Chương 11

Rất nhanh đã đến ngày tổ chức cuộc tuyển chọn.

Một mình ta đứng giữa đội ngũ dự thi, vì A Nặc chưa ký khế ước với ta nên hắn không thể cùng ta tham gia.

Những người khác đều mang theo người thú khế ước của bọn họ, trường hợp đặc biệt giống ta chỉ có Lục Minh Nguyệt.

Nàng ta không nhìn xung quanh, sắc mặt kiên nghị giống như một người khác vậy.

Nghe nói lần này nàng ta đến vùng đất ch.ết trong tộc để tiến hành huấn luyện đặc biệt, thực lực đã nâng cao rất nhiều, khôi phục như trước đây.

Những ứng viên dự thi bên cạnh ta cũng đang bàn luận về nàng

- Vùng đất ch.ết là nơi nguy hiểm nhất trong tộc, người bình thường vào đó hầu như đều có đi không về ! Không ngờ rằng nàng ấy lại có quyết tâm tìm đường sống trong chỗ ch.ết như vậy.

- Từ xưa đến nay, lực chiến của những người còn sống đi ra từ vùng đất ch.ết đều sẽ tăng lên một tầm cao mới. Nghe nói sau khi nàng ấy ra ngoài đã quyết đấu với Lục Minh một trận, chỉ trong ba chiêu đã tóm chặt được cổ của hắn ta. Nên tộc trưởng và các tộc lão lại tiếp tục đặt hy vọng trên người nàng.

- Quả nhiên là thiên tài! Chưa từng nghe tới một người có thể thoát khỏi ảnh hưởng của người thú khế ước! Nàng ấy là người đầu tiên!

- Chỉ hy vọng không gặp nàng ấy ở trận chung kết.

Nghe bọn họ bàn luận, ta nhìn về phía trước đúng lúc đối đầu với ánh mắt của Lục Minh Nguyệt.

Trong mắt nàng ta tràn đầy oán độc, giống y hệt kiếp trước khi nàng ta ném ta vào sàn đấu thú.

Ta cười mà không hề lo lắng.

Nàng ta rất mạnh, nhưng bây giờ ta cũng không yếu.

Ta tin vào bản thân mình, nên ta không sợ hãi.

Không biết có phải ngay cả ông trời cũng muốn nhìn kết thúc giữa ta và Lục Minh Nguyệt hay không.

Ngay trận đầu tiên, đã rút thăm được ta và nàng ta.

Ta và Lục Minh Nguyệt cùng đứng trên võ đài, khóe miệng nàng ta lộ ra nụ cười trào phúng:

- Tuyết Liên, hôm nay ta sẽ cho người biết, ngươi vĩnh viễn sẽ chỉ là con hầu tàng hình trong mắt mọi người, luôn phải đi theo ta mà thôi.

- Chỉ cần ta thắng được cỏ Hoán Nhan, Ly Nô chắc chắn sẽ yêu ta, chỉ yêu một mình ta !

Ta lắc đầu bật cười, không ngờ đến tận lúc này, não của nàng ta vẫn toàn yêu với đương như vậy.

Rõ ràng hôm đó, nàng ta đã nghe được cuộc nói chuyện giữa ta và Ly Nô, hiểu rõ hắn ta trời sinh là kẻ đa tình, vậy mà vẫn đặt hy vọng hắn ta có thể một lòng một dạ.

Thực sự là quá buồn cười.

Kiếp này, cỏ Hoán Nhan cũng không thắng được đơn giản như thế.

Khi tiếng chuông quyết đấu vang lên, nhân lúc Lục Minh Nguyệt còn chưa phản ứng, ta lập tức ra tay và nhanh chóng lao đến.

Nàng ta dùng tay ngăn lại theo bản năng, nhưng tốc độ không nhanh bằng ta, trên người rất nhanh đã bị chém vài vết thương.

Sau khi người tới ta đi qua lại mấy chiêu, vết thương trên người nàng ta càng ngày càng nhiều mà ta lại chẳng hề hấn gì cả.

- Sao lại như thế ? Rõ ràng ta đã khôi phục hơn nửa thực lực.

Ta cười trả lời nàng:

- Có lẽ ngươi đã quên câu “Cần cù bù thông minh”. Huống chi ta vốn không phải người ngu dốt.

Ta tiếp tục tấn công, vì chuyển động của ta rất xảo quyệt, nên tấn công là cách phòng thủ tốt nhất.

Nhưng chỉ một lúc sau, ta cảm thấy thân thể có cảm giác trì trệ.

Động tác của ta càng ngày càng chậm, sơ hở cũng càng ngày càng nhiều.

Khi một lần nữa bị Lục Minh Nguyệt đạp một chân vào ngực, cuối cùng ta nhịn không được mà phun một ngụm máu trong tim.

Nàng ta không buông tha mà tiếp tục nhanh chóng vọt lên, cầm dao chém về phía ta.

- Cảm giác trúng cỏ Mê Hồn thế nào?

Khi ta ngăn lại một dao kia, lời nói ác độc của nàng ta cũng truyền đến bên tai ta.

Nàng ta tìm được cỏ Mê Hồn trong Vùng đất ch.ết, là loại cỏ đã sớm tuyệt chủng.

Sau khi nó bị bóp nát, sẽ lan tỏa trong không khí, không màu không mùi, khi hít vào sẽ ức chế việc sử dụng nội lực trong cơ thể, càng dùng càng khiến kinh mạnh trì trệ.

Mà bên cạnh loại cỏ này có một loài hoa, chỉ cần trước đó sử dụng loài hoa này sẽ miễn dịch với các tác động đó.

Công kích của Lục Minh Nguyệt càng ngày càng kịch liệt, ta chỉ có thể miễn cưỡng ngăn trở.

Người xem ở xung quanh cũng ầm ĩ thở dài:

- Quả nhiên, thiên phú vẫn là quan trọng nhất.

- Đúng vậy, ta còn nghĩ Tuyết liên sẽ thắng cơ, không ngờ chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, bị đàn áp đến như vậy.

- Xem ra lần này vị trí dẫn đầu là vật trong túi của Lục Minh Nguyệt rồi.