Chương 4-1: Vị Sư huynh lạ mặt (H)

"Kít" cánh cửa bị đẩy nhẹ ra, một gương mặt xinh đẹp thò ra không ai khác là Hoa Vô Ưu. Nàng bước ra ngoài, chiếc váy màu xanh ngọc khẽ đung đưa. Gió mát thổi qua làm nổi bật lên dáng người thon thả đầy đặn. Nơi này đã khác đi, viện tử của nàng bây giờ trông như chốn bồng lại tiên cảnh. Quanh đường là những bông hoa đang khoe sắc, cánh hoa bay nhẹ rồi lướt qua tóc nàng. Trước sân còn có cả hồ, nước trong hồ trong veo, nếu đến gần nhìn sẽ thấy đầy món bảo khí lấp lánh dưới đó. Còn có cả đôi hỉ thước đang bay lượn quanh đó. Trước đây thì không như vậy, viện của nàng cũng như của bao đệ tử khác.

Không biết người tên Tịch Lan kia đã làm gì mà khiến cho nơi ở của nàng thành ra như này. Bây giờ nàng còn sống dưới cái tên của nàng ta. Nếu mọi người biết nàng ta biến mất thì sẽ ra sao đây?

"Tịch Lan sư muội!"

Một giọng nói vang lên, Hoa Vô Ưu ngẩng đầu thì thấy một người đang đến gần. Nàng cố gắng mỉm cười đáp lại: "Chào sư huynh."

Hắn ta ngay lập tức ôm nàng vào lòng, bàn tay không ăn phận đi chuyển khắp lưng nàng.

Hoa Vô Ưu cả kinh đẩy ra, tức giận nói: "Huynh làm gì thế!"

Hắn ta ngạc nhiên, dùng giọng nói bỡn cợt trả lời: "Sư muội sao thế, ta chỉ là..." Hắn lại ôm nàng vào, vén váy nàng lên: "...Muốn xóa dịu muội. Nghe nói muội bị bệnh, nên ta đến an ủi muội một chút như bình thường thôi mà."

Cơ thể nàng đã nóng lên từ lúc nào, cả người mềm nhũn mặc cho hắn sờ soạng. Hoa Vô Ưu không thể đẩy ra, hắn lại dùng lưỡi la liếʍ ở cổ. Bàn tay hắn khẽ thò vào vuốt ve chân nàng. Cảm giác cả người cực kì khó chịu, một thứ gì khẽ chảy ra.

Hắn khẽ di chuyển tay lên chạm vào nơi tư mật, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra. Thân thể hai người dính sát vào nhau, cách vài lớp vải mà nàng vẫn cảm nhận được thứ đang cọ vào bên dưới. Hắn kìm nén nói: "Sư muội thật là... Đêm qua chưa đủ sao? Chỗ này ra nhiều nước vậy là muốn ta làm lắm đúng không?"

Cơ thể nàng uốn éo muốn dựa xát hơn nữa vào người hắn. Những ngón tay của hắn liền đâm vào khiến nàng bủn rủn.

"A... Đừng mà... Có người..."

Hắn chọc vào lại rút ra khiến cả người nàng tê dại. Nàng không chịu được nói: "Đừng như vậy mà... "

Hắn trêu trọc, liếʍ mυ"ŧ ngực nàng. Hai đầu ti căng cứng khó chịu. Nàng không nhịn nổi nữa, ôm chặt lấy hắn, hắn lại cởi hết áo nàng ra. Tay hắn lại không ngừng đâm vào rút ra bên dưới, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy xuống hai chân.

"Sư muội... Có muốn sư huynh đưa vào không?"

"A... Cho ta đi mà... Mau đ.ú.t vào."

Hắn ôm người nàng lên, côn ŧᏂịŧ ngay lập tức trượt vào bên trong. Cả người nàng công lên vì sướиɠ, cảm giác được lấp đầy khiến nàng trống rỗng. Hắn không ngừng đưa ra chọc vào, dâʍ ŧᏂủy̠ nàng bắn ra khiến chỗ đó nhớt nhát. Hoa Vô Ưu nhịn không được rên lên: "A... a... sư huynh... a... tuyệt quá đi!"

"Sư muội... tiểu yêu tinh này... muội mυ"ŧ của ta như vậy là muốn chết ta rồi!"

Thứ to lớn chọc vào liên tục khiến nàng mất trí, hắn lại liếʍ mυ"ŧ ngực nàng. Nàng thở dốc, khẽ rên lên: "A... hôn ta nữa... a... chỗ đó tuyệt quá!"

Tay nàng vòng qua vài hắn, hai cơ thể lập tức dính chặt vào nhau. Chưa bao giờ nàng thấy sung sướиɠ như lúc này. Cái gậy thịt của hắn đâm không ngừng làm nàng lêи đỉиɦ.

"Sư huynh... a... nữa đi... ta sắp ra..."

Hắn thở dốc, đâm mạnh hơn vào nơi tử huyệt. Cả người nàng căng cứng dữ dội, hắn đâm nhanh hơn, thì thào vào tai nàng: "Tiểu yêu tinh... đợi ta... ta cũng sắp ra rồi."

"Á... a... mạnh quá...đừng như vậy a..."

Gậy thịt đâm mạnh, một dòng chất lỏng nóng bắn ra tràn ngập nơi tư mật. Nàng rên lớn, ôm chặt lấy hắn. Cả hai thở dốc, hắn mυ"ŧ lấy miệng nàng. Cả hai hôn không ngừng, nơi tư mật của nàng không ngừng co rút rồi lại dính chặt vào cái côn ŧᏂịŧ của hắn.