Chương 30:

Hồng Liễu chật vật chạy trốn, linh lực từ phía sau lưng thường xuyên đánh úp tới khiến nàng không khỏi nghĩ đến Star Wars.

Mấy cái trước mắt này so với mấy kỹ xảo đắt tiền nhất của mấy công ty điện ảnh kia còn đẹp hơn, nhưng nếu không phải tới để gϊếŧ nàng thì càng tốt.

Trong thời điểm nguy cấp nước sôi lửa bỏng này mà còn nghĩ ngợi lung tung hiển nhiên sẽ không có kết quả tốt đẹp gì, rất nhanh nàng đã bị bắt được.

Cổ bị người ở đằng sau bóp chặt, trong nháy mắt Hồng Liễu không thể hô hấp, giãy dụa cố gắng tung chưởng về phía sau, nhưng rồi bị hai người đối phương hợp lực bắt lại.

Ba người từ trên bầu trời rơi xuống, Hồng Liễu bị ném ngã mạnh xuống đất, bị người bóp cổ không cựa quậy được.

Nàng hiện ra hình thái bán yêu, gương mặt bởi vì hít thở không thông mà đỏ bừng lên, mày nhíu chặt, đáy mắt tràn đầy vẻ khó chịu.

Cho dù như vậy, nàng vẫn xinh đẹp như cũ, thậm chí còn tăng thêm vẻ xinh đẹp của sự tan vỡ, đôi mắt đỏ bừng tràn đầy nét quyến rũ khiến cho ánh mắt hai con yêu bắt được nàng sáng bừng lên.

Bọn chúng liếc mắt nhìn nhau, rút yêu tác ra trói chặt nàng lại, một đạo linh quang điểm vào mi tâm nàng. Nàng vốn đã bị thương, lúc này càng không chịu nổi, phun ra một búng máu lớn.

“Quả thật đây chính là hồ yêu đã trộm bí thuật của Thanh Khâu.” Một tên trong đó đối chiếu với quyển trục màu vàng nói.

Mà một tên khác đánh giá Hồng Liễu từ trên xuống dưới, khóe miệng mơ hồ nhếch lên, đôi mắt đen sì, ngũ quan dữ tợn, tàn nhẫn đến đáng sợ: “Bộ dáng quả thật không tồi.”

“Thật sự, bộ dáng so với trong hình quả thật còn đẹp hơn không ít.” Tên cầm quyển trục kia nghiền ngẫm: “Nàng ta không phải là đối thủ của chúng ta, lúc này sắc trời không còn sớm nữa, cũng không cần vội vàng trở về lĩnh thưởng.”

“Nhưng hồ ly tinh xưa nay tính tình xảo quyệt…”

“Chúng ta chỉ cần không cho nàng ta cơ hội nói chuyện, còn sợ nàng ta xảo quyệt nữa sao?”

“Chính hợp ý ta.”

Hai tên yêu quái ăn nhịp với nhau, Hồng Liễu nghe được, lúc này đã hoàn toàn hiểu được bọn chúng định làm cái gì.

“Ngươi giấu bí thuật Thiên Hồ ở chỗ nào rồi?” Tên kia mặc dù đang hỏi nhưng cũng bắt đầu lục tìm túi càn khôn của nàng.

Cổ Hồng Liễu đã được buông ra, đã có thể hít thở được, nhưng lại bị hạ cấm ngôn thuật, không có cách nào để nói chuyện, càng không định chỉ vị trí cho hắn.

Trước đó khi để Từ Âm lại, nàng đã đồng thời ném luôn túi càn khôn của mình ở trong động kia, bọn chúng đừng hòng nghĩ tìm được.

Giao ra hay không giao ra cũng sẽ không có kết cục tốt, mà nếu không giao thì còn có thể mượn cái này để trù tính một phen, chỉ có đồ ngốc mới giao ra.

Nàng hờ hững liếc qua hai tên yêu này, một tên thấy có vẻ giống đại bàng, trên lưng mọc cánh, cái miệng sắc nhọn. Tên còn lại chính là tên rất đáng sợ kia, nàng cũng đoán không ra là chủng tộc gì, dù sao cũng rất khó có thể nhìn vừa mắt.

Nàng cũng mặc kệ bọn chúng, ngửa đầu nhìn lên trời. Sao đến bây giờ mà trời còn chưa sáng chứ? Còn tối đen như mực vậy?

Lúc này nàng lại có một sự bình tĩnh ngoài dự đoán, gần như là chết lặng, giống như mặc kệ có chuyện gì xảy ra cũng không còn quan trọng nữa.

Tóc bạc trút xuống như nước, nàng từ từ lùi lại, cố cách xa bọn chúng như mái tóc của nàng lập tức bị tóm lấy.

Búi tóc nhỏ của nàng bị xổ ra, châu hoa rơi xuống đầy đất, ánh mắt hồ ly hờ hững liếc nhìn người kia, đại bàng yêu lập tức châm chọc: “Còn tưởng mình là Thiên Hồ tôn quý của Thanh Khâu à? Cho rằng chúng ta không dám làm gì ngươi sao? Ngươi đã phản bội Thanh Khâu, thành chó nhà có tang rồi, chỉ cần chúng ta có thể mang ngươi về, cho dù chúng ta có làm cái gì với ngươi cũng đều không bị truy cứu.”

Hồng Liễu thật sự không nghĩ nhiều như vậy, lúc này trong đầu nàng tất cả đều là làm cách nào để trốn thoát, tất cả những thứ có thể lợi dụng được trên người đều có thể lợi dụng, bao gồm cả gương mặt này.

Nàng cẩn thận quan sát đối phương một lúc, vẫn cảm thấy tên có bộ dạng kỳ lạ kia tốt hơn một chút.

Nàng thật sự không nuốt trôi cái mỏ nhọn này.

Nhìn phía bên kia, tên kia mặc dù ngũ quan có vẻ dữ tợn, nhưng miễn cưỡng cũng còn có thể xem là ngầu.

Nàng chậm rãi tiến lại gần người mà mình chọn, đối phương ngẩn ra, hiển nhiên không đoán được nàng sẽ làm như vậy.

“Ngươi rất tinh mắt đấy.” Đại bàng yêu cười một tiếng, chống nạnh nói: “Biết được điêu ca kỹ thuật tốt à?”