Chương 3

MC cười hì hì nói: ""Giang Tư lão sư, chúng ta bắt đầu chứ?""

Tôi liếc mắt nhìn Bùi Chu đang ngồi bên cạnh xem kịch vui, tay run run mở điện thoại.

Lúc này quần chúng ăn dưa đã lập tức online:

[Tại sao Giang Tư lại nhìn Bùi Chu? Chẳng lẽ có chuyện gì không thể nói cho người khác biết sao...]

[Không phải là có dưa lớn đấy chứ? Thật mong chờ thật mong chờ!]

[Sắc mặt Bùi Chu lạnh quá! Không phải trong danh sách chặn là số của bạn trai cũ chị Tư Tư đấy chứ?]

[Cmn, lầu trên, tôi ủng hộ bạn, chuyện tình tay ba, có phải ảnh đế ghen rồi không?]

[Omo omo omo, tui ngấc xỉu vì chuyện tình này quá!]

[Không phải chứ, mọi người nhìn màn hình lớn đi...]

Theo lời nhắc nhở của cư dân mạng, tôi cũng ngước mắt nhìn về phía màn hình lớn.

Trên màn hình lớn là những câu sẽ phải nói với người ở đầu dây bên kia, tổ chương trình sẽ chọn ngẫu nhiên một câu để tôi nói với người trong danh sách đen, vừa đọc xong hai mắt tôi tối sầm đi.

Bây giờ tôi hận không thể lập tức bay luôn lên trời.

Chương trình quá đáng! Tôi muốn trả vé đi về!!!

Các câu chữ trên màn hình lớn nhanh chóng xáo trộn, cuối cùng dừng lại trước một câu:

[Chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu không?]

Tôi: ""...""

Không đùa đấy chứ?

Trong đầu tôi lập tức hiện lên câu nói tối hôm đó của Bùi Chu: ""Đến lúc đó đừng có mà cầu xin anh quay lại.""

Kết hợp với việc chương trình này được tập đoàn Bùi thị đầu tư, tất cả mọi thứ lúc này đều trở nên hợp lí.

Tên chó Bùi Chu, anh đúng là đồ ngây thơ!

...

Bình luận điên cuồng nhảy:

[Cứu mạng! Sao chị Tư Tư lại có phản ứng lớn vậy?]

[Ha ha ha ha đúng vậy, giống như ăn phải cái gì vậy.]

[Mọi người mau nhìn Bùi Chu đi ha ha ha ha ha ha, sao đột nhiên anh ấy lại cười vậy?]

[Tiếng cười thôi mà cũng nghe hay vậy, lỗ tai muốn mang thai luôn rồi, cứu tui với!]

[Đừng cười nữa Bùi Chu! Vợ anh sắp cùng người khác bắt đầu lại từ đầu rồi kia! Huhuhu]

...

Tay tôi run run bấm số của Bùi Chu mới được kéo ra ngoài hôm trước, tay lại run run bấm loa ngoài.

Một giây, hai giây, ba giây...

Tôi nhìn điện thoại, rõ ràng đang gọi nhưng điện thoại của Bùi Chu lại không kêu.

Anh không mang điện thoại?

Trong lòng tôi không khỏi thở ra một hơi, không ai nghe là tốt nhất, sẽ không bị xấu hổ.

Toàn trường quay yên lặng một lúc, lúc MC đang muốn làm dịu bầu không khí thì điện thoại được bắt máy.

Có người bắt máy...

Tôi ngước mắt nhìn Bùi Chu đang chơi điện thoại, ngón tay thon dài rõ ràng đang đặt lên màn hình di động nhưng lại không có thêm động tác gì.

Anh được lắm Bùi Chu.

Trường quay yên tĩnh, tôi hít một hơi thật sâu: ""Chúng ta có thể quay đầu lại từ đầu... không?""

Một giây sau, trong trường quay xuất hiện hai giọng nói của tôi.

Một giọng từ chỗ tôi, một giọng khác...

Đến từ điện thoại đang bật của Bùi Chu.

Ánh mắt Bùi Chu lấp lánh, miệng hơi cong lên, vẫy điện thoại với tôi:

""Anh ở đây mà còn phải gọi điện sao?""

Không hề nghi ngờ, bình luận lại bùng nổ:

[Cứu bé cứu bé! Thật chớt tôi rồi!]

[Có ai nửa đêm lăn lộn trên giường như tôi không! Ngọt chớt tôi gòi! Khóe miệng không hạ xuống được luôn á!]

[Bùi Chu ơi là Bùi Chu! Ảnh đế lạnh lùng của tôi ơi!!!]

[Hóa thân thành gà gáy xuyên màn đêm! Tôi nhất định sẽ bảo vệ tình yêu ngọt ngào này!]

[Mặc dù cp hàng riêu nhưng vì sao Bùi Chu lại ở trong danh sách đen của chị Tư Tư vậy?]

[Trò chơi nhỏ giữa tình nhân với nhau thôi ~ Tui hiểu tui hiểu nha ~]

...

Cmn, anh lợi hại, anh giỏi lắm Bùi Chu.

Anh muốn chơi chứ gì, bà đây chơi lớn với anh!

Tôi mỉm cười, ngồi xuống bên cạnh Bùi Chu, một tay cướp lấy điện thoại của Bùi Chu, tay khác nắm lấy cà vạt của anh rồi kéo anh về phía mình:

""Chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu không?""

""Hửm, ảnh đế Bùi?""

Ha ha, kiểu gì đạo diễn cũng sẽ quay máy về phía này, sau đó phát sóng trực tiếp 360 độ không góc chết.

Quay đi, quay dung nhan nghiêng nước nghiêng thành của bổn cung đi.

Chỉ cần bổn cung không xấu hổ thì người xấu hổ sẽ chính là Bùi Chu!

Bùi Chu bị kéo lại gần tôi, cần cổ thon dài của anh lập tức ửng đỏ, màu đỏ nhanh chóng lan đến tai, lúc đầu là ửng hồng, sau đó dần thành đỏ bừng.

Nhưng ánh sáng anh lại sáng rực, nhìn tôi không chớp mắt.

Ánh mắt anh chăm chú đến mức khiến tôi run rẩy, đến khi tôi nghĩ phải kết thúc thì Bùi Chu lại nhíu mày, từ từ nói rõ hai chữ:

""Không muốn.""

...

Tôi cười lạnh, bình luận nổ ầm ầm:

[Ủa alo? Cái gì vậy? Không phải chứ?]

[Bùi Chu, anh bị sao vậy, vợ đưa đến tận cửa mà không cần là như nào???]

[Bùi Chu! Vợ anh chạy đấy! Anh đừng có mà như thế!]

[Tôi nói mà, cp này nhìn đã biết toàn đường công nghiệp hóa học, đều lòe người khác thôi.]

[Sao Bùi Chu có thể thích người hay đi trêu đùa người khác như Giang Tư chứ? Tự ở vậy cho xong.]

[Đúng! Ủng hộ lầu trên!]

...

Trường quay vẫn yên lặng, tôi vừa định ưu nhã lùi lại, MC đã không chê lớn chuyện mà nói: ""Giang Tư lão sư, ảnh đế Bùi còn chưa đồng ý yêu cầu đâu.""

Tôi: ...Lại còn được anh nữa.

Bùi Chu ngồi bên xem phim một lúc cuối cùng cũng lên tiếng, trong ánh mắt là cảm xúc gì đó tôi không rõ:

""Em xin anh đi.""

Ánh mắt dí dỏm của Bùi Chu nhìn về phía tôi khiến tôi rùng mình.

Anh giỏi, anh được.

Mấy ngày không gặp anh học được cách lợi dụng người ta lúc khó khăn đúng không?

Tôi là loại người dễ khuất phục như vậy à?

Thật xin lỗi, tôi là người đó.

Ánh mắt sắc bén của Từ Đường ở phía dưới như muốn chọc thủng tôi.

Nếu như lúc này bỏ chạy, nhất định ví tiền của tôi sẽ xẹp lép cho xem.

""Xin, anh.""

Tôi nắm lấy cà vạt anh, nghiến răng nói ra từng chữ.

Ánh mắt nhìn Bùi Chu vô cùng đáng thương, tôi cố ý giả vờ làm thỏ trắng ngây thơ, còn nhân cơ hội nhìn anh bằng ánh mắt quyến rũ đến buồn nôn.

Để xem tôi có làm anh buồn nôn chớt không.

Trong lòng tôi mừng thầm, tốt nhất anh đừng có đồng ý để tôi còn giả bộ đáng thương cầu xin nữa.

Dân mạng không được bùng nổ, người đàn ông thâm tình không được phá vỡ hình ảnh đâu đó ~

Bùi Chu mất tự nhiên dời mắt đi chỗ khác không nhìn tôi, anh thấp giọng nói: ""Ừ, đồng ý với em.""

""Nếu như trong mắt em không còn ai khác.""

Anh đưa tay ra kéo tôi vào trong lòng, thân mật nói nhỏ bên tai tôi.

Tôi: ?

Mặt tôi đỏ bừng lên, tên nhóc này giỏi lắm, lại bắt đầu đá ngược bóng lại cho tôi đấy à.

Bình luận lại bùng nổ:

[Oa oa oa, cứu mạng, cuối cùng cũng quay lại rồi!]

[Con đường truy thê của ảnh đế cuối cùng cũng kết thúc rồi! Tung hoa tung hoa!]

[Cp tôi ship là thật làng nước ơi! Đã ngất!]

[Có ai hiểu cảm giác nửa đêm còn bị ngọt đến mức quắn quéo trên giường như tui không!]

[Ha ha ha mấy người có thấy vẻ mặt của hai vị kia không?]

[Cười chớt tôi, tự nhiên nhớ mấy má ship người ta lúc đầu.]

[Chị gái nào đó đừng có cọ nhiệt nữa nhé.]

...

Ha ha, không có gì bất ngờ, tôi lại lần nữa lăn về phòng.

Và cũng không có gì bất ngờ, Bùi Chu lại lần nữa vào phòng tôi.

Tôi nghiến răng nghiến lợi chỉ cửa phòng bảo tên chó này cút.

Bùi Chu ngồi trên sopha, đôi chân dài tùy ý vắt lên nhau, đầu hơi ngửa ra sau để lộ yết hầu tinh tế, ánh mắt nhìn tôi càng tùy ý hơn.

""Anh ra ngoài cũng được, em đi theo anh nhé?""

Ái chà khá quá nhỉ, tên nhóc này tối nay khẩu khí lớn lắm đấy nhé!

Tôi tức giận lườm anh: ""Không dám, em không nói chuyện với người đàn ông như anh.""

Vừa nói xong cảm giác mất trọng lượng đột nhiên xuất hiện, Bùi Chu ôm ngang tôi lên rồi ném xuống giường, dùng miệng mở cổ áo tôi:

""Được, Giang Tư.""

""Đêm nay anh sẽ cho em biết anh là kiểu đàn ông như thế nào.""

""Khác những người mẫu nam kia ở đâu.""

Ha, thằng nhãi này vẫn còn ghen cơ à.