Chương 16

Mộ Sơ Địch chóng mặt, cô chỉ vươn tay xả bồn cầu, yếu ớt đứng dậy, vừa ngồi xuống, kết quả lại thêm một trận khó chịu.

Ngay cả Mộ Duệ cũng không nhịn được đứng lên: “ Tiểu Địch, cha sẽ đưa con đến bệnh viện.”

Dương Nhã Lan còn đang oán thầm đang muốn mở miệng ngăn cản ông như thế nào chuyện bé xé ra to, lại lơ đãng lướt qua khuôn mặt nhỏ tái nhợt của Mộ Sơ Địch, trong đầu bỗng nhiên linh quang lóe lên, la thất thanh:

“Con không phải có thai đấy chứ?”



Tất cả mọi người trong phòng, sắc mặt đều rất đặc sắc.

Bệnh viện.

Lúc đầu, Mộ Duệ. nhất quyết đòi đi khám ở khoa tiêu hóa, chỉ đến khi bác sĩ yêu cầu chuyển lên khoa sản, ông mới cúi gằm mặt, không nói một lời đưa Mộ Sơ Địch đi xét nghiệm.

Kết quả xét nghiệm: Dương tính.

Bạn đang mang thai: Có.

Kết luận cuối cùng. giống như một cái búa nặng nề đáp xuống.

Sau khi từ bệnh viện trở về, trong sảnh nhà họ Mộ, cha Mộ lạnh nhạt, ngồi ở trên ghế chính tra hỏi Mộ Sơ Địch đang thất thần.

“Con nói đứa nhỏ không phải của Trì Nam, vậy con nói xem, đứa nhỏ này là của ai?” Ông gắt gao hỏi.

“Con… không biết.” Giọng của Mộ Sơ Địch run rẩy, yếu ớt đến mức dường như đang lơ lửng trong không trung.

"Con không biết? Làm sao con có thể không biết!" Mộ Duệ tức giận đập tay vào ghế dựa, "Ta sẽ hỏi lại, đứa nhỏ này là của ai!"

"Cha, đừng tức giận." Mộ San San yếu ớt an ủi, giọng điệu như rất đau lòng: “Thì ra là chị gái chuyện đời tư lộn xộn, còn không biết đứa trẻ đang mang thai là con của ai.”

Mộ Sơ Địch nắm chặt tay, nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh lùng.

"Chị nhìn tôi chằm chằm cái gì? Tôi làm sai sao? Mộ gia chúng ta chưa bao giờ thấy chuyện xấu hổ như vậy." Mộ San San vui mừng nói.

“Đủ rồi!” Mộ Duệ như già đi chục tuổi ôm trán hít sâu một hơi, “Con lớn rồi, ba ba không thể khống chế được nữa.”

Mộ Sơ Địch chua xót mở miệng.

"Vì con không muốn nói đứa trẻ đó thuộc về ai, vậy hãy mang đứa trẻ này ra khỏi người ngay lập tức! Chỉ những người trong gia đình ta biết chuyện này thôi, Trì Nam ... Ta sẽ đến nhà để xin lỗi và tìm lý do hủy hôn ước. ”

Cha Mộ trên người mang theo uy nghiêm, nhưng giọng điệu cũng không có ý bác bỏ.

Mộ Sơ Địch giật mình khi nghe những lời đó, cô đặt tay lên bụng dưới, nhắm mắt lại vì đau đớn.

Cơn ác mộng rất rõ ràng đó lại xuất hiện trước mặt cô, có một người đàn ông với thân hình cường tráng, và thì thầm vào tai cô: Cô gái ở Sifley?