TG4 - Chương 5

Editor: Mettle

An Nhã Vi sửng sốt một chút, sau đó không nhịn được ngồi dậy, mở miệng hỏi Bạch Vũ một câu.

Bạch Vũ kinh ngạc, cơ thể theo bản năng lùi về phía sau một chút, nhưng Bạch Vũ chỉ hoảng loạn một lát, vài giây sau liền khôi phục lại bình thường.

“Ừ, có một đồ vật.”

An Nhã Vi nghe nói Bạch Vũ xong, vẻ mặt buồn bực nói: “Có cái gì vậy? Thật là, sao cậu lại nhét vào trong quần.”

Bạch Vũ không trả lời, mà xê dịch thân thể lên phía trước càng dán chặt vào An Nhã Vi, tiếp theo Bạch Vũ nâng một chân lên, dịch người vào giữa hai chân An Nhã Vi, dưới háng cơ hồ dán sát vào phần bên trong đùi An Nhã Vi.

Lúc này An Nhã Vi mới tinh tường cảm nhận được vật cứng giữa háng Bạch Vũ.

Ở giữa cứng rắn, da đầu mềm xốp, hơn nữa cách quần ngủ cũng có thể cảm nhận được độ nóng, tuy rằng khó có thể tin, nhưng An Nhã Vi đã mơ hồ đoán được đồ vật này là gì.

Một cây dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng.

“Nhã Vi, vừa rồi lúc vào nhà tớ nói dối cậu.”

Lúc này cả người An Nhã Vi đã ngây dại, nghe thấy Bạch Vũ nói, cơ bắp cô cứng đờ ngẩng cổ lên.

“Sở dĩ hôm nay tao đến bệnh viện, là bởi vì trong khoảng thời gian này, cơ thể thể của tao có biến hóa kì lạ.”

“Chỗ đó của tớ mọc ra một thứ chỉ có đàn ông mới có.”

Khi nói chuyện, Bạch Vũ duỗi tay lên eo, cởϊ qυầи ngủ ra, lộ ra đùi tuyết trắng, cùng với một cây dươиɠ ѵậŧ đàn ông đang cứng lên giữa háng.

Tuy An Nhã Vi đã đoán được là vật gì, nhưng sau khi cúi đầu nhìn thấy, An Nhã Vi vẫn không nhịn được thay đổi sắc mặt, hét lên một tiếng lùi ra sau.

“Này…… Này……”

Bạch Vũ giống như đã đoán trước được phản ứng của An Nhã Vi, sắc mặt bình tĩnh cười nói: “Tớ cũng không biết xảy ra chuyện gì, chắc là một tháng trước, tớ thường xuyên cảm thấy bụng nhỏ đau, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© cũng có chút không thoải mái, tớ cũng không để ý, nhưng không ngờ rằng càng ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng nghiêm trọng đến nỗi đau đến không thể duỗi thẳng eo .”

“Ngày đau nhất là ngày công ty mày tổ chức chuyến du lịch cho nhân viên, mày không ở nhà, cho nên tao cũng không nói cho mày biết, buổi sáng ngày tao định đi đến bệnh viện kiểm tra, tao phát hiện âm đế của tao biến thành một cái qυყ đầυ nho nhỏ, hơn nữa phía dưới qυყ đầυ còn phình lên theo.”

Nói xong, giọng nói của Bạch Vũ bắt đầu nhẹ nhàng run rẩy.

“Tao đã thấy đồ vật kia của đàn ông, tao biết đây là cái gì, tao không dám đi đến bệnh viện, nhưng thứ này lại càng dài càng lớn, vốn dĩ chỉ nho nhỏ thôi, nhưng chưa đến hai ngày liền lớn thành kích cỡ bình thường của đàn ông trưởng thành, hơn nữa còn bắt đầu thỉnh thoảng cứng giống như bây giờ.”

“Hôm nay, tao lấy hết can đảm đi đến bệnh viện, nhưng bác sĩ kia giống như từ trước nay chưa từng thấy tình huống này, sau khi tao cởϊ qυầи lót ra cô ấy ngây người, hỏi tao một vài câu hỏi linh tinh, nhưng căn bản không nói ra được nguyên nhân, cho nên tao cũng không dám đi làm kiểm tra nữa, vội vàng rời khỏi bệnh viện”

An Nhã Vi nghe Bạch Vũ nói xong há miệng thở dốc, nhưng cũng không nói một câu nào.

“Bây giờ tao cũng không biết làm sao bây giờ, từ khi mọc ra cái này tao cũng không cảm thấy quá đau, cho nên tao không biết nên đi bệnh viện lớn hay xem có thể tra ra rốt cuộc nguyên nhân là gì hay không, tao không muốn để cho người khác coi tao là quái vật.”

“Nhã Vi, mày sẽ không bởi vì trên người tao mọc dươиɠ ѵậŧ đàn ông mà ghét tao, cảm thấy tao ghê tởm chứ?” Bạch Vũ nhìn An Nhã Vi, vẻ mặt dần dần có chút thấp thỏm hỏi.

An Nhã Vi theo bản năng lắc đầu: “Đương, đương nhiên sẽ không.”

“Thật vậy hả? Nhã Vi, cảm ơn mày.”

Đôi mắt Bạch Vũ hơi đỏ lên, giọng nói cũng nghẹn ngào, nói xong Bạch Vũ lại lần nữa ôm chặt lấy người An Nhã Vi.

Sườn mặt dán vào cằm An Nhã Vi, sau đó Bạch Vũ mở môi ra, môi dính nước bọt ấm áp ướŧ áŧ nhẹ nhàng hôn lên cổ An Nhã Vi.