Chương 1: Cô đã trở thành nữ phụ phản diện!!!

Phùng Thanh Ca thẫn thờ nhìn khuôn mặt mình trong gương, trông cô thật xinh đẹp, quyến rũ, trẻ trung đến mức khiến cô phải ghen tị. Cô chà đi chà lại cho đến khi có vết máu trên làn da trắng nõn rồi mới buôngra.

Điều gì đã sảy ra? Vừa rồi cô đang ngồi trước máy tính vừa nhặt rau vừa xem, cái bộ tiểu thuyết mà cô yêu thích vừa ra chương mới.

Trong chương đó, nữ chính Tư Mã Ân cuối cùng cũng giải quyết được vai nữ phụ số 1 Phùng Thanh Ca. Cô ấy đã ngã xuống vũng máu và bắt đầu ăn năn trước khi chết: “Ta sai rồi, ta không nên đối đầu với ngươi… "

Khi Phùng Thanh Ca nhìn thấy dòng này, cô sững người trong ba giây, rồi nguyền rủa. Không nên đối đầu! Ý cô ấy là sao? Cô ấy sai ở đâu? Sai khi yêu nam chính?

Hầu hết những người khác thích nữ chính.

Nhưng cô Phùng Thanh Ca lại thích nữ phụ phản diện. Một là vì nữ phụ trùng tên với cô, hai là cô thích tính cách của nhân vật ấy.

Nữ phụ phản diện số 1 Phùng Thanh Ca khoa trương, cố chấp, độc ác, mắc bệnh công chúa. Nhưng cô lại thích.

Phùng Thanh Ca nhìn xuống đôi chân trần và hai chai nước muối phải treo bên cạnh cô mỗi ngày. Cô ghen tị với Phùng Thanh Ca như vậy, bởi vì cô ấy sống một cuộc sống thoải mái và rực rỡ sắc màu như vậy.

Từ khi đọc bộ truyện này, cô luôn ảo tưởng mình là nữ phụ số 1 Phùng Thanh Ca. Tiểu bạch hoa nữ chính có cái gì tốt? Cô không thích kiểu phụ nữ chỉ biết dùng nước mắt để được bảo vệ.

Khi Phùng Thanh Ca đang gõ máy tính, một tai nạn đã xảy ra. Ly nước bên cạnh đổ lên bàn phím, trong nháy mắt chạm vào bên trong cuốn truyện, không kịp cứu vãn.

Một luồng điện chạm đi vào cơ thể cô, cô cảm thấy hai mắt mình chói lóa, sau đó bất tỉnh. Khi cô tỉnh dậy lần nữa, có một ký ức được đưa vào trong não cô.

Ký ức đó khiến cô có cảm giác quen thuộc, sau khi nghĩ lại, cuối cùng cô cũng hiểu ra. Đó chẳng phải là ký ức của nữ phụ số một Phùng Thanh Ca sao?

Chẳng lẽ... Cô thật sự trở thành Phùng Thanh Ca? Nữ phụ số một Phùng Thanh Ca?

Chính vì cú sốc như vậy mà cảnh mở đầu đã xảy ra. Phùng Thanh Ca xác nhận đi xác nhận lại, nhìn khuôn mặt xinh đẹp trong gương xinh đẹp gấp trăm lần so với chính mình ban đầu, cuối cùng cô cũng thừa nhận mình đã xuyên sách.

"Thật tốt! Thân thể khỏe mạnh xinh đẹp như vậy là của mình, mình rốt cuộc không cần nằm trên giường bệnh nữa, chỉ cần tránh xa Tư Mã Ân, mình không tin mình sẽ làm bia đỡ đạn."

Phùng Thanh Ca cười khúc khích.

Cô vui vẻ chiêm ngưỡng sự sắp xếp trong phòng.

Các phòng đều sang trọng. Phùng Thanh Ca sinh ra trong một gia đình giàu có, cha mẹ cô mất sớm, cô và anh trai sống nương tựa vào nhau cả đời. Anh trai bận rộn với công việc và ít khi gặp cô.