Chương 13

“Thôi đừng trêu ghẹo như vậy mà đấy là tình yêu của người ta!”

“Vèo.” Ha ha ha ha, Quý Vãn bị chọc cười đúng là dễ thành tri kỷ.

Quý Vãn bật cười vô tình nhìn thấy Giản Thư Duy đang ngồi ở phía trên trong lòng nghĩ chắc là như vậy.

Trong truyện gốc tuyến tình cảm của nam nữ chính quá trong sáng, khoảng cách gần nhất cũng chỉ là ở thư viện khi nữ chính mượn sách hơn nữa lúc đó cũng chưa thân thiết. Sau này khi hai người thân thiết hơn cũng chỉ hôn nhẹ một cái.

Quý Vãn cười trở về vị trí ngồi mọi người tiếp tục thảo luận một chút về vấn đề quần áo lúc này ngoài cửa có một nữ sinh đang thẹn thùng đứng như đang chờ ai đó.

Các nam sinh thấy vậy huýt sáo trêu ghẹo

“Tên nhóc nào thu hút được nữ sinh lớp bên tới tìm kìa?”

Nữ chính Thang Xước Tinh đứng ngoài cửa bị các bạn nam trêu ghẹo mặt hơi ửng hồng nhưng vẫn lấy hết can đảm hỏi “Xin hỏi Giản Thư Duy có ở đây không?”

“Ồ ồ”

Mọi người vô cùng bất ngờ cằm như muốn rớt ra có người chỉ ra ngoài cửa nói: "không nghĩ tới lớp trưởng đã sớm tìm được tri kỷ, lại còn là học bá lớp bên."

Giản Thư Duy kéo ghế ra để đứng lên, chiếc ghế ma sát với sàn nhà tạo ra tiếng bén nhọn hắn nhìn thoáng qua Quý Vãn bên này rồi mới chậm rãi đi ra khỏi phòng học

‘Ây còn trừng mắt nhìn chúng ta đúng là một chút phong độ cũng không có”

“Thôi bỏ đi thế giới của học bá chúng ta không hiểu được đâu”

“Không là chúng ta không muốn hiểu”

Tiết học tiếp theo là tiếng Anh, Quý Vãn đến tủ đựng đồ lấy sách giáo khoa, nhìn thấy nam nữ chính đang đứng bên cạnh nhau ngoài cửa vô tình nghe thấy hai người đang nói về việc thi cử.

Quý Vãn cũng không để ý nhiều lần này cô không muốn quan tâm đến nam chính nữa, nam nữ chính như thế nào cũng không có quan hệ với cô chỉ liếc qua rồi đi thẳng.

“Bạn học Giản, cậu có đang nghe tôi nói không?” Thang Xước Tinh hỏi.

Giản Thư Duy thu hồi ánh mắt, tiếp tục nói chuyện vài câu với Thang Xước Tinh sau đó liền đi nhanh chóng đi về phía Quý Vãn.

Quý Vãn mở tủ đựng đồ bên trong được sắp xếp tương đối gọn gàng với một tấm lót bằng lông dê trắng được treo lên, sách vở được xếp gọn bên trong, còn dán giấy dán tường treo đầy những ngôi sao huỳnh quang lấp lánh.

Quý Vãn bỗng khựng lại, cô lại nhớ đến Lục Đồ.

Cô lắc đầu vỗ khuôn mặt hít thật sâu khi ngẩng đầu lại phát hiện cánh cửa của tủ đựng đồ hình như bị chặn lại làm cô không lấy được sách