Chương 29

"Sư phụ!" Tiếng kêu hoảng sợ cũng bị sương mù cắn nuốt gần như không thể nghe thấy.

"Ta ở đây." Ông già lấy điện thoại di động ra mở sáng màn hình, đáp bằng giọng bình tĩnh.

Lúc này cô gái mới như bừng tỉnh từ trong giấc mơ, cô ta cũng vội lấy điện thoại trong túi ra mở chức năng đèn pin lên.

Ánh sáng sáng ngời bị bóng đen nhuộm thành một màu xám ảm đạm, chiếu vào làm mặt trắng bệch, hốc mắt hãm sâu như hai cái lỗ đen, trong đó chất chứa bí mật không để ai biết. Cô gái nhìn khuôn mặt quái dị của sư phụ mà giật thót tim.

"A!" Bỗng nhiên cô ta hét lên một tiếng chói tai.

Chỉ thấy sương đen phía sau ông già chợt ngưng tụ thành rất nhiều khuôn mặt vặn vẹo, hốc mắt trống rỗng miệng há to hò hét trong im lặng. Mặt và mặt gặm cắn nhau lộ ra biểu cảm oán độc, tựa như quỷ đói giành ăn.

Đám sương đen đó vậy mà lại có sinh mệnh! Chúng nó lũ lượt lao về phía ông già muốn xé rách ông ta, nhưng bị ánh sáng trắng trên người ông ta chặn lại ở vị trí hơn nửa mét. Chúng nó vặn vẹo, uốn éo, rít gào không thành tiếng, tạo ra từng đợt âm phong thổi loạn tóc và quần áo ông già.

Cô gái bị một màn này dọa cho thiếu chút nữa rớt tim ra ngoài. Sau đó, cô ta cảm giác sau lưng mình cũng có từng đợt âm phong thổi qua.

Lông tơ cô ta dựng đứng, mồ hôi lạnh như mưa. Không cần quay đầu lại cô ta cũng biết phía sau mình cũng dán đầy mặt quỷ ngưng tụ từ sương đen. Chúng nó là khí nóng bốc lên khi vực sâu sôi trào, cũng là tàn hồn và chấp niệm còn sót lại của những người đã chết trong vực sâu. Chúng nó ngày ngày đêm đêm quanh quẩn trong rừng sâu u tối, tìm kiếm cơ thể sống để xâm chiếm.

Cùng lúc đó, bọn chúng cũng là con mồi chân chính mà ông già và cô gái muốn bắt được.

"Chính là lúc này!"

Hiển nhiên ông già cũng trông thấy đám mặt quỷ vặn vẹo như giò bọ phía sau cô gái. Ông ta đi tới một bước nắm lấy cằm cô gái, giữ chặt khuôn mặt che kín hình xăm của cô ta, dùng mũi nhọn của Hàn ma xử nhanh chóng khắc phù văn lên cái trán trơn bóng.

Hóa da chỗ da thịt để trống này là để khắc phù văn.

"Hai chữ chiêu hồn vừa viết xong, đám tàn hồn sẽ lập tức vọt vào thân thể con. Con chịu đựng qua sẽ trở thành Quỷ vương, không chịu nổi sư phụ sẽ khắc nét cuối cùng của hai chữ phong ấn lên. Tóm lại, sư phụ bảo đảm con sẽ không chết!"

Ông già nói rất nhanh, tốc độ điêu khắc phù văn càng nhanh. Chữ trên phù văn vặn vẹo khó phân biệt, cực kỳ phức tạp không giống với bất kỳ loại chữ viết nào trong thế giới hiện đại.

Viết xong hai chữ "Chiêu hồn" ông già lại chuyển tay sang viết hai chữ "Phong ấn". Có điều nét cuối cùng của chữ "Ấn" bị ông ta chừa trống.

Chờ tới khi cô gái hấp thu hết tất cả tàn hồn trong sương đen chứa đựng trong cơ thể, rồi phong ấn thì mới có giá trị. Nét bút cuối cùng nên thực hiện lúc ấy.

Thứ ông già cần là một con quỷ mạnh mẽ nhất, không phải thứ hàng phế phẩm. Cơ bắp trên mặt ông ta không tự giác mà run rẩy, khóe môi nở nụ cười, trong đôi mắt lại chứa đầy vẻ thâm độc.

Hàng ma xử đâm vào da thịt phát ra tiếng xèo xèo cháy bỏng. Cô gái đau kêu thảm thiết, cơ thể lại không nhúc nhích.

sương đen xung quanh như bị kí©h thí©ɧ, tốc độ chúng lao tới càng nhanh gần như sôi trào. Mặt quỷ chen chút trong sương đen cũng làm ra biểu cảm thống khổ nối đuôi nhau nhảy vào cơ thể cô gái.