Chương 15

Tác giả : Nguyệt

Bị bắt rồi ! Không lẽ đời cậu đến đây là hết ? Tịch Dương ngửa mặt 90 độ nhìn trời , rơi một giọt nước mắt nam nhi ưu thương .

".........."

"Bảo bối à , bình thường em đã ngốc lắm rồi lần này là bị dọa tới hỏng não luôn à ?"

Quay đầu nhìn phía sau , mấy tên nhiễm thể đã biến đâu mất , chỉ còn mỗi bóng dáng quen thuộc .

....... Nước mắt nam nhi của cậu .

Joe : Kí chủ ngu ngốc như thế thì phải nàm thao ? Online chờ ! Gấp !

"Anh dọa em thế vui lắm sao ?!" Hỗn đản , miệng thì gọi bảo bối nhưng cứ làm tổn thương người ta !

Tịch Phùng bất đắt dĩ bật cười , cưng chìu ôm lấy em trai , mặt kề mặt cọ cọ cậu , lại hun một cái thật mạnh giải tỏa nhớ nhung .

Em trai của hắn , trở lại vòng tay hắn rồi , a ~ , thật đáng yêu . Bảo bối ngoan , đừng chạy .

Ôm cậu vào căn phòng mình đang trốn . Tịch Phùng thông minh nhưng không tự đại , một mình hắn không thể nào thoát khỏi một căn cứ lớn mạnh bật này , đúng đắn nhất là nên chọn một nơi an toàn , trốn đi đợi viện binh .

Vốn dĩ còn rất lo cho em trai , nhưng tên tiến sĩ kia chưa bao giờ dùng em trai uy hϊếp hắn , hẳn là ông ta tưởng Tịch Dương chỉ là con ngoài giá thú , sự tồn tại của cậu chỉ gây cản trở hắn , nên sự sống chết của cậu hắn sẽ không để ý .

Ý nghĩ của tiến sĩ G không sai , nếu là "Tịch Dương" nguyên bản , có chết trước mặt Tịch Phùng cũng chẳng quan tâm . Nhưng Tịch Dương hiện giờ chính là bảo bối nhỏ của Tịch Phùng nha .

Sau khi đã bị anh trai bệnh nhân ôm chặt trong lòng, Tịch Dương mới kịp hoàn hồn . Lúc bị dí cậu chỉ lo chạy , chạy thục mạng nên trong đầu chẳng có cảm xúc gì , lúc này bị cái ôm chiếm hữu của Tịch Phùng vây chặc vậy mà cậu lại có cảm giác an toàn, sự sợ hãi tột độ trước cái chết mới kịp dân lên làm mắt cậu không nhịn được mà đỏ hồng lên .

Thường ngày nếu bị Tịch Phùng ôm chặc vây trọn đến tưởng như không khí đều bị hắn cướp đoạt hết Tịch Dương chắc chắn sẽ thổ tào một phen , nhưng lúc này cậu lại thấy rất an toàn .

Cảm nhận an toàn rồi lại thấy uất ức , dù là đời trước cuộc sống của cậu luôn tràn ngập bất an và u tối nhưng cũng là cơm no ái ấm , được chăm sóc nghiêm ngặt , sợ hãi cận kề cái chết như thế này chỉ trải qua một làn duy nhất và cũng là nỗi ám ảnh của cậu .

Tịch Dương co người lại trong lòng Tịch Phùng , cũng dang tay vòng quanh eo hắn mà cọ tới cọ lui , hai mắt đỏ hoe dâng lên hơi nước , ngửa mặt nhìn anh zai bệnh nhân .

Một loạt động tác của Tịch Dương đã triệt để hạ gục Tịch Phùng , đôi mắt như hố đen ngoài vũ trụ , sự tối tâm và điên cuồng đáng sợ đến mức muốn vặn nát bất cứ ai đi vào nhưng rồi tất cả lại chìm sâu xuống , như không muốn tổn thương đến tâm can của mình .

"Tích ! Độ hảo cảm tăng 90% !"

Tịch Dương : tui có làm cái gì à ????

Nếu biết làm nũng sẽ được tăng như ngồi hỏa tiễn thế này cậu đã sớm bán hết mấy kí liêm sỉ đi rồi !!!

Joe : "......." hóa ra ngài có nhiều sự liêm sỉ như thế à .

Nhìn đôi mắt hồng hồng , hai má bồng đào vẫn còn 2 rặng mây đỏ chưa tan do vận động mạnh cùng loạt biểu cảm ngơ ngác của cậu , Tịch Phùng thừa nhận , hắn thua rồi .

Ôn nhu hôn hôn hai bên má cậu , nhịn không được lại cắn một cái làm cậu muốn tạc mao nhưng lại không dám chỉ có thể ủy khuất nhìn hắn , Tịch Phùng nhịn không được cười lớn . Nếu để người Tịch gia nhìn thấy nhất định làm bọn họ hết hồn một phen .

Nhị thiếu gia dịu dàng thánh khiết , luôn luôn giữ lễ vậy mà sẽ có ngày buông thả cười lớn , đây thật sự là nhị thiếu sẽ không phải bị người khác giả dạng chứ ?!

Ôn nhu trong mắt như sắp tràn ra , Tịch Phùng cưng chìu nói " Tiểu Dương cứ như là Tiểu Thất vậy , thật đáng yêu "

Tiểu Thất ? Ai vậy , sẽ không phải con tiểu tam nào chứ ?

"Ồ , không phải mỗi ngày em đều ở cùng em ấy à ,em ấy là một chú thỏ trắng mềm mềm, lông rất mềm mượt , có đôi mắt hồng hồng giống em vậy . Em ấy từng là thú cưng anh thích nhất , chỉ tiếc ....."

Toàn thân Tịch Dương cứng đờ , sao nghe giống cái đồng hồ con thỏ trong phòng cậu quá vậy , đừng là thật nhá nếu không cậu chắc chắn sẽ gặp ác mộng cả đời đối với sinh vật hình thỏ áaaaaa !!!

" À , hiện giờ nó là cái đồng hồ báo thức trong phòng em đó . Từ lần đầu gặp em anh đã thấy em rất giống Tiểu thất nên đã đưa nó vào phòng em , coi như quà lần đầu gặp mặt của anh , thích không ? "

Tịch Dương :"............................"

Hệ thống tao muốn về , hu hu hu , đáng sợ quá đi . Tao đã bị ám ảnh rồi!!!

Joe " kí chủ cố lên ,ngài ...... chắc sẽ vượt qua được mà "

KHÔNGGGG !!!!!!!

Gương mặt Tịch Dương từ sắc hồng chuyển qua sắc xanh rồi đến trắng bệch làm anh trai bệnh nhân phải hoảng hốt một phen , có lẽ đây là lần đầu tiên Tịch Phùng nếm trải được sự hoảng hốt lo lắng lắng ," Tiểu Dương có chỗ nào không khỏe sao , mau nói cho anh biết , anh sẽ chữa cho em !"

Tất nhiên Tịch Phùng chỉ có thể ở một bên sốt ruột lo lắng suông vì Tịch Dương lúc này hoàn! toàn! không! muốn! nói chuyện với tên biếи ŧɦái này !

Cửa đột nhiên bị mở ra , một đám người đi vào.

"Báo cáo , Tổ 9 đang chiến đấu với một quái vật , nó quá mạnh chúng tôi không thể tiêu diệt được , cần chi viện ! "

"Báo cáo Tổ 4 đã đυ.ng phải quái vật , cần chi viện !"

"Báo cáo , tổ 7 đang đυ.ng phải một nhóm người như đang phát điên , miệng chảy dịch vàng thối , gặp người sẽ nhào lên cắn , người bị cắn phải chỉ vài phút sau sẽ bị lây nhiễm !"

"Aaaaaaaa "

" A Cương !! Đội trưởng mau cứu A Cương cậu ấy bị cắn rồi!"

Nhìn thấy bên vệ sĩ đã có một người bị cắn , đội trưởng Trương đội tinh anh nhíu chặc mày .

"Đội 7 đã có người bị nhiễm "

100 người được chia thành 10 tổ , mỗi tổ có 10 người gồm 5 tinh anh và 5 vệ sĩ. Từ tổ 1 đến tổ 9 sẽ vào trong tìm người còn tổ 10 sẽ ở bên ngoài phụ trách mảng kỷ thuật và bảo vệ 2 vị đại lão .

Thông qua camera thấy được tình hình nguy cấp bên trong , mày Tịch Tùng Thư và Hướng Quốc càng nhíu sâu.

Nhất là Tịch Tùng Thư đã căng thẳng đến chảy mồ hôi đầy tay , ngay cả sắc mặt cũng xanh trắng đan xen , cho đến khi nghe thấy được báo cáo và hình ảnh đến từ đội 2 mới dần thả lỏng người , thở ra một hơi trút được gánh nặng .

"Báo cáo , đội 2 đã tìm thấy nhị thiếu và tam thiếu !"

____________________//___________________

Mau khen t điiiiiii 😆😆 3 bữa liên típ r á , quá giỏi luôn .

Truyện xuyên người ta 1 thế giới chỉ tầm 10 - 13 chg , nhìn lại truyện mình

"......"

15 chương r mới đi dc nửa cái tg 🤦

♀️🤦

♀️ .