Chương 25

Mà Trì Nam cũng vừa may ở nhà, anh như là đã quyết định cùng Mộ Sơ Địch đính hôn, cũng biết sớm muộn sẽ mang cô về nhà gặp cha mẹ.

Bà Trì ăn mặc giản dị, dung mạo mềm mại giản dị nhưng khí chất quý tộc tao nhã vẫn rất mạnh mẽ, tuy đã lớn tuổi nhưng vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy vẻ đẹp trẻ trung của bà.

Dương Nhã Lan. nóng lòng giải thích ý định của mình.

“Lần này sự tình trong nhà, chúng tôi cũng là bị người ta lừa.” Dương Nhã Lan giả vờ lau nước mắt không tồn tại.

Bà Trì có tính tu dưỡng rất tốt, dù không thích Mộ Sơ Địch thì bà cũng đành chấp nhận vì sự cứng đầu của con trai bảo bối, khi thấy Mộ Sơ Địch cúi đầu không nói, bà cười nhạt: “Không có việc gì, cụ thể là bao nhiêu, chúng tôi bên này cũng phụ một tay."

Chỉ cần một câu, vấn đề đã được giải quyết một cách nhẹ nhàng.

Dương Nhã Lan mắt sáng lên, bà vội vàng nói: “Còn thiếu chín triệu.”

Bà Trì ánh mắt không thay đổi, trong lòng lóe lên tia khinh thường, nhưng có mặt con trai bà, bà chỉ có thể chậm rãi gật đầu vỗ tay Mộ Sơ Địch : “Đừng lo, Sơ Địch, chín triệu. Tối cô sẽ để người đưa tới cho con.”

Bà nghĩ rằng Mộ Sơ Địch đang xấu hổ vì mở miệng vay tiền họ. Lại không nghĩ rằng, Mộ Sơ Địch xấu hổ khi đối mặt với bà.

Cô mang thai đứa con của người khác, lại đính hôn với Trì Nam và nhận lời giúp đỡ từ Trì gia. Một việc vô liêm sỉ như vậy thực sự là do cô làm ra.

Hai tay đặt trên chân của Mộ Sơ Địch nắm chặt trong vô thức.

Trì Nam gật đầu, đồng ý, giơ tay lên nhìn đồng hồ: “Mẹ, đã muộn rồi,buổi chiều con có hẹn, chúng ta đưa bọn họ về nhà trước đi.”

Dương Nhã Lan ở một bên hoàn toàn buông lỏng trái tim, nếp nhăn giữa lông mày cũng kéo giãn ra.

Tuy nhiên, khi bà đang định nịnh bà Trì, thì bất ngờ người hầu chạy lại và nói với bà Trì: "Phu nhân, cô Cố đến.”

Giọng vừa rơi xuống, Cố Mạn Ninh trang điểm tinh tế, trên tay đeo một chiếc áo hàng hiệu màu bạch kim dáng dấp yêu kiều đi đến, ôm lấy Trì phu nhận trìu mến và gọi dì.

Bà Trì cũng ân cần kéo cô ngồi xuống.

“A Ninh, con đến thật đúng lúc .Vừa vặn gặp mặt vị hôn thê của Trì Nam, Mộ Sơ Địch.” Bà Trì cười nói.

Cố Mạn Ninh nhếch đôi môi đỏ mọng: “Cô ơi, lần trước con đã nhìn thấy cô ấy trong bữa tối sinh nhật của con rồi.” Thật không ngờ, dì lại thực sự đồng ý cho một người xuất thân từ một gia đình bình thường gả vào Trì gia . Người phụ nữ này thật may mắn.