Thị vệ trưởng vội vàng rời đi, những thị vệ khác cũng không muốn ở lại lâu, những thị vệ này tuổi còn trẻ, không biết tranh đấu trong cung nguy hiểm cỡ nào, ít gặp nữ nhân, bọn họ không khỏi liếc nhìn qua phía đó, khi nhìn thấy mỹ nhân mặc áo choàng lông chồn, rất nhiều người ánh mắt lấp lóe, trong lòng dao động.
Cao Quý phi bưng túi sưởi ấm trong tay, ngữ khí nhẹ nhàng uyển chuyển: “Hôm nay không thấy muội muội tới Dực Khôn Cung thỉnh an, ta còn tưởng rằng muội muội ỷ vào việc nhận được vài phần sủng ái, cho nên không thèm để hoàng hậu nương nương cùng lễ nghi cung đình vào mắt chứ.”
Cố Thiến Thiến cau mày: "Sao tỷ tỷ tại lại nghĩ như vậy? Chẳng lẽ muội muội trong lòng tỷ là người như vậy sao, hôm nay Vạn Tuế gia đại nhân miễn thỉnh an cho muội, lại còn hạ lệnh cho hạ nhân không được quấy rầy muội, cho nên khi muội tỉnh lại thì đã muộn rồi. Nghĩ rằng lòng tốt của Vạn Tuế gia không thể từ chối, nên muội không đi, ý tứ của tỷ tỷ là muốn nói Vạn Tuế gia không thèm đếm xỉa đến hoàng hậu cùng lễ nghi sao?”
Cố Thiến Thiến chớp mắt, bày ra vẻ mặt khó hiểu.
Cao quý phi cong ngón tay giữ túi, trong lòng tràn đầy lửa giận, nàng đúng là một nữ nhân miệng lưỡi sắc bén.
“Bổn cung không có ý đó, chỉ là hơi thắc mắc tại sao hôm nay muội muội không tới thỉnh an thôi, nếu là Vạn Tuế gia hạ lệnh, vậy Vạn Tuế gia nhất định phải có nguyên nhân.”
“Tỷ tỷ quả nhiên hiền lương thục đức, biết hiểu ý người.” Cố Thiến Thiến nhếch khóe môi, cười như hoa đào: “Khó trách Vạn Tuế gia yêu thích tỷ.”
Cao Quý phi chỉ cảm thấy tám chữ nàng nói ra kia cực kỳ chói tai, mỗi một chữ đều giống như một lời châm chọc.
Hiền lương thục đức, biết hiểu ý người - tám chữ này không liên quan gì đến nàng ta, nếu như trước kia khi Nhàn phi không được sủng ái, Cao Quý phi nhất định sẽ tìm cách trả thù Nhàn phi, nhưng hiện tại, trước mắt Cao Quý phi tối sầm lại, nàng ta cụp mắt xuống, hiện tại Nhàn phi có chút được sủng ái, nếu như nàng ta dùng thủ đoạn lúc trước đối phó Nhàn phi, chỉ sợ Nhàn phi sẽ có dùng thủ đoạn giả bộ khóc lóc tố cáo nàng ta trước mặt Vạn Tuế gia.
“Ngươi cũng không kém.” Cao Quý phi phi hít một hơi thật sâu mới áp chế được lửa giận, di chuyển thân thể nói: “Bổn cung trong cung còn có việc phải làm, không tiện nói với ngươi, ngày khác lại nói."
"Tỷ tỷ, đi thong thả." Cố Thiến Thiến hơi khom đầu gối, tiễn Cao Quý phi đi.
Nàng bình tĩnh ngồi trở lại kiệu, chống cằm, uể oải ra lệnh: "Trở về Trường Xuân Cung."
“Vâng.” Các thái giám nhận lệnh, cúi đầu, giày in hằn lên từng dấu chân trên cung đường phủ đầy tuyết.
Sáng sớm nay, các con đường trong cung đã được quét sạch tuyết, nhưng tuyết không ngừng rơi, khó tránh khỏi sẽ có một lớp tuyết mỏng trên đường.