Chương 10: Một quyền oánh bay Lâm Hoành

Chương 10: Một quyền oánh bay Lâm Hoành

Thanh âm đột nhiên vang lên khiến cho cả Thí Luyện Quán bỗng trở nên yên tĩnh, vô số ánh mắt kinh ngạc đổ dồn vào trên người Lâm Động.

"Động nhi, ngươi làm cái gì vậy?" Lâm Chấn Thiên chợt quát, đối với lão đứa cháu này lọt vào top ba đã là điều may mắn. lão không muốn khó dễ hắn để hắn nhận lấy hạng ba. Đó đã là vinh quang cao cả rồi. Vậy mà ngờ đâu tên ngốc này lại đi khiêu chiến Lâm Hoành

Thanh Đàn sau khi phục hồi lại tinh thần, lập tức trên khuôn mặt nhỏ nhắn đã ngập tràn vẻ lo lắng. Nàng biết Lâm Động trong lúc bất chợt thốt ra những lời ấy, nguyên nhân sâu xa chính là lo lắng cho tương lai của nàng.

Lâm Động gật đầu, xoa xoa đầu Thanh Đàn, sau đó dưới ánh mắt soi mói của đông đảo mọi người liền xoay người tiến vào trong sân. Khi hắn xoay người, trong đôi mắt ánh lên một tia cười lạnh, nếu Lâm Hoành chỉ an an ổn ổn mà ôm ngôi vị thứ nhất thì hắn cũng chẳng muốn bại lộ thực lực quá mức làm gì. Đáng tiếc, người này đã đoạt ngôi đầu lại còn muốn được voi đòi Hai Bà Trưng!

"Đã như vậy, chỉ có thể đánh cho ngươi không còn mặt mũi nào mà mở miệng nữa…"

Lâm Động dừng cước bộ nơi thạch đài, sau đó nhìn về phía Lâm Chấn Thiên đang ngồi, cười nói: "Gia gia, không biết con có thể đề xuất luận bàn hay không?"

"Xem ra ta vẫn đánh giá thấp tên tiểu tử này a…"

Sâu trong đôi mắt Lâm Chấn Thiên đột nhiên toát lên vẻ mong chờ nóng bỏng. Lần Tộc Hội rất nhiều năm trước đó, Lâm Khiếu cha Lâm Động cứ như vậy mà tỏa sáng đã thắp lên ngọn lửa hy vọng phản hồi gia tộc trong lòng lão… Không biết Lâm Động có thể giống Lâm Khiếu khi trước hay không, đem đến niềm kinh hỉ lớn lao cho lão?

"Được, con tự nhiên là có thể!"

Nhìn thấy Lâm Chấn Thiên gật đầu, Lâm Động lúc này mới nở một nụ cười mãn nguyện.

"Cái tên gia hỏa này, không có chuyện gì lại tự nhiên đi mua dây buộc mình sao, Lâm Hoành kia hiện tại ngay cả ta cũng rất khó thu thập được hắn"

Lâm Hà bước nhanh về phía thạch đài, khuân ngực to tròn phập phòng theo từng bước chân oán hận nói với Lâm Động:

"Hiện tại không phải là thời điểm để ra vẻ ta đây"

Nhìn thấy vẻ mặt quyến rủ đầy oán trách của Lâm Hà, Lâm Động cũng chỉ cười cười, nút nước miếng cái ực một cái, “phải tiềm cách ăn Lam hà tỷ mới được, nhìn bộ ngực no tròn kia thật đầy xúc cảm”, nghĩ thầm trong đầu, sau đó hắn nhún mình nhảy lên thạch đài, nơi đó Lâm Hoành đang đứng khoanh tay trước ngực, nở nụ cười lạnh nhìn Lâm Động.

"Lâm Động, xem ra sau khi đạt đến top ba đầy may mắn, lòng tự tin của ngươi vô cùng mãnh liệt nha?"

"Cho nên mới muốn nhờ Lâm Hoành biểu ca làm cho đệ thanh tĩnh lại." Làm như không nghe ra ý tứ giễu cợt trong lời nói của Lâm Hoành, Lâm Động tủm tỉm cười trả lời.

"Điều này dễ thôi!" Lâm Hoành dương dương tự đắc nói.

"Đại bá, bắt đầu đi?" Lâm Động liếc xéo về phía hắn, sau đó nói với Lâm Khẳng ở dưới đài.

"Ngươi..."

Lâm Khẳng há miệng định nói, nhưng cuối cùng lại buông tiếng thở dài bất đắc dĩ, sau đó vung tay lên: "Tỷ thí bắt đầu!"

Thanh âm của Lâm Khẳng vừa dứt, vẻ mặt vốn đang dương dương tự đắc của Lâm Hoành lập tức trở nên băng lạnh, một tầng quang mang nhàn nhạt lập tức bao phủ lấy toàn thân hắn. Nhìn bộ dạng hắn như vậy, rõ ràng là không có ý đồ nương tay.

"Lâm Động, bây giờ ta sẽ cho ngươi biết, giữa chúng ta có sự chênh lệch lớn tới mức độ nào. Thanh Đàn muội chỉ có thể xứng đáng với ta thôi!"

Nguyên Lực trong kinh mạch sôi trào, truyền khắp cơ thể Lâm Hoành. Hắn buông tiếng cười lạnh, bàn tay ngưng tụ toàn bộ Nguyên Lực muốn một chiêu đánh cho lâm Động rớt đài thể hiện uy phong của mình..

"Bát Hoang Chưởng"

Nhìn chưởng phong của Lâm Hoành đang oanh thẳng đến mặt, Lâm Động cười lạnh. Hắn huy động song chưởng nhảy lên trên không như thần long xuất động sử ra một chiêu “Phi Long Tại Thiên “ trong Giang Long Thập Bát Chưởng

hai chưởng đập vào nhau chỉ thấy Lâm Hoàng thẳng tấp một đường bày khỏi lôi đài

Lâm Hoành vừa rớt xuống thạch đài, bầu không khí trong Thí Luyện Quán bỗng trở nên yên lặng như tờ. Không ai có thể tưởng tượng nổi việc người được coi là đệ nhất thiên tài trong Tộc Hội lần này lại bại dưới tay Lâm Động, chỉ bởi một chiêu…

"Làm sao có thể, Lâm Động vậy mà đã Thối thể cữu trọng” Lâm Sơn cùng cha là Lâm Mãng tay run run, không dám tin vào mắt mình

Trong Thí Luyện Quán, yên tĩnh không một tiếng động, từng đạo ánh mắt kinh ngạc sững sờ nhìn thiếu niên ở trên thạch đài, trong lòng khϊếp sợ, làm cho bọn họ thật lâu cũng không nói nên lời.

Khuân mặt nhỏ nhắn của Thanh Đàn kích động đến đỏ bừng bừng, và hãnh diện. nam nhân của nàng quá ưu tú

Dưới đài Lâm Hà lấy tay vỗ vỗ bộ ngực sữa của mình, mượn cái này để trấn tĩnh sự rung động trong tâm, mà con ngươi thì là chăm chú nhìn chằm chằm Lâm Động, trái tim thiếu nữ đập liên hồi vì rung động.

Lâm Khiếu Thiên kích động quát lên” Lâm Động thắng Lâm Hoành thành công dành hạng nhất từ Lâm Hoành”

“ Hoan hô…… Lâm Động…..hoan hô…..” Toàn trường hoan hô như sấm dậy. Không một ai có thể nghĩ rằng Lâm Động sẽ là thắng

“Còn ai muốn khiêu chiến Lâm Động không” Lâm Khiếu Thiên phất tay áo ra hiệu cho toàn trường im lặng, nói

Không một ai hồi đáp, chỉ một chiêu đã bải Lâm Hoành, Thối thể cửu trọng, ai có thẻ đánh lại ten quái thai này

Thấy không còn ai lên tiếng, lâm Khiếu Thiên lập tức công bố

Lâm Động dành hạng nhất, Lâm Hà hạng nhì, Lâm Hoành hạng ba”

Phần thưởng cho hạng nhất là 2 gốc linh dược Tam phẩm, giúp tăng tiến tu vi, được trở thành thành viên trọng yếu nhất của gia tộc, hạng hai 2 gốc nhị phẩm linh dược, hạng ba 1 gốc nhị phẩm linh dược,

Sau lời tiền bố của tộc trưởng Lâm Khiếu Thiên, Đại hội tộc bỉ chính thức khép lại, Lâm Động thành công dành top một