Một vụ tai nạn máy bay kinh hoàng cướp đi sinh mạng của cả trăm người lên chuyến bay định mệnh.Tôi - Ngụy Dương cũng xui xẻo nằm trong số đó, thật đen đủi cho số phận nghiệt ngã của tôi.Trước khi mất đi hoàn toàn ý thức, hình như tôi đã nghe thấy một người nào đó gọi tên tôi, giọng nói như vang vọng từ một nơi xa xôi nào đó đến vậy.Tiếp sau đó, tôi như đã rớt vào một chiều không gian vô định nào đó, khi tỉnh lại bên cạnh là hàng ngàn xác chết khác, khung cảnh kinh hoàng này còn khủng khϊếp hơn cả vụ tai nạn máy bay đã cướp đi mạng sống của tôi nữa là…Nơi này cứ như là thời chiến quốc vậy, người chết như ngã rạ, mùi máu tanh nồng còn cả mùi xác chết đã thối rữa, thật kinh tởm biết nhường nào. Tôi đứng dậy giữa ngàn cái xác khô, nơi này chỉ còn tôi là còn nguyên vẹn, những người khác da thịt đều không còn như hiện trạng ban đầu, như bị bóc ra vậy, nội tạng cũng bị móc ra, chẳng còn cái xác nào được nguyện vẹn cả.
“Chào kí chủ, tôi là hệ thống 009, hệ thống đã kí khế ước với kí chủ.”
Hệ thống gì cơ? Có ai giải thích được là tôi đang nằm trong trường hợp gì không vậy? Rõ ràng đã chết rồi, lúc tỉnh lại như rơi vào một chiều không gian khác, được sống lại một lần nữa. Rốt cuộc là sao đây?
“Tôi là hệ thống 009, kí kết khế ước với hệ thống cứu vớt linh hồn của ngài, nhiệm vụ của kí chủ sau khi kí khế ước với hệ thống vô định chúng tôi là cứu vớt phản diện của giao diện kí chủ được đưa đến. Khi hoàn thành nhiệm vụ cứu vớt phản diện của một giao diện bất kì sẽ nhận được số điểm sao, ngoài ra còn có thể tích điểm khi hoàn thành nhiệm vụ ẩn trong giao diện đó.”
“Từ từ, ý của cậu là tôi sẽ phải hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống các cậu, cứu vớt phản diện của giao diện hiện tại này?”
“Chính xác!”
Cũng không phải chuyện khó khăn gì, nhưng liệu không hoàn thành có sao không nhỉ?
“Vậy, này, nếu không hoàn thành nhiệm vụ được giao liệu có bị trừng phạt gì không?”
“Nếu không hoàn thành sẽ phải bắt đầu công lược lại từ đầu, tất cả nhiệm vụ kí chủ thực hiện được trước đó sẽ về lại con số không, bắt đầu lại từ đầu, ngoài ra hoàn toàn không bị gì khác.”
“Vậy được, bắt đầu đi.”
“Hệ thống 009, xác lập giao diện 1926478301, bắt đầu lại từ năm Tân Cương - thứ 13. Chúc kí chủ hoàn thành tốt nhiệm vụ cứu vớt phản diện đại nhân của giao diện này.”
“Bắt đầu thiết lập kí ức nam phụ vào đại não kí chủ, đợi một lúc nhé, nhanh thôi.”
“Còn 1 phút đếm ngược, bắt đầu.”
“60…59…45…36…27…18…9…0…Hoàn thành thiết lập kí ức nam phụ bạch liên hoa giao diện 1926478301. Nhiệm vụ cứu vớt phản diện đại nhân bắt đầu!”
“Nếu kí chủ có gì cần giúp đỡ hãy nói cho tôi, tôi nhất định sẽ giúp kí chủ hết sức có thể.”
Để tôi coi thử lai lịch, ngoài hình của phản diện đại nhân của giao diện này xem nào.
[ Hoằng Lịch - Thất hoàng tử, xuất thân hoàng tộc, là hoàng tử bị ruồng bỏ trong cung cấm. Cao quý phi - mẫu thân của phản diện đại nhân sau khi hạ sinh người được ít lâu thì lâm bệnh mà qua đời. Hoàng thượng yêu thương, nâng niu Cao quý phi như hoa như ngọc vì cái chết của nàng mà đau khổ dằn vặt. Các nương nương sợ chỗ đứng của con trai họ bị thất hoàng tử cướp mất liền rắp tâm hãm hại, mua chuộc thầy đồng nói sai sự thật, cái chết của Cao quý phi từ bị hại chết thành sinh con kiệt sức mà chết. Thất hoàng tử từ lúc được vài năm tuổi đã phải chịu đựng sự kinh thường, sỉ nhục của các vị hoàng tử khác vì lời đồn thâm độc kia, riêng chỉ có nam phụ Ngụy Dương là thật tâm đối xử tốt với thất hoàng tử. Cái chết của Ngụy công tử là một sự dằn vặt, đau đớn đến tận xương của thất hoàng tử đáng thương. Chứng kiến cái chết của người mình thương nhưng không thể làm gì được, thất hoàng tử từ đó trở nên điên loạn, hắc hóa 100%. Tự tay tàn sát mười mấy vị hoàng tử cùng mẫu thân của chúng, còn gϊếŧ luôn cả vị phụ thân nhẫn tâm, tàn nhẫn đã ruồng rẫy mình. Sau khi phản diện lên làm hoàng đế, liền tập trung tất cả binh sỉ triều đình, chiêu mộ người tài vào cung, hằng ngày hằng đêm rèn luyện võ công. Cuối cùng, phản diện đem quân đi xâm lược nước Âu trả thù cho nam phụ đáng thương. Tân Cương dưới sự trị vì của phản diện đại nhân trở thành một cổ máy gϊếŧ chóc, mùi máu đỏ tanh nồng, mùi xác chết thối rữa, tất thảy các nước lúc trước đã từng tấn công xâm lược Tân Cương bất thành bấy giờ đều như biến thành “thịt heo treo miệng cọp” vậy! Phản diện ngày đêm nhớ mong đến Ngụy công tử năm xưa cùng nhau vào sinh ra tử. Cuối cùng, phản diện đến lúc chết cũng không thể nào xóa mờ được bóng hình của Ngụy công tử mà người ngày nhớ đêm mong mà ôm cổ quan tài vùi thây dưới mồ sâu lạnh lẽo.]