Tên: Hoa tàn rồi, có nở lại được không? (Quyển đầu của Tam Trường hệ liệt) Thể loại: Trùng sinh, cổ đại, trạch đấu, sủng, HE Tiểu Vũ có xuất thân vô cùng cao quý khi nàng là đại tiểu thư của phù thừa …
Tên: Hoa tàn rồi, có nở lại được không? (Quyển đầu của Tam Trường hệ liệt)
Thể loại: Trùng sinh, cổ đại, trạch đấu, sủng, HE
Tiểu Vũ có xuất thân vô cùng cao quý khi nàng là đại tiểu thư của phù thừa tướng, phụ thân phụ thân cao như trời, lại có mẫu thân xuất thân là đích nữ danh môn thế gia, nàng sớm là đứa trẻ được bao bọc trong cẩm y ngọc thực.
Nhưng đến một ngày, Tam đệ đệ của nàng xuất hiện.
Tuy nhiên rất nhanh sau đó thì nàng không còn thất đệ đệ không cùng mẹ ấy của nàng biến mất... Mẫu thân của nàng, vì sao lại bị đánh?
Phụ thân, phụ thân, tại sao người lại để bọn chúng đánh mẫu thân?
Mẫu thân, người tỉnh lại đi, người rất đau phải không? Mẫu thân?
Mẫu thân, mẫu thân đâu rồi? Tại sao lại bỏ Tiểu Vũ lại một mình? phụ thân, tại sao người không cứu mẫu thân? Ngoại tổ mẫu, tại sao người cũng không cứu mẫu thân của Tiểu Vũ?
Năm tuổi, mẫu thân bị đánh chết, nàng khi ấy chỉ là một đứa trẻ non nớt đã trải qua trải nghiệm đau khổ lớn nhất trong đời, là vết thương không thể nào lành trong tâm thức, rồi lại từ từ nhìn phụ thân yêu thương người phụ nữ khác, yêu thương đứa con gái khác... còn bản thân thì bị ghét bỏ, đuổi đến một biệt viện xa xôi lạ lẫm.
Mười sáu tuổi, nàng bị gả đến phủ Thượng thư, bị trượng phu ghét bỏ, mẹ chồng hành hạ, em dâu không ngừng chèn ép, qua hai năm sống không bằng chết, cuối cùng bị đẩy vào kĩ viện bán thân.
Cuộc sống nhơ nhuốc, gặp đủ loại người, cuối cùng cũng được cứu ra, là người nàng yêu từ khi thiếu thời - Nhị vương gia Mộ Trường Nguyên.
Thay da đổi thịt, trải qua những ngày bị hành hạ vì cơn đau dịch dung, cuối cùng trở thành Nhị vương phi, lần lượt trả thù những kẻ đã làm tổn thương nàng.
Đến khi tưởng như mọi thứ đã kết thúc, Trường Nguyên trở thành Thái tử, nàng lại bị vạch trần thân phận... vì bảo vệ nàng, Trường Nguyên bị phế, thân mang kịch độc, cuối cùng cũng không qua khỏi.
Nàng tự vẫn.
***
Tỉnh lại. Là một buổi sáng của năm năm về trước...
"Trường Nguyên, trùng sinh kiếp này, ta sẽ dùng cả tính mạng để bảo vệ cho chàng!"
***
Trích đoạn:
...
Tiểu Vũ còn định nói thêm gì đó thì Mộ Trường Nguyên đã đứng dậy, đi đến bên gốc một cây đào gần đó. Hắn nhún chân một cái, với tay bẻ một cành đào nở đẹp nhất mà hắn thấy.
Sau đó, hắn cầm cành đào vừa rồi đưa cho Tiểu Vũ. "Tặng cho muội, sau này, đợi đến lúc muội gả đến đây... mùa xuân nào cũng có thể ngắm hoa đào."
Tiểu Vũ đón lấy cành đào, đồng thời hơi nhíu nhíu mày. "Muội có nói muội sẽ gả đến đây à?"
Mộ Trường Nguyên mặt không đổi sắc, tiếp tục nói. "Là gả đến Cẩn Ngọc Cung, mà Cẩn Ngọc Cung tới đây cũng không xa lắm."
Tiểu Vũ vẫn không hiểu, nghiêng nghiêng đầu: "Cẩn Ngọc Cung?"
Hắn khoanh tay: "Ừ, dễ hiểu một chút thì là..."
Tiểu Vũ nghi ngờ nheo nheo đôi mắt to tròn: "Là?"
"Gả cho ta."
Tiểu Vũ ngây ngốc: "..."
...
"Trường Nguyên, nếu muội làm chuyện có lỗi với huynh, huynh có giận muội không?"
Trường Nguyên gối đầu lên đùi ta được một lúc, dường như đã hơi buồn ngủ, khẽ ngáp một cái, lười nhác đáp: "Giận chứ, phải giận chứ."
Ta dút tay ra khỏi mái tóc chàng, chầm chậm vuốt nhẹ cho chúng nằm yên rồi đặt tay lên vai chàng, vỗ nhịp đều đều. Giọng nói ta lúc này dường như cũng mềm lại, có chút mơ hồ, chắc ta cũng buồn ngủ rồi: "Huynh ngủ một lát đi, một chút nữa muội gọi huynh dậy."
"Ừm." Chàng không nghịch tay ta nữa, ngoan ngoãn xoay người ôm lấy eo ta, như một con mèo lớn lười biếng rúc vào chỗ ấm áp mà ngủ một giấc ngon lành.
Cảm giác này thật yên bình, yên bình mà ấm áp.
Cả đời này ta chẳng cầu gì, chỉ hy vọng "Nhất thế quân an".
...
"Trường Nguyên, muội cho rằng ở bên huynh không phải lựa chọn đúng đắn."
Đôi mày kiếm có xu hướng cau chặt hơn, giọng nói chàng sặc mùi nguy hiểm: "Thứ nhất, muội đang đánh trống lảng. Thứ hai, muội nói không phải lựa chọn đúng đắn là có ý gì?"
Ta rất nghiêm túc dùng ánh mắt kiên định nhìn thẳng vào mắt chàng: "Muội cảm thấy, ở bên cạnh huynh sớm muộn cũng sẽ bị sắc đẹp của huynh làm mù mắt!"
Trường Nguyên khóe môi giật giật: "..."
"Thật mà, huynh xem, huynh quá tỏa sáng rồi!"
Chàng im lặng từ chối cho ý kiến.
...
Hy vọng mọi người có thể tiếp tục ủng hộ và hãy tin vào sự trở lại sẽ tốt hơn, hoàn thiện hơn của Wyn sau một năm vừa qua.
---