Chương 24: Trừng Phạt!

Sau khi nghỉ ngơi được mấy khắc thì Nhược Lâm và Tuyết Ny tỉnh dậy, Tiểu Quỷ tiếp tục vác thương ra trận… đại chiến với hai nàng.

Hắn quần cho các nàng lên bờ xuống ruộng, từ bàn trà, nền đất cho đến thành tường, thành giường và cuối cùng là trên giường. Với rất nhiều tư thế nào là: sư thầy giã cối, tiên ông trồng củ cải, la hán đẩy xe bò, vác cày qua núi, thượng đế bế Quan Âm,… và cuối cùng kết thúc bằng Quan Âm tọa liên.

Làm cho Nhược Lâm và Tuyết Ny chết mê chết mệt mà ra tận sáu lần. Hắn tưới tắm cho mỗi nàng được hai lần thì cả hai nàng đã hơi căng bụng lên xin tha… mà ngất lịm đi.

Sau khi nhẹ nhàng mát xa trị liệu cho cô bé của hai nàng và lâu sạch cả người cho hai nàng thì hắn để tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mà ra khỏi phòng.

Thấy sắc trời đã về khuya và lắng nghe được tiếng thở sâu của hai nàng ở phòng kế bên thì hắn dùng Dịch Chuyển Tức Thời thần không biết quỷ không hay vào trong phòng.

Nhìn xung quanh mà Tiểu Quỷ cười hắc hắc thầm nghĩ: “Xem ta trừng phạt các nàng như thế nào khi mà chưa lâm trận đã bỏ chạy!”…

Hắn mò từ từ lên giường rồi nhẹ nhàng tốc chăn ra, nhìn thấy hình ảnh trong chăn mà hắn kém chút nữa không kìm được mà chảy máu mũi, tiểu đệ đệ thì hùng phong dựng đứng.

Hình ảnh trước mặt hắn thật hương diễm, Nhã Phi và Tiêu Ngọc đang ôm chặt lấy nhau mặc mỗi bộ biniki với áo ngực viền ren xuyên thấu màu đỏ và màu xanh lam hơi xộc xệch mà ngực đối ngực với nhau. Ở dưới các nàng đang kẹp chặt nhau là chiếc qυầи ɭóŧ chữ T cùng màu đầy hấp dẫn, với đường vải nhỏ như sợi dây chẻ đôi cặp mông to tròn đang vểnh lên của các nàng ra làm hai, không thể che đậy được lỗ nhị hồng hào và u cốc đã ướŧ áŧ có vài chất lỏng sền sệt màu trắng đυ.c chảy ra từ đó và còn đọng lại hai bên mép môi chảy xuống làm ướt đẫm ga trải giường. Thấy vậy hắn cười hắc hắc thầm nghĩ: “Chắc hai nàng nghe được động tĩnh ở bên nên tự xử cho nhau đây mà! Thật dâʍ đãиɠ mà… bất quá ta thích!”.

Nhìn thế mà Tiểu Quỷ không nhịn được bằng nằm nghiêng người xuống bên người Nhã Phi mà vén sợi dây sau mông nàng sang một bên rồi từ từ đút thần thương của hắn vào huyệt động của nàng. Vừa nhấp từ từ cho thẳng đến hoa tâm của nàng, một tay hắn đưa lên miệng nàng mà tách bờ môi nàng ra để luồng vào trong rồi thụt ra thụt vào nhè nhẹ, tay còn lại hắn đưa xuống cô bé của Tiêu Ngọc rồi thọt hai ngón trỏ và ngón giữa vào trong mà vừa vân vê hạt cà phê vừa móc cua vào trong cô bé của nàng…

Nhã Phi ngủ say mê, trong giấc ngủ nàng mơ thấy mình đang được cưỡi lên người tiểu phu quân tha hồ phi đến dục tiên dục tử khiến nàng rên lên ư ử…! Cảm giác thật chân thật…!

Thấy Nhã Phi được mình nện mà rên lên và mυ"ŧ ngón tay hắn trong vô thức thì Tiểu Quỷ gia tăng nhịp nhấp, mỗi lần nhấp đến khi rút ra chỉ chừa đầu khấc ở trong huyệt động nàng rồi nhấp thật mạnh vào trong hoa tâm… khiến Nhã Phi co người liên hồi mà nằm trọn trong lòng hắn…

Cảm giác sướиɠ tê cả người đó làm cho Nhã Phi giật mình tỉnh giấc. Chưa kịp lấy lại tinh thành thì nàng cảm thấy cô bé của nàng đang được một vật gì đó thật to, thật dài, thật nóng và thật gân guốc lấp đầy mà ma sát liên tục khiến cả người nàng lông tơ dựng ngược, chuẩn bị mở miệng hét lên thì cảm giác miệng mình cũng bị lấp đầy bởi mấy ngón tay nên chỉ vô lực mà lắc đầu với âm thanh ú ớ…!

-“Xem ta trừng phạt nàng cái tội chưa lâm trận mà dám bỏ chạy để lại phu quân một mình nè!”. Âm thanh treo chọc quen thuộc vang lên bên tai, nên nàng để mặc cho hắn tiếp tục hành sự. Nàng vừa phối hợp gập người xuống để mông nàng vểnh lên à và mυ"ŧ lấy ngón tay hắn, vừa thở dài một hơi thầm nghĩ: “May mắn là phu quân! Chứ gặp phải hái hoa đạo tặc mình sẽ tự vẫn mất!”.

Có lẽ vì động tĩnh của hai người và ma trảo tuyệt kỹ móc cua đến Quan Âm cũng chịu thua của hắn, khiến Tiêu Ngọc ở bên cạnh rên nhẹ từ từ mở mắt ra, xuất hiện trước mặt nàng là Nhã Phi tỷ tỷ với khuôn mặt đê mê, sung sướиɠ mà ngậm lấy mυ"ŧ để mấy ngón tay của ai đó trong miệng nàng. Sau lưng Nhã Phi tỷ tỷ là khuôn mặt mang mặt nạ hình quỷ dữ tợn đang điên cuồng tiến công nhấp tới tấp vào người Nhã Phi, khiến Tiêu Ngọc giật mình đứng lên mà đạp hắn ra khỏi người Nhã Phi rớt xuống giường, khuôn mặt hiện lên đầy sát khí lấy kiếm từ trong nhẫn trữ vật ra chỉa thẳng vào cổ hắn, tay còn lại khống chế mạch môn của Nhã Phi mặc kệ xuân quang của mình đang tiết lộ mà dữ tợn nói:

-“Ngươi là ai?... Mà dám làm vậy với Nhã Phi tỷ tỷ! Nhã Phi ngươi thật hồ nháo… Đồ gian phu da^ʍ phụ các ngươi… ! Phu quân Quỷ mặt đen của ta mà biết các ngươi có mà chết chắc…!”.

-“Ý…! Quỷ…!”. Tiêu Ngọc giật mình mà ngơ ngác...

Trong khi Tiêu Ngọc đang ngơ ngác thì âm thanh tức giận vang lên trong mặt nạ: “Ngọc nhi…! Tốt… nàng tốt lắm! Dám mưu sát phu quân à? Còn dám nói với Phi nhi như vậy! Xem ta dạy bảo nàng như thế nào…?”. Vừa nói Tiểu Quỷ vừa gỡ mặt nạ trên mặt ra, đằng đằng tức giận đứng lên.

“Leng keng!”.

Kiếm trong tay Tiêu Ngọc rơi xuống nền nhà, khuôn mặt trắng bệch, thanh âm khóc lóc nói: “Thϊếp không biết mà…! Có chết thϊếp cũng không dám…! Nhã Phi tỷ, cho muội xin lỗi…! Ai bảo chàng… Hu… hu!”. Vừa khóc nàng vừa ôm lấy Nhã Phi bên cạnh mà không dám nhìn hắn.

-“Tại chàng hết đó…! Ai bảo chàng mang mặc nạ làm Ngọc nhi hiểu lầm, mau xin lỗi nàng ấy đi!”. Giật mình qua đi, Nhã Phi ôm Tiêu Ngọc vào trong ngực vỗ về mà tức giận lẫn chút u oán liếc nhìn Tiểu Quỷ nói.

Đang chuẩn bị chạy nước rút thì bị người khác đạp ra khỏi lăn xuống giường thì ai mà không tức giận cho được. Tuy cảm thấy hơi có lỗi với Tiêu Ngọc khi làm nàng hoảng sợ mà khóc như thế, nhưng Tiểu Quỷ vẫn mặt lạnh kéo Tiêu Ngọc ra khỏi người Nhã Phi vào lòng mình rồi nhìn mặt nàng, hắn tức giận nói:

-“Ta không có lỗi, chỉ khi làm như vậy… mới có lỗi…!”. Vừa nói hắn vừa biến đổi khuôn mặt mình thành Tiêu Viêm rồi thành luyện dược sư Cốc Ni.



-“Quỷ đại ca mà làm vậy để xơi các nàng thì chỉ như chơi xác không hồn thôi,… làm vậy các nàng có mà tự vẫn hết!”. Thanh âm hèn mọn của Tiểu Nhi Tử vang lên.

-“À…! Thế sau này ta không chơi được kiểu cưỡиɠ ɠiαи à?”. Tiểu Quỷ đen mặt hỏi.

-“Được chứ! Chỉ cần Quỷ đại ca thông báo các nàng một tiếng để các nàng phối hợp là được, nhưng đừng biến đổi khuôn mặt nhé, làm thế nữ nhân của mình sẽ đau lòng lắm đấy! Đó là lời khuyên của Tiểu Nhi Tử dành cho Quỷ đại ca! Còn lại Quỷ đại ca tự mà hiểu lấy!”.



Sau khi thấy vậy thì Nhã Phi hơi hoảng hốt, Tiêu Ngọc nhìn thấy khuôn mặt Tiêu Viêm mà nàng muốn đạp lên mặt hắn một trận, nhưng nào vẫn cố nhịn, nàng sợ a…!

-“Á…! Chàng thật đúng là phu quân của bọn thϊếp, Tiểu Quỷ?”. Khi thấy trước mặt mình trở về khuôn mặt tiểu phu quân mà nàng hằng đêm mong nhớ, Nhã Phi có chút hoảng hốt nghi hoặc hỏi.

-“Tất nhiên! Những thứ đồ lót các nàng đang mặc là ta đưa nàng làm đúng không?”.

-“Oa! Đúng là phu quân của bọn thϊếp…! Chàng thật lợi hại mà!”. Nhã Phi đầy hào hứng nói, thấy hắn biến đổi khuôn mặt khiến nàng cũng nhìn không ra!

-“Ta chỉ hù dọa nàng tí thôi đó Ngọc nhi… ai bảo nàng theo Phi nhi mà bỏ lại ta một mình! Còn nàng nữa Phi nhi… sau này mà như vậy nữa ta mặc kệ các nàng!”. Tiểu Quỷ tiếp tục giả vờ tức giận nói.

-“Đừng mà… phu quân! Bọn thϊếp biết sai rồi! Sau này không dám nữa, chàng muốn làm gì cũng được!”. Nghe vậy, Nhã Phi chạy tới ôm ở phía sau lưng hắn, lấy ngực mát xa cho hắn, nũng nịu nói. Nàng biết hắn chỉ nói vậy thôi chứ sao mà mặc kệ các nàng được!.

-“Được! Lần này thôi, không có lần sau đâu…! Ngọc nhi nàng hơi quá đáng đấy nhé,… làm ta kém chút nữa mà đầu hàng rồi…! Hạnh phúc sau này của phu thê chúng ta kém chút đi mất rồi…! Giờ ta sẽ trừng phạt nàng theo gia pháp!”. Tiểu Quỷ vuốt ve khuôn mặt Tiêu Ngọc mà chỉ xuống tiểu đệ đệ khi vận công cho yểu xìu, cười hắc hắc nói.

“Bốp, bốp,… bốp!”.

Nói xong hắn vỗ tới tấp lên bờ mông đàn hồi của nàng, làm Tiêu Ngọc vô lực mà cuối đầu vào ngực hắn, ôm chặt lấy hắn mà mím môi. Tuy hơi đau nhưng thấy chàng ấy có vẻ không trách nàng nữa, nên nàng chủ động rên nhẹ để kí©h thí©ɧ chàng. Vừa rên nàng vừa cầm lấy tiểu đệ đệ của hắn mà vuốt lên vuốt xuống. Nàng cuối đầu vểnh mông lên cho hắn đánh, đầu nàng cuối xuống mà ngậm lấy, chăm sóc tiểu đệ đệ hắn mà mυ"ŧ nhẹ, vừa mυ"ŧ vừa liếʍ vang lên âm thanh dâʍ ɖu͙© “Sụt… soạt!”.

Thấy nàng có lòng như thế thì hắn khích lệ nàng, vừa đánh vừa xoa cho nàng. Được một lát thì Tiểu Quỷ cười hèn mọn nói: “Ngọc nhi…! Trước hết nàng lên giường nằm để lát nữa phu quân tiếp tục trừng phạt nàng!”.

-“Vâng! Thϊếp chờ chàng… miễn sao chàng hết giận là được… chơi chết thϊếp cũng được!”. Tiêu Ngọc ngẩn đầu lên quyến rũ động lòng người nói. Nàng đi đến giường mà nằm sấp lên, mông chổng lên đầy dụ hoặc khiến hắn kém chút nữa không kìm được mà hung hăng trừng phạt nàng.

Rồi hắn quay người lại mà ép sát Nhã Phi vào tường, vác một chân nàng lên hông mà ngắm bắn thần thương vào trong huyệt động của nàng. Tiểu Quỷ cười hèn mọn nói: “Phi nhi! Chúng ta tiếp tục nào…!”.

“Phạch, phạch,… phạch!”.

Âm thanh da thịt vang lên liên tục quanh quẩn trong phòng cùng theo tiếng thở dốc và tiếng rên la đầy dụ hoặc…!

Tiểu Quỷ vừa nhấp hông liên tục, vừa cuối đầu mà ngậm lấy nhũ hoa của Nhã Phi, hai tay vừa xoa vừa nắn. Làm Nhã Phi động tình mà ôm chặt đầu hắn, ép sát vào trong ngực nàng mà rêи ɾỉ liên tục.

Được vài phút thì hắn quay người nàng lại, để hai tay nàng chống lên tường, ưởn mông lên cho hắn đứng chơi từ phía sau…!

Nữa khắc sau thì nàng cả người co giật mà vô lực buông xuôi hai tay, cố gắng lắm mới chống tay lên nền nhà để đứng vững. Âm tinh của nàng bắn xối xả lên đầu khấc của hắn, làm hắn sướиɠ rân cả người mà nhấp mạnh thêm vài chục nhát nữa, rồi rung người bắn mạnh dương tinh lên đầy hoa tâm của nàng, vừa bắn vừa vận chuyển công pháp…

Tiểu Quỷ ôm Nhã Phi lên giường để nàng nghỉ ngơi lấy sức lát nữa tiếp tục chinh chiến!

Hắn rút thần thương dính đầy chất nhờn màu trắng đυ.c của hai người ra mà hung hăng đi đến trên giường, quỳ xuống mà nhắm thần thương chọt một phát cái “Ót…!”, phá trinh lỗ nhị Tiêu Ngọc để trừng phạt nàng. Làm Tiêu Ngọc khóc thất thanh, rên la kêu đau liên tục, nàng đau nhưng vẫn cố nhịn hưởng ứng lấy... để phu quân trừng phạt nàng cho hết giận. Nhã Phi ở bên cạnh, nhìn thấy mà sởn cả tóc gáy, hai tay che lấy lỗ nhị của mình mà liên tục lắc đầu: “Sau này phải ngoan mới được,… không thể để phu quân tức giận mà trừng phạt mình như vậy được! Nhìn thôi mà cũng thấy đau rồi…!”.

Thực chất hắn đâu tức giận đâu… giờ vở kiếm lời chút đỉnh đấy!

Tiểu Quỷ được chơi lỗ nhị Tiêu Ngọc mà cả người sảng khoái, cảm giác nóng rát đem lại làm hắn sung sướиɠ cả người, không kìm được mà nhấp thiệt nhanh từ phía sau nàng liên tục, vang lên âm thanh dâʍ ɖu͙© quanh quẩn trong phòng khi va chạm xá© ŧᏂịŧ. Vài phút sau, hắn nhấp mạnh nước rút để kết thúc, xối cả đống dương tinh vào tận sâu trong người nàng, dương tinh như cơn hồng thủy mạnh mẽ tràn tới cổ họng nàng, làm Tiêu Ngọc nắc cụt... nhầm!, nấc cụt liên tục.

Tiểu Quỷ trườn người tới mà vổ về lên khuôn mặt nàng, thâm tình áy náy nói: “Ngọc nhi…! Khổ cực cho nàng rồi… Phu quân tha cho nàng lần này đấy!”.

-“Á… á… á! Vâng…! Thϊếp sướиɠ lắm chàng… chứ không có đau! Tiếp tục xơi cô bé của thϊếp đi chàng…!”. Tiêu Ngọc được hắn xối vào mà sướиɠ rân cả người, toàn thân các lỗ chân lông đều sướиɠ... sướиɠ hơn cả được chàng làm với cô bé,... cả người co giật mãnh liệt tiết thân, mà động tình nói.

Thấy khuôn mặt nàng đáng yêu như vậy, hắn không kìm được mà hôn mãnh liệt lên đôi môi nàng, luồng lưỡi vào trong nhâm nhi đầu lưỡi nàng mà mυ"ŧ lấy, mặc kệ trong đó có dương tinh của hắn đang tràn ra mà mυ"ŧ hết… hai người đổi qua đổi lại như đút cháo cho nhau vậy…!

Ở dưới hắn cũng không rãnh rỗi mà vác thương tới cô bé của nàng mà tiếp tục ra trận… chinh chiến!

Tiếng thở dốc của nam nhân cùng tiếng rêи ɾỉ đầy dụ hoặc của nữ nhân vang lên, quanh quẩn trong phòng cho tới tận mờ sáng…!

…...

Mây mưa qua đi, Tiểu Quỷ ôm hai nàng vào lòng, nhìn hai khuôn mặt xinh đẹp đang đỏ ửng sau cơn mây mưa, ngủ say giấc trong lòng mình mà hắn cảm giác chinh phục khi đáp ứng đủ các nàng a…! Vừa có vợ đẹp vừa được xơi thật là sướиɠ mà!

Hắn tưới tiêu cho đầy cô bé của các nàng khiến bụng hơi căng lên mà xin tha tiết ra nhiều lần mà trợn mắt há mồm rồi ngất đi…!

Trước khi chìm vào giấc ngủ hắn không quên mát xa trị liệu cho cô bé của các nàng, vừa mát xa vừa yy thầm nghĩ: “Nên luyện chế dược vật bôi trơn lên thần thương vừa xơi vừa trị liệu cho các nàng, tạo kɧoáı ©ảʍ... chơi nhiều cũng không sưng, đặc biệt là dùng để phá lỗ nhị… hắc hắc! Tuy mới được ném của Ngọc nhi nhưng vẫn chưa thấy đủ a…, nên mai dậy phải cất công luyện chế, để dụ hết các lão bà mới được!”. Vừa nở nụ cười hèn mọn, Tiểu Quỷ vừa ôm lấy hai nàng mà chìm vào giấc ngủ.

……