Chương 13

Lý Hiểu Tĩnh đặt vali xuống rồi lại gần bàn ăn, nhìn thoáng qua, cô ấy vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ nói: “Đều là món cô thích, em tự làm à?”

Lý Lạc Phàm rửa tay rồi xới cơm cho Lý Hiểu Tĩnh: “Là bà lão câm nhà hàng xóm giúp em làm.”

Lý Hiểu Tĩnh nói cảm ơn, vừa ngồi xuống lại nhớ đến khi Lý Lạc Phàm nói mình chỉ ở một mình, cô ấy lại thuận miệng hỏi: “Vì tiện cho việc đến trường nên em ở đây một mình à?”

“Không ạ, em ở một mình vì em không có người thân.” Lý Lạc Phàm còn bình tĩnh cười đáp: “Lúc còn nhỏ, em không có mẹ, cũng chưa từng gặp cha, một đạo sĩ ở đạo quán thấy em đáng thương nên nhận nuôi em, nuôi nấng em. Ba năm trước, sư phụ cũng qua đời, bây giờ em đang sống một mình.”

Lý Hiểu Tĩnh hơi ngạc nhiên, cũng cảm thấy xót xa: “Vậy em lấy phí sinh hoạt ở đâu?”

“Trước đó, sư phụ để lại cho em ít tiền, nhưng em đã sớm tiêu hết rồi.” Lý Lạc Phàm cười nhạt: “Nhưng em đã tìm ra cách kiếm tiền rồi, sẽ có thể tự kiếm tiền nuôi sống bản thân sớm thôi.”

Lý Hiểu Tĩnh mang tâm trạng phức tạp vuốt tóc Lý Lạc Phàm, rất xót xa cho cô: “Em tham gia kì thi vào đại học ngay đi, đừng nghĩ đến việc kiếm tiền, các thầy cô có thể giúp em.”

“Cái đó thì không cần.” Lý Lạc Phàm cười tủm tỉm xới cơm: “Cách kiếm tiền của em không mất nhiều thời gian, không ảnh hưởng đến việc thi đại học, còn có thể giúp người khác.”

Lý Hiểu Tĩnh nghe vậy đã có thể lờ mờ đoán ra cách kiếm tiền mà Lý Lạc Phàm nói, cô ấy cũng không khuyên nhủ thêm, ngồi xuống ăn cơm.

Tối qua, sau khi gặp quỷ, Lý Hiểu Tĩnh vừa mệt vừa sợ, cô ấy vốn không muốn ăn gì, nhưng đút đồ ăn vào miệng, cô ấy lập tức ngây người, sau đó cô ấy nếm qua tất cả các món, hốc mắt hơi đỏ lên: “Mấy món này giống hệt mấy món bà nội từng nấu cho cô.”

Lý Lạc Phàm nói dối không chớp mắt: “Có lẽ bà nội của cô và bà lão kia cùng quê, cô ăn đồ ăn bà ấy làm lại nhớ đến hương vị quê hương. Nếu cô thích thì ăn nhiều một chút, bà lão câm chắc chắn sẽ rất vui.”

Lý Hiểu Tĩnh gắp miếng to vào bát, từ từ nhấm nháp hương vị đã lâu không được nếm lại: “Sau giờ học ngày mai, cô sẽ đến siêu thị mua thức ăn, sau này tiền thịt, rau dưa trong nhà em đều do cô trả.”

Lý Lạc Phàm cười tủm tỉm gật đầu, vậy cũng tốt, đỡ tốn một lá bùa báo mộng. Cô vừa ăn đồ ăn nóng hổi vừa âm thầm suy nghĩ, sao trước đây mình không nghĩ đến việc nhờ quỷ nấu cơm hộ nhỉ? Chờ sau khi Lý Hiểu Tĩnh đi, cô sẽ mời mấy đầu bếp quỷ đến. Tuy cô thiếu nhân dân tệ, nhưng tiền âm phủ, không phải nói quá, cô thật sự có cả đống!

***

Một tuần nhanh chóng trôi đi, trong nháy mắt đã đến tối thứ hai. Lý Hiểu Tĩnh nằm trên giường, cô ấy túm chặt chăn, tuy trong lòng sợ hãi nhưng cô ấy cũng biết rõ, tối nay cô ấy phải lấy thân làm mồi nhử, dẫn bốn con quỷ kia đến đây, như vậy mới có thể ngăn chặn hậu quả về sau. Nếu lần này thả quỷ chạy mất, cuối tuần này sẽ đến lượt cô ấy tự sát.

Lý Hiểu Tĩnh vốn tưởng mình sợ quá nên không ngủ được, cũng không ngờ cảm giác mệt mỏi ập đến nhanh như vậy, cô ấy cảm giác mình mơ mơ màng màng đi ra cửa, lại đi vào thang máy để đi lên nhà mình.

Cảnh tượng đã xảy ra hôm đó được tái hiện lại y hệt, bốn người lần lượt vào thang máy, sau đó đột nhiên mở miệng báo số thứ tự.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin