Chương 6: Tiệc

Vài ngày sau, tác phẩm đầu tay 《Văn Phòng Da^ʍ Ô: Cấp trên cường tráng của tôi 》đã hoàn thành việc hậu kỳ, đồng thời rất nhanh đã phát hành lên web người lớn.

Công ty "Đυ.ng Là Làm" tuy chỉ là một xưởng nhỏ không nổi tiếng gì, không thể so với "Điện gia" hay "thỏ hồng" trong nước gì cả nhưng về mặt tuyên truyền thực sự rất xuống máu, chủ yếu đám người Dương Khải Ca cũng nhìn thấy điểm bán hàng của bộ phim này của Lâm Tử Bình.

Quả nhiên 《Cấp trên cường tráng của tôi》vừa phát hành, tạo nên nhiệt độ không nhỏ trong giới, rất nhiều bạn bè đồng tính tự phát tuyên truyền trên các nền tảng xã hội, đoạn ngắn ướŧ áŧ đó càng khiến phim được share đến khắp mọi group chat đâu đâu cũng thấy. Tất nhiên cũng có người bán hàng lậu, vì thế Dương Khải Ca đã mở "phòng pháp vụ" của công ty chỉ có hai người, ngày ngày lên mạng đả kích bản lậu, thực ra bắt những người tự mình bán phim bồi thường, nói chung dựa vào bộ này kiếm được không ít.

Về phần hệ thống khen thưởng cho Lâm Tử Bình, thì là "Độ nổi tiếng +10."

Người trong công ty đều vui vẻ vô cùng, Dương Khải Ca còn sắp xếp một buổi tiệc chúc mừng tại khách sạn cao cấp. Tối đó, Lâm Tử Bình bình thường rất ít uống rượu cũng bị rót không ít, lúc tiệc tàn đã mê man không tỉnh táo, gần như bất tỉnh nhân sự, mọi người bèn để cho thợ trang điểm A Đông có quan hệ khá thân với Lâm Tử Bình đưa về nhà.

Vì thế A Đông đỡ Lâm Tử Bình vào xe mình, sau khi chào tạm biệt mọi người liền lái xe chở Lâm Tử Bình về nhà bản thân. Sau khi đến nhà, cõng Lâm Tử Bình vào phòng ngủ, đặt cậu lên giường, rồi bước vô nhà tắm táp táp khuôn mặt hơi say.

Vừa bước ra, đã thấy Lâm Tử Bình đang vùng vẫy bò dậy muốn nôn, liền vội vã đỡ cậu vào phòng tắm, Lâm Tử Bình dựa vào bồn cầu ọe một tiếng nôn ra, A Đông cười khổ, nhưng không có cảm giác ghê tởm gì cả.

Lâm Tử Bình nôn xong vẫn mềm nhũn không thôi, A Đông nhìn cơ thể sau lớp áo sơ mi mùa hè mỏng dính và gương mặt ngủ say đó của Lâm Tử Bình, chợt cơn hứng tình xộc vào tâm trí. Hắn chợt bùng phát ý tưởng, sau đó bèn ôm Lâm Tử Bình đến nhà tắm, đặt vào trong bồn tắm lớn, vặn đầu hoa sen sang chế độ nước nóng rồi vẩy về phía cơ thể Lâm Tử Bình, rửa sạch đống bẩn trên người cậu.

Dòng nước ấm nóng chảy từ mặt Lâm Tử Bình đến trước ngực, cậu nhúc nhích nhẹ, lắc nửa đầu mở đôi mắt mù sương ra, nước cứ tiếp tục bắn tung tóe nửa thân dưới cậu, áo quần thấm ướt dính chặt vào thân trên Lâm Tử Bình, gần như trong suốt, làm đường cong cơ thể cậu lúc ẩn lúc hiện.

A Đông bất giác nuốt nước bọt, hắn rõ ràng cảm thấy Lâm Tử Bình mấy ngày trước chỉ là một diễn viên mới bình thường vô cùng, nhưng sau ngày quay phim hôm đó đã trở nên hấp dẫn cực kì. Đặc biệt là sau khi bộ phim ấy được phát hành, A Đông cũng là một trong những người bỏ tiền ra mua, còn "sực" Lâm Tử Bình trong màn hình mấy lần liền, mà bây giờ, nhân vật chính trong phim cứ thế nằm trước mặt hắn với vẻ không chút phòng bị như này.

Thay Lâm Tử Bình rửa ráy hồi, A Đông cũng nhịn không nổi nữa, hắn quăng vòi sen đi, cúi người ôm lấy Lâm Tử Bình, cởϊ qυầи dài cậu hệt một dã thú, da thịt trắng nõn mượt mà lần nữa hiện ra trước mắt. Giờ không phải đóng phim, hắn có thể có được người đàn ông này bằng da bằng thịt, đυ.ng vào làn da trơn nhẵn của cậu, ngửi mùi hương cơ thể cậu...

Tiếp sau đó, A Đông chậm rãi cởi bỏ áo và qυầи ɭóŧ Lâm Tử Bình, thỏa thích sờ soạng đầṳ ѵú và cặp mông mềm mịn ấy. Lâm Tử Bình đang hôn mê như cảm giác được, chợt thở dốc, vặn thắt lưng, hai tay móc lấy cổ A Đông, đầu dựa vào ngực A Đông, mặc đôi tay hắn tàn sát bừa bãi khắp cơ thể cậu. Khi ngón giữa A Đông chạm đến bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, cậu chợt run bắn người, ngửa đầu như đang hưởng thụ.

Hai người bị nước xối ướt nhẹp toàn thân, A Đông ôm Lâm Tử Bình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ dậy, thất tha thất thểu về đến giường nằm xuống, cởi phăng quần áo bản thân rồi nhào đến mình ngọc nằm lê lết kia, siết chặt Lâm Tử Bình, cảm nhận thật sâu xúc cảm da thịt mịn nhẵn tinh tế của thiếu niên.

L*иg ngực A Đông kề lên l*иg ngực Lâm Tử Bình, hắn có thể cảm nhận rõ ràng đầṳ ѵú cậu đang ma sát ngực trước mình, dươиɠ ѵậŧ cứng ngắc chống ở bụi cỏ bụng dưới, dù chỉ mới ma sát như thế, cũng đủ tạo nên kɧoáı ©ảʍ cực lớn.

Hắn vươn tay mơn trớn nơi riêng tư của Lâm Tử Bình lần nữa, không ngừng dùng ngón giữa chà xoa dươиɠ ѵậŧ. Sau hồi lâu, A Đông dứt khoát lớn gan một lần, mượn sự bôi trơn của sữa tắm đút ngón tay vào sân sau nhà Lâm Tử Bình, nhẹ nhàng dò thám, từ một ngón tăng lên hai ngón, ba ngón...

Trong cơn say quắc, Lâm Tử Bình thấp thoáng cảm nhận được gì đó sai sai, nhưng cũng bị dậy lên kɧoáı ©ảʍ.

Từ sau cái hôm bị đánh thuốc hϊếp mất đời trai trước bao người, đây là lần đầu Lâm Tử Bình bị người đàn ông khác chạm vào cơ thể. Nhờ xúc tác của men rượu, cậu đã phân không rõ trắng đen, chỉ thấy cơn khoan khoái lan khắp toàn thân, nửa mình dưới nước chảy lênh láng... Hình ảnh như thế, khiến người ta thực sự không thể không liên tưởng đến mấy hôm trước kia, cậu vẫn là một xử nam ngây thơ.

A Đông thấy thời cơ cũng chín muồi, vì thế bèn ôm Lâm Tử Bình ra khỏi nhà tắm, chờ không kịp lau khô nước trên người cả hai, đã cùng Lâm Tử Bình ngã xuống chiếc giường gọn gàng sạch sẽ.

Lâm Tử Bình nằm đấy, đùi bị nâng lên, ngón tay A Đông tiếp tục mở rộng lỗ nhỏ ướt đẫm, sau đó rất nhanh đã xách gậy lên, ngay lập tức thụi vào trong động nhỏ mềm ướt, cảm giác ấm nóng bao quanh dươиɠ ѵậŧ. Cửa sau Lâm Tử Bình không trải qua việc mở rộng kĩ, kẹp chặt gậy thịt A Đông một cách khắng khít vừa vặn, cơn sướиɠ do vào ra vào ra đem lại chính là mãnh liệt như thế.

"Ah... Đau, đau quá..."

Cho dù lúc đắm mình trong nước ấm đã mở rộng được lúc, ban nãy A Đông cũng đã bôi trơn trước đó, chỉ là Lâm Tử Bình vẫn có chút chịu không đặng, đau đến hơi tỉnh táo lại.

"Ngoan, chịu chút sẽ sướиɠ ngay thôi."

"Ưa..."

Lâm Tử Bình bất giác vặn vẹo cánh mông, phối hợp với động tác nhấp đυ., tay cũng bất giác sờ nhéo hạt thịt trước ngực. A Đông thấy thế trong lòng càng nổi lửa, gậy thịt cũng thô hơn cứng hơn, hắn buông chân cậu xuống, nhấc tụi nó lên hông, sau đó cúi người cắn quầng vυ", bú như bú sữa.

Hai đầṳ ѵú dựng đứng lần lượt rơi vào trong miệng người đàn ông được khoang miệng ấm nóng yêu thương, chọc Lâm Tử Bình phải kêu khóc: "Ah... Sắp bị cắn hỏng rồi... Hức..."

A Đông ngẩng đầu, gậy thịt đói khát tiếp tục xông vào trong, chân Lâm Tử Bình vòng ở hông hắn sớm đã mất sức, trượt xuống banh rộng.

A Đông gần như cả người đều đè lên người Lâm Tử Bình, mà dươиɠ ѵậŧ Lâm Tử Bình cũng bị cơ bụng rắn chắc của A Đông chà xoa, vô cùng đã ghiền.

Chẳng qua là, A Đông mới bắt đầu chưa bao lâu, Lâm Tử Bình rất nhanh đã chảy ra chút tϊиɧ ɖϊ©h͙. Dươиɠ ѵậŧ bị lỗ sau xoắn chặt kẹp đến run rẩy từng cơn, A Đông tiếp tục ȶᏂασ miệng lỗ trơn trượt ấy, nghiền mở từng tầng vách ruột, cơ bụng chà quẹt tϊиɧ ɖϊ©h͙ bóng bẩy, động tác cắm rút càng nhanh càng ác.

"Ưa! Đừng..."

Da mặt lẫn trên cơ thể Lâm Tử Bình đều đỏ bừng, cơ thể nhạy cảm càng chịu không nổi kɧoáı ©ảʍ ngày càng nhiều, cơn sướиɠ bị gậy thịt va chạm sinh ra từng cơn sóng ập về phía cậu.

Bàn tay A Đông nắm mông vểnh Lâm Tử Bình, túi trứng đập lên cánh mông bạch bạch vang vọng, mỗi lần gậy thịt lút cán, A Đông luôn ra sức lôi mông cậu dính chặt, khiến gậy thịt thô dài ȶᏂασ đến điểm sâu đó lần nữa. Lâm Tử Bình ngọ nguậy bấu vía lưng sau A Đông, bóp bắp thịt lưng sau hắn, rút gậy thịt lớn ướt dầm dề ra, lỗ nhỏ bị làm đến đã khép không được, như miệng nhỏ hé ra đầy bất lực, dịch chảy giàn giụa.

Qua một lúc, A Đông rút gậy thịt ra, ôm Lâm Tử Bình lật người lại, sau đó cả người nằm sấp đè lên thân cậu, gậy thịt luôn đυ.ng vào cánh mông trơn trượt. Tay hắn luồn qua dưới nách Lâm Tử Bình, lòng bàn tay đặt ở ngực, chốc thì ra sức nhào nặn, chốc thì dùng ngón tay nhấn đầṳ ѵú nhẹ nhàng xoa nắn, trong lòng ngày càng thích thú với cậu trai đáng yêu có ngoại hình và tuổi tác không hợp nhau này.

Hắn vỗ nhẹ mông Lâm Tử Bình, sau đó cầm lấy dươиɠ ѵậŧ vẫn chưa trút ra, nhắm chuẩn qυყ đầυ vào miệng lỗ, dồn sức hết lần này đến lần khác giã vào lỗ nhỏ chảy nước. Lâm Tử Bình vô ý thức mở cửa sau ngậm lấy, liều mạng nuốt vào, gậy thịt cắm vào động thịt phát ra từng tiếng phành phạch phành phạch, đút sâu đến đáy dễ như trở bàn tay.

"Aaaa!"

Lâm Tử Bình phản xạ ưỡn eo, muốn vùng lên, nhưng A Đông lại giam Lâm Tử Bình bằng cánh tay, đồng thời tiếp tục ra sức nhấp thân dưới, ȶᏂασ gậy thịt vào sâu hơn nữa.

"Không... Hức hức hức hức... Sâu, sâu quá..."

Lâm Tử Bình khóc nức nở vùi đầu vào gối A Đông, cảm giác được gậy lớn đằng sau đâm đến độ sâu chưa từng có, quả thực muốn giã hư nội tạng cậu.

A Đông tách cánh mông đỏ sưng ra, để gậy thịt thụi vào sâu hơn, vừa thấp giọng bảo: "Tôi cũng đi đóng phim được không? Làm nam chính của cậu, ngày nào cũng ȶᏂασ nát cậu trước ống kính được không?"

"Ưa... Ưʍ..."

A Đông vẫn cưỡng ép trói buộc lưng Lâm Tử Bình, làm cậu không thể động đậy, nhưng thân dưới vẫn hẩy ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ điên cuồng, không hề có dấu hiệu dừng nghỉ chút nào, tiếng nước ừng ực ừng ực càng làm cuộc vui thêm phần dài lâu.

"Aaaaa... Tôi chịu hết nổi rồi, không muốn nữa... Aaaaa..."

"Sao không muốn được chứ? L*и da^ʍ của cậu rất thoải mái, muốn ngày nào cũng được làm..."

Lúc này A Đông cũng đang sung sướиɠ vô cùng, hắn liều mạng nhấp, dươиɠ ѵậŧ mang theo thịt ruột Lâm Tử Bình lật ra lật vào không dừng. Rất nhanh, Lâm Tử Bình kìm không được cú đánh úp của kɧoáı ©ảʍ trong người, cửa sau xoắn khít từng cơn, cơn cao trào như ảo như thật lần đầu trong đời cuối cùng cũng đến, mà A Đông cũng gần như xuất ra đồng thời, một dòng chất lỏng nóng hổi xông thẳng vào trong người Lâm Tử Bình.

A Đông ôm chặt Lâm Tử Bình, mãi đến khi bắn xong giọt cuối cùng, lúc này mới lật người rời khỏi cơ thể cậu, thở dốc từng hơi lớn...

-----

Ngày hôm sau, ánh nắng giữa trưa từ ngoài cửa sổ rọi vào, cơn đau đầu sau say rượu khiến Lâm Tử Bình tỉnh dậy từ cơn mê man. Cậu với ý thức mơ hồ đột nhiên phát hiện bản thân đang ở một nơi xa lạ, cạnh mình có một người đàn ông đang ngủ —— thế mà là đồng nghiệp A Đông của mình!

Lâm Tử Bình nhắm mắt, thở hắt một hơi, lật chăn ra xem, quả nhiên, cả người không mặc gì!

Nhìn sang người bên cạnh, A Đông cũng không mặc gì nốt. Lâm Tử Bình bắt đầu nhớ mang máng chuyện tối qua.

"Chết tiệt... Mình lại bị cưỡng nữa?"

Lâm Tử Bình khẽ đứng dậy, sau đó phát hiện áo quần mình đều bị vứt trong nhà tắm, sớm đã ướt nhèm nhẹp. Cậu chợt thấy đau đầu: giờ nhếch nhác như vậy đi sao đây? Ở lại để rồi đối mặt với A Đông thì cũng quá ngượng đi, tuy tối qua họ chắc chừng uống say loạn tính.

Nghĩ hồi lâu, Lâm Tử Bình rón ra rón rén mở tủ quần áo trong phòng ra, chọn đại một bộ mặc vào. Khi mặc đồ, khóe mắt Lâm Tử Bình liếc thấy tấm gương toàn thân cạnh tủ quần áo, cậu cũng lần nữa thấy được bảng thuộc tính của mình:

Sức hấp dẫn:11

Thể lực:2

Sức bền:2

Độ nổi tiếng:10

Danh hiệu:diễn viên mới

"So sánh với lúc vừa quay xong phim lần trước, hình như ba thuộc tính đầu đều tăng thêm 1 điểm... Xem ra không chỉ quay phim mới tăng điểm được nha?"

Hệ thống đúng lúc xuất hiện đáp lời Lâm Tử Bình: "Đây là tất nhiên, cách ăn mặc, skincare, cách ăn nói hành động vân vân đều sẽ ảnh hưởng đến sức hấp dẫn, mà các loại vận động và tập luyện, thì sẽ gia tăng thể lực và sức bền —— bao gồm cả hoạt động trên giường."

"Mày rất thẳng thắn nha, thì ra tôi muốn trưởng thành, là phải cùng làʍ t̠ìиɦ với đủ kiểu đàn ông đi?"

"Có thể nói thế, đây chả phải cũng là điều chủ nhân cậu muốn sao?"

"... Bỏ đi, nếu là làm với A Đông thì, hình như tôi cũng chả phải chịu thiệt lắm."

Chờ lúc Lâm Tử Bình đổi đồ xong, A Đông vẫn ngủ say trên giường, vì thế Lâm Tử Bình vội vàng rời nhà hắn một cách lặng lẽ...