Chương 34: Đâm nhầm lỗ

Sau khi rời đi một khoảng đủ xa, Minh Tú liền bắt đầu kiểm kê thành quả của hai người kia. Sau một hồi kiểm kê, ngoại trừ linh thạch và đan dược thì có khoảng ba chục gốc nhị giai linh thảo, mười lăm gốc tam giai linh thảo. Ngoài ra thì có khoảng mười đầu linh thú nhất giai, mười đầu linh thú nhị giai và năm đầu linh thú tam giai sơ kỳ.

Xem ra hai người này cũng tiến hành đánh cướp của những người khác chứ không thể nào trong vòng năm ngày có thể thu hoạch nhiều như vậy được, xem ra là hắn đen ăn đen. Sau khi nhìn qua một vòng không tìm thấy linh thảo nào mà hắn vừa ý liền cất tất cả lại, tiếp tục đi săn linh thú và hái linh thảo.

Hai ngày sau, Minh Tú cùng Minh Hồng nhắm đến một con rắn. Con rắn này là Tử Lân Xà tam giai trung kỳ, là linh thú thuộc tính Kim. Còn về vì sao hai người lại nhắm vào Tử Lân Xà là vì hắn muốn đoạt Tử Kim Hoa, tam giai cao cấp linh thảo mà Tử Lân Xà đang bảo hộ.

Minh Tú sai Hắc Hung đi gϊếŧ Tử Lân Xà. Chỉ trong chớp mắt, Tử Lân Xà đã bị một kiếm đâm từ dưới họng lêи đỉиɦ đầu mà không kịp phát ra một âm thanh nào.

Minh Tú đi đến nhanh chóng thu lấy xác rắn và đi lấy Tử Kim Hoa. Sau khi thu xong Tử Kim Hoa, hắn liền nhanh chóng rời đi.

Nửa tháng nhanh chóng trôi qua, Minh Tú và Minh Hồng một đường gϊếŧ đâm, chém, trảm đã lấy được gần năm mươi mấy đầu linh thú tam giai, trong đó còn có ba đầu linh thú tam giai hậu kỳ, càng đạt được mấy chục gốc linh thảo từ nhất giai đến tam giai.

Cả hai cũng không mượn nhờ trợ lực từ Hắc Hung nữa mà hoàn toàn bằng vào thực lực của mình đi săn gϊếŧ linh thú. Chính hắn muốn một mực kiên trì lấy chiến tranh nuôi chiến tranh là phương thức tu luyện. Sau mỗi lần đại chiến, hai người lại một lần nữa sửa sang lại cảm ngộ sau khi chiến đấu, nhờ đó mà khả năng chiến đấu của cả hai ngày càng nâng cao.

Trong một huyệt động trên vách núi, hai người Minh Tú và Minh Hồng đang khoanh chân ngồi tu luyện. Sau nửa tháng đi săn, linh lực tích lũy trong hai người đã đạt tới biên giới không đột phá là không được rồi.

Giờ phút này, Minh Tú đã điều tiết trạng thái đến tốt nhất, linh lực tràn đầy ngưng thực, lúc này không đột phá còn chờ đến khi nào nữa. Minh Tú tâm thần thủ nhất, khí vận đan điền, Hấp Hồn Đại Pháo lập tức vận chuyển, vốn linh lực quanh thân theo thất kinh bát mạch, ngũ tạng lục phủ trở về vào trong Nguyên Anh. Từng đạo linh lực như lũ yến quay về, một chút cũng không lọt mà thu rụt trở về.

Giờ phút này, Minh Tú tựa như một người bình thường vậy, không nhìn ra hắn có bất kì khí tức linh giả nào cả. Chỉ là, giờ phút này Nguyên Anh của hắn óng ánh vòng quanh linh lực song sắc đỏ, lam. Thoạt nhìn càng thêm ngưng thực thánh khiết, sau khi tất cả linh lực trở về thống nhất liền không ngừng đan vào nhau, hội tụ lại.

Linh lực bị càng áp càng nhỏ, nguyên anh càng ngày càng thêm ngưng thực, sau khi mọi thứ đạt tới cực hạn thì...

Oanh!

Linh lực được Minh Tú áp súc đến cực điểm bạo phát khiến khí tức của nguyên anh song thuộc tính của hắn liền đạt đến giai đoạn sơ kỳ của Nguyên Anh Trung Kỳ. Nhưng mà khí tức kia vẫn còn tiếp tục tăng vọt đến đỉnh phong sau đó mới vững chắc lại. Vậy là không lâu nữa sẽ đột phá Nguyên Anh Hậu Kỳ. Hồn lực cũng lên Trúc Cơ Trung Kỳ.

Cũng không biết đã qua bao lâu, Minh Tú rốt cục cũng mở ánh mắt đã càng thêm thâm thúy ra, nhìn tinh không mênh mông kia, khiến người càng thêm mê say. Theo hắn giơ tay lên, một đạo linh lực cường đại đánh lên trên hòn đá ở cửa động.

Ầm! Ầm!

Hòn đá lập tức bị đánh bay ra, uy lực kia nếu so với một kích toàn lực của Nguyên Anh Đỉnh Phong thì nhỉnh hơn một chút.

Sau khi tu luyện xong, Minh Tú liền mở mắt ra đã thấy Minh Hồng chờ sẵn.

_ Ca ca huynh lên Nguyên Anh Trung Kỳ rồi hả?

_ Phải không những vậy huynh nghỉ là sau khi xong khảo hạch chắc huynh cũng sẽ đột phá Nguyên Anh Hậu Kỳ.

_ Oa! Ca ca của muội thật lợi hại. Mà có phải cái kia lại to dài thêm một phân nữa đúng không? Lại còn đen thêm nữa nhỉ, mau cho muội xem.

Minh Hồng đưa tay xuống nắm lấy tiểu đệ đệ đang yên giấc ngủ của Minh Tú.

_ Tiểu da^ʍ nữ không được làm loạn, chờ khi nào vào tông môn đi đã. Mà muội cũng lên Kết Đan Trung Kỳ rồi kìa.

_ Dĩ nhiên, muội muội đâu thể nào làm huynh thất vọng được chứ.

Cả hai người tiến ra khỏi hang và tiếp tục lên đường. Người khác vì muốn tranh thủ càng nhiều điểm tích lũy mà giành giật từng giây, nhưng hắn lại không chút nóng nảy. Chém gϊếŧ linh thú, với hắn mà nói chỉ là luyện công, căn bản không có chút tính chất uy hϊếp, chỉ cần linh thú dám xuất hiện thì hắn cũng không sợ không có điểm tích lũy.

Hắn ngược lại cảm thấy bỏ thêm chút thời gian tìm kiếm linh thảo mới càng thêm thực tế. Chỉ tiếc nơi này là trong Tử Phong Cốc, linh thảo cũng khá nhiều nhưng cao giai lại hiếm có vô cùng. Nửa tháng qua thì hắn chỉ chiếm được một gốc Thanh Linh Quả khiến hào hứng của hắn cũng giảm bớt đi phân nửa.

Nửa ngày nữa lại qua đi, cả hai liên tiếp chém gϊếŧ ba đầu linh thú, đều thuộc về linh thú tam giai khiến toàn thân hai người đều dính đầy vết máu như một huyết nhân vậy, người không biết còn tưởng rằng hai người bị tổn thương nặng nữa ấy chứ.

_ Hai ngươi đứng lại đó cho ta.

Một giọng nói từ một nơi truyền đến. Minh Tú hướng về kia thanh âm nhìn lại, chỉ thấy năm tên thanh thiếu niên cùng nhau đến đây nhanh chóng liền xuất hiện trước mặt hắn.

Nói chuyện chính là một gã Kết Đan Hậu Kỳ - Phương Minh Cách đến từ Đồ Vân Thành. Kết Đan Hậu Kỳ mười chín tuổi, ở trấn Mỹ An tuyệt đối có thể nói là tồn tại yêu nghiệt, nhưng mà ở Không Hải Tông chỉ tính là thiên tài bình thường

_ Lại thêm một đám nữa.

Trong lòng Minh Tú thầm nói. Nửa tháng qua, hai người Minh Tú cũng bị nhiều nhóm linh giả hắc ăn hắc chặn đường vì Minh Tú chỉ lộ ra tu vi Kết Đan Trung Kỳ mà thôi. Bọn chúng là những tu sĩ ngoài trừ đi gϊếŧ linh thú, còn đi săn bắn những tu sĩ khác, đem thu hoạch người khác liều mạng đổi lấy làm của riêng.

Minh Tú gặp những người này đường nhiên sẽ không lưu tình, đều toàn lực ra tay chém gϊếŧ nên thu hoạch của hắn bây giờ cũng khá là phong phú. Hắn lạnh giọng hỏi:

_ Có chuyện gì không?

_ Mau giao tất cả điểm tích lũy ra đây, nếu không bọn ta sẽ cho ngươi đẹp mắt.

Phương Minh Cách trực tiếp nói với Minh Tú. Phương Minh Cách những ngày này từ trong tay những người lạc đàn tham gia tranh cử chiếm đoạt không ít điểm tích lũy, loại phương thức nhanh chóng này khiến hắn cảm thấy phi thường thoải mái. Cho nên, phàm là gặp phải lạc đàn hoặc thực lực không bằng thì bọn hắn đều tiến hành cướp đoạt.

Nghe Phương Minh Cách nói vậy, trong lòng Minh Tú thầm nói "Xem ra lại có thêm thu hoạch rồi." Nếu đối phương đã muốn đánh cướp hắn thì Minh Tú cũng không dong dài, hỏa diễm trên tay hắn liền bắn về phía Phương Minh Cách.

Nhóm người này cao nhất chính là Phương Minh Cách có thực lực Kết Đan Hậu Kỳ nên hắn không tốn bao nhiêu thời gian đã thu nhập xong cả năm người. Sau khi thu nhập xong bọn cướp bóc kia thì hắn cũng tiện tay thu hết tất cả điểm tích lũy của bọn hắn. Minh Tú ra tay thiêu rụi nhóm năm tên này trong nháy mắt nên các chấp sự bên ngoài cũng không biết đâu mà đến cứu.

Sau khi thu xong đồ của nhóm Phương Minh Cách, hai người Minh Tú liền biến mất trong rừng rậm.

Hai ngày sau, hắn vô tình phát hiện được một gốc Linh Nguyệt Hoa trong một hang động. Là Tứ giai Linh Nguyệt Hoa đối với Địa Linh tu sĩ mà nói quả thật chính là Thánh dược, có thể giúp Địa Linh tu sĩ tăng lên một cấp mà không hề dao động căn cơ.

Đột phá cảnh giới lớn khó như lên trời, càng là cảnh giới cao độ khó này tự nhiên cũng càng cao. Nói không chút khoa trương, trong 100 linh giả Địa Linh Sơ Kỳ nhiều nhất chỉ có một vài người có thể đột phá lên Trung Kỳ. Đó là những thiên tài trong thiên tài mới có thể làm được, còn những người khác có thể đời này đều không thể đột phá, chỉ có thể chết ở cảnh giới này. Nhưng Linh Nguyệt Hoa này lại có thể thay đổi hết thảy.

Nên bất cứ linh giả nào dưới Thiên Sơn Kỳ thấy được Linh Nguyệt Hoa đều trở nên điên cuồng, ngay cả Minh Tú cũng không ngoại lệ. Hắn lập tức chạy đến, muốn đoạt lấy Linh Nguyệt Hoa cho riêng mình, kẻo không nếu để Không Hải Tông biết ở đây có Linh Nguyệt Hoa thì không tốt. Nhưng ngay khi hắn cách Linh Nguyệt Hoa còn mười thước thì một hồi động đất rung núi liền truyền đến.

Rầm rập!

Ở phía xa xa, một thứ màu đỏ đang lấy tốc độ rất nhanh tiếp cận. Nhìn kỹ lại thì đó là một linh thú dạng trâu, mắt to như chuông đồng lộ ra hung tính khát máu, cái mũi trâu càng không ngừng phun ra lửa, hai cái sừng trâu dài nửa thước giống như mũi thương bén nhọn, toàn thân con trâu phủ đầy long đỏ, dưới ánh mặt trời chiếu sáng, lòe lòe tỏa sáng giống như một ngọn lửa đang di động. Đây rõ ràng là một đầu Xích Hỏa Ngưu đã đạt đến Tứ giai Hậu Kỳ.

_ Nghé ọ...........

Đầu Xích Hỏa Ngưu kia thấy Minh Tú liền ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng kêu to lớn. Linh thú trong phương viên trăm dặm sau khi nghe được thanh âm này đều bị dọa đến chỗ chạy tán loạn tứ phía.

Ở bên ngoài cốc, một đám chấp sự nhìn về phía những kỳ điểu bị dọa bay kia, thần sắc đều hơi đổi. Dương Quang Đông lẩm bẩm nói:

_ Xem ra sẽ lại có đệ tử cầu cứu rồi, mọi người nên chuẩn bị sẵn sàng a.

_ Hơn nửa tháng này đã có năm mươi mấy người buông tha, xem ra danh ngạch ký danh và ngoại môn đệ tử cũng sắp có thể xác định rồi.

.......................

Thấy Xích Hỏa Ngưu, Minh Tú liền biết con linh thú này chính là linh thú thủ hộ của Nguyệt Linh Hoa, xem ra hắn muốn đoạt bảo thì phải gϊếŧ chết con trâu này.

Xích Hỏa Ngưu vừa kêu xong liền lao thẳng về phía Minh Tú, tốc độ kia rõ ràng rất nhanh, một chút bộ dạng cồng kềnh cũng không có nên chỉ trong chốc lát Xích Hỏa Ngưu đã đập tới trước mặt hắn, sừng trâu bén nhọn kia đâm tới bộ ngực hắn.

Minh Tú thấy vậy liền dùng cứng đối cứng, hắn muốn xem uy lực Dị hỏa, Dị thủy khi hắn đột phá Nguyên Anh Trung Kỳ mạnh cỡ nào.

_ Bong Bóng Nước.

Cặp sừng nó húc vào bức tường nước liền từ từ đóng băng lại. Còn Minh Tú bị đẩy lùi chục bước.

_ Con bà nó đúng là sức trâu mà. Dù là Nguyên Anh Đỉnh Phong chắc cũng không dám đỡ một chiêu này.

Xích Hỏa Ngưu thấy cặp sừng đang dần dần bị đóng băng liền dùng hết sức truyền hỏa diễm vào cặp sừng.

Minh Tú thấy nó mất tập trung liền tung "Hỏa Quyền" đấm thằng mặt con trâu. Xích Hỏa Ngưu thấy vậy liền dùng cặp sừng ngạnh kháng.

BÙM!

_ NGHÉ... Phì Phì Phì!

_ A đù ăn gì mà khôn dữ?

Minh Tú không ngờ Xích Hỏa Ngưu lại lợi dụng Dị hỏa của mình phá tan tăng trên sừng của nó. Nhưng nó cũng bị vài vết cháy trên đầu, điều này khiến nó phi thường tức giận.

Nó trừng đôi mắt to như chuông đồng, cái mũi thở gấp vài cái, hai đạo hỏa diễm cực nhanh đánh về phía Minh Tú.

Minh Tú cũng lười tránh nè nên hai đạo hỏa diễm đập vào người hắn, vùng da trước ngực bị cháy hết lòi thịt bên trong ra. Nhưng bất ngờ là từng miếng thịt, từng lớp da có thể nhìn bằng mắt thường nó đang từ từ lành lại.

_ Sức thì mạnh nhưng lực quá yếu chỉ cháy có lớp da mà thôi. Con trâu kia ngươi không xứng làm đối thủ của ta.

Minh Tú lắc đầu khinh thường con trâu. Lúc này trên tay Minh Tú xuất hiện thanh Quỷ Kiếm. Truyền linh lực và Dị hỏa vào thanh Quỷ Kiếm. Minh Tú sử dụng Tốc Biến liền xuất hiện bên hông Xích Hỏa Ngưu.

Xích Hỏa Ngưu bất ngờ nhưng nó phản xạ cũng nhanh. Nó quay người lại dùng đuôi quất vào người Minh Tú.

_ NGHE... É... É... É... É...

_ Áaaaaaa! Biếи ŧɦái ca ca!

_ ...

Minh Tú thấy đuôi Xích Hỏa Ngưu quất tới liền vung tay chém đứt đuôi và tiếp tục đâm tới. Nhưng không ngờ lại đâm vào lỗ nhị của Xích Hỏa Ngưu. Kẻ bị đâm và nhân chứng bên ngoài thấy một cảnh này liền hét toáng lên.

_ Móa con trâu tự dưng quay mông ra. Lỡ tay thôi chứ ta không cố ý đâu nha. Chỉ là đâm nhầm lỗ mà thôi. - Minh Tú đen mặt nói.

Quỷ Kiếm chứa Dị hỏa đâm vào lập tức đốt cháy toàn bộ ngũ tạng của Xích Hỏa Ngưu. Sau đó, Minh Tú lột da, cắt sừng và yêu đan của nó rồi dùng Quỷ Kiếm hút hết máu của nó và đi lấy Nguyệt Linh Hoa và cùng Minh Hồng rời khỏi đây.