Chương 9: Nhẹ nhàng vào top ba

Chương 9: Nhẹ nhàng vào top ba

Lâm Sơn nhìn Lâm Động trên thạch đài, không nhịn được mà cười hả hê, tên Lâm Vẫn kia, từ trình độ mà nói, so với Lâm Hoành còn không thua kém bao nhiêu. Nhưng so với Lâm Động mới chỉ tứ trọng thật không đáng nhắc tới.

"Đáng tiếc thật! Muốn tự mình xuất thủ dạy dỗ hắn một chút, để cho Thanh Đàn muội xem, mà bây giờ xem ra không cớ cơ hội rồi!" Lâm Hoành khẽ mỉm cười, liếc nhìn Thanh Đàn thầm nghĩ

Bàn tay trắng nõn của Thanh Đàn nắm chặt lại, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ lo lắng.

đôi mắt nhìn chằm chằm đạo thân ảnh thiếu niên ở trên thạch đài kia,

"Lâm Động ca sẽ tất thắng...!"

………..

Sau khi Lâm Khẳng tuyên bố tên người xuất chiến, thì có thêm một thiếu niên mặc áo xám lặng yên từ trong đám người đi ra, sau đó thong thả đi lên thạch đài.

Thiếu niên có chút gầy, song ánh mắt thì lại sắc bén như chim ưng, nhìn liền biết người này cũng thuộc hạng người tâm trí kiên nghị.

Tận mắt nhìn cha mẹ chết thảm ở trong tay thổ phỉ, thiếu niên này so với đám bạn cùng lứa tuổi càng lộ ra vẻ thành thục hơn một chút.

"Lâm Vẫn" Thiếu niên áo xám đứng đối diện với Lâm Động, chậm rãi nói.

"Lâm Động" Lâm Động cũng không chậm trễ, trịnh trọng ôm quyền hành lễ, giọng nói trầm ổn, tuy nói trước kia cùng Lâm Vẫn căn bản không có gì giao tình gì, nhưng đối với người này, hắn thật ra cũng có chút bội phục.

"Ta sẽ không nương tay đâu!" Lâm Vẫn nhìn Lâm Động một cái nói.

"Đa tạ" Lâm Động cười một tiếng!!

Nghe vậy, lúc này Lâm Vẫn mới ngơ ngác một chút, chăm chú nhìn Lâm Động thật sâu, bắt chợt cảm thấy rùng mình, nhìn Lâm Động cứ sừng sửng như núi cao, còn mình chỉ như cái cây nhỏ bé. Vội vàng thở ra một hơi, ổn định tâm thần, trên tay song chưởng tràn ngập quang mang chớp động,.

"Nếu hai bên đều đã chuẩn bị xong thì trận đấu…. bắt đầu!" Lâm Khẳng có chút lo lắng nhìn Lâm Động một cái, sau đó cũng không nhiều lời, vung bàn tay, sau đó quát lên.

"Phanh!"

Lời Lâm Khẳng vừa xong, hai mắt Lâm Vẫn càng trở nên sắc bén, chỉ thấy được cước bộ kia đạp lên mặt đất, thân hình mượn lực phóng về phía Lâm Động, năm ngón tay nắm chặt thành quyền, không có hoa mỹ chút nào trực tiếp hướng về phía l*иg ngực Lâm Động mà oanh kích.

Đối mặt với quyền phong của Lâm Vẫn, Lâm Động nhé nhàng tránh thoáng, liên tục Lâm Vẫn ra tiếp từng quyền liên miên trong Lạc Thạch Quyền. Nhưng đáng triêc vẫn không chạm được vào Lâm Động

"Chà! Không tệ..."

Trên bàn tiệc khách quý, Lâm Chấn Thiên cũng vuốt vuốt chòm râu, chậm rãi gật đầu.

Ba!"

Song, khi lời của Lâm Chấn Thiên mới vừa dứt, thì trong sân lại truyền ra một đạo tiếng vang thanh thúy, lập tức cả Thí Luyện Quán cũng trở nên yên tĩnh, không ai chớp mắt lấy một cái.

Lâm Vẫn bị Lâm Động một quyền ảnh thẳng vào ngực bay ra khỏi lôi đài

Lâm Động... Từ lúc nào trở nên mạnh như vậy?

"Tốt!!!"

Trên bàn tiệc khách quý Lâm Chấn Thiên sau một hồi trầm mặc, chậm rãi phun ra một chữ, rõ ràng lấy tính tình của hắn mọi người hiểu, thực lực của Lâm Động bày ra, làm cho hắn cực kỳ hài lòng.

Mà Lâm Mãng ở bên cạnh, sắc mặt có chút trầm xuống, ngậm chặt miệng lại, không nói một lời, Lâm Hoành ở kia phía sau, chân mày cũng hơi cau lại.

"Tiểu tử này, cũng có chút bản lãnh...!!"

"Phanh!"

Dưới đông đảo ánh mắt soi mói cùng kinh ngạc, một quyền của Lâm Động trực tiếp giống như là trọng thạch tiếp xúc với song chưởng của Lâm Vẫn, lực đạo cường hãn vào thời khắc này bộc phát ra, thân thể Lâm Vẫn giống như diều bị đứt dây bay ngược lên, cuối cùng té trên mặt đất ở ngoài thạch đài.

"Xôn xao...!!"

"Lâm Động thắng!"

Thanh âm của Lâm Khẳng vừa dứt, trong Thí Luyện Quán nhất thời vang lên một tràng vỗ tay thật to cùng thanh âm trầm trồ khen ngợi. Tới bây giờ bọn họ mới hiểu được, thì ra Lâm Động có thể không có chút nguy hiểm nào tiêu sái tới vòng này cũng không phải là hắn dựa vào vận khí gì, mà chính là thực lực chân chánh của bản thân hắn!

Đứng ở trên thạch đài, Lâm Động nhìn thấy Thí Luyện Quán sôi trào như vậy, cũng khẽ mỉm cười, nhảy xuống thạch đài, hướng về phía Lâm Vẫn vươn tay ra, nói: "Không có sao chứ?"

Lâm Vẫn nhìn Lâm Động, trên khuôn mặt vẫn là hiện lên nụ cười, nói: "Người vẫn chưa ra hết thực lực?”

Lâm động khẽ gật đầu.

“Chờ có cơ hội, ta sẽ hướng ngươi lãnh giáo tiếp"

Nói xong, Lâm Vẫn tựa như cũng không muốn ở lâu, trực tiếp xoay người rời đi.

Trước mắt phải đem Lâm Hoành kia thu thập cái đã, tránh cho hắn sau này cứ quấn lấy Thanh Đàn nữa...

Lâm Động quay đầu lại, ánh mắt quẳng ném về hướng vị trí của Lâm Hoành, chỉ thấy được hắn cũng đang nhìn sang mình, trên khóe miệng kia tựa hồ vẫn thản nhiên mang theo vẻ khinh thường.

“lâm Động ca ca giỏi quá” Thanh Đàn như con én nhỏ nhào vào lòng Lâm Động, khuân mật đỏ bừng vì hưng phấn

Cảm nhận được đổi gò bỏng đào chen ép trong ngực, tiểu đệ dệ của Lâm Động như cự long đâm thẳng vào nơi tư mật của nàng. Thanh Đàn giật minh, xấu hổ vội buông tay ra

“Ha..ha…ha, muội mê người quá” lâm Động khả ố cười

Nghe Lâm Động nói xong khuân mặt của Thanh Đàn càng đỏ như trái gất chín mọng

Ở giữa sân, sau khi trận tỷ đấu của Lâm Động kết thúc, những cặp đấu khác cũng lục tục bắt đầu. Có thể tiến vào tốp mười, đại để đều là những kẻ có chút danh khí trong hàng tiểu bối của Lâm gia, trên cơ bản đều đã đạt đến Ngũ trọng, thậm chí cao hơn. Cho nên những trận đấu này thật sự đặc sắc, khiến cho trong sân không ngừng vang lên những âm thanh cổ vũ, ủng hộ.

Năm trận tỷ thí rất nhanh đã có kết quả! Không nằm ngoài dự đoán, Lâm Hà và Lâm Hoành tiếp tục phô bày thực lực ngạo nhân mà tung hoành, cùng với Lâm Động và hai gã thiếu niên tinh anh khác của Lâm gia bước vào nhóm năm người mạnh nhất của đại hội thi tài trong tộc lần này.

Sau khi những cái tên này được đọc ra, bầu không khí yên lặng trong Thí Luyện Quán có chút ồn ào sôi động. Ai nấy đều biết, những trận đấu kế tiếp đằng sau, mới chân chính là trọng điểm của đại hội Lâm tộc lần này!

Rút thăm hoàn tất, chỉ một người may mắn ngẫu nhiên bốc phải thẻ trống thì không phải thi đấu, còn lại đối thủ của Lâm Động vòng này là Lâm Đình. Lâm Đình là một thiếu niên của nhà họ Lâm, thực lực đã đạt đến Thối thể Đệ lục trọng. Tuy vậy, với Lâm Động mà nói, cũng không phải là vấn đề gì quá lớn.

Sau khi rút thăm ngẫu nhiên, trận đấu giữa hai người lập tức bắt đầu. Kết quả vẫn không ngoài dự đoán của tất cả! Lâm Động vẫn nhẹ nhàng đánh bại Lâm Đình

Bởi vậy, trong trận đấu lựa chọn kẻ tiến vào tốp ba người mạnh nhất này, Lâm Động, Lâm Hà, Lâm Hoành, lại dễ dàng đoạt lấy chiến thắng.

- Không có vấn đề gì nữa, thì Lâm Hoành đoạt ngôi đầu, Lâm Hà đúng nhì, còn Lâm Động thì đứng ba. Đương nhiên, nếu có ai còn muốn luận bàn, cũng có thể lên tiếng...

Lâm Chấn Thiên đứng dậy mỉm cười rồi nói. Tình huống đã tới lúc này, trong tộc cơ bản đã có thể phân ra thứ tự, hẳn sẽ không xuất hiện biến hóa gì thêm

Đối với lời tuyên bố của Lâm Chấn Thiên, mọi người đều gật đầu, hiển nhiên không có điều dị nghị!

Lâm Hoành đứng giữa sân nghe Lâm Chấn Thiên nói ra kết quả, tiếu ý trên nét mặt trở nên rõ ràng hơn rất nhiều. Hắn quay đầu nhìn về phía Lâm Động và Thanh Đàn, nhếch miệng cười nhạt, bất chợt bước ra, ý định sẽ ngay lúc sắt còn nóng mà rèn, nói ra lời thỉnh cầu của mình!

Có điều, lời trong miệng Lâm Hoành còn chưa kịp thốt lên, thì Lâm Động đã đứng phắt dậy, một âm thanh lập tức vang vang trong khắp Thí Luyện Quán.

- Lâm Hoành biểu ca! Lâm Động tuy bất tài, nhưng không biết biểu ca có vui lòng chỉ giáo cho tiểu đệ này một phen hay không..!?