Chương 9: Xuống núi

Tần Vũ Ninh không khỏi vuốt ve đôi má non nớt của cô gái, cúi người hôn lên đôi môi ửng hồng của cô:

“Cố Hạ Nhi, em thích anh không?” Người đàn ông cắn chặt môi cô, siết chặt vai cô. Hạ Nhi không nói được lời nào lúc này, bàn tay nhỏ bé đặt trên ngực Tần Vũ Ninh, giọng nói nhỏ như gió thổi không nghe kĩ sẽ không bắt kịp

“Th...Thích"

Tần Vũ Ninh ngẩng mặt lên, nhìn khuôn mặt mềm mại của cô gái lắc lư, cúi người hôn một lần nữa.

Anh hôn một cách lưu luyến và dịu dàng, không ngừng mυ"ŧ lấy đôi môi mềm mại của cổ, hôn lên môi cô gái một cách ướŧ áŧ, trước khi lái thẳng vào miệng cô, quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ của cô trêu đùa và hôn.

"Hừ ... ừm ..."

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Nhi bị bàn tay to lớn của anh nâng đỡ vuốt ve, đầu lưỡi mẫn cảm bị anh rút ra khỏi môi, nụ hôn nóng bỏng và kéo dài khiến Hạ Nhi thở gấp gáp, cổ họng dồn dập.

Vũ Ninh không ngừng mυ"ŧ lấy chiếc lưỡi ướŧ áŧ của cô gái cho đến khi cổ hụt hơi, mới chịu buông ra.

"Anh cũng vậy..." Anh hôn nhẹ lên trán cô rồi để cô tựa vào lòng mình, chiếc cằm đặt hờ trên mái tóc êm ả lưu luyến, anh biết thời khắc này rất lâu nữa mới có trở lại. Bởi vì anh không thể ẩn cư cùng cô nới rừng núi sơn lâm như bây giờ nữa, anh có nhiệm vụ, có trách nhiệm, và...hơn hết anh không muốn cô bị anh liên lụy.

--------------------

Cảnh sắc xung quanh thật yên bình, gió nhẹ thổi mang theo hương hoa bát ngát, vài chú bướm mang sắc hồng bắt mắt bay qua lại quanh những bụi hoa gần đó. Khung cảnh càng nên thơ hữu tình hơn khi thấy thấp thoáng xa xa hình ảnh đôi nam nữ dù chênh lệch chiều cao nhưng trong hòa hợp đến không ngờ. Cô gái nhỏ cũng mặc đồ cà sa nhưng lại không cạo trọc như những nhà tu hành khác mà lại có mái tóc dài buộc nửa đầu ra sau lưng. Vẻ đẹp của cô như đóa hoa hồng đen giữa dàn hoa xinh đẹp khác, kiều diễm nhưng cũng rất đáng yêu, nét đẹp hài hòa giữa đáng yêu và quyến rũ. Thời gian gần đây ở cùng với nam nhân này, Hạ Nhi cảm thấy khá thoải mái, anh ta rất cưng chiều cô, lại còn dạy cho cô võ, y thuật, những kĩ năng mà kiếp trước cô vẫn chưa thuần thục. Lúc đóng phim, để bộ phim cổ trang nhìn chân thực hơn, cô đã phải học một khóa võ tự vệ, y thuật cũng có chút kiến thức vì bạn bè thân thiết của cô là một bác sĩ. Nhưng những gì người đàn ông này dạy cho cô, như một chân trời mới, thâm tàng bất lộ. Hôm nay anh ta thu dọn hành lí vào chiếc túi vải nhỏ. Dọc đường đi không khỏi thắc mắc:

"Vũ Ninh, chúng ta đi đâu vậy?" Từ sau phát sinh quan hệ, cô thiết nghĩ không cần duy trì xưng hô sư đồ nữa, dùng thẳng tên có lẽ thuận miệng hơn.

Anh dừng chân lại, xoa nhẹ mái tóc mềm mại của cô, ánh nhìn ôn nhu:

"Xuống núi"

"Xuống núi để làm gì?"

"Để...Tìm ba ba cho em"

Ba ba? Theo trí nhớ nguyên chủ đúng là vị sư phụ này thường cho cô xem ảnh các nam nhân khác nhau, còn bảo cổ đấy là các ba ba của nguyên chủ. Việc này quá kì quái! Nhưng cô cũng không thắc mắc sâu.

Từ phía sau chú chó nhỏ màu trắng tinh khiết trông thật đáng yêu nhảy vào lòng cô nũng nịu, Hạ Nhi xoa đầu nó một lúc mới nói tiếp:

"Sao phải tìm các ba ba, không phải ở cạnh sư phụ là được rồi sao?" Ảnh hậu một thời lại giả vờ tiểu bạch thỏ làm nũng anh ta.

Anh ta dừng chân lại nói nghiêm túc:

"Hạ Nhi lớn rồi, lần này sư phụ cho em xuống núi là để lịch lãm, sư phụ cũng có việc đi xa, thời gian tới không ở cạnh em, do vậy em hãy tìm được họ, sau đó sư phụ sẽ tìm em, được chứ?"

"Tần Vũ Ninh..." Cô có chút thất thần gọi tên anh. Cử chỉ và ánh mắt dịu dàng này lại làm cô nhớ đến người con trai ấy...

Vũ Ninh ôm cô vào lòng thật chặt, lại lần nữa gạt bỏ thân phận sư đồ:

"Hạ Nhi, nếu em không thích những ba ba đó, gọi điện cho anh, anh sẽ đưa em đi"

Anh ta quá đỗi dịu dàng làm cô không kịp thích ứng, đưa tay vỗ nhẹ lưng anh:

"Vũ Ninh...nhớ phải về sớm"

"Ừm..."

Hạ Nhi rất thích sự ấm áp này, cô rời khỏi lòng ngực nam nhân làm nũng:

"Đi nhiều, đau chân quá..."

Anh mỉm cười xoay lưng, khuỵu nửa người:

"Lên đây, anh cõng em"

Hạ Nhi nhếch môi, ngay lập tức leo lên lưng anh, hai người áp sát nhau đi trên con đường núi đầy nắng và gió, ấm áp đến lạ.

"Nếu mệt quá cứ bảo em xuống nhé"

"Không mệt, Hạ Nhi rất nhẹ"