Thế giới 1 - Chương 3: Tẩy Tủy Đan

Dương Văn Thư ở nơi này, sau khi nhận được Tẩy Tủy Đan vì đã hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống thì vui mừng vô cùng, cười ha hả, cô gấp gáp muốn biết loại Thần Khí này của nhân vật chính trong tiểu thuyết rốt cuộc có tác dụng gì.

Nhưng Tẩy Tủy Đan này chỉ có một viên, nếu Ngạo Tuyết không đến hệ thống được, chẳng lẽ Tẩy Tủy Đan này một mình cô dùng sao?

“Ngài không thể đem vật được hệ thống khen thưởng mà cho người khác được, cũng không thể đem chuyện của hệ thống mà nói cho người khác biết được.”

“Vì sao, hệ thống là do Ngạo Tuyết tặng cho tôi mà!” Dương Văn Thư hơi khó chịu, cô không muốn giấu diếm bạn tốt của mình, càng không nghĩ sẽ không nói cho cô ấy biết việc hệ thống tồn tại là thật, dù sao cũng phải cho cô ấy chút đồ tốt chứ?

“Mỗi người đều có cơ duyên của mình, sao ngài biết cô ấy không có cơ duyên khác?”

Dương Văn Thư suy nghĩ gì đó rồi gật đầu, xem như đồng ý với cách nói của hệ thống, vì không thể đưa Tẩy Tủy Đan cho Ngạo Tuyết dùng, cho nên cô bây giờ muốn ăn Tẩy Tủy Đan, giống như ở trong tiểu thuyết đã đọc, sau khi ăn vào cơ thể sẽ được Tẩy Tủy Đan đào thải toàn bộ độc tố ra ngoài, cho nên Dương Văn Thư đã cởi hết quần áo ra.

Bởi vì bình thường thích vận động nên da thịt Dương Văn Thư rất săn chắc, tuy rằng tay chân mảnh khảnh, nhưng mà cả người lại có cơ bắp, tuy ngực chỉ có cup C, nhưng vô cùng săn chắc, cô còn có vẻ ngoài mà mọi học sinh nữ nào cũng muốn có, chỉ có phần thái dương bị tiếp xúc với ánh nắng nhiều nên không được trắng lắm.

Cô cho Tẩy Tủy Đan vào miệng, còn chưa cảm nhận được Tẩy Tủy Đan có vị gì, viên đan dược đã tan thành một dòng nước chảy thẳng vào cuống họng, Dương Văn Thư còn chưa cảm thấy thoải mái chút nào, cô đã cảm nhận được một trận ngứa từ trong cơ thể phát ra ngoài, sau đó chuyển thành đau đớn kịch liệt, giống như là đem hết xương cốt, mỗi dây kinh mạch đều đánh nát, trong khoảng thời gian ngắn đã khiến cho cô mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, sắc mặt khó coi vô cùng.

Sau trận đau đớn kịch liệt, trên người Dương Văn Thư đào thải rất nhiều dịch nhầy màu đen, cô nằm im trên mặt đất run rẩy, giống như đã chết, trên thực tế cũng có thể xem như cô giông sắp chết, cái viên đan dược này khiến cô cảm giác toàn thân xương cốt của mình đều bị dập nát làm cho cô sống không bằng chết, không biết thời gian trôi qua bao lâu, cơn đau cuối cùng cũng giảm bớt, nhưng cô vẫn nằm im dưới đất không ngồi dậy nổi.

Thêm một lúc trôi qua, cô ngửi được một mùi hôi thối vô cùng, lúc này Dương Văn Thư không chịu đựng được nữa, cô cố gắng hết sức bò dậy, chạy tới phòng vệ sinh, nôn thốc nôn tháo, sau đó cô dọn sạch phòng vệ sinh, cửa sổ mở ra, lúc này cô mới có thời gian để đánh giá dáng vẻ của mình.

So với trước kia cũng không khác biệt gì nhiều, chỉ có làn da trở nên mềm mịn, trắng trẻo hơn chút, nét mặt tinh xảo, dáng người cũng trở nên hấp dẫn hơn, Dương Văn Thư cười hì hì nhìn vào gương làm mặt quỷ, lại nhéo nhéo vào làn da của mình, ngây ngốc nói: “Làn da này rất tốt, đến bản thân mình còn thấy rất thích nữa……”

Nhưng mà trải qua một trận tẩy tủy như vậy Dương Văn Thư cảm thấy rất mệt, không còn tâm trạng để mà tự luyến, cô nhanh chóng trèo lên giường ngủ. Một giấc ngủ này đã ngủ hết hai mươi tiếng đồng hồ, đến lúc Dương Văn Thư tỉnh dậy đã là giữa trưa ngày hôm sau, cô vội vàng làm cho mình một bữa cơm trưa phong phú, lúc này giọng nói của hệ thống lại vang lên.

“Nhiệm vụ thứ nhất: Đột kích anh trai, giá trị yêu thích đạt 40%, giá trị khen thưởng đạt 5 điểm, điểm tích lũy đạt 200 điểm.”

“Thuộc tính giá trị là cái gì?”

Dương Văn Thư tò mò click mở thuộc tính tiêu chí trên màn hình, và sau đó xuất hiện thông tin về cô!

Họ tên: Dương Văn Thư

Giới tính: Nữ

Thuộc tính giá trị:

Dung mạo: 50 điểm (dựa trên 100 điểm)

Khí chất: 40 điểm (dựa trên 100 điểm)

Dáng người: 70 điểm (dựa trên 100 điểm)

Tài hoa: 20 điểm (dựa trên 100 điểm)

Kỹ năng: Không có

Dương Văn Thư nhìn thông tin của mình mà cảm thấy xấu hổ, trải qua trận tẩy tủy như vậy mà số điểm vẫn còn thấp, tài hoa và kỹ năng còn đáng sợ hơn.

“Không cần phải nản lòng, ngài sẽ từng bước mà trưởng thành, trở thành người tuyệt sắc vưu vật nhất!”

Nghe được lời động viên của hệ thống, trong lòng Dương Văn Thư cuối cùng cũng thoải mái hơn chút, cô tự tin gật đầu, giao diện của hệ thống đang nói chuyện đột nhiên biến mất.

Vừa xong trận huấn luyện cô liền nhớ tới em gái Điềm Điềm ngày hôm qua cùng mình nói chuyện phiếm, sau đó lại nhớ đến cảnh tượng xinh đẹp mà cô nằm mơ ngày hôm qua, lúc này cô cảm thấy rất nhớ người em gái Điềm Điềm kia, thế là không chờ được trở về trại tập trung, chuẩn bị đi tìm em gái Điềm Điềm nói chuyện phiếm một chút.