Chương 24

Chàng trai trẻ biết rất rõ lý do Úc Trạch cứu mình, chuyện này không liên quan gì đến sự thương xót cho mạng sống của cậu ta, mà chỉ để ngăn ngừa việc người chơi bị quỷ hồn làm hại, rất có khả năng sẽ bị chuyển đến trại ma, tới lúc đó cậu ta sẽ chết sớm và tái sinh và nếu cậu ta còn sống, cậu ta có thể trở thành một mối nguy hiểm tiềm ẩn cho bọn họ.

Dù vậy, thiếu niên vẫn không nhịn được vụиɠ ŧяộʍ liếc nhìn Uno một cái, cậu đã để ý đến Uno từ rất sớm và cậu ta nhận thấy không chỉ cặp song sinh mà cả những người chơi khác cũng đang liếc nhìn Uno với ánh mắt không thích hợp và không có cơ sở, nhưng đây cũng chỉ là cảm nhận chủ quan của cậu ta mà thôi.

Thiếu niên có năng lực tâm linh và giác quan thứ sáu cực kỳ đáng tin cậy.

Nhưng cặp song sinh quan sát rất kỹ, người khác không thể có cơ hội đến gần Uno.

Cho nên chàng trai trẻ chỉ liếc nhìn Uno, nhưng Úc Trạch vẫn bắt được cậu ta, ngay sau đó, cậu ta nhận được ánh mắt chết chóc từ cặp song sinh, chàng trai nhanh chóng cúi đầu và ho hai lần, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.

Đúng vậy, ngay cả Úc Văn thường ngày điềm tĩnh cũng đang trừng mắt nhìn cậu ta mà.

Không thể phủ nhận sức mạnh ma thuật của Uno, cặp song sinh luôn cấm dục cũng bị ảnh hưởng không ít, không giống như những người đàn ông có ham muốn với Uno, thiếu niên chỉ nghĩ rằng Uno rất xinh đẹp, với khuôn mặt trắng như tuyết, ngốc nghếch và sáng sủa khiến người ta có cảm giác nhìn không thấy đủ.

Uno đang nắm chặt góc quần áo của Úc Trạch, như thể đang nắm chặt cọng rơm cứu mạng mình, cả người gần như trốn trong lòng ngực của Úc Trạch, một phần cũng được Úc Văn ở bên cạnh che chở, mặc dù bộ dáng này của Uno chịu nhiều chỉ trích, nhưng không thể phủ nhận là bộ dáng Uno ôm đùi quá đáng yêu, khiến người ta cảm thấy vô cùng triều mến.

Có thể làm cho cặp song sinh bảo vệ cậu hết lòng, đó chẳng phải là một loại năng lực có khả năng sinh tồn cao siêu hay sao?

[Khó trách Úc Văn nói: “Nếu đào sâu quy tắc chi tiết, họ sẽ chỉ nhận được một số suy đoán ngu ngốc.” NPC cấp độ này nói rằng đây là “Lễ độ với người khác là đức tính cần thiết”. Những người chơi đầu tiên chỉ vì muốn chạy đến thang máy để tranh thủ vài phút thì đã bị làm cho mù quáng, đào bới tìm lời, nhưng đến khi lên trên sân thượng cũng không thấy bọn họ, có lẽ bọn họ đều bước vào không gian méo mó, trở thành đống xác chết ở tầng dưới]

Màn đạn lại đưa ra những suy đoán, nhưng tung tích của những người chơi đi thang máy vẫn chưa được xác định.

Còn về phần trạm kiểm soát sân thượng, chỉ còn lại một giây cuối cùng, cho nên người ngoài cửa sẽ coi như bị loại.

Một nửa số người chơi ở đây thà chết chứ không để bị "nó bắt", tất cả đều nhảy vào không gian vặn vẹo để tự sát, rơi như pháo hoa dưới tòa nhà bên ngoài.

Còn về phần nửa còn lại, một số không có dũng khí để tự sát, còn một số thì hoàn toàn bị áp lực quá tải và mất khả năng di chuyển.

Cửa ban công mở ra, những người chơi đang chờ bị loại này sắc mặt tái nhợt, cứng ngắc vì sợ hãi, đối mặt với những người chơi còn sống sót ở ngoài cửa, hiệu ứng kinh hãi hiện rõ trên mặt họ.

So với những kẻ đang chờ chết, nỗi sợ hãi của những người sống sót còn lớn hơn, theo luật chơi, những kẻ bị loại sẽ trở thành món tráng miệng của “nó”.

Vậy chính xác thì "nó" là gì?

Từ góc nhìn của thượng đế, những người xem chương trình phát sóng trực tiếp đã có cái nhìn thoáng qua về "nó" và tất cả họ đều ở trên màn hình bị làm cho choáng váng, chứ đừng nói đến những người chơi đang đắm chìm trong khung cảnh và sắp gặp mặt "nó" lần đầu tiên.