TG4 - Chương 6

Editor: Mettle

Bạch Vũ hôn rất nhẹ, rất mềm, hơn nữa không dùng nhiều lực, cho nên trong khoảng thời gian ngắn An Nhã Vi vẫn chưa phản ứng lại.

Nhưng tiếp theo Bạch Vũ ôm An Nhã Vi tay bắt đầu trượt xuống sau lưng cô, đi qua eo, trong nháy mắt tay Bạch Vũ đã sờ đến mông An Nhã Vi, hơn nữa đã bắt đầu chậm rãi vuốt ve mông mềm mại của An Nhã Vi.

An Nhã Vi sửng sốt một chút, lúc này cô mới đã nhận ra sự khác thường, nhưng không đợi An Nhã Vi cử động, tay Bạch Vũ đã dùng lực khống chế mông và đùi cô, đồng thời eo và mông Bạch Vũ cũng bắt đầu dán chặt vào cô, dươиɠ ѵậŧ cương cứng đã chen vào giữa đùi An Nhã Vi, nó càng dựa gần vào cửa huyệt của cô.

“Tiểu Ngư!”

An Nhã Vi hét lên một tiếng, lập tức dùng tay đè cánh tay Bạch Vũ lại, sau đó nâng đầu gối, chống tay lên đùi Bạch Vũ lùi người về sau, tránh khỏi cái tay đang đè lên mông và trên đùi cô.

Sau khi thoát khỏi lòng ngực Bạch Vũ, vẻ mặt An Nhã Vi hoảng loạn nhìn cô nói: “Cậu, cậu đang làm cái gì vậy!”

Bạch Vũ nhìn An Nhã Vi, hơi chột dạ cúi đầu, sau đó cuộn tròn người lại, dùng tay ôm lấy đầu gối, giấu căn dươиɠ ѵậŧ thô to kia đi.

Lúc này bất kể là động tác hay vẻ mặt của Bạch Vũ đều cực kỳ đáng thương, nhìn Bạch Vũ cuộn người lại, vẻ mặt hoảng sợ của An Nhã Vi mới dần dần biến mất.

“Nhã Vi…… Xin lỗi……”

“Tao…… Tao thật sự không nhịn được……”

Im lặng một hồi lâu, cuối cùng Bạch Vũ cũng mở miệng nói.

“Nhã Vi, từ sau khi…… bên dưới tao mọc ra thứ này, không biết sao tao, tao lại bắt đầu có du͙© vọиɠ với phụ nữ……”

“Hơn nữa…… Hơn nữa cảm giác này rất mãnh liệt, thậm chí còn mãnh liệt hơn du͙© vọиɠ của tao với đàn ông, bây giờ tao…… Bây giờ tao chỉ cần nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp, là tao sẽ muốn xem cơ thể dưới lớp quần áo của các cô ấy, sau đó thứ bên dưới tao sẽ bắt đầu lớn lên…… Cứng lên…… Sau đó…… Sau đó……”

Bạch Vũ ấp úng nói, đồng thời sợ hãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía An Nhã Vi.

“Nhã Vi, tao, tao thật sự không chịu nổi.”

“Thứ bên dưới tao bây giờ năm giờ trong một ngày luôn ở trạng thái cương cứng, tớ không dám mặc quần, chỉ dám mặc váy rộng thùng thình, hơn nữa tao còn phải mặc quần đùi vừa dày vừa bó ở bên trong để đề phòng lúc cương cứng bị người ta nhìn thấy……”

“Nhã Vi, bây giờ tao giống như bị trúng độc. Không có lúc nào là tao không nghĩ đến chuyện cắm thứ này vào trong cơ thể phụ nữ. Tao đã thử thủ da^ʍ giống đàn ông rồi, nhưng cũng không có tác dụng bắn một lần rồi chưa được một lúc lại cứng tiếp, tao thật sự không nhịn được cảm giác này.”

Nghe đến đó, An Nhã Vi há miệng thở dốc, nhưng không chờ cô nói, Bạch Vũ đã cầm tay cô.

“Nhã Vi, mày là bạn tốt nhất của tao, mày giúp tao được không?”

“Tao thật sự không chịu nổi, Nhã Vi, còn tiếp tục như vậy, còn tiếp tục như vậy chắc chắn tớ sẽ nghẹn điên mất!”

Nói xong, vành mắt Bạch Vũ đã đỏ ửng, nước mắt đã bắt đầu đong đầy hốc mắt.

Tuy trong lòng An Nhã Vi hiểu rõ, tất cả chuyện chỉ là ảo tưởng của Vũ, nhưng trơ mắt nhìn vẻ mặt đáng thương như vậy của Bạch Vũ cô cũng không đành lòng nói ra lời từ chối với cô.

“Nhã Vi…… Tao cầu xin mày…… Giúp giúp tao đi……”

“Tao…… Tao……”

An Nhã Vi vẫn không nói nên lời như cũ, lúc cô đang rối rắm do dự, cả người Bạch Vũ lại đến gần cô một lần nữa, lại dán sát vào người cô.

“Nhã Vi, đừng đẩy tớ ra được không?”

Bạch Vũ nói nhỏ, lúc này giọng điệu của cô đã xảy ra biến hóa, giọng nói hơi khàn mang theo một ít khẩn cầu và mị hoặc.

“Hơn nữa, đồ vật của tao lớn như thế chắc chắn cũng có thể làm cho mày thoải mái.”

Nói xong câu đó, mặt Bạch Vũ càng gần sát vào mặt An Nhã Vi, người Bạch Vũ đột nhiên dịch lên phía trước, lập tức hôn lên môi An Nhã Vi.

“Ô!”

An Nhã Vi kêu lên một tiếng, lại một lần nữa hoảng sợ giãy giụa, nhưng lúc này An Nhã Vi không giãy giụa mạnh như vừa rồi, hơn nữa lúc này Bạch Vũ dùng tay ôm eo An Nhã Vi trước, đồng thời nâng một chân lên chặn người cô, cứ như vậy mặc kệ An Nhã Vi giãy giụa như thế nào cũng không có cách đẩy Bạch Vũ ra.

Tiếng hít thở của Bạch Vũ dần dần dồn dập, cô không ngừng hôn lên môi An Nhã Vi, gần như tham lam mυ"ŧ vào, đồng thời Bạch Vũ di chuyển người, chưa đến bao lâu đã đè lên người An Nhã Vi.

Lúc này Bạch Vũ nâng một bàn tay lên, sờ lên vυ" An Nhã Vi.