Chương 5

Sáng Hôm sau dậy điều đầu tiên hắn làm là kiểm tra xem trình trạng Tiểu Ngọc thấy máu được 75 chắc cũng gần tỉnh lại vô tình đặt tay lêи đỉиɦ đầu âm thanh hệ vang lên anh hùng muốn truyền kỹ năng cho đệ tử vui lòng chọn kỷ năng Huỳnh Giảng định rút tại lại nhưng suy nghĩ thử truyền mình đồng da sắt, Ting hệ thống đang truyền thụ thời gian còn lại 10 giây 9 8 7 6 5 4 3 2 1 0 thành công chúc mừng truyền thụ thành công do được truyền thụ sẽ giảm thời gian tu luyện sẽ lên cấp không cần cộng điểm như anh hùng mọi khuyến điểm điều giảm thấp nhất độ thuần thục sẽ tự động thăng cấp xuất hiện lôi kiếp về anh hùng sẽ rõ.

Chúc mừng nhận được roi đánh học trò đánh tất cả đánh thiên đánh địa đánh cả quỷ thần dùng để răng dạy học trò ai bị đánh sẻ dần mê hoặc nghe theo lời bạn nói, có thể cộng điểm ấy da da da ngon.

Cho Tiểu Ngọc uống thêm sữa rồi luyện tập như mọi ngày đến gần chiều tối về trên người điều đầy vết thương do yêu thú tấn công xuống ao tắm giặt đồ xong.

Đẩy tản đá qua một bên rồi chặn lại vào đốt lửa lên nướng thị thỏ chín, vừa ăn uống trà ô lông lấy từ trong túi ra một viên yêu đan của con hắc báo vô tình dùng một dòng nhiệt huyết xôi trào làm kinh mạch nhộn nạo hắn liền ngã qua một bên 10 giây sau ngồi dậy phủi sạch cơ thể, nghĩ thầm nguy hiểm thật không có bất tử chi thân là chết mẹ rồi về sao phải cẩn thận ăn tiếp phần thịt nai nướng.

Kiểm tra cho Tiểu Ngọc lau người quần áo cho uống ít sữa xong trời cũng tối, kiểm tra thông tin:

Huỳnh Giảng tu vi Siêu phàm đỉnh phong

Máu 100, Sinh Lực 100, Tinh thần 100

Kinh nghiệm 5800/5000 có thể thăng cấp.

Điểm kỷ năng: 15

Kỷ năng :

Vủ Điệu Tử Thần cấp 30, tu luyện 55% cộng tối đa 15 điểm , cấp 30 tiến bậc sẻ có lôi điện.

- Vô ảnh cấp 26, tu luyện 30% cộng tối đa cấp 30, sau 30 mới tiến bậc

- Mê Hoặc cấp 26 tu luyện 20% cấp 30 tiến bậc

- Bị động Bất Tui chi thể hồi sinh anh hùng trong vòng 10 giây, không thể nâng cấp. Tu luyện 30% tiến bậc ngẫu nhiên 1% khi tu luyện 100%

- Mình đồng da sắt có thể nâng cấp 30 da sắt tu luyện 70% tối đa 30 cấp, sau cấp 30 tiến hóa.

Cộng 4 điểm cho mê hoặc, chúc mừng mê hoặc cấp 30, tu luyện 20% cấp 30 tiến bậc, đóng hệ thống lại.

Đến sáng nghe tiếng gọi yếu ớt của Tiểu Ngọc Huỳnh Giảng giật mình thức giấc thì Tiểu Ngọc đả tỉnh nhưng còn rất yếu, Huỳnh Giảng nói:

- Tiểu Thơ tỉnh làm đệ tử lo lắng mấy ngày nay, tiểu thơ có sao không thấy đâu không khỏe không, có khát nước hay đói bụng không?

Tiểu Ngọc nhìn hắn nói:

- Ngươi làm gì mà hỏi liên tục vậy từ từ hỏi gì mà hỏi ghê vậy trong người ta thấy mệt mỏi tay chân rụng rời, mà ta lại ở đây ta ngất xỉu đả bao lâu rồi.

Huỳnh Giảng nói:

- Tiểu Thơ bị con sói tinh anh đánh ngất xỉu tranh thủ lúc sói không để ý đệ tử mới gϊếŧ được, đang lấy yêu đan thì nghe tiếng một trung niên thấy không ổn nên dùng phù phi hành mai mắn tìm được hang động này, tiểu thơ ngất xỉu hơn 6 ngày rồi.

Tiểu Ngọc muốn lấy thuốc trong nhẩn trử vật để trị thương mới phát hiện ra nhẫn trử vật đả bị sói đánh hỏng không cách nào lấy ra được sau một lúc thì bỏ ý định đó, nhìn xuống áo quần lấy đang mặc áo đả thay trong thấy mặc rất kỳ lạ nhưng cũng rất đẹp con thét lên ngươi ngươi thay đồ cho ta phải không???

Huỳnh Giảng nói:

- Dạ Tiểu Thơ đệ tử thấy áo quần tiểu thơ bị rách hết với lại chãy máu rất nhiều nên thay áo còn phải bôi thuốc cầm máu nửa.

Tiểu Ngọc:

- ngươi bôi thuốc cho ta nửa à?

Huỳnh Giảng giật đầu, Tiểu Ngọc đỏ mặt một chút đánh trống lảng qua chuyện khác:

- ngươi cho ta uống và ăn thứ gì đó ta đói rồi.

Huỳnh Giảng lấy từ một ly cháu đậu xanh nấu một ấm nước sau nữa canh giờ nước xanh thịt bằm lấy thêm bịt sữa vinamiu một chút ăn xong Tiểu Ngọc tiếp tục nghĩ ngơi.

Hắn ra ngoài tìm nước về hang động thấy Tiểu Ngọc đả thức giấc vừa gặp hắn vào vừa mang nước và trái cây trên tay tiểu Ngọc đỏ mặt:

- Ấp úng nói ta mắc tiểu quá ngươi có thể diều ta ra ngoài tiểu được không?

Huỳnh Giảng giật đầu liền diều Tiểu Ngọc ra ngoài tìm chổ xa cửa động liền quay đi, Tiểu Ngọc nói tiếp:

- Ngươi tiếp tục cởϊ qυầи xuống ta đi mới được chứ ngươi bỏ đi sao ta làm được.

Hắn ta ngồi xuống Tiểu Ngọc kéo nhẹ váy xuống tới ngang đầu gối lấy một qυầи ɭóŧ màu hồng hiện ra dùng ta kéo xuống rồi đứng dậy dìu Tiểu Ngọc ngồi xuống vừa ngồi xuống một dòng nước trắng chãy từ vùng đào mộng chãy ra tiếng róc rách làm hắn nghe sướиɠ hết cả người chưa đầy 10 nhịp thở tiếng nước hết chãy trong mộng huyệt.

Hắn dùng ngồi xuống dùng khăn lao sạch hai bên và giữa động huyệt của Tiểu Ngọc xong mặc lại quần cho tiểu Ngọc hai người bước vào động hắn cẩn thận che lại cửa động cho Tiểu Ngọc uống sữa ăn ít trái cây, hắn kể lại chuyện vừa gϊếŧ con sói nghe tiếng người đàn ông rồi hành phù đến đây gần đây tìm một lúc mới thấy hang động này dọn dẹp sơ rồi trị thương cho tiểu thơ do không có đan dược chỉ có thuốc bôi cầm máu hôm sau thấy tình trạng của tiểu thơ ổn định rồi mới an tâm uống sữa rồi đậy cửa hang lại ra ngoài luyện công xế chiều tiếp tục cho tiểu thơ uống sữa thay đồ bôi uống cho tiểu thơ như vậy ngày 10 ngày sau tiểu thơ đả tĩnh lại làm đệ tử rất mừng nếu tiểu thơ có việc gì chắc đệ tử chết theo.

Tiểu Ngọc cười nói:

- cảm ơn ngươi đả cứu ta nếu đi mang theo người khác chắc gì mà người đó cứu ta sống trên thế giới này kẽ mạnh mới được nói còn yếu sẽ chịu thiệt.

Huỳnh Giảng nói:

- Được theo tiểu thơ là hạnh phúc phúc lớn của đệ tử.

Âm thanh hệ thống vang lên ting chúc mừng nhận được 5 điểm thiện cảm số điểm tin với tiểu ngọc cấp 2: 35 điểm, nghĩ thầm á đù vậy mà cũng có điểm.

Tiểu Ngọc nói tiếp:

- Sao ngươi có đồ con gái nhiều vậy còn có đồ nhỏ của con gái.

Huỳnh Giảng cười cười:

- Đồ này đệ tử làm cho chị của đệ tử nửa năm nữa mang về cho chị đệ tử rất thích những đồ này.

Tiểu Ngọc nói:

- Tình cảm chị em ngươi tốt thật không như gia đình ta luôn tranh giành chức vị bang chủ luôn đấu đá lẩn nhau nói xong đôi mắt rất buồn mà ngươi kể về chị ngươi cho ta biết được không?

Hắn nói:

- Lúc nhỏ đệ tử chị gái và ông nội sống chung với nhau đến lúc 12 tuổi được một vị trưởng lão đệ tử ngoại môn thấy ta có xíu tư chất nên đem lên khu đệ tử ngoại môn, chị gái đệ tử rất xinh đẹp do tư chất không có nên là một phàm nhân sống cùng ông rất cực khổ nên đệ tử phải tích góp nửa năm đem đồ về cho chị và ông một ít đồ dùng.

Nghe đến đây Tiểu Ngọc lại buồn lại nói :

- ngươi tốt hơn ta tuy ta ăn ngon mặc đẹp ra ngoài ai cũng gọi tiểu thơ thật ra họ điều lợi dụng ta muốn có chút quan hệ với để có thể mạnh hơn còn mấy anh thì tranh giành với nhau nói xấu nhau, riêng chị 3 và chị 4 rất thương ta nhưng tu vi chị 3 yếu hơn anh 2 anh 5 và thằng út nên bị ăn hϊếp.

Huỳnh Giảng hỏi chuyện khác:

- Lần này là lần thứ mấy tiểu thơ đi lịch luyện vậy?

Tiểu Ngọc cười nói:

- đây là lần đầu tiên của ta đi lịch luyện, cha ta không cho đi nói rất nguy hiểm có nhiều yêu thú và người hung hãn sẽ gϊếŧ mình nếu họ không thích.

Hắn nghĩ thầm con nhỏ này muốn chết thì chết một mình đi gọi ta đi làm chi xíu nửa không có bất tử chi thể là lại chết không biết có mai mắn xuyên không lần nửa không?

Nhưng nói:

- Tiểu Thơ lần này mai mắn đệ tử chuẩn bị 3 tấm phù phi hành không là 2 chủ tớ nằm trong bụng con sói kia rồi, lần sau tiểu nhớ đánh yêu thú bằng cấp hoặc nhỏ hơn không mai mắn như lần này nửa đâu.

Trời cũng sắp tối Huỳnh Giảng nói hôm để đệ tử lau người và bôi thuốc cho tiểu thơ. Tiểu Ngọc định nói gì nhưng không nói 10 nhịp thở sau áo quần tiểu ngọc đả được cởi trên cơ thể vết thương đả lành đi da non được kéo lại hắn dùng khăn nhúng vào chậu nước lau người cho tiểu ngọc xong liền bôi thuốc mặc áσ ɭóŧ qυầи ɭóŧ tiếp theo là quần áo xong.

Ra ngoài đi tắm giặt đồ ôm bó củi vào đốt lên nướng thỏ mà mấy ngày trước bắt được do tiểu ngọc bi thương nên được hắn đúc cả hai ăn xong, rửa mặt và miệng cho tiểu ngọc và hắn.....