Quốc có thể mãi hưng thịnh, được thần linh phù hộ, nhân dân được tự do.

Y Nhiễm nói rất lâu, y dùng thanh âm ôn hoà mà kiên định của mình để khích lệ vào tâm của mỗi người Thánh Quốc. Người Thánh Quốc cũng thật đơn thuần, hoàng đế nói cái gì, bọn họ liền tin thế, nghe đến cảm động, còn lôi kéo tay nhau xướng Thánh Quốc ca cùng niệm tên Hải Đường thần.

Chờ diễn thuyết của phục quốc kết thúc, Y Nhiễm chuẩn bị đi xuống đài hiến tế, nhưng vào lúc này, lại có một người xa lạ nâng một giường cây trúc màu đỏ đi lên, sau đó kính cẩn mời y ngồi. Y Nhiễm thấy có chút kì quái, chờ y ngồi xuống rồi, y mới phát hiện chính mình không thể động đậy.

"Không, này chuyện như thế nào"

Giờ khắc này, phong vân đại biến, người Thế quốc đông nghìn nghịt không biết từ đâu bỗng xuất hiện, không kiêng nể gì mà xâm nhập điện phủ thần thánh. Cầm đầu chính là một dáng ngươi thô tráng như hùng, bộ mặt dữ tợn đáng sợ, Y Nhiễm làm sao có thể quên được hắn, hắn chính là quân vương của Thế Quốc.

*hùng: được hiểu là con cọp, nghĩa khác mà mạnh mẽ hung dữ.

"Mỹ nhân hoàng đế, không thông qua bổn vương liền muốn phục quốc, ngươi cũng không cho Thế Quốc ta chút mặt mũi đi."

Y Nhiễm sợ tới mức đại kinh thất sắc, liều mạng giãy giụa muốn từ trên giường ngồi dậy, nhưng càng vùng vẫy càng thêm mất sức, y chỉ có thể ngồi lo lắng suy đoán xem rốt cuộc trên người đã dính phải loại dược tề gì.

*đại kinh thất sắc: sợ đến biến sắc

Dưới đài người Thánh Quốc được một phen kinh ngạc, bất động mà nhìn quân vương Thế Quốc tường bước đi lên dàn tế. Binh lính Thế Quốc dõng dạc nói Thánh Quốc chính là thuộc địa của Thế Quốc, mà Y Nhiễm chính là thần tử, cho nên y phải cống hiến tư vật tài vụ cho Thế Quốc theo định kỳ.

Y Nhiễm kinh hãi lẫn bi phẫn mà lắc đầu nói không được, nhưng thân mình y lại không có cách nào nhúc nhích. Lúc này, quân vương lại nói, hoàng đế Thánh Quốc cứ việc làm thần tử, bổn vương cũng sẽ hạ mình cưới y vào cửa và cho chức danh quý phi, đến lúc đó hai nước chính là liên hôn!

Nghe được lời này, toàn trường con dân Thánh Quốc đều đứng hình, thần chi tử Hoàng đế bệ hạ của bọn họ như thế nào có khả năng làm phi tử của người khác!

Quân vương Thế quốc còn ác độc nói, hôm nay bổn vương đến đây chính là vì muốn nạp hoàng đế Thánh quốc làm phi tử, bổn vương muốn ngay tại dàn tế này cùng y giao hoan, để hai khối thân thể được kết hợp một cách trọn vẹn nhất! Ha ha ha ha ha.

Con dân Thánh Quốc nghe những lời ô ngôn uế ngữ, tuy rằng phẫn nộ đến cực điểm, nhưng thấy Hoàng đế bệ hạ không có phản bá, chỉ ngồi ngay ngắn trên giường, cho rằng đây là ý tứ của của hoàng đế, trong lòng tuy thất vọng nhưng cũng không làm loạn lên.

Y Nhiễm có nỗi khổ mà nói không lên lời, y thấy quân vương mặt đầy râu ria ghê tởm kia đang từng bước đi về phía mình, khi bàn tay của hắn sắp chạm vào thân mình y, y không thể không tìm cách xoay chuyển tình hình, "Ta nguyện ý cùng ngươi kết hợp, nhưng ngươi cần thiết mang lên chén đựng nước thánh, ta sẽ vì ngươi mà bài trừ ra nước thánh"

Giờ đây, Y Nhiễm khuất nhục muốn chết, nhưng vì để kéo dài thời gian y chỉ có thể nghĩ ra cách này.

Hoàng đế Thế quốc nghe thấy Y Nhiễm chịu đưa ra nước thánh liền mừng như điên, rống mấy tên thủ hạ đi tìm ly pha lê mang đến.

Chờ thêm một nhén hương nữa qua đi, hoàng đế râu xồm tựa hồ suy nghĩ điều gì, sau đó liền đi thay một bộ y phục khác, hắn mặc lên mình màu áo lam kim sắc thêu hoa văn cùng khoác ngoài trùng màu. Hắn bước đến trước mặt Y Nhiễm, nụ cười dữ tợn được che dấu kĩ dưới lớp râu dày, ánh mắt thèm thuồng cởi bỏ lụa trắng trên người y, làm thân thể trắng nõn loã lồ phơi bày trước tất cả con dân Thánh quốc.

Từ góc độ của hắn, hắn vẫn thấy được dấu hôn hồng nhuận ái muội được in trên khắp người y, nhìn qua cực kì tao.

Y Nhiễm thống khổ mà quay đầu đi, trong đôi mắt lục sắc giờ đây tràn ngập sự tuyệt vọng cùng nước mắt.

Quân vương nhìn y thật sâu, bỗng bẻ ra hai bên đùi y, cúi đầu nhìn xuống động da^ʍ đầy nước phía dưới.

Y Nhiễm muốn hung hăng mà đá văng hắn, lại bị quân vương tay nhanh mắt lanh mà cầm chặt, sau đó thong thả mà thưởng thức, Y Nhiễm bi phẫn muốn chết, liên tục kêu nói "Buông ta ra."

Quân vương mặt đầy râu tà ác mà hôn lên đôi chân bạch ngọc của y, dùng đôi mắt tham lam nóng bỏng như muốn thiêu đốt người khác, thủ thỉ nói "Ngươi thật đẹp."

Thanh âm kia nhẹ nhàng mà trầm thấp đến mức tận cùng, trừ bỏ Y Nhiễm, không một ai nghe thấy.

Hắn cúi đầu xuống tách ra hai chân y, dưới con mắt kinh ngạc đẫm lệ của Y Nhiễm mà liếʍ lên nơi tư mật nhất, như chưa ngại đủ kí©h thí©ɧ, hắn còn mở rộng ra khe thịt, hung hăng mà mυ"ŧ mát, làm trò con bò trước mặt toàn dân Thánh quốc, như muốn tuyên bố y chính là người của mình.

"Ô không"

Y Nhiễm cảm thấy thẹn mà nhắm chặt đôi mắt, thân hình y không thể động đậy, chỉ có thể tuỳ ý quân vương râu xồm dùng môi lưỡi nóng rực liếʍ láp gặm cắn bướm non.

Y Nhiễm cảm thấy chính mình đang lâm vào ảo giác, bằng không như thế nào y lại cảm thấy quân vương Thế quốc trước mặt chính là nam nhân.

Hoa huyệt đã quen bị người cắm chọc đến chảy nước, làm sao có thể cưỡng lại cảm giác bị hôn mυ"ŧ như vật, chẳng mấy chóc, hai mép cánh bướm bị đầu lưỡi vờn đến tách ra hai bên, chảy đầy nước sốt. Mà mị thịt cũng không biết xấu hổ bắt đầu dâʍ đãиɠ co rút như đang mời mọc.

Y Nhiễm bị làm nhục trước toàn con dân, y giờ đây cả người run rẩy vì thẹn, y không dám nhắm chặt mắt lâu, liền sợ hãi mà mở ra đôi mắt, thế nhưng từ ảo giác nam nhân là người xâm phạm y lại biến về thành quốc vương Thế quốc khủng bố.

"Ô ~~~ ô ô ~~~~"

Hoàng đế râu xồm sắc tình mà hút mạnh một cái, đầu lưỡi to dài cắm đến bướm da^ʍ Y Nhiễm mẫn cảm muốn chết, lụa trắng ở hai bên chân đã ướt nhẹp từ lâu, mắt thấy Y Nhiễm sắp cao trào, hắn đột nhiên lại buông tha y.

Điều này làm cho tướng sĩ hoàng tộc Thế quốc xung quanh đầu không thể hiểu, bọn họ đều đang chờ hoàng đế Thánh Quốc phun nước thánh a

Quân vương râu xồm đột nhiên đứng lên, đối mặt với Y Nhiễm, sau đó bắt đầu thoát ly quần áo. Hắn cởi bỏ đi áo ngoài, lộ ra thân thể cường tráng rắn rỏi bên trong áσ ɭóŧ, cùng với đó là con chim to bự đang dựng thẳng phía dưới, đầu khấc thì to như quả trứng gà, làm cho cự căn càng trở nên thô hơn bao giờ hết. Phía dưới là hai viên bi cực đại đang căng phồng chứa đầy con cháu, phảng phất như đã sẵn sàng để làm hoàng đế Thánh Quốc đến dục tiên dục tử, tử ©υиɠ chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Hắn để con chim to béo của mình nghiền qua nghiền lại âʍ ɦộ, ma sát đến bướm da^ʍ của Y Nhiễm chảy ròng ròng, đùi run lẩy bẩy, ô ô mà thở dốc.

Khi đại qυყ đầυ bắt đầu đỉnh khai âm đế, Y Nhiễm thống khổ mà vặn vẹo bướm da^ʍ, vì thấy thẹn mà liều mạng giãy giụa, y phát hiện sở dĩ bản thân không thể nhúc nhích là bởi vì Hải Đường thần chính ấn hai chân y, vô cùng da^ʍ tà mà bức bách y bị quân vương Thế Quốc xâm phạm.

Hoàng đế râu xồm đem hai mép bướm của Y Nhiễm tách ra từng chút một, thong thả mà chầm chậm đỉnh vào, hồi lâu, dưới tiếng khóc thút thít của y, cả căn dươиɠ ѵậŧ thô to đều đâm thẳng vào! Chi nghe "phụt" một tiếng, cự căn thô cứng đã đi vào sâu trong nhục huyệt, hai cánh bướm bị tách ra cực hạn, run rẩy mà kẹp lấy con chim to bự tanh nồng.

"Không không cần cắm vào tới"

Y Nhiễm thê thảm cầu xin, nơi đó của y chỉ có nam nhân mới có thể tiến vào.

Hoàng đế râu xồm nhìn mỹ nhân trước mặt đang bị lăng nhục, nhìn y tuyệt vọng nhắm chặt hai đôi mắt đẫm lệ, bàn tay theo thói quen bắt đầu vuốt ve khắp gương mặt y, đột nhiên mang theo hơi thở quen thuộc mà hôn lấy đôi môi đỏ mọng.

Y Nhiễm bị cường hộ bỗng dưng trừng lớn đôi mắt, y tựa hồ lại lần nữa có cảm giác đây là hơi thở của nam nhân, nhưng lại không dám tin vào điều đấy. Nam nhân một bên thô lỗ hôn lấy y, một bên dùng dươиɠ ѵậŧ to lớn của mình quấy đảo bướm da^ʍ, liên tục thọc ra thọc vào những chỗ mẫn cảm nhất của y như đã biết rõ từ lâu.

Quả nhiên, tầng tầng lớp lớp mị thịt đều thật cẩn thận mà quấn lấy cự điểu, cảm giác đến là quen thuộc, bướm da^ʍ ra sức hút vào, dâʍ đãиɠ phân bố dâʍ ŧᏂủy̠ làm tiện đường cho dươиɠ ѵậŧ.

Y Nhiễm bị nam nhân cường tráng gần gấp đôi mình gắt gao ôm lấy, cảm nhận được lực tim đập cùng l*иg ngực nóng bỏng của nam nhân, y cả người đều muốn tăng nhiệt.

"Ưmm ô ô ~~~" Như sợ nam nhân biết mình động tình, Y Nhiễm ra sức ẩn nhẫn tiếng rêи ɾỉ

Nhưng giờ phút này nam nhân làm gì còn hơi sức quan tâm chuyện khác, hắn đã sớm không nhịn được nữa, con chim to béo liên tục đỉnh vào những điểm mẫn cảm nhất, ra sức chọc ngoáy bên trong. Làm đến Y Nhiễm hai mắt đẫm lệ trắng dã, môi vừa mở đã bị nam nhân hung hăng lấp kín, đầu lưỡi tiến vào càn quét khoang miệng ngăn mọi lời nói tiếng rên định phát ra.

Không ~~~~

Nam nhân dùng lực đạo ngày càng mạnh mà thao, mỗi lần dập vào như muốn phá nát cả miệng bướm, đáng thương Y Nhiễm chỉ biết khóc lóc cầu xin, cảm tưởng bản thân sắp bị đại dươиɠ ѵậŧ thao đến chết.

Tiếng bạch bạch bạch phụt phụt phụt vang vọng khắp dàn tế, cùng với đó là tiếng rêи ɾỉ cầu xin Y Nhiễm. Bá tánh cùng toàn con dân Thánh Quốc đều mở to hai mắt, thành kính mà ngượng ngùng lắng nghe tiếng da^ʍ uế của Hoàng đế bệ hạ đang bị nam nhân trên đài thao đến chảy nước ròng ròng, liên tục xin tha.

Bởi vì phần lớn là cảm thấy thẹn, Y Nhiễm hai mắt đẫm lệ mông lung xấu hổ mà nhìn nam nhân.

Mà nam nhân chính là quân tướng lãnh khốc, quen chém gϊếŧ trên chiến trường nên đối với Y Nhiễm vô cùng hung hãn chiếm đoạt, đại dươиɠ ѵậŧ ra sức cuồng cắm tiểu mỹ nhân nhu nhược. Thao đến hai mảnh bướm vừa chín vừa sưng, thịt non cũng bị cự côn thô phì thao đến muốn nhảy ra ngoài, xung quanh miệng bướm đảo ra nhiều bọt mép.

Y Nhiễm bị đại dươиɠ ѵậŧ của nam nhân cắm đến dục tiên dục tử, hai đùi y bị thao đến run lẩy bẩy. Chậm rãi, Hải Đường thần không còn áp chế thân thể y nữa, mà tràn ngập tà ý nhìn y bị nam nhân cường tráng trước mắt làm nhục.

Mà nam nhân tựa hồ càng thao càng mạnh mẽ càng có sức, cự điểu thô to căn bản luyến tiếc rút ra khỏi mật động đầy nước da^ʍ của Y Nhiễm, nên mỗi lần rút ra đều đâm vào vừa nhanh vừa vội, phát cuồng hướng bướm da^ʍ bạo ȶᏂασ. Dập đến Y Nhiễm đầu không nghĩ thêm được gì, hai tay lung tung bắt lấy cánh tay nam nhân, ô a a ô a mà khóc kêu xin nam nhân nhẹ chút.

Mà nam nhân đối mặt với mỹ nhân lại không có điểm thương xót, cự căn giữa háng dùng ra đều mười phần lực đạo, 30cm làm cho người ta sợ hãi ra sức cày cấy khai phá nộn thịt bên trong bướm da^ʍ, điên cuồng ma sát tử ©υиɠ, một lòng muốn cắm vào.

Y Nhiễm bị làm đến run rẩy nói bừa, bướm da^ʍ bị thao đến đến da^ʍ thuỷ tuôn ra càng nhiều, hai chân cũng bị thao đến càng ngày càng mở rộng.

Lúc này đây toàn con dân đều được chứng kiến cảnh Hoàng đế tôn quý mỹ lệ bị đại dươиɠ ѵậŧ của nam nhân thao thành hình chữ mã dâʍ đãиɠ, cẳng chân trắng nõn run theo từng tiết tấu đâm chọc phía trên.

Lúc này nam nhân đột nhiên cầm lấy hai đôi chân y, phảng phất như muốn đem y hoàn toàn bị giam cầm, ấn ở lưng ghế đỉnh, Y Nhiễm bị thao đến đầy mặt ửng đỏ, ai oán mê ly mà giương mắt nhìn nam nhân.

Nam nhân tựa hồ cảm nhận được ánh mắt ấy, đáp lại y bằng cái nhìn thật sâu. Dưới háng lực đạo cắm vào rút ra ngày càng thâm, bởi vì tư thế quá giống tính nô này làm Y Nhiễm càng thêm kí©h thí©ɧ, điểm mẫn cảm liên tục bị ma sát. Y ngẩng cao vòng eo nhỏ, tuỳ ý để đại dươиɠ ѵậŧ của nam nhân cắm vào tử ©υиɠ, khi cắm đến thịt nhuỵ quen thuộc, Y Nhiễm chịu không nổi lãng kêu một tiếng, bờ mông trắng nõn liên tục run rẩy, nhìn như thế nào cũng giống dáng vẻ bị đùa nghịch tới cao trào.

Y Nhiễm sa đoạ run rẩy toàn thân, y cảm nhận được rõ cự căn cực đại của nam nhân xỏ xuyên qua mỗi mị thịt bên trong, cảm nhận được độ nóng của đại dươиɠ ѵậŧ, cảm nhận mỗi gân xanh đang nghiền ép tao thịt, mài ép bướm da^ʍ tiết ra da^ʍ thuỷ.

Cuối cùng đại dươиɠ ѵậŧ thành công đẩy ra tử ©υиɠ, hung hăng ma sát chà đạp thịt nhuỵ, đè ép y ra mật nước. Giờ khắc này, mỗi một tế bào trong cơ thể y đều đòi được cao trào, được giải phóng.

Y Nhiễm động tình mà rêи ɾỉ, lãng kêu.

Côn ŧᏂịŧ của nam nhân bám riết lấy thịt nhuỵ, ra sức va chạm, đè ép, cuối cùng Y Nhiễm lại một lần nữa bị đại dươиɠ ѵậŧ ȶᏂασ đến đỉnh cao trào.

Lúc này đây, y thuộc quyền sở hữu của nam nhân, trước mặt con dân mà triều xuy, vì thấy thẹn mà thân thể càng thêm mẫn cảm, đợt cao trào càng thêm mãnh liệt kịch liệt.

Ở giữa không trung chiếc đùi trắng nõn da^ʍ tiện bày ra một chữ mã, đôi tay thon thả của y ôm chặt lấy thân thể cường tráng của nam nhân đang xâm phạm mình, ngón chân vì sự va chạm quá đà cũng bất kham dâʍ đãиɠ cuộn tròn, da thịt toàn thân trở nên phiếm hồng, nhìn như thế nào cũng làm say lòng người. Đại dươиɠ ѵậŧ không ngừng ra vào bên trong âm đế, giây tiếp theo, đại lượnh dâʍ ɖị©ɧ từ miệng bướm như mất khống chế mà phun mạnh ra, Y Nhiễm như muốn hỏng lãng kêu " A a ưmm ~~~ ưm chiến ~ a a a a a a a a ~~~"

Cảm nhận được bảo bối phía dưới đạt tới cực hạn cao trào, cự điểu của nam nhân chôn sâu trong tử ©υиɠ hưởng thụ sự cuồng phun từ da^ʍ thuỷ, nam nhân thoả mãn mà thở dài, lại lần nữa hôn lấy đôi môi Y Nhiễm.

Y Nhiễm khóc lóc lại một lần nữa bị nam nhân chinh phục, y ngoan ngoãn nằm trong lòng ngực nam nhân, ai nha xấu hổ tưởng tượng lại màn hợp nhất cơ thể lúc nãy, đời này, y chỉ muốn lựa chọn nam nhân.

Y Nhiễm tuy rằng đơn thuần ngốc nghếch, nhưng nếu yêu một người, thì sẽ không bao giờ thay đổi nữa.

Edit: con tôi đáng yêu vl mọi người ơiiii

Vì vậy con dân Thánh quốc lại được một phen mở to mắt, chúng thấy hoàng đế da thịt đỏ ửng, người đầy mồ hôi được nam nhân bao bọc ôm vào người, nam nhân đem áo khoác khoác trên người Y Nhiễm, ôm y đi đến trước đài hiến tế, cất cao giọng nói, Thánh Quốc là một quốc gia độc lập, Y Nhiễm cũng là quân chủ độc lập, Thế Quốc căn bản không có quyền tham gia vào chính sự.

Nghe vậy, con dân Thánh Quốc dưới đài ngây ngẩn cả người, lúc sau như vỡ oà khóc lóc vui vẻ hoan hô, còn nói quốc quân Thế Quốc đúng là người tốt a!

Y Nhiễm nhìn nam nhân anh tuấn bên cạnh, nước mắt lưng tròng nói không ra lời, kỳ thật y biết vô luận quốc gia độc lập hay không, y đều không thể thống trị tốt cả quốc gia, may là, giờ đây y không còn phải gồng gánh tất cả.

Mà Hải Đường thần vẫn luôn phiêu du ở không trung lúc này mới phát hiện sự việc không đúng, lúc này trước mắt không phải quốc quân Thế Quốc đầy mặt râu xồm hung bạo, mà chính là người từ lúc bắt đầu kế hoặch liền không ngừng quấy rầy hắn, Chiến Trấn - tướng quân của Thế Quốc!

Nhưng mà Hải Đường thần căn bản không có thân thể thật, trừ bỏ Y Nhiễm có thể thấy hắn, ai nấy đều không thấy.

Hơn nữa hiện tại điều đáng nguy chính là Y Nhiễm đã không còn tin hắn nữa, giờ đây y đang nằm trong lòng ngực man nhân khóc lóc, thật giống như nam nhân mới là thần thánh.

Phần kết thì đương nhiên chính là đem quốc vương Thế Quốc có ngoại hình trưởng thành sớm bắt về làm thịt, nói là làm thịt cho oai, thực chất Chiến Trấn đã ra lệnh áp giải hắn đến một quốc gia khác để cầm tù, nói là chờ 50 năm nữa khi hắn được giải thoát thì có thể tới trả thù

Edit: =))))))))))))

Chiến Trấn cũng thuận lý thành chương soán được ngôi vị tân hoàng đế Thế Quốc, tuy thanh danh không hẳn là tốt, nhưng ở lại trong quân đều là mục đích chung.

Thánh Quốc cũng từ chiến bại chậm rãi khôi phục, bá tánh Thánh Quốc cũng không còn thờ phụng Hải Đường thần, mà chuyển sang tin tưởng trợ giúp nhân dân cùng nước.

Thế là Thánh Quốc cùng Thế Quốc bắt đầu qua lại tổ chức hôn lễ cùng nhau, căn bản mỗi tướng lãnh binh lính Thế Quốc đều tìm tiểu mỹ nhân Thánh Quốc để bàn hậu sự, vì vậy tổng binh mỹ nhân Thánh Quốc đường đường 45 tuổi lại bị mao đầu tiểu tử Thế Quốc 18 tuổi khiêng về làm vợ.

Y Nhiễm cũng nỗ lực học tập chính trị từ tân quốc quân Thế Quốc, so với Chiến Trấn, tuy rằng Y Nhiễm lớn hơn tám chín tuổi, nhưng xác thật chỉ số thông minh không quá cao, năng lực thống trị cũng không có, vì vậy thành ra học tập phương pháp trị quốc không hiệu quả, trái lại còn đem nam nhân tức giận, bị nam nhân ấn ở trong lòng ngực tét mông.

Y Nhiễm bị nam nhân không kiêng nể gì khi dễ, mắc cỡ đỏ mặt nói, "Y Nhĩ, Y Nhĩ còn ở đây."

Tiểu hoàng tử Y Nhĩ bên cạnh thức thời nghiêm túc nói, "Không có việc gì ba ba, con có thể giả vờ làm một cái cây."

Nói xong liền đứng ra bên cửa sổ tạo hình thành một cái cây ...

Nam nhân nghĩ nhi tử của Y Nhiễm nhà mình không những phải học tập khả năng chính trị mà còn phải học cách khai phá trí não.

Y Nhiễm lại nói, "Y Nhĩ, con vì sao lại muốn học làm một cái cây?"

Y Nhĩ hồn nhiên nói, "Bởi vì đây là trò chơi của con và Tần cùng chơi, Tần thường xuyên cho con giả làm thân cây, rồi mới đem quần áo con cởi sạch, còn không cho con nhúc nhích, sau đó từ mặt sau cắm vào hoa hoa của con"

"Khụ khụ khụ khụ!!"

Chiến Trấn trầm ngâm suy nghĩ, hoá ra phó quan lại còn có loại tình thú này, lần sau hắn có thể thử xem.

Một lát sau, Tần đến đem Y Nhĩ mang đi, trước khi đi Y Nhĩ còn ôm lấy cổ Tần, nói chúng ta còn phải chơi tiếp trò chơi sao.

Người ít nói ít cười như Tần cũng vì người thương trước mắt là sủng nịnh cười cười, còn hôn lên đôi môi Y Nhĩ, đem môi Y Nhĩ đều hút sưng lên.

Y Nhiễm bên cạnh nhìn mà vừa tức vừa cuống, cuối cùng bị Chiến Trấn ấn ở trong lòng ngực hết hôi môi rồi xuống hôn mông, việc này mới tính xong.

Đôi lời:

Vậy là truyện "Song tính hoàng đế bị địch quốc tướng quân chiếm đoạt" đã chính thức hoàn rồi. Rất cảm ơn mọi người thời gian qua đã đón nhận và ủng hộ. Yêu cả nhà rất nhiềuuu

Phiên ngoại thì mình sẽ ra với tốc độ rùa bò để tập trung cho truyện tiếp theo nhé

À có một niềm vui mà tôi muốn chia sẻ đến với mọi người, đợt thi học kì này tôi được thủ khoa vănnn, mừng rớt nước mắt luôn các cô ạ