Chương 7: Cô bé lọ lem và vương tử



Sở Thanh Hòa vui vẻ vô cùng khi xem những bình luận của cư dân mạng, khi cô nhấp vào xem một bảng tin liền thấy bản tin này trống không có gì cả, và tất cả các chủ đề liên quan đều đã bị xóa.

Hot search ngay lập tức được gỡ xuống.

Cô biết Tần Nguyên có lẽ đã ra tay rồi.

[Cái vị Tần Nguyên này đúng là một tên ngốc, cư dân mạng không thể ngậm miệng lại, chủ đề càng bị gỡ xuống, cư dân mạng lại càng tò mò.]

[anh anh anh, ký chủ, ngài thật là đáng sợ a.]

[Tiểu hệ thống, mục tiêu của tôi là hoàn toàn nắm chắc dư luận, đẩy dư luận lên cao điểm]

Lát nữa làm thêm chút việc, chờ cho ba người họ chó cắn chó đi.

Những chuyện này có thể sẽ còn hot thêm một, hai ngày nữa là ngừng, nhưng bây giờ mọi người đã bị chặn miệng, cư dân mạng lại càng thêm tò mò hơn.

Trên Internet, những cuộc thảo luận mập mờ đã bắt đầu xuất hiện rồi, chẳng hạn như tiểu trà xanh và đại tra nam là tuyệt phối, nào là Tô cam nguyện làm lốp dự phòng là một cặp đôi hoàn hảo.

Không chỉ có vậy, một số thiếu gia giàu có mà Sở Thanh Hòa có quen biết mấy ngày nay cũng đang thảo luận về chuyện này, cô cũng được nhắc đến trong nhóm con nhà giàu .

Nhiều người @ Sở Thanh Hòa trong nhóm.

Gió đêm: @Sở Thanh Hòa cậu có sao không?

Phó thiếu gia:@Sở Thanh Hòa tiểu thư ,cô khỏe chứ?

Sở Thanh Hòa: Tôi thì có cái chuyện gì được a, đã sớm đá vị tra nam này đi rồi.

Cố Yên Nhiên: Tra nam thật đáng khinh.

Thích thị sở sở: Mấy ngày trước yến tiệc đã xảy ra chuyện gì a?

Sở Thanh Hòa: Tôi mới không muốn so đo với một tên ngốc đó, lười để ý đến họ, bọn họ còn không phải là cứ sáp lại gần

Hứa Ngư Ngư: Một gã đàn ông cặn bã và một ả đàn bà đê tiện đúng là một cặp hoàn hảo, thậm chí còn diễn cảnh tiết mục huynh đệ tranh giàng, Giang Tình này cũng không phải là mỹ nhân tuyệt thế gì.

Thích thị sở sở: Những nam nhân này ánh mắt kém đến vậy sao?

Trương nhị thiếu gia: Đừng đánh đồng chúng tôi với họ a, tôi cũng không phải là loại người như vậy.

Vương thị thiếu gia: Chính là như vậy, chúng tôi đều rất có nhân phẩm đấy có được không hả.

,.........

Sở Thanh Hòa nhìn trong nhóm chát bắt đầy trêu ghẹo nhau, đột nhiên cảm thấy đây mới là cảm nghĩ của người bình thường nên có, Tô Ninh bọn họ nhất định là não tàn ăn phân nhiều, ánh mắt đúng là mù rồi.

Trong cái vòng xã hội này cũng không thiếu chân ái đâu, mặc dù có hôn ước, nhưng hôn ước giữa các gia tộc giàu có không đơn giản như vậy, đây còn là chuyện của hai công ty, làm ăn và hợp tác không thể tách rời, mọi người đều rất thận trọng.

Cô nhớ lúc đầu thật ra là nhà họ Tô đến cầu hôn ước này , khi đó nhà họ Tô đầu tư sai, không có vốn quay vòng, giá cổ phiếu giảm mạnh, để thoát khỏi nguy cơ phá sản, họ mới nghĩ tới liên hôn cùng Sở gia.

Thật ra cô khi đó cũng không muốn đồng ý, nhưng khi Tô Ninh nói với cô rằng bọn họ là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, nhiều năm như vậy anh ta vẫn luôn thích cô và anh ta tin tưởng ngày sau bọn họ sẽ hạnh phúc mỹ mãn.

Bây giờ nghĩ lại, chắc là vì dỗ dành cô ấy, hoặc là vì nhà họ Sở.

[Đại khái là vậy đi, đây thật sự là nhân danh tình yêu để lừa gạt a, mới qua có bao lâu đâu, còn chưa có kết hôn đâu, lời hứa trước đó đều tan thành mây khói. ]

[Ký chủ đừng thương tâm]

[Tôi mới không thương tâm, nhìn xem tôi có xé nát đôi cẩu nam nữ này hay không]

[Kí chủ uy vũ, tôi sẽ cổ vũ cho ngài!]

Nói xong, hệ thống ở trong đầu cô bắn ra hai cái pháo hoa nhỏ.

Đột nhiên có tiếng chuông vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của cô, là Tô Ninh.

Sở Thanh Hòa nghe máy, bên kia chuyền đến giọng nói gấp gáp của Tô Ninh.

"Sở Thanh Hòa, truyện trên mạng xã hội có phải do cô làm hay không?"

"Anh không phải là đã điều tra ra rồi nên mới gọi cho tôi hay sao, sao anh còn hỏi điều này làm gì?"

"Đồ đàn bà độc ác, cô có biết hay không......."

Sở Thanh Hoà lập tức ngắt lời: "Tôi khuyên anh trước khi cùng tôi nói chuyện hãy rửa não trước một chút đi, anh còn có thể nói câu gì khác hơn hai câu này không nha."

"Còn nữa, chúng ta đã hủy hôn ước rồi, cũng đừng có đối với tôi vênh mặt hất hàm sai khiến nữa, đầu óc không tỉnh táo thì đi ra ngoài phơi náng một chút đi." Nói xong, Sở Thanh Hoà cúp điện thoại, nhân tiện chặn cuộc gọi, cùng toàn bộ phương thức tin liên lạc của Tô Ninh.

Cô thực sự thấy tô Ninh thật phiền, cô mỗi ngày đều không làm gì hết, chỉ đơn giản là động miệng một chút thôi.

Cô gửi cho cha Sở một tin nhắn, bảo ông chú ý đến những động thái gần đây của Tần gia.

Bây giờ đoán chừng Giang Tình đã đem Tần Nguyên giữ lại không dứt ra được, khi hắn tỉnh lại nhất định sẽ đối phó Sở gia.

Tô Mạc đột nhiên gửi đến một tin nhắn.

Tô Mạc: Thanh Hòa, tôi có một tin tức quan trọng. Một tin tức tốt!

Sở Thanh Hòa: Tin tức gì? Đừng thừa nước đυ.c thả câu!

Tô Mạc: Tối nay em rảnh chứ, tôi sẽ đến đón em đi ăn tối, sau đó tôi sẽ nói cho em biết.

Sở Thanh Hòa: Được, tôi sẽ đợi anh ở nhà hàng của tôi lúc 6 giờ.

Tô Mạc: Tốt.

Sở Thanh Hòa hẹn buổi chiều đi dạo phố với Triệu Ngọc.

Cô ấy đã lậu rồi không đi dạo phố, mà cô thì từ sau khi đến thế giới này cũng chưa được đi chơi phen nào.

Lần này đi ra ngoài chơi cô còn có một chút phấn khích.

Sau khi gặp Triệu Ngọc, Sở Thanh Hòa trực tiếp dẫn Triệu Ngọc tới của hàng quần áo nữ.

Chọn xong quần áo thì còn phải xem cả giày dép, trang sức và túi xách phù hợp nữa.

Hai người tràn đầy sức chiến đấu, quét sạch một trung tâm thương mại trong một buổi chiều.

Trên tay của Sở Thanh Hòa và Triệu Ngọc đều xách đầy túi lớn túi nhỏ.

Triệu Ngọc cũng không nhúc nhích được nữa, "Mệt mỏi quá a, chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi một lát đi."

" Được, chúng ta đi tiệm trà sữa trên lầu hai đi, tôi muốn đến đó đã lâu rồi."

"Được."

Hai người đi sau khi vào tiệm trà sữa, cuối cùng cũng được ngồi xuống nghỉ ngơi.

Cả hai lại nói về hot search buổi sáng.

Triệu Ngọc không khỏi cười nói: "Thanh Hoà, chiêu này của cô thật lợi hại a, sáng nay sắc mặt Tần Nguyên phải nói là tái xanh a."

"Ngô," Sở Thanh Hòa nhấp một ngụm trà sữa, "Anh ta có nói với cô về việc đính hôn phải làm thế nào không?"

"Không có, anh ta sáng nay còn vội đi an ủi Giang Tình đâu, còn muốn tôi đi giúp anh ta đi ổn định lại Tần gia gia.

"Làm tôi ghê tởm muốn hỏng rồi."

Sở Thanh Hòa không thể không cười, "Thật sự không biết xấu hổ."

" Ai nói không phải sao." Triệu Ngọc xoa xoa cánh tay, "Phải giả bộ mệt mỏi chết tôi rồi. "

"Đúng rồi, về phần cổ phần anh ta có biết không?"

"Đương nhiên biết, hiện tại anh ta đang dụ dỗ tôi đưa nó cho anh nữa đấy, tôi cũng không phải đồ ngốc."

Nghĩ đến muốn ký cái gì mà hợp đồng kết hôn, lại còn muốn cô giao ra cổ phần nữa, mơ cũng không được đẹp như vậy đâu.

"Trong khoảng thời gian này, cô cố gắng giữ chân anh ta lại, cho đến khi tôi giả quyết nốt Tô Ninh với Giang Tình."

"Được."

Ban đầu vốn Sở Thanh Hòa muốn thảo luận về các kế hoạch tiếp theo với Triệu Ngọc, nhưng Tô Mạc đã gọi tới.

"Hả? Đã xong việc rồi sao?" Sở Thanh Hòa nhìn đồng hồ, mới bốn giờ, còn sớm như vậy, cô còn chưa mua sắm xong.

"Không cần anh tới đón tôi."

"Được rồi, anh tới cao ốc Ngân Quang đón tôi."

Sở Thanh Hòa có chút áy náy, "Triệu Ngọc, thật xin lỗi."

Triệu Ngọc khoát tay nói: "Không sao, kế hoạch tiếp theo sẽ tùy cơ ứng biến. Đi thôi."

"Được, vậy tôi đi trước."

"Tạm biệt."

Sở Thanh Hòa và Tô Mạc đi ăn món lẩu mà cô đã mong muốn rất lâu.

“Nói cho, anh biết cái tin tức gì.”

Tô Mạc mặt đầy vô tội, “Là chuyện mà em tuyệt đối không ngờ tới.”

“Ngày mai em hẹn hò với tôi, tôi liền nói cho em biết. "

"Có được hay không?" Tô Mạc cố ý hạ thấp giọng làm nũng.

Nhìn hai mắt sáng ngời của Tô Mạc, Sở Thanh Hoà không đành lòng cự tuyệt, "Được."

Tô Mạc thu hồi nụ cười trên mặt, nghiêm mặt nói: "Giang Tình mang thai, là của Tần Nguyên, hắn không biết." Sở Thanh Hòa sửng sốt, thời điểm này cũng quá trùng hợp đi .

"Không chỉ vậy, anh trai tôi đã đăng ký kết hôn với Giang Tình rồi."

Cái gì! ! ! Đối với chuyện lớn như vậy, mà một chút tiếng gió cũng không có.