Chương 10

Con đường đến "Bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ Duyệt Kỷ" tuy nhỏ nhưng đẹp. Khi mới thành lập, bệnh viện tập trung vào dịch vụ cá nhân hóa. Cả trình độ kỹ thuật và thiết bị máy móc đều là hạng nhất. Bệnh viện không có nhiều nhân viên nhưng vì giá phẫu thuật thẩm mỹ quá cao, lưu lượng khách không lớn nên vẫn đáp ứng được nhu cầu.

Thư Nghi đã luyện tập trước khi đến đây nhưng trong lòng vẫn có hơi rụt rè. Dù sao thì hôm đó cô đã xảy ra tranh cãi với Linda trong cửa hàng, tuy không phải lỗi của cô nhưng lời nói của con người đáng sợ mà.

Ngồi ở ghế phụ lái, Thư Nghi nghĩ nghĩ, cuối cùng nhịn không được mà hỏi người đàn ông bên cạnh: “Này, tôi sẽ không bị xa lánh trong bệnh viện của anh đúng không?”

Trên mặt Lục Thời Vũ lộ ra vẻ không nói nên lời, liếc nhìn cô gái bên cạnh: "Em đừng xa lánh công nhân viên của tôi là tôi đã cảm ơn trời đất rồi."

“Vậy là anh không biết con gái phát điên đáng sợ như thế nào rồi, tôi không làm gì còn bị người ta bàn tán đấy. Nếu vào bệnh viện của anh làm việc chẳng phải sẽ bị mắng chết sao?" Thư Nghi hừ lạnh một tiếng: "Lúc còn đi học, chuyện tôi bị nhốt trong nhà vệ sinh, bị xé sách còn sách ít à?"

Thư Nghi rất xinh đẹp, hồi học cấp ba cũng được chú ý nhiều. Trong trường có rất nhiều nam sinh thích cô, vì vậy không tránh khỏi sự ghen tị của một số cô gái. Lời đàm tiếu và nhừng mánh khóe lừa bịp đã xảy ra với cô đúng là không ít. Tính tình hung bạo của cô cũng do chịu kí©h thí©ɧ bởi những điều này.

Lục Thời Vũ cũng nghĩ về đoạn quá khứ đó, nói một cách an ủi: "Đừng lo lắng, họ không có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy đâu."

Thư Nghi hiển nhiên không tin, bĩu môi điều chỉnh lại chỗ ngồi, nhắm mắt lại nói: "Tôi ngủ một lát."

Thật sự coi anh là tài xế à?