Chương 20: Giám đốc Hà của chúng ta đã có trong lòng người

Tô Ánh uống rượu cả một đêm, ngày hôm sau nhận được điện thoại của Giang Nam Tri, gọi cô ấy đi ăn cơm.

Nhưng đến nhà họ Hà cô ấy ngủ đến mức thần hồn điên đảo, nếu không là Hà Nguyên, cô ấy bây giờ có lẽ là còn đang ngủ.

Hà Nguyên nhìn Tô Ánh mặt cũng không rửa, tóc cũng không chải, đôi mắt sưng đỏ, nào còn có dáng vẻ gọn gàng xinh đẹp của nữ minh tinh.

"Dì Ánh Ánh, dì như vậy sợ là sẽ mất fan."

"Ha ha. "Tô Ánh kéo kéo má Hà Lẫm.

Hà Nguyên bắt lấy Hà Lẫm đang định phản kích, nói: "Hai người đừng náo loạn, nói vào chuyện chính đi, người đại diện của dì nói thế nào."

Tô Ánh ỉu xìu nói: "Để cho dì về công ty làm sáng tỏ chuyện này trước, bản thảo đưa cho đọc trước xem có được không?"

Giang Nam Tri ở một bên nói: "Nếu thật sự muốn làm sáng tỏ quan hệ giữa em và bọn chị thì dù là ai cũng sẽ không giấu được, đã qua nhiều năm như vậy, em ở trước mặt người khác cũng không muốn để lộ ra là có quan hệ với bọn chị."

Tô Ánh: "Em may mắn gặp được gia đình chị, Giang phu nhân coi em như con gái ruột, em làm sao dám mặt dày mà mượn thế lực của chị để danh tiếng bản thân lên như diều gặp gió đây."

Giang Nam Tri vỗ vỗ tay cô ấy, nói: "Cần giúp thì cứ nói ra, đừng tự một mình gánh vác."

Cho đến bây giờ, mọi người cũng không hỏi, người đàn ông bị chụp kia là ai, Tô Ánh đã rất cảm kích rồi.

Nhà Chung Mộ là dòng dõi nho giáo từ đời này sang đời khác, cho tới bây giờ, trong nhà chỉ tùy chọn ra một người thì chắc chắn sẽ là người đã từng có cống hiến cho đất nước, làm sao có thể chấp nhận một nữ minh tinh có rất nhiều scandal như cô ấy.

Cô và Chung Mộ biết rõ điều này, hơn nữa Chung Mộ vẫn chưa trưởng thành, cho nên Tô Ánh vẫn tránh không nói chuyện này, ngoại trừ mấy người Hà Nuyên ra, không ai biết bọn họ đang yêu đương.

Hà Nguyên bây giờ là người đàn ông đang bị lên hot search, để tránh bị chụp ảnh lần nữa, sau khi ăn cơm tối xong, anh và Tô Ánh một trước một sau rời khỏi biệt thự nhà họ Hà.

Vào lúc 10 giờ sáng hôm sau, văn phòng đại diện của Tô Ánh đã đăng một tuyên bố làm sáng tỏ, được viết như sau:

"Người hâm mộ của tôi đều biết, từ khi bắt đầu học trung học tôi vẫn được người ta tài trợ, sau đó sau khi thành danh, tôi cũng gia nhập con đường này. Nhận được sự yêu thương của ông Giang Đào và phu nhân, mới có Tô Ánh ngày hôm nay.

Cho nên tôi và mẹ của Hà Nguyên tiên sinh như chị em ruột thịt, thân phận của em ấy tính ra là cháu ngoại tôi, tuy rằng không chịu gọi tôi là dì út, chúng tôi cũng không có quan hệ huyết thống, nhưng chúng tôi đúng là quan hệ của người thân, hy vọng những người bịa đặt kia ngừng bịa đặt."

Cùng lúc đó, quản lý cấp cao của tập đoàn Hằng Tinh đã tuyên bố thông tin luật sư của tập đoàn đã khởi tố.

Hằng Tinh sẽ không dễ dàng bỏ qua cho người bịa đặt, mặt khác: giám đốc Hà của chũng tôi đã có người trong lòng.

"Không phải chứ, tôi vừa mới lên thuyền thôi."

"Tổng giám đốc cùng nữ minh tinh, cứu mạng a, tôi thật rất muốn lên thuyền."

Phần bình luận có vài người cạn lời luôn rồi, người ta đều đã đưa ra thông tin chính thức để thanh minh, còn lên thuyền cái gì nữa.

"Không bao giờ nghĩ tới, lại là dì út?"

"Giải tán đi giải tán đi, để Ánh Ánh độc thân xinh đẹp đi."

“Chẳng lẽ không ai tò mò người trong lòng giám đốc Hà sao?”

"Wow wow wow, thật hâm mộ quá."

"Tôi, tôi, tôi cũng tò mò.“

"Kiểu gia đình này, người mà họ thích chắc chắn cũng là những thiên kim tiểu thư bên cạnh, dù sao không thể nào là các ngươi."

"Tôi muốn làm fan giám đốc Hà, có ai đi cùng không?"

"Nào nào, cùng nhau làm fan, bình luận này hợp với ý tôi."

Dù sao thì Hà Nguyên cũng không lăn lộn trong giới giải trí, cho nên dòng bình luận này cũng không tạo nên sóng gió gì, ngược lại là Tô Ánh bên kia, bởi vì mối quan hệ với nhà họ Hà đã lộ ra ánh sáng, mà đã thu hút rất nhiều sự chú ý.

Nhưng mà gần đây cô ấy không có quay phim nên tự nhốt mình ở trong nhà, tự tách biệt với thế giới bên ngoài và tất cả tin tức.

Ngược lại, bài thanh minh bên Hà Nguyên đưa ra, đã tạo nên cơn sóng lớn ở bên trong Hằng Tinh, quả thực chính là ác mộng của một đám phụ nữ chưa lập gia đình.

Hà Nguyên của bọn họ có người mình thích rồi?

Cho nên lúc Lâm Duyệt từ phòng trà đi ra, lập tức bị hai thư ký của Chu Vân Sách kéo qua, một người tên Diêu Tinh, một người tên Tiếu Vân.

"Lâm thư ký, Lâm thư ký Lâm, giám đốc Hà thật sự có người trong lòng rồi à?"

Lâm Duyệt lộ ra một nụ cười giả tạo, "Tôi không rõ lắm."

Cứu mạng a, cả buổi sáng cô bị nói bóng nói gió rất nhiều lần, tạo sao đều tới hỏi cô?

Cô cũng không biết, ai biết ông chủ đưa ra một tuyên bố có thể gây ra ảnh hưởng lớn đến vậy.

Câu nói cuối cùng của bài thanh minh kia, nếu không có sự bày mưu tính kế của Hà Nguyên, bộ phận quan hệ xã hội cũng không dám thông báo như vậy chứ?

Lâm Duyệt còn cẩn thận suy nghĩ một chút, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu: "Tôi thật sự không biết, tôi và giám đốc Hà ở chung một chỗ đều là chuyện công việc, việc riêng của người ta làm sao có thể nói với tôi?"

Diêu Tinh: "Cô ngốc à? Anh ấy có bảo cô đặt hoa hay nhà hàng gì đó không?"

Hai người kia cũng thấy kỳ quái.

Tiêu Vân nói: "Vậy cũng không hợp logic, trừ phi giám đốc Hà căn bản là không có người mình thích, đây chỉ là một kế tránh phiền phức mà thôi."

Diêu Tinh đột nhiên thần bí nói: "Tôi cảm thấy còn có một khả năng."

"Cái gì cái gì, nói mau."

Diêu Tinh nhìn vẻ mặt tò mò của Lâm Duyệt, nói đùa: "Đó chính là giám đốc Hà thích thư lý Lâm."

Lâm Duyệt che miệng cô lại: "Chị gái ơi, em van chị, cơm có thể ăn bậy, nhưng lời không thể nói lung tung."

Diêu Tinh gật đầu lia lịa, lúc này Lâm Duyệt mới buông cô ấy ra.

Tiêu Vân mập mờ chống vai Lâm Duyệt, dùng thanh âm chỉ có ba người có thể nghe được nói: "Thật ra tôi cũng cảm thấy có khả năng này."

Lâm Duyệt vẻ mặt cạn lời: "Sao có thể có chuyện đó, tuy rằng nahn sắc của tôi được, nhưng vẫn là tự mình hiểu mình."

Diêu Tinh: "Tôi đến sớm nhất, ban đầu cũng là ứng tuyển vị trí thư ký của giám đốc Hà, nhưng tôi không theo kịp tiết tấu làm việc của anh ấy, sau đó mới chuyển sang làm cấp dưới của trợ lý Chu, tôi có một lần phạm sai lầm trong cuộc họp, bị anh ấy phê bình đến mức run lẩy bẩy. Từ khi cô đến, tôi cảm thấy tâm tình của giám đốc Hà ngày nào cũng tốt, hơn nữa cô thật sự không cảm nhận được sao? Tôi cảm thấy cách đối xử của anh ấy đối với cô rất tốt, rất chu đáo, có cấp trên nào đối xử với cấp dưới như vậy không? Anh ấy còn dùng băng gạc cá nhân rất trẻ con của cô nữa."

"Dừng lại, tôi đã chuẩn bị lại những thứ này rồi."

Lâm Duyệt không tin chút nào, cô gật đầu một cách qua loa, nói: "Được rồi được rồi, còn đang trong giờ làm việc mà lại bắt đầu bàn tán về drama của cấp trên, bên tôi còn có việc, đi vào trước đây."

Đôi mắt Tiếu Vân long lanh nhìn bóng lưng Lâm Duyệt, cảm thán nói: "Dáng người của thư ký Lâm rất đẹp, làm sao duy trì được nhỉ?"

Diêu Tinh: "Đúng vậy, nhan sắc cũng xinh đẹp, tại sao tôi cảm thấy rất xứng đôi với giám đốc Hà nhỉ?"

Tiếu Vân ừ hai tiếng: "Vừa mới ban nãy tôi còn không cảm thấy gì, nhưng vừa rồi sau khi nghe cô phân tích một phen, tôi lại không thể phản bác."

"Hắc hắc hắc, nói đúng, nếu là vụиɠ ŧяộʍ thì ai mà biết được."

"Thật ra tôi đã lên thuyền rồi, mỗi lần nhìn thấy hai người bọn họ tôi đều phải nhịn cười, rất là bổ mắt đó."