Thế giới 1 - Chương 1: Hệ Thống

“Từ Ngạo Tuyết! Con đàn bà chết tiệt này! Đứng lại cho tao!!!!”

“Dương Văn Thư, bà điên này, mày quả thực đúng là đạp hư tên mình, ai da, đừng đuổi theo… Thật sự… Dừng lại!”

Một đám người qua đường chỉ nhìn thấy hai nữ sinh nhìn qua trẻ tuổi xinh đẹp nhưng hành vi cử chỉ thì lại dã man thô bạo thở hổn hển dừng ở ven đường, cô gái tên Dương Văn Thư giáng một cái tát vang giòn “Bang!” lên đầu cô nữ sinh xinh đẹp tên Từ Ngạo Tuyết.

“Còn không cho giao ra đây cho tao! Lá gan lớn nhỉ, dám chống đối bổn tiểu thư!” Dương Văn Thư đè chặt Từ Ngạo Tuyết, miễn cho con đàn bà trong tay mình lại thình lình chạy mất, mình phải đuổi theo cô ta mấy con phố, nếu không phải thể lực bà đây tốt thì không phải sẽ cho ả thoát mất sao?

“Bà điên, trả cô trả cô, có ai muốn quà sinh nhật như thế sao, người không biết còn tưởng rằng tôi là kẻ thù gϊếŧ cha cô đấy.” Nói xong Từ Ngạo Tuyết đưa cho Dương Văn Thư một cái hộp quà nhỏ được đóng gói rất tinh xảo, đẹp đẽ.

Dương Văn Thư hừ hừ hai tiếng, tay chân lanh lẹ xé hộp đi, khi đang chuẩn bị mở ra một tầng đóng gói cuối cùng thì Từ Ngạo Tuyết dùng tay ngăn cản: “Cô làm gì mà phải xé quà ở trên đường chứ, chuyện bóc quà là một chuyện thần thánh không thể xâm phạm đó! Về nhà rồi hẵng xem!”

Dương Văn Thư nghe Từ Ngạo Tuyết nói xong lại hừ hừ hai tiếng, nhưng vẫn nghe theo lời cô ấy nói nhét quà vào túi xách của mình, chuẩn bị về nhà lại xem cái cô gái nhỏ kia rốt cuộc tặng cái gì làm quà sinh nhật cho mình.

“Tôi nói cho cô biết, thứ này là một đôi, cô một cái tôi một cái, cô mà làm mất là tôi gϊếŧ chết cô nha!”

Nói xong câu đó, người đứng ven đường đều hóa đá, vốn tưởng rằng trong hai vị mỹ nữ tốt xấu gì cũng còn có một người văn nhã, không ngờ tới cả hai đều là nữ hán tử, khiến người ta cảm thấy khác biệt quá lớn, thật là không tiếp thu được.

Dương Văn Thư đã quen bạn thân tốt nhất cả đời mình từ khi đi nhà trẻ - Từ Ngạo Tuyết, nghe tên liền cảm thấy đây là một vị nữ nhân tốt đẹp như ý thơ, nhưng chỉ có người quen Dương Văn Thư gần hai mươi năm - Từ Ngạo Tuyết mới biết được, thật ra hai người đều là kiểu đàn ông bừa bộn đáng khinh!

Sau khi về đến nhà Dương Văn Thư gấp không chờ nổi lấy quà Ngạo Tuyết đưa cho mình ra, cô rất tò mò rốt cuộc bạn thân mình sẽ mua một đôi gì, tự nhiên còn không cho mình ở xé quà trên phố, cô kỳ vọng mở hộp ra, sau đó nhìn đồ vật bên trong hộp, kinh ngạc há to miệng.

Một quả cầu!

Một quả cầu sắt!

Một quả cầu sắt phát sáng không có bất kì tác dụng gì!

Ai da!

Cái này nếu là một đôi còn có thể cầm ở trong tay rèn luyện, cho mị một cái chức năng, đúng vậy, nó có chức năng!!!!

Đang lúc Dương Văn Thư cầm quả cầu sắt tức giận không thôi thầm mắng Từ Ngạo Tuyết thì cô chỉ cảm thấy bàn tay bị đâm mạnh một chút, cảm giác đau đớn vô cùng làm cô rất muốn ném quả cầu trong tay ra, nhưng khi tưởng tượng đến là do Từ Ngạo Tuyết tặng cho mình thì cô lại do dự một chút, nhưng mà trong chút thời gian cô do dự này đã làm quả cầu sắt hoàn toàn dung hợp vào thân thể của cô…

Không còn nữa!

Cái quả cầu sắt phát sáng còn to như vậy không thấy trên tay mình nữa!

Chẳng lẽ mình vừa học xong loại ma thuật linh tinh gì?

“Chúc mừng ký chủ hoàn mỹ vừa dung hợp với hệ thống tuyệt sắc vưu vật thành công, kế tiếp cuộc sống của ngài sẽ thay đổi rất lớn vì hành động hôm nay của mình.”

“Ai?!” Dương Văn Thư luôn luôn không sợ quỷ thần, sau khi cô nghe được có giọng nói ở bên tai thì cảnh giác nhìn nhìn chung quanh, chỉ có một mình mình ở trong nhà, những người khác căn bản không có khả năng xuất hiện ở chỗ này.

Đột nhiên một cái màn hình xuất hiện ở trước mắt cô, trong màn hình có một cái người máy nhỏ đầu tròn não tròn dùng ngữ khí cô cùng bình lặng nói: “Chúc mừng ký chủ hoàn mỹ vừa dung hợp vào hệ thống tuyệt sắc vưu vật thành công, hiện tại bắt đầu truyền tin tức.”

Đầu Dương Văn Thư đột nhiên bị nhét vào rất nhiều tin tức, cô lập tức thất thần, không nghĩ tới loại chuyện này sẽ xảy ra trên người mình.

Cái hệ thống này không thể nói là không tốt, chỉ là vô cùng kỳ quái, nó sẽ thường xuyên cho ra đàn ông trong một vài thế giới, cho bạn và anh ta nói chuyện phiếm ở trên mạng trước, sau đó chậm rãi công lược anh ta, khi giá trị yêu thích lên tới 80% là có thể chế tạo thể thân ở lại thế giới của bọn họ sinh sống, đương nhiên sống ở nơi đó cũng có thể, bởi vì khi cô bị vây ở thế giới khác, thời gian ở thế giới của mình sẽ ngừng lại.

Bên phía Ngạo Tuyết cũng có một cái hệ thống như thế này sao?

Ngày mai đi hỏi cô ấy một chút!

“Ký chủ kích phát nhiệm vụ thứ nhất: Công lược anh trai bộ đội, khi độ yêu thích đạt tới 20%, nhiệm vụ thành công sẽ có được một viên Tẩy Tủy Đan.”

Dương Văn Thư nhìn giao diện nói chuyện phiếm trước mắt mình, trước mắt không khỏi xẹt qua ba cái ánh sáng đen, mình nói đồng ý công lược hồi nào? Nhưng mà khi cô nhìn thấy khi nhiệm vụ thành công có thể lấy được Tẩy Tủy Đan thì liền lập tức động tâm, Tẩy Tủy Đan đó, nó không phải là thần vật trong tiểu sao!

“Mời ký chủ lựa chọn ảnh chân dung.”

Dương Văn Thư tự nhiên sẽ không dùng ảnh chụp của mình, tuy rằng dung mạo mình cũng không tồi, nhưng cũng chỉ là thanh tú, muốn đi công lược một người ở trên mạng, hơn nữa còn là anh trai bộ đội, như vậy xinh đẹp hoàn mỹ một chút sẽ tương đối dễ thành công hơn.

Dương Văn Thư rất có hứng thú lựa chọn một cái hình loli nhìn qua đại khái mới 17-18 tuổi, nhưng loli này tuy rằng có một gương mặt trẻ thơ, nhưng hai cái bánh bao trước ngực lại không nhỏ.

Dáng người phập phồng quyến rũ kết hợp với khuôn mặt thanh thuần nhìn vào là khiến người ta muốn phạm tội kia, quả thực là chết người nha!

“Mời ký chủ đặt nickname.”

“Thích ăn kẹo mυ"ŧ”

Cuồng Chiến: Em gái xinh đẹp, đang on sao?

Thích ăn kẹo mυ"ŧ: Ở đâu, anh trai có chuyện gì sao?

Cuồng Chiến nhìn ảnh chân dung người nói chuyện phiếm cùng mình, trong lòng cháy lên một mảnh lửa nóng, mình ở trong quân đội đã bao lâu không nhìn thấy vưu vật* như vậy?!

(*) Vưu vật: Tuyệt phẩm quý hiếm, thường dùng để chỉ gái xinh tuyệt sắc.

“Độ yêu thích của Cuồng Chiến: 5%”

Không hổ là siêu chết người, không ngờ tới mới nhìn ảnh chân dung một chút cũng đã có 5% độ yêu thích.

Cuồng Chiến: Em gái xinh đẹp có thể nói chuyện phiếm với anh một chút không, anh ở quân đội rất nhàm chán.

Thích ăn kẹo mυ"ŧ: Anh là anh trai bộ đội, người ta thích nhất là mấy anh trai bộ đội, anh không phải chịu nhàm chán đâu, người ta nói chuyện phiếm với anh nha ~

Người tham gia quân ngũ tự nhiên rất thích nghe loại lời nói này, Dương Văn Thư lại rất vui vẻ nghe thấy bên tai “Độ yêu thích của Cuồng Chiến: 10%”

Cuồng Chiến: Em gái xinh đẹp năm nay bao lớn rồi?

Thích ăn kẹo mυ"ŧ: Người ta năm nay mười bảy! Người ta cũng không nhỏ đâu!

Cuồng Chiến nghe thế thì thân dưới có chút căng chặt, anh hung tợn nhìn chân dung thích ăn kẹo mυ"ŧ, ngực to như vậy, tự nhiên tuổi không nhỏ, nghĩ đến đây đã mấy năm anh không được làm chuyện đó, ảo tưởng cảm giác khi có thể xoa nắn đôi ngực tuyết trắng kia trong tay.

Cuồng Chiến: Ừ ừ, không nhỏ, anh đây nên gọi em như thế nào nhỉ?

Thích ăn kẹo mυ"ŧ: Ừm, anh có thể gọi người ta là Điềm Điềm.

Cuồng Chiến: Ngọt chỗ nào?

Thích ăn kẹo mυ"ŧ: Người ta tên Điềm Điềm, lại thích ăn kẹo mυ"ŧ, chỗ nào không ngọt chứ, hừ!

=====