Chương 25: Truyền Hình Trực Tiếp

Con gà gáy le té le sáng rồi ai… ơi!

Gà gáy té le té le sáng rồi ai… ơi!

Nắng sớm lên rồi dậy song tu hỡi ai này ai… ơi!

Rừng mờ u cốc chưa tưới kìa ai… ơi!



Ngủ tới nửa buổi, Tiểu Quỷ mới giật mình tỉnh dậy trong mộng khi nghe Xuân Mai hát…! Một thời tuổi thơ ăn chay niệm phật trong chùa a…!

Hắn hơi lắc đầu cho tỉnh táo lại, kiếp này ăn mặn nện phê… mà mất gì phải đê mê với kiếp trước…!

Nhìn thấy hai khuôn mặt xinh đẹp quyến rủ, động lòng người đang ép sát vào người hắn mà ngủ ngon giấc, làm hắn vứt hết suy nghĩ bâng khuâng sau đầu…!

Tay hắn vuốt ve làn da trơn sáng như ngọc sau lưng của hai nàng, vuốt xuống tới kiều đồn đầy đàn hồi mà xoa nắn. Vừa xoa bốp khởi động buổi sáng, hắn vừa liên lạc với Huân Nhi qua Chiếc điện thoại thần kỳ.

Một lát sau, trước mặt hắn hiện lên hình ảnh Huân Nhi đang mặc bộ bikini màu xanh nhạt mà hắn tặng nàng, nàng ngồi trên giường ngượng ngùng đỏ mặt mà nhìn hắn. Khi thấy hai bên trái phải của hắn là hai nữ nhân tóc tai rối bời, cả người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ không mảnh vải che thân đang ôm hắn khiến nàng hơi mất hứng mà chu miệng lên. Nhìn xung trên giường, hiện trường hỗn loạn với các thứ khiến người khác nhìn vô là biết… thì nàng càng đỏ mặt hơn mà lí nhí nói:

-“Tiểu Quỷ ca ca! Huynh thật bại hoại a…! Sắp trưa rồi mà còn nằm lì trên giường!”.

-“Hôm qua huynh tu luyện ghê gớm thật, huynh đại chiến thì có…! Huynh gạt muội…! Hic… hic!”. Huân Nhi giả vờ ôm mặt thút thít nói.

-“Đâu…! Huynh tu luyện thật mà, là song tu đấy… muội xem?”. Vừa nói hắn thể hiện tu vi đấu khí nhị tinh Đấu Sư của mình lên.

-“Thấy chưa…? Huynh có bao giờ gạt Huân Nhi của huynh đâu? Còn hai nàng này là tỷ muội của muội đó, muội đều biết…, là Nhã Phi và Tiêu Ngọc. Còn hai tỷ muội nữa ở phòng kế bên để sau rồi huynh giới thiệu!”. Tiểu Quỷ cười hắc hắc mà nhìn nàng.

-“Huynh thật là…! Mới đó mà kiếm thêm cho muội ba vị tỷ muội nữa rồi! Không biết sau này chắc thành đàn mỹ nữ luôn quá!”. Huân Nhi hơi chua chua nói.

-“Hehe…! Tất nhiên, huynh muốn lập hậu cung mà!, mỹ nữ ở thế giới này mà huynh gặp được, thấy được là huynh thu tất!”. Tiểu Quỷ cười hắc hắc nói.

-“Muội nhìn huynh không mảnh vải che thân, thì muội cũng nên để huynh nhìn muội xem, có cái nào đã lớn hơn rồi không? Huân Nhi yêu dấu… muội cởi bộ đồ lót ra cho huynh xem đi! Mỗi ngày huynh đều muốn xem, rất nhớ đấy a!”. Tiểu Quỷ cười hèn mọn mà dẫn dụ Huân Nhi.

-“Ưm…!”. Huân Nhi đỏ mặt ngượng ngùng mà từ từ giải thoát bộ đồ lót nàng mặc ra.

Nhìn thân thể Huân Nhi mảnh khảnh duyên dáng, ngượng ngừng cởϊ áσ ngực ra để lộ đôi gò bồng đảo đầy kiêu ngạo kia như thích biểu hiện sức hấp dẫn của tuổi thanh xuân mà ưởn lên. Ở dưới khi chiếc qυầи ɭóŧ rời khỏi, hiện lên bờ mông đàn hồi đầy co dãn với sóng gợn lăn tăn và u cốc hồng hào với khu rừng nguyên sinh, ẩn ẩn hiện hiện đầy dụ hoặc của nàng, khiến Tiểu Quỷ đệ đệ hùng phong dựng đứng lên mà đòi nghị sự.

-“Ưm… ư!”.

Đang chuẩn bị kí©ɧ ŧìиɧ qua điện thoại với Huân Nhi thì Nhã Phi rên nhẹ tỉnh giấc mà nhìn hắn. Tay nàng vô thức bắt lấy vật đã làm nàng thức tỉnh mà vuốt lên vuốt xuống, làm Tiểu Quỷ thở ra một hơi sảng khoái.

-“Ủa? Huân Nhi! Lâu ngày không gặp, cái đó… muội khỏe không?”. Nhìn thấy hình ảnh Huân Nhi trước mặt, Nhã Phi quyến rũ treo ghẹo nói.

-“Á… á!”.

Chưa kịp treo ghẹo Huân Nhị muội muội tiếp thì cô bé của nàng đã bị lấp đầy bởi tiểu đệ đệ của Tiểu Quỷ. Hắn bế Nhã Phi ngồi trên đùi hắn mà ngồi nhấp hông tập thể dục, khiến nàng rêи ɾỉ liên tục. Vừa nhấp hắn vừa nhìn Huân Nhi mà cười hắc hắc nói: “Huân Nhi…! Muội nhìn xem mà học hỏi khinh nghiệm, để sau này chúng ta thực hiện nè! Bài học bổ ích lắm đó!”.

-“Tiểu Quỷ ca ca! Huynh thật xấu xa… làm vấy bẩn tâm hồn trong sáng của Huân Nhi! Đều tại huynh hết đó nhá!”. Huân Nhi mắng yêu mà đỏ mặt chăm chú nhìn.

Vừa nhìn chăm chú, Huân Nhi vừa đưa tay xoa nắn bộ ngực dậy thì đẩy đủ của nàng, đưa tay còn lại rờ xuống, ma sát lấy thành bên ngoài cô bé của nàng. Tuy không sướиɠ lắm nhưng nàng không dám cho tay vào trong, sợ mình không kìm chế được mà đâm lủng tấm màn trong sáng của mình…

-“Á… á! Tướng công… nhấp nhanh lên… thϊếp sướиɠ! Mạnh, nhanh hơn nữa lên… chơi chết cô bé của thϊếp đi! Chơi cho Huân Nhi muội muội biết thϊếp lợi hại như thế nào đi!”. Nhã Phi động tình lắc mông mà ôm chặt hắn, nhún lên xuống phối hợp với nhịp nhấp của hắn, quyến rủ liếc nhìn Huân Nhi, rêи ɾỉ nói.

-“Á... á! Mà sao Huân Nhi ở trước mặt thϊếp vậy tướng công!”.

-“Haha! Ta với muội ấy liên hệ với nhau qua cấm khí truyền tin mà ta tặng muội ấy đấy!”. Tiểu Quỷ vừa nhấp hông vừa nói, nói xong hắn tiếp tục ngậm lấy nhũ hoa của nàng mà mυ"ŧ lấy.

-“Ư… ư! Thϊếp cũng muốn, sao thϊếp không có!”. Nhã Phi thở gấp, rêи ɾỉ cáo trạng nói.

-“Được…! Nàng chờ ta chút… Nhã Phi phúc tinh của ta! Mỗi lần làm nàng ta đều tăng tu vi nên chắc hên lắm đây! Giờ chúng ta làm việc chính trước đã!”. Tiểu Quỷ đang ngậm nhũ hoa nàng phê lòi thì quyết định truyền âm cho nàng, để tiếp tục công việc dang dở.

Vừa mυ"ŧ hắn vừa vào [Tiệm vinh dự] trong hệ thống mà tiêu phí 100 [Điểm vinh dự] dư giả của hắn mà làm mới lại vật phẩm. Đúng là Nhã Phi bảo bối phúc tinh của hắn mà… trong tiệm xuất hiện 10 vật phẩm rất hót đốt, nào là: Lục Đạo Luân Hồi Nhãn, Cổ Máy Thời Gian, Cửu Vĩ, Trái Ác Quỷ, Cánh Cửa Thần Kỳ, Huyết Kế Giới Hạn, Thiên Sinh Nha, Bạch Nhãn, Cảnh Cửa Thần Kỳ (Failed), Côn Tự Sướиɠ.

Nhìn giá cả mà hắn muốn khóc, với kinh tế hơi dư giả của hắn chỉ đủ mua được Cánh Cửa Thần Kỳ (Failed) và Côn Tự Sướиɠ thôi!...

-“Ư… ư! Phu quân tốt… chàng hứa rồi đấy nhé, xong việc mà không có quà là chết với thϊếp”. Nhã Phi rêи ɾỉ tiêu hồn người nói.

-“Mỗi lần làm với chàng thϊếp đều tăng tu vi, sướиɠ không thể chịu được…! Nhanh lên chàng… Thϊếp… thϊếp ra… a… a!”.

Sau vài phút, Nhã Phi thở gấp nói mà cả người co giật liên tục, ôm chặt đầu hắn rồi tiết thân. Tiểu Quỷ xoay cả người nàng lại, cho nàng hai tay chống lên giường, kéo mông nàng vểnh lên, sát lại gần hắn mà đi vô từ phía sau.

Hai người vừa chơi, vừa nhìn trò truyện, kí©h thí©ɧ Huân Nhi đang tự sướиɠ trước mặt…! Âm thanh thở dốc, rêи ɾỉ và âm thâm da thịt va chạm nhau vang lên liên tục, làm Huân Nhi không chịu được mà tiết thân.

Cũng làm Tiêu Ngọc đang nằm ngủ ngon bên cạnh thức dậy mà tham chiến. Do bị phu quân mới bạo cúc hoa, nên nàng chỉ có thể lết từ từ mà rúc qua háng hai người, trườn người lên tới mặt đối mặt với Nhã Phi, chăm sóc lấy khuôn miệng ướŧ áŧ và đôi gò bồng đảo của nàng, mà mặc kệ Huân Nhi đang kinh ngạc, khi nàng chăm chú nhìn mà học hỏi…!

Hai nàng chăm sóc tận tình cho nhau, trong khi Tiểu Quỷ ở sau đang tận tình cày cấy cho hai u cốc, ra vào luân phiên làm cho hai nàng sướиɠ tê cả người mà dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ khi cả ba điểm nhạy cảm trên cơ thể mình đều được chăm sóc.

Được một lúc thì âm thanh thở dốc và rêи ɾỉ vang dội khắp cả phòng…!

-“Á… á! Thϊếp ra… a… a!”.

-“Á… á! Muội ra… a… a!”.

-“Đã thiệt! Ta cũng ra đây!”.



-“Tiểu Nhi Tử, sao Cảnh Cửa Thần Kỳ (Failed) mua không giới hạn thế? Mấy thứ còn lại chỉ bán một món”. Tiểu Quỷ nghi hoặc hỏi.

-“Cánh Cửa Thần Kỳ (Failed) là hàng thất bại, hàng lỗi nên giá rất rẻ và có thể mua không giới hạn, Quỷ đại ca hên lắm mới làm mới ra được nó đó”. Tiểu Nhi Tử cười hèn mọn giải thích.

-“Cảnh Cửa Thần Kỳ (Failed) có chức năng định vị truyền tống, chỉ sử dụng được một lần. Truyền tống đến vị trí được thiết lập, không giới hạn khoảng cách, không gian. Sử dụng bằng ý thức khi dùng lực lượng linh hồn nhận chủ, công năng tương tự như Truyền Tống Phù nhưng đỉnh hơn nhiều, có thể thiết lập định vị ở không gian Âm Dương Châu”.

-“Còn Côn Tự Sướиɠ tên như ý nghĩa… bảo bối của nữ nhân đấy, đặc biệt là nữ nhân ở góa! Quỷ đại ca có mua không?”. Tiểu Nhi Tử hèn mọn nói.

-“Mua 4 Cánh Cửa Thần Kỳ (Failed) và Côn Tự Sướиɠ”.

Sau khi xem xét kinh tế và nhu cầu đối với các nữ nhân của mình thì hắn cười hắc hắc mà lựa chọn nói.

-“Ting! Quỷ đại ca đã mua thành công vật phẩm, trừ 1500 [Điểm vinh dự] bao gồm 4x350 của Cánh Cửa Thần Kỳ (Failed) và 100 của Côn Tự Sướиɠ, còn lại: 1000 [Điểm vinh dự]”.

-“Quỷ đại ca có thể mua thêm mà, càng nhiều càng tốt để bảo vệ nữ nhân của mình chứ!”. Tiểu Nhi Tử dẫn dụ nói.

-“Thôi…! Bốn cái đủ để cho bốn nàng rồi, mua nhiều làm chi… ta tính hết rồi! Với lại ta nghèo lắm, để dành lúc nguy cấp mà mua thứ khác!”. Tiểu Quỷ không cảm xúc nói.



Sau khi tưới tiêu buổi sáng cho Nhã Phi và Tiêu Ngọc xong thì Tiểu Quỷ liên lạc với Huân Nhi khi đã truyền hình trực tiếp mây mưa cho nàng xem. Hẹn hôm sau tiếp tục để xem Tiểu Quỷ ca ca lấy một cân bốn, làm nàng đỏ mặt mắng yêu mà ngắt liên lạc.

Hắn đưa Cánh Cửa Thần Kỳ (Failed) tặng cho Nhã Phi và Tiêu Ngọc. Sau khi nhận chủ, Cánh Cửa Thần Kỳ (Failed) có hình dáng như chiếc cửa mini cỡ lòng bàn tay làm các nàng tưởng là chiếc gương, biến thành tia sáng mà dung nhập vào trong đầu của các nàng. Khi biết được công năng của món quà phu quân tặng cho, làm hai nàng vui mừng kém chút nữa mà xách hắn lên tiếp tục ra trận.

Nhìn hai người đẹp đang ỉ ôi trong lòng hắn, hắn yy thầm nghĩ: “Cũng nên rời khỏi Ô Thản Thành, để kiếm thêm vài tỷ muội cho các nàng thôi!”.

Hắn cùng Nhã Phi dọn dẹp bãi chiến trường,… mặc lại quần áo cho Tiêu Ngọc, rồi cùng Nhã Phi ra khỏi phòng mà để nàng lại đó, khi nàng đi đứng không vững vì lỗ nhị còn đau nên chỉ có thể nằm trên giường tiếp tục điều tức, tu luyện Ngọc Nữ Thần Âm Công mà hắn vừa truyền cho nàng.

Thấy hắn cười hèn mọn mà nhìn chằm chằm vào sau mông nàng, làm Nhã Phi sống lưng lạnh đi mà ôm eo hắn, ỉ ôi mà năn nỉ hắn đừng nhằm vào nàng…

Vừa thân mật đi qua phòng kế bên, hắn vừa giảng dạy cho Nhã Phi cách truyền âm mật nhập khi đã tu luyện Ngọc Nữ Thần Âm Công, sử dụng khí thần âm trong cơ thể mà truyền âm với nhau thì sẽ không ai nghe được cả. Vừa ăn đậu hũ của Nhã Phi, hắc cười hắc hắc mà cùng nàng vào trong phòng…!

……