Quyển 1 - Chương 4: Công lược trúc mã của nữ chính

Lớp phó học tập đang dán bảng điểm xếp hạng cuối kỳ năm ngoái ở cuối lớp. Trong kỳ thi cuối kì năm ngoái, nữ chính Giang Yên Nhiên đã đứng nhất toàn trường và thứ hai thành phố trong kì thi tuyển sinh. Vì thế mà cô ấy được trường trung học Giang Nam tuyển thẳng, hứa sẽ cho cô ấy học bổng toàn phần, miễn phí toàn bộ học phí bao gồm cả phí sinh hoạt, ăn uống…

Hoàn cảnh gia đình của Giang Yên Nhiên không được tốt cho lắm, tất nhiên là cô ấy sẽ không từ chối.

Trường cấp 3 Giang Nam là một trường tư thục, được xây trên đỉnh núi Nhạc Lộc có diện tích rộng hơn hai trăm mẫu ruộng. Phong cảnh ở vườn trường rất đẹp, đội ngũ giáo viên giỏi, cơ sở vật chất học tập hàng đầu, học phí một năm ở đây ít nhất là hai mươi vạn (khoảng 65 triệu). Trong trường toàn là học sinh con nhà giàu, tuy nhiên cũng không ít gia đình vì muốn mở rộng quan hệ mà đi vay mượn tiền cho con mình học ở đây.

Hầu hết, học sinh ở đây không phải thi cấp 3, do đó việc học cũng không đến nỗi quá căng thẳng.

Hội học sinh dán bảng điểm cũng chỉ có một số người chú ý đến xem, còn lại chả ai quan tâm.

Ninh Thiên Tinh đứng trước bảng điểm, liếc mắt một cái đã nhìn thấy hai cái tên ngay đầu bảng.

Xếp thứ nhất, Cố Đình Anh, 718 điểm.

Xếp thứ hai, Giang Yên Nhiên, 712 điểm.

Ninh Thiên Tinh: “Tổng điểm là bao nhiêu vậy ?”

Hệ thống: “720 điểm.”

Ninh Thiên Tinh mhỏi xong rồi nhìn từ trên xuống dưới, nhìn mãi không thấy tên mình cô nghĩ đơn giản tìm từ cuối lên, quả nhiên đếm ngược từ bậc thứ năm là đã thấy tên mình

318 điểm.

Tất cả các điểm khá đều nhau, điểm trung bình của 6 môn là khoảng 50 và chỉ có duy nhất môn tiếng anh suýt đạt với số điểm 61.

Tầm mắt của cô rơi xuống người cuối cùng.

Trình Dã, 101 điểm.

Điểm các môn cũng rất đều nhau, khoảng 15 điểm.

Lúc này cô nhìn thấy Trình Dã từ bên ngoài trở về, tay đút túi quần, không quan tâm ai trước mặt mà đi thẳng về phía ghế ngồi của mình. Ninh Thiên Tinh không thể không nhìn hắn, mà hắn đáp lại cô bằng đôi mắt một mí sắc bén lạnh lùng, quét qua người cô như muốn nói: “Nhìn cái rắm”

Ninh Thiên Tinh mthu ánh mắt lại, trong lòng cười hai tiếng.

Hệ thống: “Tên này quá ngông cuồng, không bằng cô công kích hắn đi. Làm cho hắn phải quỳ xuống khóc lóc dưới chân chúng ta !”

Ninh Thiên Tinh: “Ngày mai tôi sẽ gặp Cố Đình An trước. À, cậu ta có ở trường đúng không?”

Hệ thống: “Ừ, cậu ta đang ở trường.”

Ninh Thiên Tinh: “Giờ tôi phải chạy đi tìm cậu ta, chưa gì đã thấy mệt rồi!”