Chương 50: 22/2

Ngày 22/2 Ochako dậy rất sớm.

Không, đúng hơn là cô đã thức cả đêm không ngủ.

Hôm nay là ngày cha mẹ cô mất tích.

Ochako đã thuê năm binh lính giải ngũ hiện đang làm ở công ty vệ sĩ để bảo vệ cho họ. Dù lũ bất lương này có giỏi đến mấy thì cũng không thể thắng khi đối mặt với những người được đào tạo bài bản trên chiến trường.

Từ sớm cô đã quan sát Hanma và Kisaki rồi. Những ngày qua Kisaki không có hành động gì cả, không phải hắn không muốn mà là không nhận được sự đồng ý của Izana. Sắp đến lúc quyết chiến rồi, muốn giải quyết Ema thì lúc này là thời cơ tốt nhất.

Kisaki nôn nóng lạ thường, hắn ghé đầu nói nhỏ gì đó với Hanma, khoảng cách quá xa nên cô không thể nghe rõ.

Ochako thấy hai người họ lên xe phóng đi mới vội bắt taxi theo sau. Cô thấy trên tay Kisaki là gậy bóng chày bằng sắt.

Cô gọi điện cho Ema hỏi địa chỉ cô bé đang ở.

"Bác tài, có thể đi đường tắt không?"

Takemichi sau khi thấy Ema cúp điện thoại liền nôn nóng, vội lôi cô đi tìm chỗ trốn. Khi nãy Ochako biết cậu đứng cạnh Ema liền nói cậu phải bảo vệ đầu của Ema. Nếu muốn gϊếŧ người bằng gậy sắt thì đầu là lựa chọn hoàn hảo nhất. Với tốc độ cao của xe moto thì lực đánh có nhẹ đến thế nào cũng sẽ gây tổn thương đến hộp sọ dẫn đến chấn thương sọ não, trường hợp nặng nhất là vỡ hộp sọ, có thể tử vong ngay tại chỗ.

Nhưng tiếng moto gào thét từ xa vọng tới báo hiệu mọi chuyện quá muộn rồi.

Takemichi vội chạy đến chỗ Ema, ôm đầu cô vào lòng mình.

Gậy bóng chày lao tới, tiếng xương rạn nứt vang lên sát bên tai Takemichi.

"Mấy đứa làm gì đấy hả?"

Chiếc taxi màu vàng thắng gấp, tài xế cùng Ochako bước ra.

Nhờ có tiếng chửi vang trời của bác tài mà những người ở khu vực lân cận ngó đầu ra xem.

Kisaki cùng Hanma thấy tình thế có vẻ không ổn liền phóng xe chạy mất.

Ochako bế Ema dậy, cô bé đã đau đến ngất xỉu rồi.

Cô đặt Ema lên ghế sau rồi ngồi cạnh cô bé kiểm tra vết thương.

Cô cắt áo Ema, bỏ phần vải thấm đẫm máu ra.

Xương đòn vỡ nát, bả vai và cánh tay trái cũng bị trật ra sau, có lẽ xương bả vai và chỏm xương cánh tay bị tổn thương rồi, nếu không chụp X-quang cô không đoán được mức độ nặng nhẹ.

Takemichi có Ema che trước nên tay chỉ bị bầm tím, đau nhức nhưng không gây tổn thương quá nặng.

Đợi đến lúc đèn phòng phẫu thuật sáng lên Mikey, Draken và Hinata mới chạy đến nơi. Takemichi bất chấp cơn đau âm ỉ truyền đến từ cánh tay mà tham chiến, thay mặt Mikey tiếp sức cho Touman.

Ema nằm trong phòng phẫu thuật ba giờ, Draken kiên trì đứng ngoài phòng bệnh ba giờ. Mọi người khuyên cậu ngồi xuống ghế chờ cũng không có tác dụng.

Ochako đi ra chỗ cửa sổ, cô mở to hai cánh cửa ra để hít thở không khí trong lành.

Sắc trời hôm nay vẫn thật xấu, toàn là một màu xám xịt, hiu quạnh.

Đã rất lâu rồi cô chưa thấy sắc xanh của nền trời.

Cửa phòng phẫu thuật mở ra. Bác sĩ cầm bệnh án ra ngoài.

Ông nhìn quanh những người đứng đây "Ai là người nhà bệnh nhân?"

Thấy Mikey đứng ra ông mới nói tiếp.

"Vỡ xương đòn, dây chằng quạ bị tổn thương nhẹ, rạn xương bả vai, xương cánh tay cùng mỏm quạ. Đã phẫu thuật thành công, không gây tổn hại đến tính mạng, nhưng cần theo dõi và điều trị trong thời gian dài."

"Giờ thì cậu đi theo tôi nộp viện phí."

Ochako ném ví tiền của mình cho Mikey "Cho mày mượn tạm đấy. Con bé xuất viện thì phải trả không thiếu một cắc."

Ema được y tá chuyển vào phòng bệnh thường, mọi người lẽo đẽo theo sau.

"Này, cô bé có biết phòng bệnh của bác sĩ Midorima không?"

Có người vỗ lưng Ochako.

"Biết chứ, tôi sẽ đưa anh đi."

...

Trong nhà kho hoang vắng ở ngoại thành, ba người đàn ông có dáng người cao to bị đánh đến không ngồi dậy được.

"Tiếp tục đi, đến khi nào chúng chịu khai người đứng sau ra thì dừng lại."

Ochako ngồi trên bệ cửa sổ, cả gương mặt cô được bóng tối ôm lấy.

Ba kẻ đầu đường xó chợ sống nhờ trộm cắp được Ochako dẫn vào phòng làm việc của cha cô. Hai ông bà đã sớm đi về và được bảo vệ ở nhà rồi. Thứ chờ đợi ba kẻ đó là cú đấm vào ngực đau đến mất tri giác.

Lính tinh nhuệ có cách đánh rất khác biệt, bọn họ nắm bắt được những vị trí đánh thật đau mà không để lại dấu vết.

"Các người nhất quyết không nói sao?"

Ochako nhảy xuống đất, khéo léo tránh những giọt máu vung vãi đi đến gần những tên kia.

Cô đeo bao tay, lau đi vết máu ở trên tay của một người rồi mở cổ áo mình, đặt tay hắn lên phần da thịt vừa để lộ.

"Chúng mày sẽ bị bắt vì hϊếρ ɖâʍ nhưng không thành, thêm tiền án những lần trộm cắp trước đó, chắc chắn sẽ phải ngồi tù. Nhưng nghĩ mà xem, những người đứng sau tao là cựu binh lính giải ngũ, họ có thể nhờ vào quan hệ khiến chúng mày phải ở trong đó lâu hơn. Họ cũng có thể khiến chúng mày phải trải qua việc còn sống mà không bằng đã chết."

Tay kẻ kia run rẩy, càng ngày càng mãnh liệt.

Ochako thả hắn ra, cài áo lại rồi đứng dậy.

"Tao nghe nói người trong đó rất ghét những kẻ hϊếρ ɖâʍ kinh tởm như chúng mày đấy. Một khi vào rồi..." Ochako cười nhẹ, tiếng cười khiến toàn bộ những người có mặt khẽ rùng mình.

"Chúng mày sẽ bị trăm tên đàn ông hôi hám, bẩn thỉu áp trên đất. Vết thương phía sau nếu không được xử lý sẽ bị nhiễm trùng dẫn đến hoại tử. Trong tù mày phải đi lao động công ích, mày sẽ phải tiếp xúc với những công việc không sạch sẽ. Vi khuẩn sẽ theo vết thương ở phía sau mày đi vào và phát triển."

Ánh nắng xuyên qua khe cửa gỗ chiếu lên mặt Ochako. Một con mắt của cô chứa đầy sự điên dại, con mắt còn lại không có tiêu cự, tĩnh lặng như hồ nước.

"Mày sẽ bị nhiễm trùng giòi maggot, làn da mày sẽ xuất hiện những chiếc lỗ to nhỏ khác nhau, loài côn trùng màu trắng đυ.c sẽ ngoe nguẩy trong đó, chực chờ bò ra..."

"Tôi nói... tôi nói mà!"

Một người bị dọa đến ngất, một người không ngừng nôn thốc nôn tháo, người còn lại coi như tỉnh táo nhất hét to lên.

"Là một người da ngăm, đeo kính. Hắn trả tiền cho bọn tôi để bắt cha mẹ cô đến. Tôi xin lỗi! Xin lỗi!"

Hắn không ngừng đập đầu với cô.

Ochako không nói gì, cô đi ra ngoài.

Lại là Kisaki.

"Chắc sắp rồi..." Cô ném đầu lọc cháy đen trong tay đi, gọi xe đến cầu cảng Yokohama, nơi cuộc chiến diễn ra.

_____

Góc phổ cập kiến thức: Quái bệnh nhiễm trùng giòi maggot là gì?

Là một loại bệnh nhiễm ký sinh trùng ở người, có thể gặp ở mọi đối tượng. Trong cơ thể người, ấu trùng ruồi (giòi) mọc bên trong vật chủ và ăn hết mô, gây ra các vết loét nghiêm trọng ở vị trí kí sinh, giòi thường làm tổ trên bất kỳ vị trí nào của cơ thể người.

Các ấu trùng có thể nhiễm vào các mô đang sống, hoặc đã chết, hoặc đã hoại tử, tại nhiều vị trí trên cơ quan khác nhau: da, mắt, tai, dạ dày và ruột non, hoặc trong hệ tiết niệu. Chúng có thể xâm nhập qua vết thương hở hoặc vùng da lành bình thường

Khi cơ thể bạn chảy máu hoặc bị thương ruồi nhặng sẽ bị hấp dẫn bởi những vết thương này, chúng bám vào, bắt đầu đẻ trứng, trứng tiếp tục tồn tại trên vết thương khoảng 8 tiếng – 1 ngày thì trở thành ấu trùng. Đến thời điểm này thì các ấu trùng sẽ đi vào cơ thể vật chủ ăn hết các mô. Nếu không tìm ra cách chữa bệnh nhiễm trùng giòi maggot kịp thời thì các ấu trùng này còn có thể tiếp tục di chuyển và đi khắp các cơ quan khác của cơ thể.

...