TG1 - Chương 1: Ảo tưởng của ba ba

Editor: Sườn xào chua ngọt

9 rưỡi sáng, An Nhã Vi đã làm xong việc nhà rồi, ngồi ở trên sô pha lướt ipad.

Trên màn hình ipad không phải là phim Hàn quốc mà là một hàng chữ.

“Côn ŧᏂịŧ thô tráng thẳng tiến vào trong mật huyệt cô, sau đó liền nhanh chóng đưa đẩy,người cô run rẩy, bởi vì miệng còn đang ngậm một cây côn ŧᏂịŧ khác, cho nên cô không thể phát ra tiếng, chỉ có thể phát ra từng tiếng động thay cho từng đợt rên từ lỗ mũi……”

An Nhã Vi đang đọc truyện sắc.

Cô biết một bà chủ gia đình vẫn còn trẻ mà 9 rưỡi sáng đã bắt đầu đọc truyện sắc là quá hư hỏng, nhưng cô không còn cách nào khác, cô quá chán nên ngứa ngáy trong người.

Năm nay An Nhã Vi vừa tròn 24 tuổi, sau khi tốt nghiệp đại học một năm liền kết hôn với bạn trai yêu từ năm hai đại học, năng lực làm việc của chồng cô rất tốt, lương của một mình anh đủ để nuôi cả gia đình, cho nên An Nhã Vi nghe theo ý của chồng an tâm ở nhà bắt đầu làm bà chủ gia đình.

Vốn dĩ An Nhã Vi cảm thấy làm bà chủ gia đình là một chuyện cực kì hạnh phúc, có phần lớn thời gian để tiêu xài, nhưng sau khi cô làm rồi mới phát hiện, làm một bà chủ gia đình trẻ tuổi lại là một chuyện khác.

Bởi vì An Nhã Vi và chồng tạm thời chưa có kế hoạch sinh con, cũng không có nhiều việc nhà cần cô làm, cho nên trừ hai bữa cơm sáng và tối thời gian còn lại đều là thời gian rảnh rỗi. Phần lớn bạn của An Nhã Vi đều đi làm, mà những người kết hôn sớm hơn cô cũng đều sinh con rồi, mỗi ngày đều vội vàng muốn chết. An Nhã Vi toàn chơi với mấy người hàng xóm ở xung quanh, nhưng những người này đều hơn An Nhã Vi rất nhiều tuổi, An Nhã Vi không có nhiều tiếng nói chung với các cô ấy.

Cho nên An Nhã Vi chỉ có thể một mình ở trong nhà, lên mạng gϊếŧ thời gian, mỗi ngày đều nôn nóng đợi chồng tan tầm.

Chồng An Nhã Vi tên là Trương Độ Viễn, là một giám đốc công ty internet.

Tuy rằng thu nhập không ít, nhưng công việc mỗi ngày rất nhiều, hơn nữa buổi tối cũng thường đi xã giao, cho nên Trương Độ Viễn về nhà sớm hay muộn thì ăn cơm xong tắm xong đã lên giường ngủ rồi.

An Nhã Vi không phải một người phụ nữ cả ngày chỉ nghĩ đến tìиɧ ɖu͙©, trong thời gian đang yêu cuồng nhiệt nhất, tần suất cô làʍ t̠ìиɦ với Trương Độ Viễn cũng chỉ có một tuần hai lần mà thôi, nhưng bây giờ đừng nói đến một tuần hai lần, một lần nửa tháng cũng quá miễn cưỡng.

Mới vừa kết hôn hơn một năm, An Nhã Vi đã cảm thấy mình giống như là quả phụ, mỗi ngày chồng đều đi sớm về trễ, cuối tuần thường xuyên tăng ca, lúc không tăng ca cũng thường xuyên đi xã giao gặp khách hàng, trừ lúc ăn lúc ngủ, cơ hồ An Nhã Vi không thấy được bóng dáng của chồng.

Tục ngữ nói rất đúng, ấm no sinh dâʍ ɖu͙©, nhu cầu của An Nhã Vi không được chồng thỏa mãn, mỗi ngày lại chỉ có thể một mình ở trong nhà gϊếŧ thời gian, du͙© vọиɠ sẽ càng ngày càng trở nên cường liệt hơn khó có thể tự kiềm chế.

Rơi vào đường cùng, An Nhã Vi chỉ có thể lên mạng download một ít AV và truyện sắc miễn cưỡng phát tiết.

Nhìn chằm chằm màn hình, dưới sự kích thich của truyện sắc, tiếng hít thở của An Nhã Vi dần dần dày lên, tiếp theo cô chậm rãi tách hai chân ra, thò tay đến giữa hai chân, dùng bàn tay nhẹ nhàng cọ xát bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©.

“Bang!”

Chỉ nghe thấy một tiếng vang nhỏ, không biết là cái gì từ trên ban công bay vào, xuyên qua cửa sổ sát đất mở rộng rơi xuống sô pha, sau đó bay đến trên bàn trà.

An Nhã Vi hoảng sợ, sau khi phục hồi tinh thần lại bỏ ipad trong tay xuống đứng dậy đi đến bên cạnh bàn trà, ngồi xổm xuống nhìn thấy đồ vật từ bên ngoài bay vào, nhìn qua là một viên bi tròn màu đen.

“Đây là cái gì?”

An Nhã Vi nhíu mày, nhặt viên bi màu đen giống hạt đậu xanh lên, An Nhã Vi đang cẩn thận quan sát nó,viên bi nhỏ tự dưng nứt ra.

Một ít xúc tua nhỏ bé giống nhau từ bên trong nó thò ra, viên bi màu đen biến thành một cái máy thon dài hình trụ, An Nhã Vi còn chưa kịp thét chói tai, máy này đã dùng xúc tua tiếp xúc làn da An Nhã Vi sau đó nhanh chóng chui vào trong người cô

!

“A!”

Tuy không cảm thấy đau nhưng An Nhã Vi vẫn hét lên, cô điên cuồng vung tay, muốn lấy đồ vật kỳ quái đã chui vào trong cơ thể cô ra.

Lúc này chuyện thần kỳ đã xảy ra, một giọng nói vang lên ở trong não An Nhã Vi.

“Chào cô, 【 Hệ thống tìm kiếm và trải nghiệm ảo tưởng 】 đang trang bị ……”