Chương 8: Hoàng Dã Trúc Mã 8

Nàng từ tiệm tạp hóa ra tới, trong tay xách một lọ dấm, một lọ cồn, một túi tăm bông cùng một hộp băng keo cá nhân.

“Ngồi xổm xuống.” Thanh Hà có chút nửa mềm mại nửa mệnh lệnh mà đối Tiêu Kỳ nói.

Tiêu Kỳ xem nàng trong tay đồ vật, không nói gì, ngoan ngoãn ngồi xổm xuống.

Thanh Hà nhìn nghiêm trọng miệng vết thương, liền thở dài, nàng đột nhiên nhớ tới khi còn nhỏ bọn họ cũng từng như vậy.

Tiêu Kỳ khi còn nhỏ rất thích đánh nhau. Nếu đánh không lại người khác liền đem chính mình làm cho mình đầy thương tích, nàng liền đau lòng mà cho hắn tha thuốc, hắn cũng chưa bao giờ kêu đau. Sau khi đánh nhau, tiêu phụ mỗi lần nhìn đến hắn đầy người tím tím xanh xanh liền nhịn không được mà đem hắn đánh tơi bời. Mỗi lần, Thanh Hà liền ngăn ở trước mặt hắn, khóc tê tâm liệt phế, rung động trời đất, “Thúc thúc thúc thúc…… Oa…… Ngươi không cần lại đánh Tiêu Kỳ ca ca…… Không cần lại đánh hắn……”

Nghĩ vậy, nàng không nhịn xuống được, đột nhiên “Phụt” một tiếng bật cười.

Tiêu Kỳ nghiêng đầu nhìn nàng một cái, không biết nàng đang cười cái gì.

Thanh Hà một bên dùng tăm bông chấm cồn, một bên bắt chước giọng điệu của nàng trước kia“Tiêu thúc thúc! Ngươi không cần lại đánh Tiêu Kỳ ca ca …… Ô ô ô……”

Chính mình còn không có “Ô” xong đâu, liền lại không nhịn cười đến ngửa tới ngửa lui.

Này một câu liền làm Tiêu Kỳ nhớ lại ký ức quen thuộc khi còn nhỏ, tiểu cô nương ở trước mặt hắn khóc đến nước mắt nước mũi dính tèm lem, làm tiêu phụ sợ tới mức chân tay luống cuống…… làm Tiêu Kỳ cũng cong khóe miệng theo.

Bất quá về sau…… Hắn học đánh nhau, rất ít người có thể đánh thắng được hắn, khoảng cách giữa bọn họ lại càng ngày càng xa......

“ Để ta tha a, ngươi đừng kêu đau.”

“Ta khi nào kêu đau.” Hắn bĩu môi.

Nàng nhẹ nhàng mà giúp hắn tiêu độc miệng vết thương, trêu đùa, phân tán hắn lực chú ý, “Là, là, Tiêu Kỳ ca ca của chúng ta lợi hại nhất.”

Nhẹ nhàng ngữ điệu vang lên ở bên tai, mang theo lạnh lạnh hơi thở thổi thổi miệng vết thương, nghe Thanh Hà một tiếng một tiếng kêu “Tiêu Kỳ ca ca”, trong lòng hắn đột nhiên hơi ngứa.

“Được rồi!” Thanh Hà đem băng keo cá nhân dáng hảo, lại đem đồ vật còn dư nhét vào tay hắn, “Ngươi phải nhớ kỹ mỗi ngày tiêu độc, băng keo cá nhân phải đổi mỗi ngày, biết không?”

【 nhiệm vụ bốn: Hôn môi Tiêu Kỳ.】

【 thời hạn ba phút. 】

Còn đang đắm chìm trong ký ức ôn nhu lúc còn nhỏ, vừa nghe đến nhiệm vụ, Thanh Hà thiếu chút nữa không đứng được chân.

Nàng kéo Tiêu Kỳ bước nhanh trở về nhà.

Sau đó buộc chính mình lộ ra tươi cười cứng đờ, thanh âm run rẩy, “Ngươi…… Ngươi đem đôi mắt nhắm lại, ta có món quà cho ngươi.”

Nàng cuối cùng đã biết tại sao kịch bản phim thần tượng luôn là cái dạng này!

Bởi vì thật là quá mất mặt a!