Chương 10: Anh Tí anh Tèo

Trong vài ngày được nghỉ, Lâm Tử Bình dưới sự "chỉ dạy" tận tình của huấn luyện viên Trần, thể lực và sức bền đã tăng lên đáng kể. Mà anh ta cũng rất tự nhiên trở thành một trong những "nam8 của tui", sau khi Lâm Tử Bình mua khóa tập cá nhân, độ thiện cảm ban đầu càng bay thẳng đến "20", nhưng hình như anh vẫn chưa biết Lâm Tử Bình là diễn viên phim sếch.

Rất nhanh, phim của Lâm Tử Bình và Đỗ Lạc Khải đã lên sóng, bộ lần này vẫn giành được độ hot khá tốt, giúp cậu tăng thêm 3 điểm độ nổi tiếng. Đặc biệt là cảnh Lâm Tử Bình bị làm đến vừa xuất tinh mà còn tiểu ra, nhờ đó được truyền rộng rãi khắp group chat đồng tính.

Và bộ phim này cũng là tác phẩm debut của Đỗ Lạc Khải, thấy phim bán rất được, Dương Khải Ca quyết đoán kí tiếp hợp đồng với cậu ta, người hợp tác tất nhiên là những 0 còn lại ngoại trừ Lâm Tử Bình ra.

Nghĩ đến việc Đỗ Lạc Khải phải cùng người khác hợp tác đóng phim, mới đầu trong lòng cậu có chút khó chịu, nhưng nghĩ lại thì, cả hai sau bữa hợp tác đó coi như cũng có thiện cảm với nhau, nhưng bảo nói cho rõ thì vẫn là quan hệ đồng nghiệp, giống bản thân cũng phải cùng người khác quay phim vậy.

Cậu lại nhớ đến lời hệ thống nhắc nhở chính mình ban đầu: "Làm một diễn viên, từ nay về sau phải xem tiết tháo là người qua đường."

Trong lúc đang buồn bực, Lâm Tử Bình cũng nhận được thông báo quay bộ kế tiếp, lần này không có nội dung gì đáng nói, thậm chí lời thoại còn chả được nhiêu, vừa vào là vô ngay chuyện chính. Hơn nữa là, lần này Dương Khải Ca muốn cậu đóng một bộ về đề tài threesome, người hợp tác là Dương Khải Văn và Đỗ Lạc Khải.

"Dương Khải Văn! Sao lại là gã nữa?" Trong văn phòng Dương Khải Ca, Lâm Tử Bình bất mãn bảo.

Lúc trước kí hợp đồng, Lâm Tử Bình chỉ biết trong 5 bộ mình phải quay, sẽ có một bộ threesome, lúc đó cậu xây dựng tâm lý rất lâu mới đồng ý được, không ngờ lại phải cộng tác với Dương Khải Văn, chuyện này thực sự làm cậu không vui nổi. Nhưng Dương Khải Ca lại lôi điều khoản "về việc công ty sắp xếp đối tượng hợp tác nào, thì cũng nhất định phải chấp nhận" trong hợp đồng ra, mà còn lời nói sâu xa bảo trước mắt cậu hợp tác với hai người này là hot nhất.

Cả hai dây dưa hồi lâu, Lâm Tử Bình nghĩ giờ đây cũng là bộ cuối cùng của mình ở công ty Dương Khải Ca, với lại tuy không muốn quay với Dương Khải Văn, nhưng hai 1 còn lại ngoài Đỗ Lạc Khải ra cũng bình thường thôi, bèn căng da đầu đồng ý.

"Vậy mới phải chứ, được rồi cậu đi chuẩn bị chút đi, Khải Văn với Đỗ Lạc Khải cũng sắp đến rồi. Lần này không kịch bản, tình tiết gì cả, đợi lát trước khi quay tôi sẽ nói đơn giản với các cậu nên diễn như nào."

Lâm Tử Bình đành đến nhà vệ sinh tắm rửa chuẩn bị, chẳng qua nghĩ đến lại có thể quay phim với Đỗ Lạc Khải lần nữa, trong lòng cậu vẫn thấy an ủi vô cùng.

Lần trước sau khi hệ thống mở khóa "độ thiện cảm", Lâm Tử Bình có thể nhìn thấy khung trái tim trên đầu Đỗ Lạc Khải, cậu nhớ độ thiện cảm lúc đầu của cậu ta là 10, nhưng giờ hình như đã nhảy lên "13" rồi, có lẽ dạo gần đây luôn trò chuyện trên wechat nên khiến nó tăng cao.

Như các thuộc tính khác, hệ thống không nói rõ cho Lâm Tử Bình biết độ thiện cảm "13" bằng level nào, nhưng cậu thấy mối quan hệ này hẳn bằng với bạn bè bình thường đi, dù sao huấn luyện viên Trần cũng được "20" rồi...

Sau khi chuẩn bị đâu vào đấy, Dương Khải Ca bảo mấy người họ lần này phải "quay ngoại cảnh", thực ra là một tòa nhà chưa xây xong ở ngoại thành, lần này chính là quay ở đó.

"Anh à, chỗ này cũng quá tàn rồi đi!"

Dương Khải Văn là người đầu tiên thể hiện bất mãn, Dương Khải Ca giải thích rằng: "Đổi khẩu vị chút mà! Phim công ty chúng ta quay trong studio nhỏ đó hoài, còn đâu thú vị nữa? Với lại thiết lập lần này là: Tử Bình đóng vai một tên lẳиɠ ɭơ đã có bạn trai còn ra ngoài lăng nhăng, bị Khải Văn mày hẹn đến nơi này vụиɠ ŧяộʍ, sau đó còn bị mày giữa đường gọi Đỗ Lạc Khải đến cùng nhau làm, nghe thôi cũng thấy rất kí©h thí©ɧ đúng không?"

"Xì, gì mà tùm lum tùm la, vụиɠ ŧяộʍ vô khách sạn không phải tiện hơn, sướиɠ hơn à?"

"Đã nói không muốn làm mấy cảnh trong phòng bình thường rồi mà! Mày có quay không? Không quay tao kêu người khác đến thế."

Dương Khải Văn lúc này mới thỏa hiệp bảo: "Quay! Em quay là được chứ gì."

Trên thực tế, lần quay phim này đã được Dương Khải Văn quyết định.

Từ sau cái lần phá thân trai tơ của Lâm Tử Bình, Dương Khải Văn ngày nào cũng nghĩ đến làm thêm lần nữa với cậu, vì vậy thừa dịp lúc hợp đồng Lâm Tử Bình sắp kết thúc, liền đề xuất với Dương Khải Ca cho gã đóng. Về việc chủ đề là threesome, Dương Khải Văn cũng biết Lâm Tử Bình không hứng thú gì nhiều với mình, nếu muốn thêm một người nữa thì gã cũng có thể chấp nhận được, vì vậy Dương Khải Ca liền sắp xếp Đỗ Lạc Khải khá thân thiết với Lâm Tử Bình vào.

Dương Khải Ca sau khi cùng mấy người này nói thêm về quy trình đại khái, bèn tuyên bố chính thức ghi hình.

Cảnh mở đầu, Lâm Tử Bình lên lầu cùng Dương Khải Văn, đi đến tầng 1 trống trải nhất tòa nhà chưa xây xong này.

Thấy dáng vẻ thận trọng của Lâm Tử Bình, hai chân Dương Khải Văn chợt rẽ ra, hai tay ôm ngực cười nhìn Lâm Tử Bình đầy xấu xa: "Nhóc lẳиɠ ɭơ, muốn không?"

Lâm Tử Bình nâng mắt lên, chợt sững người, còn Dương Khải Văn thì lại móc thẳng ©ôи ŧɧịt̠ ra, còn chưa cứng nhưng đã rất to, của gã là kiểu khá là thô khi so với của Đỗ Lạc Khải.

Lâm Tử Bình khẽ nuốt nước bọt, nhìn Dương Khải Văn không nói gì.

"Nhóc lẳиɠ ɭơ, còn giả bộ chi nữa? Mau mau nào, bảo đảm sướиɠ chết cưng."

Lâm Tử Bình diễn bộ dạng do dự và bối rối khi vụиɠ ŧяộʍ, sau đó bị một tay của Dương Khải Văn đặt lên vai nhấn xuống, cậu liền quỳ trước người Dương Khải Văn, mở miệng cắn lấy ©ôи ŧɧịt̠ bự của gã, ra sức bú nó.

Khi Lâm Tử Bình dần dần cảm nhận được trong miệng bị căng đến sắp nứt, cậu thấy dươиɠ ѵậŧ thô chắc của gã đứng lặng trong đống lông dày, qυყ đầυ no đầy lấp lánh sáng bóng, gân xanh thân thể hang bật nảy.

Lâm Tử Bình biết bú ©ôи ŧɧịt̠ là một trong những kĩ năng cần thiết của một diễn viên chuyên nghiệp, truớc đó lần đầu làm cho Đỗ Lạc Khải cậu còn rất vụng về, giờ đã có kinh nghiệm mấy lần nên tốt hơn nhiều lắm.

Lâm Tử Bình cảm nhận được mùi khai khái, nong nóng trong miệng, qυყ đầυ Dương Khải Văn đã rỉ ra một ít precum mằn mặn, gã nắm tóc Lâm Tử Bình giật lên giật xuống, miệng ngậm ©ôи ŧɧịt̠ của Lâm Tử Bình cũng theo đó cử động lên xuống. Đồng thời trong lúc đó, cậu còn dùng ngón tay móc cúc hoa của mình, một ngón tiếp một ngón, còn không ngừng quẹt nước dãi nhiễu nhại trên thân ©ôи ŧɧịt̠ Dương Khải Văn lên ngón tay。

Lâm Tử Bình vừa nghĩ đến hành động của bản thân, biết chắc chính mình trong ống kính da^ʍ cỡ nào, hơn nữa Đỗ Lạc Khải còn đang đợi lên diễn cách đó không xa, thấy dáng vẻ đó của cậu, điều này khiến cậu cảm thấy vừa nhục nhã vừa kí©h thí©ɧ.

Không lâu sau, Lâm Tử Bình ngậm ©ôи ŧɧịt̠ Dương Khải Văn, ngẩng đầu nhìn gã với vẻ đáng thương, ánh mắt như thể đang cầu đυ..

Dương Khải Văn để Lâm Tử Bình bước đến bên tường, nửa khom hông dẩu mông lên, sau đó đeo bao vào, quét dầu đàng hoàng (đương nhiên những động tác này sẽ bị cắt bỏ) rồi đi ra sau Lâm Tử Bình, cắm thẳng vào.

"Ah! Đau... Đau chết..."

"Đau? Xem ra cái đó của anh yêu cưng cũng rất thường nha."

Lâm Tử Bình không nói gì, nhưng lại biểu hiện ra vẻ tủi nhục khi "vụиɠ ŧяộʍ".

Tuy thân dưới Dương Khải Văn bị kẹp đến hơi khó chịu, nhưng gã vẫn rất hưng phấn, khẽ lui ©ôи ŧɧịt̠ ra xa chút, sau đó từ trong túi áo lấy ra một món đồ nhỏ —— đó là một loại dầu bôi trơn đặc chế kiểu cầm tay, mà còn có cả công hiệu kí©ɧ ɖụ© và làm nóng nhất định.

Dương Khải Văn đổ hết chai bôi trơn ấy lên dươиɠ ѵậŧ mình, rồi tiện tay vứt nó sang bên, đột ngột ưỡn hông về trước.

"Ưa!"

Trong khoảnh khắc đó, mọi cảm giác trống trải trong lỗ sau Lâm Tử Bình lập tức được lấp đầy toàn bộ, cảm giác đau đớn quả thực đã giảm đi không ít, chỉ thấy phía sau vừa nóng vừa căng, này làm cậu có thể thốt ra lời thoại cực tự nhiên: "Ah... Đã quá..."

"Nhóc da^ʍ, bắt đầu sướиɠ rồi đi?"

"Ưʍ... Đều tại ©ôи ŧɧịt̠ chồng giỏi quá..."

"Đệt, thích nhất ȶᏂασ thứ dâʍ đãиɠ như cưng." Dương Khải Văn vỗ cái bốp lên mông Lâm Tử Bình, "Đồ hư hỏng, vốn còn muốn dịu dàng với cưng chút, nếu đã thế thì ông đây sẽ đυ. nát cưng!"

Dương Khải Văn nói xong, bắt đầu cᏂị©Ꮒ Lâm Tử Bình bằng tốc độ máy đóng cọc khủng bố, hung hăng giã nện vào sân sau nhà cậu, gần như mỗi một cú đều dùng hết sức mà làm, vừa cắm vừa thò tay xoa nắn ngực Lâm Tử Bình.

Qua thêm một hồi lâu, cũng không biết có phải là do dầu bôi trơn không, Lâm Tử Bình bị ȶᏂασ đến lỗ sau bắt đầu rỉ ra chất nhầy trăng trắng, lúc này Dương Khải Ca ở một bên ra hiệu: "Cũng được rồi! Threesome, threesome!"

Dương Khải Văn vẫn chưa chơi đã, nhưng Dương Khải Ca hối thúc liên tục, gã chỉ đành nói với vẻ không muốn: "Đĩ da^ʍ, có muốn sướиɠ hơn nữa không?"

"Làm... Làm cách nào?"

"Tôi kêu thêm người đến đυ. cưng, thấy thế nào?"

"Ba... Ba người ư? Cũng quá dâʍ ɭσạи đi..."

"Giả bộ cái gì? Tôi biết cưng muốn mà."

Lâm Tử Bình nghĩ chút, bảo: "Vậy... Chỉ cần người đó cũng có ©ôи ŧɧịt̠ bự là được."

"Yên tâm, chắc chắn có thể thỏa mãn đĩ da^ʍ cưng."

Sau đó chỉ thấy Dương Khải Văn từ trong túi quần cởi đến đầu gối móc điện thoại ra, vừa tiếp tục động tác dưới thân vừa vờ như gọi điện thoại, bảo: "Rảnh không?"

Sau đó Dương Khải Văn đặt điện thoại ở nơi kết nối hai người, ra sức nhấp nhả vài cái, sau khi phát ra tiếng bành bạch dâʍ đãиɠ, nói một câu "chỗ cũ, mau đến", rồi cất điện thoại.

Ống kính chợt đổi, tiếp sau đây cuối cùng cũng đến lượt Đỗ Lạc Khải lên diễn. Gặp lại Đỗ Lạc Khải sau mấy ngày không gặp, cộng thêm việc Lâm Tử Bình biết mình sắp thành "vật dưới háng" cậu ta lần nữa, nhất thời có hơi chờ mong.

Mà Đỗ Lạc Khải cũng chả có lời dạo đầu gì, trực tiếp tuột quần, sau đó moi ©ôи ŧɧịt̠ ra nhét vào miệng Lâm Tử Bình, cậu ngửi được khắp dươиɠ ѵậŧ Đỗ Lạc Khải là mùi sữa tắm.

Sau đó cũng không có đối thoại, hẳn đến lượt Đỗ Lạc Khải làm Lâm Tử Bình rồi, nhưng Dương Khải Văn kề cà mãi không đổi, đến tận khi Dương Khải Ca nhắc nhở mấy lần, gã mới rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi lỗ thịt Lâm Tử Bình.

Do đã có công tác chuẩn bị ban nãy, Đỗ Lạc Khải rất dễ đi vào cửa sau cậu, bắt đầu nhấp nhả eo chó đực của cậu ta, cắm rút liên tục trong động nhỏ. Mà Dương Khải Văn lại đi đến trước mặt Lâm Tử Bình, quơ ©ôи ŧɧịt̠ bự ngay mặt cậu, miệng cậu còn chưa mở ra hoàn toàn, Dương Khải Văn đã chờ không nổi đút ©ôи ŧɧịt̠ vào, đồng thời đi theo nhịp giã gạo của Đỗ Lạc Khải, cũng nhấp từng cái một vào trong cổ họng Lâm Tử Bình.

Đỗ Lạc Khải thấy lỗ sau cậu vẫn khít chặt nóng hổi như thế, này cũng làm cậu ta hưng phấn đến như thể máu cả người đều sôi sùng sục, cho nên càng đẩy nhanh tốc độ lẫn lực cắm rút, dươиɠ ѵậŧ trong lỗ nhỏ như hóa điên, vào ra như bay, cơ bụng 6 múi phía trên và túi trứng phía dưới va chạm mãnh liệt lên cặp mông đẫy đà trắng nõn của Lâm Tử Bình.

Âm thanh bạch bạch vang vọng không ngừng trong tòa nhà tồi tàn, tiếng kêu rên đĩ thõa của Lâm Tử Bình trộn lẫn với tiếng thở dốc gấp gáp dày nặng của hai người Dương Khải Văn và Đỗ Lạc Khải.

Theo sự nhấp nhả ngày càng nhanh của Đỗ Lạc Khải, Lâm Tử Bình đã không thèm để tâm việc bú ʍúŧ ©ôи ŧɧịt̠ Dương Khải Văn, mặc nó chao đảo trong miệng mình.

Dương Khải Văn có hơi khó chịu, đột nhiên nắm đầu Lâm Tử Bình, ra sức ưỡn thân dưới, cả ©ôи ŧɧịt̠ chà bá đút hết vào trong khoang miệng cậu. Lâm Tử Bình nôn khan, gắng sức rụt đầu về sau, muốn nhả ©ôи ŧɧịt̠ gã ra, không ngờ Dương Khải Văn sống chết giữ chặt đầu cậu, điên cuồng đè đầu dưới thân gã.

Vật lớn trong cổ họng nuốt không được nhả không ra, Lâm Tử Bình chỉ biết nôn oẹ liên tục, cổ họng co bóp kịch liệt làm Dương Khải Văn sướиɠ điên người.

Đỗ Lạc Khải hơi sợ Lâm Tử Bình sẽ khó chịu, nhưng cậu ta chỉ biết dựa vào chỉ thị của Dương Khải Ca để quay, cùng Dương Khải Văn trước sau cắm rút mãnh liệt.

"Ưa! Hức hức hức..."

Lâm Tử Bình say đắm trong thế tiến công từng đợt rồi lại từng đợt của cả hai, dươиɠ ѵậŧ dưới háng vừa cứng ngắc mà lại rỉ nước da^ʍ khắp nơi, nhưng cơ thể đã có hơi chịu không nổi, tư thế cong lưng mãi này làm cậu thấy hông sắp gãy tới nơi...

Đỗ Lạc Khải và Dương Khải Văn trước sau kẹp làm, cắm rút điên cuồng gần 20 phút, Dương Khải Văn đột nhiên dừng lại, rút nguyên cây ra, ngay lúc Lâm Tử Bình vừa muốn thở dốc cái, gã lại nhét ©ôи ŧɧịt̠ vào một cách thình lình.

Lâm Tử Bình nôn khan, ho sặc sụa không dừng, nước dãi dính đầy mặt, nhưng Dương Khải Văn lại rất hưởng thụ biểu cảm dâʍ đãиɠ ấy của Lâm Tử Bình, sau đó rút ©ôи ŧɧịt̠ ra, cầm cậu nhỏ nhà mình vỗ bôm bốp lên mặt cậu, một lát sau liền bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt ra, nóng hổi hầm hập, dơ hết mặt Lâm Tử Bình, còn chảy từ cổ đến trước ngực.

"Khải Văn, nghỉ chút rồi làm tiếp?" Dương Khải Ca hỏi.

Lâm Tử Bình nghe thế, trong lòng vui mừng được nghỉ rồi yeah, thế nhưng Dương Khải Văn lại cười hì hì, sau đó lại nhét dươиɠ ѵậŧ còn sót chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào miệng Lâm Tử Bình, nói: "Miệng cậu ta sướиɠ chết em, không sao cả đâu, em còn có thể tiếp được."

Dương Khải Ca: "Vậy được, chúng ta quay sớm nghỉ sớm!"

Sao không hỏi tôi chút hả, mẹ nó! Trong lòng cậu oán trách, nhưng miệng cậu vẫn bị ©ôи ŧɧịt̠ thô bự của Dương Khải Văn lấp đến không còn chỗ trống, tay cũng vì để đứng vững mà vịn hông Dương Khải Văn, muốn hô stop cũng không được.

Cùng lúc đó, Lâm Tử Bình cũng bị Đỗ Lạc Khải ȶᏂασ đến mụ người, muốn dừng lại thấy thực sự không nỡ lắm...

Lại thêm một chút lâu, Dương Khải Văn rút ©ôи ŧɧịt̠ gã khỏi miệng Lâm Tử Bình, trải quần áo cả ba lên đất, sau đó nằm xuống, bảo cậu: "Đĩ da^ʍ, ngồi lên tự làm nào."

Lâm Tử Bình đỡ ©ôи ŧɧịt̠ dựng đứng của Dương Khải Văn, nhắm chuẩn sân sau nhà mình, nửa quỳ ngồi xuống.

"Ah..."

Trải qua trận đυ. ȶᏂασ vừa rồi, lỗ sau Lâm Tử Bình rất dễ nuốt ©ôи ŧɧịt̠ Dương Khải Văn vào, mà bên trong lại nong nóng, thực sự thoải mái quá đi. Tiếp sau đó Lâm Tử Bình nhấp nhô lên xuống, nuốt nhả dươиɠ ѵậŧ gã ta, trong miệng ngậm ©ôи ŧɧịt̠ bự Đỗ Lạc Khải bên cạnh như cũ.

Đỗ Lạc Khải vừa hưởng thụ cái miệng da^ʍ của Lâm Tử Bình, vừa cúi đầu nhìn cậu phục vụ Dương Khải Văn đang nằm, mà hai tay Dương Khải Văn lại bắt chéo đặt sau đầu, nhìn gương mặt đẹp trai và cơ thể cường tráng của bọn họ, cũng cảm thấy vui tai vui mắt vô cùng.

Bọn họ giữ tư thế này một lúc, Lâm Tử Bình có lẽ mỏi chân rồi, nhịp nhún rõ ràng chậm không ít, vì thế Dương Khải Văn nâng cánh mông cậu lên, tỏ vẻ đổi thế cᏂị©Ꮒ.

Lâm Tử Bình rất tự giác quỳ dưới đất, dẩu mông lên, Dương Khải Văn ngồi dậy quỳ sau lưng cậu, bóp chặt eo cậu rồi bắt đầu bán sức đóng cọc.

Dương Khải Ca ra hiệu Đỗ Lạc Khải bằng mắt, cậu ta lập tức ngầm hiểu, bước qua giữ đầu Lâm Tử Bình ấn xuống.

"Thô bạo, thô bạo thêm chút." Dương Khải Ca nhắc nhở Đỗ Lạc Khải.

Đỗ Lạc Khải đành phải ra sức nhấn lần nữa, lần deepthroat này có chút thình lình, làm Lâm Tử Bình nôn oẹ cả ra, nhưng Đỗ Lạc Khải không cho cậu cơ hội thở dốc, nắm tóc sau gáy cậu khẽ giơ cao, sau đó hông và háng nhanh chóng nhấp vào từng phát một.

"Ức... Ưʍ..."

Lâm Tử Bình chỉ đành há to miệng cho Đỗ Lạc Khải cắm, Dương Khải Văn thấy cậu bị chọc đến nước bọt nhiễu thẳng xuống đất, nhưng đầu vẫn bị nắm chặt, muốn trốn cũng trốn cũng không xong, càng thêm hưng phấn hẳn lên, cũng làm việc hăng say hơn.

Dương Khải Văn đóng cọc mãnh liệt hồi lâu, cuối cùng cũng tước cờ đầu hàng, bắn liên tục mấy phát dài mới dừng được.

"Tôi xong rồi, trả cậu."

Dương Khải Văn từ dưới đất đứng dậy, giãn gân cái nãy quỳ đến đầu gối hơi đau, Lâm Tử Bình cũng đứng dậy, vừa muốn thở hổn hển, Đỗ Lạc Khải lại dưới sự chỉ huy của Dương Khải Ca, đẩy Lâm Tử Bình đến vách tường, lại bổ nhào đến như con sói đói, cả người đè lên lưng Lâm Tử Bình, chọc thẳng ©ôи ŧɧịt̠ vào lỗ đĩ giữa mông còn đang rỉ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu...