Nhìn hai mẹ con các nàng nằm xuống ngủ,
Tuyết Hoa buông ra móng vuốt từ khung cửa sổ nhảy xuống, làm vài động
tác vặn mình, sau đó đi quanh tiểu viện tìm đường ra ngoài.
Có lẽ vì phu quân đang đi xa nên mẫu thân Lệ Quân Hoa phải cẩn thận
với mọi thứ, trước khi đi ngủ đem cửa nẻo đóng lại, cổng chốt bằng một
cây gậy gỗ to. Tiểu hồ ly không thể mở cửa, đành phải dựa theo cách cũ,
tìm một đoạn tường thấp nhảy ra.
Bụng đột nhiên có cảm giác hơi khó chịu, nàng lập tức chạy về nhà thôn trưởng, chui qua lỗ chó vào rồi chạy vào nhà xí.
Buổi tối, khi được Hạ Lăng Vân ôm về hậu viện, Tuyết Hoa nhìn thấy trong sân có giếng, có thể tắm rửa nên nàng mới nín nhịn chạy về nhà thôn
trưởng. Sau khi đi vệ sinh xong, mùi hôi thối ám vào bộ lông của Tuyết
Hoa. Nàng đi đến gần giếng, dùng sức đẩy đổ một cái chậu giặt đồ rồi thi triển linh lực hệ thủy đưa nước từ giếng lên tắm gội.
Linh lực hệ thủy khuấy động nước giếng, nước giếng vốn tĩnh lặng trở
nên giao động mãnh liệt. Sóng nước không ngừng dâng cao, hình thành một
cột nước giống hình dạng một con rồng nhỏ. Tuyết Hoa sử dụng tinh thần
lực khống chế thủy long chuẩn xác rót vào chậu gỗ bên cạnh giếng.
Tuyết Hoa dừng vận công sau khi đổ đầy nước vào thùng gỗ, nàng nhảy
vào chậu, cọ rửa sạch sẽ tro bụi bám trên bộ lông sau đó cố gắng xoay
thân, giữ cái đuôi của bản thân, dùng đuôi rửa cái mông, cuối cùng rửa
lại cái đuôi lần nữa.
Động vật thường có thói quen dùng đầu lưỡi vệ sinh chính mình, nàng không muốn làm thế nên lựa chon sử dụng cái đuôi.
Vệ sinh bản thân xong, nàng bò ra khỏi chậu gỗ lại sử dụng pháp thuật, nước từ giếng trào ra trút xuống thân mình, sau đó dùng sức run người
vẩy bớt nước, cuối cùng ghé vào trên tảng đá sạch sẽ lén lút lấy thần
khí ra tu luyện.
Âm thanh khi Tuyết Hoa đẩy chậu giặt đến cạnh giếng đã đánh thức Hạ
Lăng Vân đang ngủ mơ màng. Khi Hạ Lăng Vân ngồi dậy nhìn thấy tiểu linh hồ thi triển pháp thuật hệ thủy lấy nước rồi vệ sinh cá nhân.
Thật là một hồ ly thông minh, sạch sẽ.Hắn mỉm cười nhìn, trong mắt lộ ra không che dấu được yêu thích.
Nhìn Tuyết Hoa bắt đầu tu luyện, linh khí mỏng manh từ chung quanh tụ
tập về hướng nàng mặc dù xung quanh có nhiều loại linh khí hỗn độn nhưng linh khí được hút vào trong cơ thể chỉ có linh lực hệ thủy và hệ hỏa.
Đây rốt cuộc là tâm pháp tu luyệngì hay là do thể chất đặc biệt của nó?
Hạ Lăng Vân tuy không hiểu biết nhiều về việc tu luyện của linh sủng
nhưng biết tốc độ tu luyện của Tuyết Hoa so với linh sủng bình thường
nhanh rất nhiều.
Nếu nguyên nhân là do thể chất của nó thì có lẽ tuổi của nó còn rất
nhỏ, thời gian tu luyện thành nhị phẩm hồ ly cũng không lâu.
Không ngờ hắn đã thu dưỡng một hồ ly hiếm thấy trong thiên hạ!
Hạ Lăng Vân cười, quyết định phải bồi dưỡng tiểu hồ ly đặc biệt này
thành hồ ly tinh. Oh, không nên dùng từ hồ ly tinh, Tuyết Hoa là một
tiểu linh hồ lương thiện phải gọi là hồ tiên.
○○○
Trời tờ mờ sáng, mẫu thân Lệ Quân Hoa đưa Lệ Quân Hoa đến gõ cửa nhà
thôn trưởng. Thê tử của thôn trưởng thường thức dậy sớm, hôm nay bởi vì
muốn chuẩn bị cho việc tiếp đón hai vị tiên nhân cùng linh sủng hồ ly
nên dậy sớm hơn nửa canh giờ.
Nàng mở cửa mời hai mẹ con Lệ Quân Hoa vào, cười nói: "Thu, ngươi
mang Hoa Hoa tới nha. Hai vị tiên nhân đang luyện công ở hậu viện trong, hai người các ngươi tới tiền viện trước chờ đi."
Hai mẹ con Lệ Quân Hoalàm sao có thể ngồi chơi không được, mẫu thân
của Lệ Quân Hoa vội vàng nói: "Đại thẩm chắc đang vội vàng, để ta đến
giúp đỡ.Hoa Hoa mau lại đây, con mau giúp Lý đại thẩmnhóm lửa."
"Ta đến ngay đây, Lý đại thẩm, ta giúp người nhóm lửa." Nói xong, Lệ Quân Hoa chạy vào phòng bếp nhà thôn trưởng.
"Hoa Hoa, hôm nay cháu mặc quần áo sạch sẽ xinh đẹp, đừng làm bẩn."
Thê tử của thôn trưởng ngăn lại nhưng Lệ Quân Hoa đã ngồi xuống cạnh lò
bếp nhìn ngọn lửa trong lòng lò rồi cho vài thêm nhánh cây.
Mẫu thân Lệ Quân Hoa nói, "Không có việc gì, tiểu hài tử nên cần phải
chăm chỉ, nếu không trưởng bối làm sao có thể thích?" Từ giờ về sau, Hoa Hoa chỉ có thể dựa vào chính mình.Thê tử của thôn trưởng biết đạo lý
này, cũng không khuyên nàng nữa, để các nàng giúp đỡ chính mình làm
nhanh một chút.
Tiểu hồ ly Tuyết Hoa kết thúc tu luyện, quay ra nhìn hai sư đồ Hạ Lăng Vân luyện công. Lỗ tai siêu cấp nhạy bén nghe được âm thanhphía trước,
nàng liền chạy tới.
Thê tử của thôn trưởng đang chuẩn bị gϊếŧ gà nhìn thấy tiểu Bạch hồ mà tiên nhân thích ôm ở trên tay chạy chậm lại đây, liền cười hỏi: "Tiểu
hồ ly ngươi đói bụng? Chủ nhân ngươi nói ngươi ăn thịt chín, để ta làm
gà nướng cho ngươi ăn." Tiên nhân dưỡng sủng vật không giống bình
thường, đặc biệt đẹp thông minh cũng đặc biệt kén ăn. Lão gia tử vì muốn chiêu đãi tiên nhân thật tốt, phân phó nàng đem gà trong nhà gϊếŧ cho
sủng vật của tiên nhân ăn.
Nhìn con gà to béo trên tay thê tử của thôn trưởng, Tuyết Hoa chép miệng nước miếng tự động chảy ra: hôm nay có gà nướng ăn.
Tiến vào phòng bếp, nàng thấy bé gái Lệ Quân Hoa. Bếp nấu của nhà nông chỉ thắp một ngọn đèn dầu, trời còn rất tối, ánh lửa trong lòng lò tỏa
ra,hắt lên khuôn mặt nhỏ nhắn nữ chủ tương lai.
Lệ Quân Hoa nhìn đến ngọn lửa trong lò có chút yếu, liền thêm vài
nhánh cây vào rồi thổi thêm vài hơi.Cảm giác có người nhìn mình, nàng
quay lại tìm kiếm thì thấy một tiểu hồ ly toàn thân tuyết trắng đứng ở
trước cửa nhìn nàng.
"Tiểu hồ ly!" Nàng ngạc nhiên kêu lên, "Ngươi là tiểu hồ ly linh sủng củaHạ tiên nhân."
Nàng hướng tới Tuyết Hoa vẫy tay nói: "Lại đây, lại đây nha."
Mẫu thân của Lệ Quân Hoa đang rửa rau dại ngẩng đầu lên vội vàng nói:
"Quân Hoa, đây là hồ ly thành tinh, ngươi chớ chọc nó." Nữ nhi từ nhỏ
thích động vật nhỏcó bộ lông mềm, phu quân khi lên núi săn thú nếu gặp
được động vật nhỏcó bộ lông mềm sẽ nghĩ cách mang về cho nữ nhi nuôi
chơi.
"Mẹ, nó rất ngoan, sẽ không cắn người." Lệ Quân Hoa nói. Nàng quyết
định, tương lai cũng muốn dưỡng một tiểu hồ ly đáng yêu như thế.
"Ngao ô ~~" Tuyết Hoa thấp giọng kêu một tiếng, chậm rãi đi vào phòng bếp, đến gần Lệ Quân Hoa.
Lệ Quân Hoa cẩn thận đưa tay, nói: "Ta thích ngươi, ngươi có thể cho
ta sờ sao? Ta sẽ không làm thương tổn ngươi, ngươi chớ làm tổn thương ta được không?"
Đợi đến khi tay Lệ Quân Hoa gần như đυ.ng tới đầu của mình, Tuyết Hoa đột nhiên thân thể lui mạnh sau này.
Lệ Quân Hoa hoảng sợ, nhanh chóng thu tay, cau mày nhìn Tuyết Hoa.
Nàng cảm thấy tiểu hồ ly này rất có linh tính đang trêu đùa chính mình.
Tuyết Hoa ngửa mặt đánh giá Lệ Quân Hoa. Hôm nay nàng dùng kiểu tóc
mới, xức dầu thơm, tóc búi thành hai búi buộc đâm ruy băng màu đỏ, bên phải cài một cây kẹp tóc cũ hình hồ điệp; nàng mặc quần áo mới, cổ tay
áo thêu hoa văn hình đám mây.
Tuyết Hoa bĩu bĩu môi. Sáng nay nam thần cùng đồ đệ Cảnh Thanh Viễn
nói, hôm nay bọn họ chia tay, Cảnh Thanh Viễn rời sư phụ, một mình đi
lịch luyện, nhiệm vụ đầu tiên của hắn chính là đưa Lệ Quân Hoa đến đảo
Hỏa Vân, chỗ ở của Đạo Nguyên tiên quân. Nói cách khác Lệ Quân Hoa chỉ
có thể ở chung cùng nam thần trong chốc lát, nam thần đối Lệ Quân Hoa sẽ không có ấn tượng đặc biệt.
Nhìn Lệ Quân Hoa, trong lòng nàng âm thầm nói: ngươi nhanh đi Hỏa Vân
đảo đi rồi ở đảo Hỏa Vân mà gây tai họa sư phụ sư thúc các sư huynh của
ngươi đi; nếu như ngươi đến Thiên Trụ sơn gây tai họa cho nam thần, ta
sẽ không khách khí!
"Tiểu hồ ly, ta tên là Lệ Quân Hoa. Ta có thể sờ sờ ngươi sao? Tay ta
không bẩn, ta rất yêu thíchđộng vật nhỏcó bộ lông mềm mao, ngươi tin
hay không?" Lệ Quân Hoa nói. Tiểu hồ ly trước mắt thật sự quá xinh đẹp
đáng yêu, nàng vẫn là muốn sờ sờ nó ôm nó một cái.
Bình thường bé gái năm tuổi dù thông minh cũng không thể chủ động nói dài như vậy lời nói có trật tự rõ ràng câu nói lưu loát.
Lệ Quân Hoa, ngươi là người xuyên không hay là người trùng sinh đây?
Tuyết Hoa âm thầm nói, nâng lên một chi dừng ở giữa không trung.
Lệ Quân Hoa nhìn tiểu hồ ly nhu thuận trước mắt nâng lên một cái móng vuốt, lập tức thò tay bắt lấy.
Mẫu thân Lệ Quân Hoa lo lắng nhìn, lo lắng tiểu hồ ly không vui, cho nàng nữ nhi một móng vuốt.
Khi móng vuốt của Tuyết Hoa chạm vào tay Lệ Quân Hoa, nàng hoàn toàn
không cảm thấy chính mình chán ghét nàng. Nếu như tương lai nàng không
làm hỏng nam thần, nàng sẽ không đối nghịch.
Xác định cảm giác của chính mình với nữ chủ tương lai, Tuyết Hoa cẩn
thận rút về móng vuốt, chú ý không làm tổn thương làn da mềm mại của đối phương, quay người đi ra ngoài.
"Tiểu hồ ly, ta thích ngươi nga. Ta muốn dưỡng một một linh sủng giống ngươi." Lệ Quân Hoa nghiêm túc nói.
Tuyết Hoa quay đầu nhìn xem, lộ ra một nụ cười quỷ dị. Nếu nam thần
trở thành một phần trong hậu cung của Lệ Quân Hoa, nàng thật sự sẽ trở
thành sủng vật cho Lệ Quân Hoa thưởng thức. Nói đùa, nàng tuyệt đối
không thể mặc cho Lệ Quân Hoa chiếm lấy nam thần!
"Oa, thật đáng yêu, ta nhất định phải dưỡng một tiểu hồ ly đáng yêu, biết làm nũng thế." Lệ Quân Hoa kích động nói.
Đáng yêu, biết làm nũng? đây là từ trên internet của thế kỷ 21?Hóa ra ngươi là giống ta, đều là người xuyên không.
Tuyết Hoa cười híp mắt rồi đi. Biết người biết ta bách chiến bách
thắng, nàng biết đối phương là người xuyên không, có bàn tay vàng, mà
đối phương hoàn toàn không biết gì về nàng, trong cuộc chiến bảo vệ nam
thần, nàng đã chiếm ưu thế nhất định.
Ngoài hòng bếp, thê tử của thôn trưởng đã mổ bụnggà mái, từ trong bụng gà có ba cái lòng đỏ trứng lớn nhỏ cùng một ít lòng trắng trứng, thật
đáng tiếc. Đây là một con gà mái tốt, nếu không phải vì chiêu đãi tiên
nhân, nàng không nỡ gϊếŧ.
Tuyết Hoa chạy đến bên người nàng, miệng ô ô hai lần: đại thẩmngươi
đừng lo lắng, ta cảm thấy nam thần nhà ta sẽ không để ngươi thua thiệt.
Trong hậu viện, hai sư đồ Hạ Lăng Vânđã thu công. Hạ Lăng Vân dặn dò
ái đồ lần cuối cùng về đặc thù bề ngoài của một ít tu sĩ tà phái, để hắn tránh đi bọn họ, gặp gỡ có thể bỏ chạy, không thể trốn liềntìm cách kéo dài, quan trọng là bảo trụ mạng nhỏ chờ cứu viện.
Tuyết Hoa ngồi cách đó không xa nghe bọn họ nói chuyện, chờ bọn hắn
dừng lại mới đến gần bên chân Hạ Lăng Vân níu lấy ống quần của hắn.
"Tuyết Hoa, ngươi có biết phòng bếp thức ăn gì cho ngươi?" Hạ Lăng
Vân ôm nàng dậy hỏi, lúc tu luyện hắn phóng ý thức ra ngoài, cảm ứng
được nàng đi tới phòng bếp, mà trong phòng bếp còn có một bé gái linh
lực yếu đến gần như cảm ứng không được.
"Oa ô."
Ta có một con gà béo ngậy để ăn.
Ta trêu đùa nữ tiên cường đại tương lai.
Tuyết Hoa làm nũng kêu lên, vui sướиɠ vẫy đuôi.
Tiểu hồ ly tham ăn!
Hạ Lăng Vân đưa tay xoa bộ lông mềm mại của nàng, khuôn mặt thanh linh tuấn mĩ lộ ra ý cười. Tuy rằng đồ đệ xuất môn nhưng hắn còn có cái vật
nhỏ này, tu luyện có lẽ sẽ không tịch mịch.