Chương 28: Hoa linh cung tiễn

1676 Chữ Cài Đặt
Hồ Bạch Lạc - Chương 28: Hoa linh cung tiễn

Chương 28: Hoa Linh Cung Tiễn

Ưu Linh đeo một nửa Vòng Hoa Linh vào tay, cùng Thiên Long phi nhanh về phía rừng Cẩm, cố gắng tìm cho được Mạn hoàng sa hoa trước Thiên Ma. Càng đi sâu vào trong rừng Cẩm, khí lạnh càng tăng dần, không khí ngày càng âm u, không còn nhìn ra lối.

Thiên Ma đang bị mê trận của rừng Cẩm giữ chân. Vòng Hoa Linh vỡ làm đôi, cấm thuật của rừng Cẩm được giải trừ đi một nửa, mê trận không thể giữ Thiên Ma được lâu. Hắn thoát ra khỏi mê trận, điên cuồng phá hủy, đốt sạch cây cối, lùng sục mọi nơi tìm Mạn Hoàng Sa Hoa, cả rừng Cẩm chìm trong biển lửa. Vòng lửa ngày càng siết lại, để lộ Hồ Bạch Lạc ở giữa rừng Cẩm.

"Cuối cùng ta đã tìm được Mạn hoàng sa hoa". Giọng thiên ma rít qua kẽ răng. Nói xong hắn lao đi như một cơn lốc về phía Hồ Bạch Lạc.

Thiên Long và Ưu Linh nhìn thấy rừng Cẩm đang ngùn ngụt cháy. Cả hai vô cùng đau lòng. Cố gắng hết sức bay đến Hồ Bạch Lạc.

"Thiên Long, nhanh lên, chúng ta hãy đến cây Bạch Xích. Mạn Hoàng Sa đang ở cây Bạch Xích". Ưu Linh nói trong gấp gáp.

Hai người chưa kịp bay đến cây Bạch Xích, Thiên Ma đã phía sau tung một chưởng vào người Ưu Linh, nàng ngã xuống trên những bông hoa Thánh Y mỏng manh. Thiên Long vội đỡ lấy Ưu Linh. Cả hai bay lên không trung đánh với Thiên ma. Hai người cùng nhau phối hợp, thi triển tất cả chiêu thức giao đấu nhưng vì cả hai đã tốn quá nhiều nội nguyên nên đều không chống cự nổi trước Thiên Ma. Thiên Ma quá mạnh lại có một nửa Vòng Hoa Linh trong tay, càng không dễ đối phó. Hai người bị đánh văng xuống đất, lăn xuống sát mép nước Hồ Bạch Lạc.

Ưu Linh bị chấn động mạnh, trong khoảnh khắc, nàng thấy một luồng ánh sáng vàng rực rỡ phản chiếu từ đáy hồ. Nàng thì thầm: "Mạn Hoàng Sa Hoa"

Thiên Long dùng thuật ẩn thân bế Ưu Linh lại một gốc cây đại thụ gần đó.

Những tiếng nổ vang trời làm đinh tai nhức óc. Nước trong hồ nổi sóng. Thiên ma điên cuồng tìm kiếm Mạn Hoàng Sa Hoa. Hắn đang dùng chưởng lực trút xuống cây Bạch Xích.

Ưu Linh nói với Thiên Long đầy quyết tâm:

"Anh Thiên Long, Mạn Hoàng Sa Hoa đang gặp nguy hiểm. Nếu không ngăn cản được Thiên ma, chúng ta sẽ mất Mạn Hoàng Sa Hoa, mất luôn cả núi Giao Linh và những tiên tử mà chúng ta yêu thương. Chúng ta chỉ còn một lựa chọn cuối cùng. Phải dùng Hoa Linh Cung Tiễn".

Hiểu được ý định của Ưu Linh, Thiên Long nói ngay:

"Hoa Linh Cung Tiễn chỉ có thể mở một lần. Ưu Linh Ngọc cũng là linh hồn của em. Nếu đánh mất hết ngọc ưu linh, em khó mà toàn mạng. Anh không thể để em mạo hiểm."

"Anh cũng biết Hoa Linh Cung Tiễn chỉ có thể mở một lần. Em cần có một điểm tựa thật vững chắc để giương cung. Đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta. Em cần anh giúp, Thiên Long." Mắt của Ưu Linh đẫm lệ, nàng tiếp tục nói trong nghẹn ngào:

"Ánh sáng vàng ngăn không cho Thiên ma đến gần cây Bạch Xích. Hắn chỉ có thể dùng chưởng lực từ xa. Chúng ta sẽ đứng đối diện với cây Bạch Xích, tạo nên thế ngắm cung tốt nhất".

Nhìn ánh mắt của người yêu, cùng giọng nói quyết tâm của nàng ấy. Thiên Long biết rằng mình không thể ngăn cản. Chỉ có thể nhủ thầm trong lòng, bằng mọi giá cũng phải bảo vệ Ưu Linh. Hai người nhìn nhau im lặng không nói nhưng trao cho nhau biết bao yêu thương. Thiên Long nhẹ nhàng lau giọt nước mắt của nữ tiên tử. Chàng nói với nàng:

"Hứa với anh, nhất định phải bình an".

Ưu Linh mỉm cười trấn an Thiên Long. Nụ cười ấy, ánh mắt ấy suốt đời Thiên Long không bao giờ quên được.

Vừa dứt lời, Thiên Long bay về phía hồ Bạch Lạc, biến hình thành Bạch Long to lớn, cuốn mình xuyên qua bức tường ánh sáng màu vàng xung quanh cây Bạch Xích. Thân và đuôi của Bạch Long trụ vững trên không trung, trên mặt hồ Bạch Lạc.

Cùng lúc ấy Ưu Linh tiên tử tháo một nửa Vòng Hoa Linh cầm ở tay trái, tay phải rút Trâm Ưu Linh trên tóc. Sau đó, Ưu Linh chắp hai tay lại giơ thẳng lên cao qua đầu, dùng hết khí lực của cơ thể xoay ba vòng xuyên qua bức tường ánh sáng vàng bao quanh cây Bạch Xích, Ưu Linh nhẹ nhàng đáp xuống đứng trên lưng Bạch Long. Tay trái cầm một nửa Hoa Linh giơ ra trước mặt. Tiên tử đọc thần chú, lập tức nửa Vòng Hoa Linh biến thành cung tiễn. Thân cung trong suốt, hai đầu là Kim Cương Hoa Linh. Toàn thân cung phát ra ánh sáng trắng tỏa rạng cả mặt người cầm cung. Ư Linh Trâm Ngọc cũng biến đổi thành một mũi tên bằng ngọc ngũ sắc, phát ra hàng ngàn tia sáng ngũ sắc. Ưu Linh giương cung nhắm thẳng vào Thiên ma đang điên cuồng chưởng lực vào cây Bạch Xích.

Những tiếng nổ vang trời như sự rên xiết của muôn vàn cây cỏ. Mặt hồ nổi sóng. Khói và hơi lạnh bốc lên ngùn ngụt. Trên mặt hồ, cây Bạch Xích rung lên theo từng chưởng lực của Thiên ma. Lá cây rụng lả tả như hàng ngàn giọt nước mắt đau đớn. Đối diện Bạch Xích, Ưu Linh và Thiên Long tạo tư thế chiến đấu mạnh mẽ, uy lực, quyết chiến sinh tử.

Râu và bờm của Bạch Long bay lòa xòa trong gió, bốn chân móng vuốt sắc nhọn, trụ vững giữa không trung. Bạch Long làm bệ đỡ, Ưu Linh tiên tử phía trên. Tóc mây của Ưu Linh chập chờn trong gió lạnh. Ánh mắt đầy vẻ quyết tâm. Tay nàng giương cung nhắm thẳng Thiên ma. Tiên và Rồng tạo thành một khối hợp nhất cả thân và tâm.

Sức mạnh của Hoa Linh cung tiễn ngày càng lớn, hội tụ linh khí của Giao Linh. Ánh sáng phát ra từ cung và tên ngày càng sáng rỡ. Lúc ánh mắt Thiên ma bắt gặp ánh mắt của Ưu Linh cũng là lúc mũi tên được bắn ra khỏi cung tên. Mũi tên lao vυ"t về phía trước với tốc độ cực nhanh. Xung quanh mũi tên được bao bọc bởi ánh sáng trắng của Hoa Linh. Mũi tên xé gió phân thành hàng vạn mũi tên Ưu Linh. Đến gần Thiên ma mũi tên Ưu Linh tan ra thành muôn ngàn viên Ưu Linh Ngọc ngũ sắc, ghim vào khắp cơ thể Thiên ma. Những viên ngọc ấy lại mở vỏ phát tán đi hàng ngàn mũi tên nhỏ nằm bên trong.

Thiên ma đau đớn, rên xiết vang trời, toàn thân phủ đầy ánh sáng của Ưu Linh Ngọc. Trước khi đổ ngục xuống hắn lấy hết sức mạnh còn lại tung chưởng phản hồi cuối cùng. Ưu Linh tiên tử đã dùng quá nhiều tiên lực, không còn Ưu Linh Ngọc, lại bị một chưởng quá mạnh của Thiên Ma. Nàng rơi mình xuống Hồ Bạch Lạc.

Lúc này, nàng thấy toàn thân lạnh buốt, thấu đến tâm can. Trong giây phút ấy trong đáy mắt nàng là hình ảnh đẹp đẽ về núi Giao Linh, về Hoa Linh Điện, về những tiên tử yêu thương, Biên Niên lão tiên tử, Ly Kha, Thiên Long và cuối cùng là vùng Lưỡng Địa nơi nàng và Thiên Long có biết bao kỉ niệm.

Ưu Linh ngã xuống, rơi trong khoảng không vô định, thân tiên tử chạm vào hoa Thủy ngọc, va đập vào nước hồ buốt giá, rồi từ từ chìm xuống đáy hồ. Khí lạnh từ hồ và bụi vàng từ Mạn Hoàng Sa Hoa bay mù trời, che khuất cả mặt hồ như đang muốn đóng băng.

Thiên Long nhìn thấy hình ảnh Ưu Linh hy sinh thân mình, quá đau lòng, thần bay quanh hồ ba vòng tìm kiếm nhưng không hề nhìn thấy bóng dáng của nữ tiên tử. Thiên Long gọi Ưu Linh trong tuyệt vọng, không còn nghe được tiếng của Ưu Linh, không còn nhìn thấy được Ưu Linh, Thiên Long gần như phát điên giữa khoảng trời Bạch Lạc. Thiên Long gầm lên những tiếng bi thương, dùng hết sức nội nguyên tạo nên vòng kết giới xung quanh hồ như muốn bảo vệ người mà thần đã yêu thương, như muốn tất cả mọi việc, cả không gian và thời gian dừng lại ngay giây phút này.

Nội nguyên từ Thiên Long quá lớn làm những đợt khí lạnh bay tản lên, tạo thành từng dòng. Mặt hồ thấp thoáng hiện ra trước mắt, mặt hồ đã bắt đầu hình thành một lớp băng mỏng phía trên. Thời gian đã quá gấp rút, e rằng mặt hồ sẽ hóa băng vĩnh viễn, Thiên Long vội lao mình xuống hồ, tìm kiếm Ưu Linh, khi đầu rồng chạm mặt băng đã bị dội ngược lại, Thiên Long bị thương, nhưng chàng vẫn không từ bỏ, tiếp tục công phá mặt băng để được xuống đáy hồ. Sau những nỗ lực của mình, mặt băng đã nứt, Thiên Long phá vỡ được mặt băng mà trầm mình xuống hồ Bạch Lạc.

(Chương tiếp theo: Mạn Hoàng Sa Hoa)