Chương 2:Giao diện 1:Cứu Vớt Nhân Vật Phản Diện(2)

Vậy là nhiệm vụ của giao diện này là giúp phản diện không bị hắc hóa nhỉ? Theo như trong nguyên tác phản diện đại nhân hắc hóa toàn phần là do cái chết của nguyên thân trên chiến trường. Nếu muốn ngăn phản diện đại nhân không hắc hóa toàn phần thì nhất định phải ngăn cái chết của mình không được xảy ra như trong nguyên tác đã nói.

“Kí chủ, cậu đang nghĩ gì vậy?”

“Không quan trọng, đang nghĩ xem thế nào để hoàn thành nhiệm vụ nhanh chút thôi.”

“Vậy cậu đã nghĩ ra cách chưa?Có cần tôi giúp gì không?”

“Bây giờ tạm thời chưa cần cậu giúp gì đâu, lúc cần sẽ tìm.”

“Vậy khi cần nhớ kêu tôi nhé, tôi lặn đây.”

“À khoan, chờ đã.”

“Còn gì kí chủ cứ nói.”

“Cũng không quan trọng, chỉ là bây giờ đang ở thời điểm nào của nguyên tác?”

“Bây giờ đang ở năm kí chủ mười một tuổi. Vài ngày sẽ mở yến tiệc hoàng gia, cậu là con của Ngụy tướng Ngụy Đinh. Hai hôm nữa sẽ cùng phụ thân cậu đi dự yến tiệc do đích thân hoàng thượng tổ chức. Trong yến tiệc này, thất hoàng tử cũng sẽ có mặt, kiếp trước trong giao diện này là thất hoàng tử đã quen biết nguyên chủ trong yến tiệc này đó.”

“Tôi biết rồi, cũng không còn sớm, tôi nghỉ trước vậy. Mai rồi tính tiếp.”

Nên tặng thì cho thất hoàng tử đáng yêu của ta đây? Những thứ hoa mỹ kia, một hoàng tử thất sủng như cậu nhất định sẽ không tâm đến. Vậy liệu đồ ăn thì sao nhỉ? Kẹo đường hồ lô, bánh quế hoa,…không biết cậu sẽ thích ăn gì đây. Thôi, ngủ trước đã, giấc ngủ quan trọng, ngủ trước đã rồi mai hẳn tính về vấn đề này sau.

[Sáng hôm sau]

Đúng là đất khách quê người, ngủ không quen chút nào, cả đêm qua cứ bị chợp giấc. Nếu đổi lại ở kiếp trước dù không an toàn lắm nhưng ngủ vẫn sẽ ngon hơn bây giờ. Đúng là nơi đất khách quê người, đất khách quê người mà. Không quen không quen, ngủ chẳng tài nào ngon được. Nhưng có lẽ vài hôm nữa sẽ quen thôi, kiếp trước còn có người nhòm ngó muốn ám sát mình, bây giờ xuyên sang kiếp khác rồi, chẳng phải lo vấn đề đó nữa, có lẽ giấc ngủ vẫn sẽ tốt hơn.

“Hệ thống 009.”

“Tôi đây, kí chủ ngủ không ngon hay sao lại dậy sớm vậy?”

“Đúng là không được ngon lắm, nơi này có chút không quen.”

“Tôi hiểu, dần dần rồi sẽ quen thôi.”

“Hệ thống 009, bây giờ tôi mới chú ý đó.”

“Hả?Kí chủ là nhìn thấy gì rồi??”

“Là cậu đó, không chú ý cậu lại rất khôi ngô nha.”

“Không đâu, nhan sắc này của tôi so với vài hệ thống khác còn thua kém nhiều lắm.”

“Cậu đã vậy rồi còn có hệ thống khác đẹp hơn sao? Đúng là hệ thống vô định của các cậu thú vị thật đấy.”

“Được rồi, kí chủ đã chuẩn bị gì cho ngay mai đi dự tiệc yến kia chưa?”

“Cũng nghĩ ra một món quà nho nhỏ cho phản diện đại nhân của tôi rồi, còn lại tùy cơ ứng biến, không quan trọng. Dù sao cũng không có ai làm khó được Ngụy Dương này.”

“Kí chủ đại nhân là nhất, cậu tuyệt vời, cậu là lẽ phải, cậu là vua, cậu là ông hoàng, cậu là vô địch, cậu tài giỏi nhất nhất giao diện này. Cậu là tuyệt thế bạch liên hoa.”

“Không cần châm biếm tôi đâu, chỉ là so với tôi ở kiếp trước, kiếp này có lẽ không có gì có thể làm khó tôi được nữa rồi.”

“Kí chủ nói cũng phải, thôi tôi đi họp nội bộ, chúc kí chủ một ngày tốt lành. Có gì cứ gọi tôi, giúp kí chủ hoàn thành nhiệm vụ giao diện là nhiệm vụ hàng đầu của hệ thống chúng tôi.”

“Được rồi, cậu đi đi. Tôi đi chuẩn bị chút quà cho phản diện nhỏ.”

Nếu là món quà như kia thì có lẽ cũng được, phản diện chắc sẽ thích. Được rồi, cứ vậy mà làm đi.

[Hai giờ sau]

Cuối cùng cũng chuẩn bị xong quà cho phản diện nhỏ rồi, đúng là nhìn đơn giản nhưng lại mất thời gian thật đấy. Đến ngay cả mình còn phải tốn cả hai giờ đồng hồ mới làm xong món quà này, thật là…Hy vọng phản diện sẽ thích, nếu không thì lại tốn công vô ích rồi.

“Kí chủ à, cậu sao rồi?”

“Vừa chuẩn bị xong quà cho phản diện nhỏ của tôi rồi, chỗ cậu có hộp quà nào đáng yêu chúc không?”

“Có chứ, ở đây có rất nhiều loại hộp đựng quà, kí chủ cứ thỏa sức lựa chọn nha.”

“Đây là hộp ngọc bích xanh, còn có lưu ly đỏ, hộp quà trái tim với đủ loại màu sắc xinh tươi đó nha.”

“Màu mè, cứ để yên tôi lựa đi.”

Sao hệ thống vô định này gu lại mặn mà như muối biển như thế chứ! À rồi, thấy rồi, cuối cùng cũng lựa được hộp quà như ý rồi. Nhất định thứ này phản diện nhỏ của tôi sẽ rất thích luôn đó.

“Tôi chọn cái này.”

“Hả? Sao tôi lại không có ấn tượng về hộp quà này vậy?”

“Vậy là hộp quà này không được sao?”

“Không không, đương nhiên là được chứ.”

“Của kí chủ đây.”

“Tôi đi hoàn thiện phần còn lại, không cần đi theo tôi đâu.”

“Có thể cho tôi xem không?”

“Không, đừng nhiều chuyện, mau nhắm mắt lại hoặc đi nơi khác đi!”

Hệ thống vô định gì chứ, hệ thống nhiều chuyện thì có!