Chương 10: Lấy thân báo đáp?

Từ Vi thuê phòng rộng khoảng sáu mươi mét vuông, có một bếp một nhà vệ sinh một phòng khách còn có một gian phòng ngủ. Bọn hắn ngồi trên ghế sa lon phòng khách, Lý Tiện Ngư nghe Từ Vi êm tai nói.

"Ta vay nợ bằng ảnh khỏa thân nếu như không có tiền trả, bọn chủ nợ sẽ đem ảnh khỏa thân của ta phát tán trên mạng sau đó còn gửi cho người nhà, họ hàng của ta và cả diễn đàn trong trường học." Từ Vi vành mắt ửng đỏ trong thanh âm lộ ra sự yếu đuối và bất lực: "Nhưng ta còn không có số tiền kia, tiền lãi quá cao, bọn hắn mỗi ngày đều gọi điện thoại thúc dục ta trả thậm chí đã gọi điện thoại cho cha mẹ ta. Đây là đang cảnh cáo nếu ta không có tiền trả lần tiếp theo sẽ là ảnh khỏa thân xuất hiện ở tin nhắn của ba mẹ ta."

Lý Tiện Ngư nhíu mày thật sâu vay nợ bằng ảnh khỏa thân hắn cũng không xa lạ gì. Đó một loại mạng lưới vay nặng lãi đặc biệt nhằm vào các cô gái trẻ, đã có vô số sinh viên nữ phải chịu thiệt thòi nếu như quá hạn không trả thì sẽ bị uy hϊếp đem ảnh khỏa thân gửi đến cho cha mẹ, họ hàng và cả truyền lên trên mạng. Thậm chí còn có thể tổ chức giao dịch phi pháp để sinh viên nữ trả nợ bằng thân thể.

Vẫn luôn không hiểu tại sao loại vay nợ ác liệt này vẫn chưa được chính phủ quan tâm. Tuy nói vay nặng lãi tồn tại cũng có đạo lý riêng của nó, pháp luật cũng xác thực không có ủng hộ cho vay nặng lãi nhưng các ban ngành liên quan đến đều bất lực là sự thật không thể chối cãi. Việc đem ảnh khỏa thân, video phát tán trên mạng cũng rất quá đáng, không phải nói sẽ hành động để làm sạch internet sao. Quả nhiên đây chỉ là nhằm vào một số ít tập thể người đáng thương không có bạn gái!

Độc thân cẩu thật không hổ là sinh hoạt ở tầng dưới chót của xã hội, không có bạn gái coi như xong, bây giờ ngay cả quay tay đại pháp cũng chỉ có thể dựa vào tưởng tượng.

"Ngươi làm sao lại vay nợ bằng ảnh khỏa thân..." Lý Tiện Ngư bực bội gãi gãi đầu: "Được rồi được rồi, không nói cái này, vậy Trương Minh Ngọc chết là chuyện gì đã xảy ra."

Nếu như người bị hại là một nữ sinh viên không quen biết gì. Lý Tiện Ngư sẽ không đồng tình chút nào thậm chí còn cười ha ha hai tiếng: Đồ ngốc!

Dù sao cho vay và vay tiền, quan hệ của hai cái này là thuộc về chó cắn chó.

Hắn và Từ Vi đã quen biết nhiều năm, hắn biết Từ Vi cũng không phải là cô gái ham vật chất như vậy.

"Trương Minh Ngọc đã đáp ứng ta, chỉ cần ta ở với hắn một tuần lễ, hắn sẽ trả hết nợ cho ta. Đêm hôm đó chúng ta. . . . ." Từ Vi nói đến đây, gương mặt xinh đẹp hơi trắng: "Thật sự chuyện này không hề liên quan đến ta, chính hắn đột nhiên bị đột tử, ta lúc ấy cũng bị dọa sợ sau đó liền chạy về. Lý Tiện Ngư, ngươi đừng báo cảnh sát có được không, nếu không sự tình ta vay nợ bằng ảnh khỏa thân khẳng định là không giấu giếm được, van ngươi."

Lý Tiện Ngư cảm giác nhạy bén đến có chỗ không thích hợp nếu như chỉ là như vậy Trương Minh Ngọc la hét "Chạy mau" là có ý nghĩa gì? Người sau khi chết lại còn có cái chấp niệm này, không có cái giải thích hợp lý là không được.

Cái nghi vấn này hắn không cách nào nói ra chỉ có thể chôn ở trong lòng.

"Ngươi thiếu nợ bao nhiêu tiền?"

"Mượn 3 vạn, hiện tại lãi mẹ đẻ lãi con, đã lên đến 7 vạn."

7 vạn đồng đối với gia cảnh bình thường như Từ Vi mà nói quả thật là một con số không nhỏ. Khó trách nàng cũng không còn con đường nào khác đành phải lựa chọn bán nhan sắc để trả tiền.

"7 vạn mặc dù nhiều một chút nhưng trong tay ta cũng còn có một chút tiền..." Lý Tiện Ngư trầm ngâm nói.

Từ Vi ánh mắt liền sáng lên, xê dịch bờ mông nở nang đến bên Lý Tiện Ngư, con ngươi mê hoặc nói khẽ: "Ngươi thật sự nguyện ý giúp ta? Tiền này ta hiện tại là chưa có để trả ngươi nhưng ta có thể dùng một loại phương pháp khác để đền bù ngươi."

Tay của nàng đặt ở bộ ngực của mình, ngón tay thon dài trắng nõn vén lên cổ áo áo ngủ để Lý Tiện Ngư nhìn thấy một vệt trắng nõn mê người bên trong.

"Ta ở cùng với ngươi một tháng có được hay không." Từ Vi hơi thở như hoa lan dính sát vào Lý Tiện Ngư.

"Không cần mang áo bảo hiểm?"

"Không cần."

"Gọi đến liền đến?"

"Ừm." Từ Vi giọng nói mềm mại đáng yêu.

Không ngờ chuyện lại đến tận nước này.

Lý Tiện Ngư gân xanh ở thái dương nổi lên, mặt mũi tràn đầy thất vọng: "Ngươi làm sao lại trở thành người như vậy."

Từ Vi vành mắt lập tức đỏ lên: "Ta còn có thể làm sao. Hiện tại ngoại trừ thân thể này ta còn có thể có cái gì."

Im lặng nửa ngày về sau, Lý Tiện Ngư thở dài: "Ta vào nhà vệ sinh chút, lát quay ra chúng ta ngẫm lại giải quyết vấn đề này như thế nào."

Cha ruột để lại cho hắn hai mươi vạn đồng,

Vừa lúc có thể giải quyết phiền toái trước mắt nhưng cho dù là bạn thân, việc quan hệ đến khoản tiền lớn hắn vẫn là cần thận trọng suy nghĩ một chút.

Toilet rất nhỏ nhưng gọn gàng sạch sẽ, con gái luôn là một loại động vật có bệnh thích sạch sẽ cho nên con trai đều rất thích các cô gái dịu dàng, nhu thuận biết nghe lời.

Lũ lụt xả ra như nước sông Hoàng Hà, đinh đinh thùng thùng đinh đinh.

Sau khi xả xong, Lý Tiện Ngư rửa mặt, trong gương là một nụ cười đẹp trai chỉ là hai mắt vẫn lờ đờ, khóe mắt có chút nặng. . . . .

Vẫn quyết định cho Từ Vi vay tốt xấu gì cả 2 đã là bạn học đã quen biết chín năm. Lý Tiện Ngư thật sự không đành lòng nhìn nàng thành ra nông nỗi này. Người cũng có thể đi nhầm đường, khi bạn bè đi nhầm đường ngươi liền đưa tay ra không cho phép nàng đi liền sẽ cứu được.

Lý Tiện Ngư rút tờ khăn giấy ra để lau mặt đột nhiên hai mắt như bị phỏng. Hắn theo bản năng dùng khăn giấy đè lại ánh mắt, nóng rực kí©h thí©ɧ hai mắt, nước mắt cuồn cuộn tuôn rơi.

Loại cảm giác này là...

Trong gương đột nhiên xuất hiện một cô gái trẻ tuổi toàn thân không một mảnh vải. Nàng đứng cúi đầu ở sau lưng Lý Tiện Ngư, khoảng cách giữa hai bên cơ hồ là sát nhau.

Lý Tiện Ngư phát lạnh cả người, khuôn mặt đẹp trai cấp tốc trắng xám, hắn nhìn cô gái trong gương đang đứng sát ở sau lưng của hắn nhưng hắn cũng không dám quay đầu lại.

Đúng lúc này, cô gái kia ngẩng mặt lên, nước mắt trong hốc mắt chảy ra có màu đỏ tươi như máu.

"A! !"

Lý Tiện Ngư nhịn không được thét toáng lên.

Có gái trong gương quỷ dị biến mất, con mắt hắn cũng không còn bỏng nữa.

Trong phòng vệ sinh, chỉ còn lại Lý Tiện Ngư đang run rẩy toàn thân, nỗi sợ hãi chẳng những không có biến mất mà ngược lại đem hắn bao phủ toàn bộ.

Nhìn thoáng qua hắn đã nhận ra, cô gái kia chính là Từ Vi!

Từ Vi? !

Nàng đã biến thành quỷ vậy mới vừa rồi là đang cảnh báo mình? !

Thế người trong phòng khách lúc nãy là ai?

Nàng là ai!

"Ngươi bị làm sao thế?" Trong phòng khách truyền đến tiếng la của Từ Vi.

Lý Tiện Ngư không có phản ứng vẫn còn run run rẩy lẩy bẩy…hắn lại rửa mặt 1 lần nữa trong lòng tự nhủ: Phải bình tĩnh, bình tĩnh!

Người đàn ông nên có thái độ bình tĩnh cho dù núi Thái Sơn có sụp ở trước mặt, đừng hốt hoảng, đừng hốt hoảng...

Khó trách, khó trách luôn cảm thấy có điểm gì là lạ.

Từ Vi và hắn là bạn thân, tính cách nàng sáng sủa lạc quan nhưng cẩn thận nghĩ lại từ khi bước vào nhà, cử chỉ của Từ Vi quá bình thản từ đầu đến cuối luôn bảo trì với hắn một cái khoảng cách không gần không xa giống như khoảng cách giữa những người bạn bè bình thường. Thật không giống như ngày bình thường Từ Vi yêu thích chọc ghẹo hắn.

Mà lại từ lúc hắn quen biết Từ Vi, nàng đều là một học sinh ngoan rất được mọi người tán thưởng. Thời kì cấp 2, Lý Tiện Ngư còn từng thầm mến nàng.

Mà bây giờ, Từ Vi chẳng những đi vay nợ bằng ảnh khỏa thân còn vì trả tiền mà bán thân cho Trương Minh Ngọc. Hiện tại càng là trắng trợn giao dịch với hắn thản nhiên giống như một cô gái làng chơi đã có mười năm hành nghề.

Cô bé mà ta thầm mến năm cấp 2 làm sao có thể là loại người dâʍ đãиɠ như vậy?

Khó trách Trương Minh Ngọc sẽ nói "Chạy mau", hắn rất có thể chết ở trong tay cái Từ Vi giả này.

Cho nên Từ Vi mà ta biết rất có thể đã chết. Cứ việc trong lòng cảm thấy bi thương, phẫn nộ, khổ sở nhưng lý trí nói cho hắn biết lúc này hẳn là nên rút lui.

Hít sâu một hơi thật sâu, rửa mặt sạch sẽ. Lý Tiện Ngư nhanh chân đi ra khỏi nhà vệ sinh.

"Ngươi vừa rồi bị làm sao thế?" Từ Vi cau mày nói.

"Không, không có việc gì, kéo khóa quần kẹt vào. . . . ." Lý Tiện Ngư ráng chống đỡ nói: " Đau chết mất."

"Yên tâm đi số tiền mà ngươi nợ, ta sẽ giúp ngươi trả. Đầu tiên đem những tấm hình và video kia chuộc về đã. Về sau. . . . . Về sau đừng có vay nợ bằng ảnh khỏa thân nữa, vật kia là không thể đυ.ng vào, ta chỉ có thể giúp ngươi nhất thời cũng không giúp ngươi được cả một đời." Lý Tiện Ngư khuôn mặt lẫm liệt nói hết lời: "Vậy, vậy ta đi về lấy tiền, ngươi ở nhà chờ lấy."

Hắn đi tới cửa, tay nắm chặt tay cầm cửa đang thở phào một cái thì đột nhiên eo bị xiết chặt. Đây là bị người từ phía sau ôm lấy, cô gái sau lưng cười mập mờ: " Đã đến đây thì ở lại làm một phát rồi hãy đi?"

Lý Tiện Ngư tê cả da đầu.